Trích đoạn: Người lính
Em của mùa đông tuyết trắng rơi
Bạch dương tuyết phủ trơ cành rồi
Lạc bóng loài câu kêu tìm kiếm
Loài sẻ kiếm tìm chút mồi rơi
******
Em của mùa xuân lộc nẩy trồi
Của mầm mới nhú _ xanh hy vọng
Như hồn em thơ mộng không thôi
Xuân xanh _ lộc biếc _ em đợi chờ
******
Em của mùa hạ nắng buông lơi
Cuối ngày xót lại nơi cuối trời
Hoàng hôn nhuộm một mầu vàng trói
Le lói bình minh rạng sáng ngời
******
Em trong mùa thu nhuộm lá vàng
Nhẹ nhàng lá rớt nhẹ rơi rơi
Cuối mùa lá bay vương gần cuối
Em đó phải không trong lá rơi
Mùa thu rớt lại đông đến rồi
Em cười cho bớt sầu khô héo
Chảy dòng thời gian tê tái mặn
Trống trải đơn côi biết bao mùa !
******
Em khắc nhẹ trong mùa xuân cũ
Mùa hạ vương sâu thẳm vào thu
Mùa đông lạnh tuyết rơi trên phố
Em còn trong đó ... bốn mùa trôi
Ở trong bốn mùa lưu niệm nhớ
Qua ngày dài gió quấn / thời gian
Lệ cô đơn xé nát tâm can
Em ...
in dịu dàng ngày dài trong mùa nhớ
Phong Linh
ANH GIỮA BỐN MÙA THƯƠNG
Anh của mùa Xuân rộn bước chân
Hòa trong sắc lá giữa đoàn quân
Cho cành mai thắm, chim vui hót
Đẹp bản tình ca, ánh trăng ngần…
Anh của Hạ vàng nắng chói chang
Đỏ cành phượng vĩ, tiếng ve ran
Cháy sạm làn da, hoe hoe tóc
Hẹn gió thao trường dạo bước sang…
Anh của Thu về rợp ánh sao
Giữa rừng cờ đỏ Lớp trước trao
Bồng súng hiên ngang ngời ánh thép
Bảo vệ, dựng xây nước mạnh giàu…
Anh của mùa Đông chẳng tuyết rơi
Mùa Đông đầy nắng của bao đời
Gió hú biên cương, sương vương trắng
Vẫn ấm tình yêu giữa đất trời…
Bốn mùa em sống trong nhung nhớ
Bốn mùa anh sống bởi tình thương
Muốn đến bên em nhưng cách trở
Hẹn buổi đoàn viên sẽ chung đường...
Người lính - 04.02.2009
Em trong bốn mùa đi
Em trăn trở trong bốn mùa thuơng nhớ
Anh đầy vơi hạnh phúc giữ cuộc đời
Em trẻ thơ anh đã là người lớn
Sống ở đời không hổ thẹn thế gian ...
Em trong bốn mùa niềm nhớ đa mang
Trong thơ anh thấy mình như nhỏ lại .
Anh người lớn khoan dung độ lượng
Em trẻ thơ hờn giận vu vơ ...
Trong bốn mùa khắc mãi trang thơ
Qua dòng mực tuôn trào lên nức nở
Bốn mùa trong anh bốn mùa ở
Bốn mùa trong em _ bốn mùa đi !
Như Hằng