Trích đoạn: Rdinh
Cuối mùa tuyết trắng
Đã cuối đông tuyết dần hết phủ
Tim lạnh tan theo tuyết chuyển mình
Những bông tuyết nhỏ lạnh xinh xinh
Cam chịu mãi trong dòng hơi lạnh
Tuyết tan nhanh _ con phố không anh
Hơi em đó không đủ làm em ấm
Dù phố mùa đông đang thay áo
Giao mùa đông đợi một khát khao
Em về bước lệ trên tuyết cuối
Hỏi có lạnh không dưới gót hài?
Một sớm ngày mai _ rồi ngày mai
Lạnh tan _ xuân đến phố ngập chàn
Bao xuân _ cây cối _ mầu xanh phủ
Em bước một mình tiễn lạnh đi
Xuân đến chia ly mùa tuyết trắng
Như ta xa mãi chẳng ghép thành
Nỗi niềm nào đó in vào ngực
Làm gợn cơn ho phủ nỗi lòng
Phong Linh
Ghé qua chúc bạn vui thât vui nhé hic
LẠNH LÒNG
Việt-Nam ở buổi Đông tàn
Cây đua, hoa nở để sang Xuân hồng
Nơi đây cực điểm mùa Đông
Tuyết đóng băng đá lạnh không gì bằng
Ngập đường phủ tuyết đóng băng
Càng thêm giá lạnh của lòng tha-hương
Đêm Đông lạnh suốt canh-trường
Cũng không bằng lạnh nỗi-niềm nhớ em
Mùa Xuân lạnh cóng bên thềm
Sao bằng tôi lạnh nhìn em qua đò.
Rdinh
Xin cảm ơn bạn đã ghé nhà , chúc bạn luôn vui.
Cám ơn bạn rất nhiều, chúc bạn vui, cuộc sống buồn lắm bạn ạ, đôi khi mình cũng chẳng thể nào mà hiểu được ...hic...
Trời đã cuối đông:
ĐẦY VƠI
Ngày lạnh cuối đông tuyết vẫn về
Dòng sông nước giá chẳng lờ trôi
Ngoài kia tuyết trắng vài bông nhỏ
Trong đây vẫn _ đầy vơi nỗi lòng
Ngoài trời tuyết trắng bao nhung nhớ
Đường đời muôn ngả biết về đâu
Cuộc sống thì muôn hình muôn vẻ
Đầy vơi tuyết rụng vẫn tả tơi ....
Phong Linh