Vô tình đến ... vô tình đi
Vô tình bạn đến bên tôi
Bỗng dưng thân thiết như mình quen lâu.
Chúng ta hợp ý tâm đầu
Như tình nhân thế _ như là tâm giao.
Vô tình để lại khát khao
Cho hồn thơ thấy hết ngày mộng mơ ...
Ta trao viết gửi vần thơ
Tình thơ kết dính hai mình với nhau !
Tạm quên hết vạn ngày sầu
Thời gian đánh đổi thành mầu thương yêu.
Vô tình xứ lạnh cô liêu
Mường vương lệ khóc ... khi người viếng thăm.
Viễn xứ vẫn lạnh căm căm
Tình thơ bạn đến làm tôi ấm lòng .
Vô tình dù thật hay không !
Tôi đây xin nhận ngàn lời bạn trao
Tâm hồn vướng chút nao nao
Vô tình bạn đến ... Vô tình bạn đi.
Như Hằng
Cánh chim lạc bước non cao
Mây ngàn khuất lối chao chao lối về
Sương giăng phủ kín tư bề
Bầu trời ảm đạm não nề tâm can.
Vô tình đậu phải gờ hang
Có hoa sặc sỡ đã đang khoe mầu
Che sương, che gió thét gào
Sưởi lòng ấm áp tình trào vấn vương.
Trời thanh gió thỏang du dương
Mênh mông rừng thẳm chim dường ngất ngây!
Vươn mình cất cánh tung bay
Vượt qua đồi núi về ngay buôn làng.
Vô tình lạc ngõ lạc đàn
Vô tình bầu bạn cùng nàng thân thương
Vô tình vướn phải tơ vương
Vô tình vứt bỏ nhật thường bao đêm.
Vô tình lui gót dịu êm
Vô tình...thôi nhé cánh chim nghịch đường.
-sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2009 08:13:44 bởi SĨ ĐOAN >