NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHÔNG THẬT...
Tôi vẫn thường nghe bà nội tôi nói khi tôi nói với bà :
_ Lớn lên con ước muốn được làm cô giáo dạy văn hay sẽ trở thành một nhà thiết kế thời trang thật giỏi, làm việc thật tốt để cho nội tự hào về con. Lúc đó bà nội của tôi đang bị bệnh ( ốm ) vì tuổi già. Nội xoa đầu tôi và nói: _ Khi ta còn trẻ và mạnh khoẻ ta ước muốn nhiều thứ lắm thậm trí ước muốn cả những thứ thật xa hoa cao cả, ước muốn thì như cánh diều con à! Nếu ta biết cách, cánh diều sẽ bay cao, bay xa, còn nếu ta không biết cách thì cánh diều đó chẳng thể nào bay được. Khi nào con thực sự lớn khôn con sẽ hiểu những gì bà vừa nói, bà chỉ mong sao con lớn khôn và khoẻ mạnh. Thực sự ước muốn thì nhiều, nhiều hoài bão lắm, còn như bà nội bây giờ bà nội chỉ ước có sức khoẻ, được sống để nhìn con lớn trưởng thành và làm cô giáo như thế nào... Bà nội tôi mất một tuần sau đó. Lúc nội mất chỉ có mình tôi đang ngồi bên bà nội, nội nói thèm ăn một miếng chầu không, sau đó bà nội đi xa thật xa mà không thể nào trở về bên tôi nữa. Lúc đó tôi còn nhỏ quá chưa hiểu được những gì mà bà nội đã nói với tôi. Cho đến tận bây giờ tôi mới hiểu hết câu nói ấy của nội. Quả thật khi ta sống và tồn tại ai cũng có những ước mơ hoài bão thật lớn lao, cao cả... Nhưng khi đứng giữa sự sống và tử thần ( cái chết ) lúc đó người ta sẽ hình dung "ví như người liệt không có đôi chân sẽ hình dung ra mình có thể chạy nhảy, ước muốn mình sẽ có thể tự đi lại trên đôi chân của mình như bao người... " vì vậy người ta sẽ hình dung sẽ ước ngay đến sự sống, giống như đang nằm ở nhà thương điều tôi ước muốn đầu tiên sẽ là sức khoẻ và ước trên đôi mắt long lanh, hồn nhiên của em gái Linh Phương không ngấn những giọt lệ to tròn. Tôi biết đôi khi em dấu đi giọt nước mắt vừa rơi vội, rơi rất vội vã lăn nhanh " vội như một người hành khất sau bao ngày đi xa muốn trở về nhà thật nhanh... Điều ước của em Ai cũng có điều ước Những điều thật xa hoa Còn em ước về nhà Từ nhà thương sặc thuốc ! Không ai hẳn biết trước ? Sức khoẻ sẽ đổi thay... Em ước có một ngày Được trở về quê... mẹ ! Tiếng thầm thì thật khẽ Trong bệnh viện lặng yên Một mình em chưa quên Có bao điều đang đợi. Sức khoẻ của em hỡi Đang lạc bước nơi nào Giờ em đang ước ao Có sức khoẻ dạt dào. Không còn đỏ má đào Đôi môi hồng khô nhạt Âm ru như điệu hát... Trong điều ước của em. Như Hằng Linh Phương đưa lên ...................................... 15/07/09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2009 08:02:15 bởi Lê Thị Như Hằng >
Đừng anh nhé !... Đừng anh nhé, làm sao phải xúc động? Người nữ hành anh quên hẳn từ lâu Bao ngày qua rồi anh có biết đâu Em vẫn khóc trong nhiều đêm nhung nhớ. Đừng anh nhé, chẳng việc gì phải sợ Một linh hồn sang thế giới bên kia Sẽ không còn ai giận hờn anh nữa Anh được vui bên hạnh phúc... đang mang Những lời thỉnh cầu dù có vọng vang Cũng không thể gọi cho em tỉnh giấc Đừng anh nhé, đường đời luôn cầu chúc Anh mãi trọn hạnh phúc một ngày mai... Đùng anh nhé, chẳng việc gì phải ngại Khi không còn áo đỏ rực bờ vai Trong tình đời đôi lúc cũng bước sai Anh đừng ngại hãy say... nàng " thơ " mới !... Phong Linh 24.07.09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2009 08:58:33 bởi Lê Thị Như Hằng >
Chỉ có anh đã cho em tất cả Chỉ có anh, một tình yêu kỳ diệu Cho em cả phép nhiệm mầu thời gian Em đang nằm ' viện ' thiếp miên man Miệng vẫn gọi mê tên anh đó... Chỉ có anh, tâm hồn em lấp ló Ánh sáng hồng, một ánh sáng thiên thu Đang che khuất bởi những đám mây mù Chờ quang đãng như mặt trời ló rạng. Chỉ có anh, trong đêm trường chạng vạng Dưới bóng đêm em nép ẩn bên anh Sưởi cho bớt trái tim nơi xứ lạnh Có tình anh _ có tất cả tâm hồn. Chỉ có anh, lần đầu dạy em hôn Môi vụng dại ấm nồng men tình ái Chỉ có anh, nguyện trong lòng lưu mãi Thoáng thời gian dù mây gió quấn đi... Chỉ có anh, ước rượu hồng cạn ly Ngày vu quy anh trao em nhẫn cưới Còn em trao anh tất cả cuộc đời Giao động cả một tâm hồn nghẹn lại.... Chỉ có anh, khoan dung và dễ dãi Khi em sai, phạm lỗi chỉ lần đầu Bước chân lạc viễn xứ đã từ lâu Hẹn một ngày sẽ trở về đoàn tụ... Chỉ có anh, tình yêu như cơn lũ Quấn em xa khoảng trống vô hình Cho cuộc đời mãi thắm đỏ tươi xinh Bên anh cùng xây... mái nhà hạnh phúc... Chỉ có anh yêu em hết mực Nguyện bên em cùng dắt díu nhau đi Hạnh phúc quá... làm nước mắt chàn mi Khóc vì anh đã cho em... tất cả. Như Hằng 24.07.09 _____________________________
Trích đoạn: Lê Thị Như Hằng
Em biết đi về đâu
Em biết đi về đâu?
Khi trời chiều đã hết
Những bước đi mỏi mệt
Cùng sắc đèn muôn mầu.
Em biết đi về đâu?
Trong đường đời muôn ngả
Bao nhiêu là nghiệt ngã
Của thời gian trôi mau.
Em biết đi về đâu
Chỉ một mình đơn lẻ
Bước qua tình lặng lẽ
Chẳng biết đi về đâu?!...
Như Hằng
DÒNG SÔNG ĐỊNH MỆNH
Con đò ấy vẫn ngày đêm bám bến.
để đưa người qua đến điểm chờ mong,
Với sông sâu đâu ngại lớn hay ròng.
Trong giông bão vẫn một lòng chung thuỷ.
Con đò ấy giờ đây thành tri kỷ.
Xuôi về đâu hay gởi khách nơi nàó.?
Vẫn tự hào niềm kiêu hãnh dâng cao!
Vẫn sáng suốt để thuyền vào cập bến.
Con đò ấy ngày xưa anh đã đến.
Nó thuỷ chung dâng hiến cả thân mình.
Cho dẫu đời còn bao kẻ rẻ khinh.
Vẫn theo đuổi hành trình mà đi tới.
Không bao giờ đổi thay vì cũ mới.
Vẫn hiên ngang đi tới đỉnh thương buồn.
định mệnh mà ,con tạo khắc ghi luôn
Mai ánh sáng cuối đường chung lẽ sống.,.
ichnguyen
Đính kèm (1)
_____________________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2009 19:20:47 bởi ichnguyen >
Trích đoạn: Lê Thị Như Hằng
Em biết đi về đâu
Em biết đi về đâu?
Khi trời chiều đã hết
Những bước đi mỏi mệt
Cùng sắc đèn muôn mầu.
Em biết đi về đâu?
Trong đường đời muôn ngả
Bao nhiêu là nghiệt ngã
Của thời gian trôi mau.
Em biết đi về đâu
Chỉ một mình đơn lẻ
Bước qua tình lặng lẽ
Chẳng biết đi về đâu?!...
Như Hằng
DÒNG SÔNG ĐỊNH MỆNH
Con đò ấy vẫn ngày đêm bám bến.
để đưa người qua đến điểm chờ mong,
Với sông sâu đâu ngại lớn hay ròng.
Trong giông bão vẫn một lòng chung thuỷ.
Con đò ấy giờ đây thành tri kỷ.
Xuôi về đâu hay gởi khách nơi nàó.?
Vẫn tự hào niềm kiêu hãnh dâng cao!
Vẫn sáng suốt để thuyền vào cập bến.
Con đò ấy ngày xưa anh đã đến.
Nó thuỷ chung dâng hiến cả thân mình.
Cho dẫu đời còn bao kẻ rẻ khinh.
Vẫn theo đuổi hành trình mà đi tới.
Không bao giờ đổi thay vì cũ mới.
Vẫn hiên ngang đi tới đỉnh thương buồn.
định mệnh mà ,con tạo khắc ghi luôn
Mai ánh sáng cuối đường chung lẽ sống.,.
ichnguyen
Đính kèm (1)
Chỉ có anh đã cho em tất cả Chỉ có anh, một tình yêu kỳ diệu Cho em cả phép nhiệm mầu thời gian Em đang nằm ' viện ' thiếp miên man Miệng vẫn gọi mê tên anh đó... Chỉ có anh, tâm hồn em lấp ló Ánh sáng hồng, một ánh sáng thiên thu Đang che khuất bởi những đám mây mù Chờ quang đãng như mặt trời ló rạng. Chỉ có anh, trong đêm trường chạng vạng Dưới bóng đêm em nép ẩn bên anh Sưởi cho bớt trái tim nơi xứ lạnh Có tình anh _ có tất cả tâm hồn. Chỉ có anh, lần đầu dạy em hôn Môi vụng dại ấm nồng men tình ái Chỉ có anh, nguyện trong lòng lưu mãi Thoáng thời gian dù mây gió quấn đi... Chỉ có anh, ước rượu hồng cạn ly Ngày vu quy anh trao em nhẫn cưới Còn em trao anh tất cả cuộc đời Giao động cả một tâm hồn nghẹn lại.... Chỉ có anh, khoan dung và dễ dãi Khi em sai, phạm lỗi chỉ lần đầu Bước chân lạc viễn xứ đã từ lâu Hẹn một ngày sẽ trở về đoàn tụ... Chỉ có anh, tình yêu như cơn lũ Quấn em xa khoảng trống vô hình Cho cuộc đời mãi thắm đỏ tươi xinh Bên anh cùng xây... mái nhà hạnh phúc... Chỉ có anh yêu em hết mực Nguyện bên em cùng dắt díu nhau đi Hạnh phúc quá... làm nước mắt chàn mi Khóc vì anh đã cho em... tất cả. Như Hằng 24.07.09 _____________________________
CÁM ƠN EM, TÌNH YÊU CỦA ANH! Gởi PL Cám ơn em, tình yêu của anh Mộng ước mơ nay đã sắp thành Luôn khát khao khi tình yêu đến Mối tình chung có em có anh. Mấy ngày qua anh nằm đợi canh Một tin tức của người viễn xứ Vẫn biệt tăm, vô tình đối xử Trái tim anh trằn trọc băn khoăn. Em yêu dấu! Xin đừng lo lắng Hãy vững tin lời hứa thủy chung Bước cùng anh đi đến tận cùng Câu yêu mến súôt đời ghi khắc. Mấy ngày qua ai cũng thắc mắc Cớ vì sao anh lại ăn chay? Anh yêu em! Trái tim thẳng ngay Nên cầu nguyện em vui em khỏe! Em yêu dấu! Khi nào mạnh khỏe Điện cho anh, ánh rất nhớ em... HKBT
SUỐT ĐỜI CHUNG THỦY Gởi PL Em như là cơn gió Anh như là mây bay Gió cùng mây tháng ngày Ân ái nồng men thắm. Em cùng anh say đắm Tháng ngày luôn có nhau Vượt qua bao khổ đau Vẫn một lòng chung thủy. Em hãy luôn nhớ kỹ Dù bão tố phong ba Dù trời rộng bao la Ta vẫn luôn hiện diện! Dù ngàn non trăm biển Hãy luôn nhớ về nhau Hãy thành thật gởi trao Câu yêu thương trọn kiếp. Tranh nghèo chiều khói bếp Mà ấm mãi tình quê Xin em chớ có chê Bát canh rau đạm bạc. Người quê anh chất phác Mặn nồng câu ái ân Đã yêu, yêu vạn lần Đến súôt đời chung thủy. Người dân quê bền bỉ Nhưng một dạ sắc son Dẫu nước cạn đá mòn Vẫn không hề thay đổi. HKBT
PHONG LINH, NGƯỜI YÊU DẤU! Gởi PL Những gì đã ước ao Chắc em đây đã biết Vậy xin em đừng tiếc Trao trái tim yêu thương. Những gì còn vấn vương Hãy cho vào quên lãng Như một giấc mơ hoang Xin em đừng luyến tiếc. Những màu xanh biêng biếc Tô đẹp sắc hương nồng Hỏi em còn gì không? Khi đã trao nhung nhớ! Những tuởng tình là mơ Ngờ đâu thành hiện thực Có lẽ tình chân thật Nên không thể rời xa. Những gì đã nói ra Suốt đời không thay đổi Dẫu sao dời vật đổi Anh vẫn giữ trong tim. Những phút giây êm đềm Có trôi vào quá khứ Anh cũng xin gìn giữ Mối tình nồng em trao. Những gì là của nhau Không thể nào phai dấu Dẫu tháng năm cơ cầu Hãy cùng nhau sát cánh. Những ân tình nặng gánh Xin trọn đời đeo mang Mối tình ta nồng nàn Phong Linh, người yêu dấu! HKBT
THU SẦU CHIẾC LÁ Ai vứt chiếc lá bỏ vào đây Bàn phím còn in đôi tay gầy Bao nhiêu nhớ nhung vẩn quanh đó Viết lên thơ mộng vầng trời mây. Ai mang chiếc lá... vứt cho đầy ! Trang tình dang dở _ bỏ câu thơ Ai đốt cho tàn lời hứa đợi... Lá khô rớt rụng bỗng ngẩn ngơ. Chiếc lá thu vàng đang chơi vơi Sầu vương trong gió bỗng xa vời Bao nhiêu ý thơ tuôn viết vội Thả cả giấc mơ giọt lệ đời...! Ai làm nỗi buồn chưa thể vơi Một mình cô lẻ giữa đường đời Trở lui _ lui trở sầu đơn chiếc Thu sầu trong gió lá chơi vơi. Lê Thị Như Hằng
Em biết đi về đâu Em biết đi về đâu? Khi trời chiều đã hết Những bước đi mỏi mệt Cùng sắc đèn muôn mầu. Em biết đi về đâu? Trong đường đời muôn ngả Bao nhiêu là nghiệt ngã Của thời gian trôi mau. Em biết đi về đâu Chỉ một mình đơn lẻ Bước qua tình lặng lẽ Chẳng biết đi về đâu?!... Như Hằng EM SẼ... Em sẽ đi vào tim Sống trọn trong tâm hồn Tình yêu mãi đọng tồn Chẳng bao giờ nhạt phai! Em hạnh phúc tương lai Trong vòng tay người yêu Vẹn đắm say bao điều... Giữa núi đồi mộng mơ. Em rực rỡ, nên thơ... Đừng hững hờ hiện tại Hãy vươn lên chớ ngại Hạnh phúc đang tầm tay!!! -SD-
Điều ước của em
Ai cũng có điều ước
Những điều thật xa hoa
Còn em ước về nhà
Từ nhà thương sặc thuốc !
Không ai hẳn biết trước ?
Sức khoẻ sẽ đổi thay...
Em ước có một ngày
Được trở về quê... mẹ !
Tiếng thầm thì thật khẽ
Trong bệnh viện lặng yên
Một mình em chưa quên
Có bao điều đang đợi.
Sức khoẻ của em hỡi
Đang lạc bước nơi nào
Giờ em đang ước ao
Có sức khoẻ dạt dào.
Không còn đỏ má đào
Đôi môi hồng khô nhạt
Âm ru như điệu hát...
Trong điều ước của em.
Như Hằng
Linh Phương đưa lên
......................................
15/07/09 ĐIỀU ƯỚC CỦA ANH Gởi PL Anh cũng có điều ước
Rằng em mau khỏe vui
Hy vọng, anh vẫn nuôi
Ngày hạnh phúc tràn trề. Ngày em quay trở về
Hoa đèn giăng anh đón
Ước mơ bé cỏn con
Dưới tranh nghèo đầm ấm. Em giờ vẫn âm thầm
Trong chiêm bao mộng mị
Anh không thôi suy nghĩ
Nhớ nhung từng phút giây. Yêu em trọn tháng ngày
Dẫu sầu tư vời vợi
Giờ anh chỉ mong đợi
Em, sức khỏe dồi dào. Để cho đôi má đào
Đỏ hồng cùng môi thắm
Em trẻ trung say đắm
Ước nguyền cùng có nhau.
HKBT
Đừng anh nhé !... Đừng anh nhé, làm sao phải xúc động? Người nữ hành anh quên hẳn từ lâu Bao ngày qua rồi anh có biết đâu Em vẫn khóc trong nhiều đêm nhung nhớ. Đừng anh nhé, chẳng việc gì phải sợ Một linh hồn sang thế giới bên kia Sẽ không còn ai giận hờn anh nữa Anh được vui bên hạnh phúc... đang mang Những lời thỉnh cầu dù có vọng vang Cũng không thể gọi cho em tỉnh giấc Đừng anh nhé, đường đời luôn cầu chúc Anh mãi trọn hạnh phúc một ngày mai... Đùng anh nhé, chẳng việc gì phải ngại Khi không còn áo đỏ rực bờ vai Trong tình đời đôi lúc cũng bước sai Anh đừng ngại hãy say... nàng " thơ " mới !... Phong Linh 24.07.09 EM ĐỪNG NGẠI... Gởi PL Làm sao không khỏi bùi ngùi xúc động
Nhận được tin, đầu nghe choáng bàng hoàng
Đêm không ngủ lòng khắc khoải hoang mang
Anh cũng khóc, đôi mi nhòe ngấn lệ… Em nào thấu con tim buồn rười rượi
Lắng lo em sẽ mãi mãi không cười
Cuộc đời anh nếu thiếu vắng một người
Sao hạnh phúc, sao vui đời đây hỡi! Dẫu biết em không thể nghe những lời
Nhưng anh vẫn thỉnh cầu luôn chúc phúc
Anh không thể quên đi dù một phút
Con tim này ai hiểu hết cho ai ? Đừng em nhé, không việc gì phải ngại
Anh đã yêu dù trắc trở chông gai
Vẫn vững lòng, vẫn tiến bước ngày mai
Em đừng ngại vui say chàng thơ cũ ! HKBT
THU SẦU CHIẾC LÁ Ai vứt chiếc lá bỏ vào đây Bàn phím còn in đôi tay gầy Bao nhiêu nhớ nhung vẩn quanh đó Viết lên thơ mộng vầng trời mây. Ai mang chiếc lá... vứt cho đầy ! Trang tình dang dở _ bỏ câu thơ Ai đốt cho tàn lời hứa đợi... Lá khô rớt rụng bỗng ngẩn ngơ. Chiếc lá thu vàng đang chơi vơi Sầu vương trong gió bỗng xa vời Bao nhiêu ý thơ tuôn viết vội Thả cả giấc mơ giọt lệ đời...! Ai làm nỗi buồn chưa thể vơi Một mình cô lẻ giữa đường đời Trở lui _ lui trở sầu đơn chiếc Thu sầu trong gió lá chơi vơi. Lê Thị Như Hằng NGẨN NGƠ TÌNH BUỒN Chiều nay ai thả mây trôi mãi
Xuống hoàng hôn thơ thẩn nhớ ai
Khóm trúc xanh ngõ vắng đường dài
Ta ngồi đó, lặng ngắm chim bay . Ai mang đến phút tình yêu ngây dại
Trang thơ tình lưu luyến nhớ nhung
Ai từng hứa sẽ đi đến tận cùng
Đến mãi mãi, dẫu muôn trùng đau khổ. Mùa thu đến lá vàng rơi đổ
Sầu nhớ thương hoa trổ sắc buồn
Nỗi cơ đơn, giọt nước mắt tuôn
Ta yêu em từ muôn kiếp trước.
Ai làm cho sông phải cần nước
Ai làm cho cây phải có rừng Vẻ hiển nhiên xin em chớ đừng
Quên gấp vội mối tình anh hiến.
HKBT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2009 09:41:07 bởi HKBT138 >
Đêm nhớ anh
Đêm nay em nhớ anh
Đặt tay lên bức tường
Trong em luôn tưởng tượng
Anh đang nắm bàn tay.
Nỗi nhớ anh đêm nay
Cứ in vào ý nghĩ
Bao nhiêu điều giản dị
Mà thượng đế lấy đi...
Nước mắt vòng quanh mi
Tay hững hờ lạnh giá
Em còn lạc xứ lạ
Biết ngày nào đoàn viên?
Cơn mưa buồn chợt đến
Làm em nhớ anh hơn
Bao ý nghĩ dỗi hờn
Chợt tuôn theo sợi nhớ !
Sao hai ta lại nỡ
Mỗi đứa ở một phương?
Mặc dù đã yêu thương
Mà lòng hoài xa cách...
Nỗi nhớ rơi tí tách
Từng cung điệu nở hoa
Anh đừng yêu em quá
Em sợ ngày... cứ xa !
Anh ơi! đêm xứ lạ
Bao nỗi nhớ đậm đà
Em hẹn anh mùa hạ
Mà không thể về nhà...
Như Hằng
_____________________________
Đêm nhớ anh
Đêm nay em nhớ anh
Đặt tay lên bức tường
Trong em luôn tưởng tượng
Anh đang nắm bàn tay.
Nỗi nhớ anh đêm nay
Cứ in vào ý nghĩ
Bao nhiêu điều giản dị
Mà thượng đế lấy đi...
Nước mắt vòng quanh mi
Tay hững hờ lạnh giá
Em còn lạc xứ lạ
Biết ngày nào đoàn viên?
Cơn mưa buồn chợt đến
Làm em nhớ anh hơn
Bao ý nghĩ dỗi hờn
Chợt tuôn theo sợi nhớ !
Sao hai ta lại nỡ
Mỗi đứa ở một phương?
Mặc dù đã yêu thương
Mà lòng hoài xa cách...
Nỗi nhớ rơi tí tách
Từng cung điệu nở hoa
Anh đừng yêu em quá
Em sợ ngày... cứ xa !
Anh ơi! đêm xứ lạ
Bao nỗi nhớ đậm đà
Em hẹn anh mùa hạ
Mà không thể về nhà...
Như Hằng
_____________________________
SẼ MÃI CHỜ EM! Gởi PL Anh vẫn thầm đặt tay Lên bức tường vôi trắng Anh luôn luôn cầu khấn Cho chúng mình bên nhau. Nỗi nhớ em cồn cào Làm sao anh ngủ được Bao nhiêu là điều ước Anh vẫn hằng ấp ôm. Đêm nằm gối chiếc ôm Mà tưởng em bên cạnh Nỗi nhớ nhung canh cánh Trằn trọc suốt đêm dài. Anh vẫn luôn nhớ hoài Bao nhiêu lời em nói Tình yêu không lừa dối Anh sẽ mãi chờ em. HKBT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2009 12:48:38 bởi HKBT138 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: