NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHÔNG THẬT...
Trích đoạn: nguoiphunu ditimtinh
TÌNH ĐÔI KHI
Đôi khi tình chợt không còn
Tình vương xót lại một bờ vực sâu
Đôi khi tình bỏ đi đâu
Làm cho mắt ướt thương thân gái gầy
Đôi khi anh đến rồi đi
Hờ hững anh chỉ cười đùi cho vui
Đôi khi tình rộng bốn bề
Nhưng rồi tan vỡ não nề tim ai
Đôi khi anh nói nhớ em
Rồi anh lại nói với bao nhiêu người
Đôi khi lại nhớ nụ cười
Phút gặp bỡ ngỡ _ thế là biết yêu
Đôi khi em cũng kiêu kiêu
Anh quen em cứ ... Hãy chờ kiếp sau
Đôi khi chợt có cà vồng
Ngăn cơn mưa lớn _ hết lòng chơi vơi
Đôi khi lại cứ ngu ngơ
Má hồng em khắc một câu trung tình
Đôi khi tự thấy giật mình
Thấy mình vẫn lẻ bóng hồng cô đơn
Phong Linh
ĐÔI KHI Đôi khi lại thấy nhớ ai Đôi khi lại thấy lạ quen đâu rồi Đôi khi ta mãi ngẩn ngơ Không nói được một tiếng yêu xa vời Đôi khi lại nhớ nụ cười Ra riết lắm ánh mắt ngời thương yêu Đôi khi lòng thấy liêu xiêu Một câu ai nói ... đôi khi ta mừng Phong Phong Linh
ĐÔI KHI Đôi khi ta giả bộ cười Nước mắt lại chảy xuôi theo dòng đời Đôi khi ta sợ gặp người Bởi tình không trọn nên đành đơn côi Đôi khi chỉ nói thế thôi Về nhà ta lại nhớ ghê một người Đôi khi giả bộ không cười Quay đi ta bụm miệng cười lại duyên Đôi khi ta muốn phát điên Những chuyện bế tắc _ huyên thuyên _ trên đời Đôi khi tiếc nối một thời Trẻ đã xa quá _ xế tà đôi khi Phong Linh 3/10/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:39:34 bởi Lê Thị Như Hằng >
VÔ ĐỀ Phố tráng lệ mình ta đơn chiếc Không việc làm trong canh bạc cô liêu Đời xuôi ngược làm ta không định hướng Biết đường nào sẽ trọn vẹn cho ta Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:39:01 bởi Lê Thị Như Hằng >
Anh đi rồi Đêm nay Matxcova em chợt nghĩ tới anh... Những vòng hoa trắng đưa hồn anh xa mãi Anh đi rồi có thương người ở lại Đã khóc cạn rồi giọt lệ khô khoé mắt Mỗi đêm về hồn em thấy lạnh Vắng xa anh vọng tiếng khóc một ngày Thế giới thực cuộc sống đang đổi thay Và em cũng đang đổi thay anh ạ ! Thương mẹ chiều ấy khóc vật vã Bên quan tài anh _ lặng lẽ _ vẫn im ... Em đứng xa nhìn _ Lòng em chết lịm Lì lợm chưa ! nước mắt chẳng tuôn rơi Anh ra đi không từ biệt một lời Vũng máu đỏ in vào em sâu lắng Phố chiều đó _ vắng _ hạ về vương nắng Vì đã tiễn đưa anh xa mãi kông về Chiều nay nhớ ánh mắt nhỏ lệ Thương thân vẫn khát vọng một ngày ... thơ Bóng anh về in trong mỗi giấc mơ Ngớ ngẩn thế ... anh đi rồi ... không thể lại Phong Linh 06/10/2008 * Đêm về nhớ người xưa cũ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:38:41 bởi Lê Thị Như Hằng >
BUỒN ... Nỗi buồn ơi! đừng có vào đây nữa Hãy đi đi không có chỗ cho mi Ta đã tránh _ né_ thế mà vô vị Vì buồn kia có tính thích phưu du Buồn ơi! Tránh xa hãy bỏ lại ta Ngày tháng dài mi cứ theo ta mãi Ta sợ lắm một ngày mi cứ lại Làm mắt ta, giọt ngắn, nối giọt dài Buồn ơi! Xin đừng trở lại ngày mai Ta sợ không muốn nhìn mi thêm nữa Lời ta nói bao giờ mi mới hiểu Sao lại đến _ ở trọn mãi trong ta . Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:38:19 bởi Lê Thị Như Hằng >
TÌNH TƯƠNG TƯ Nhìn em anh thấy hay Nên anh về thương nhớ Hỏi tình yêu đã mở Để anh xin phép vào Má em rực lửa đào Thẹn thùng sao không nói Tình yêu anh xin gọi Một tiếng yêu tương tư
TÌNH YÊU VAY TRẢ Ô kìa một con kiến Đang tha mồi về hang Kiến sao tham lam thế Tha mồi to hơn mình Tình yêu cũng như thế To lớn và mênh mông Nhưng cũng chẳng chung tình Nên tình thường tan vỡ Em đã từng lầm lỡ Nên chẳng mong trọn tình Vì em thường giật mình Với cuộc tình xưa cũ Nay mà em có thể Yêu thoáng chốc vội vàng Nhưng lòng em đa mang Sầu vương trong đêm lạnh Tình yêu vay rồi trả Nào ai nhận thiệt hơn Cho vay không tính lời Khi trả còn thiếu vốn Một lời yêu từ tốn Ta nhớ mãi không quên Sao ta vẫn dẫm lên Những cuộc tình ... tan vỡ Nợ gì còn có thể Nhưng đời nợ tình duyên Có thể nào ta gom Trả đủ được cho người Thôi thương thương _ nhớ nhớ Hết yêu lẫn đợi chờ Quay đi rồi ngoảnh lại Có bao giờ tròn đâu Đời là những hố sâu Ai sẽ lấp khởi đầu Cho hố sâu nông lại Khỏi vực thẳm càng sâu Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2008 04:34:39 bởi nguoiphunu ditimtinh >
ĐÔI KHI Đôi khi ta giả bộ cười Nước mắt lại chảy xuôi theo dòng đời Đôi khi ta sợ gặp người Bởi tình không trọn nên đành đơn côi Đôi khi chỉ nói thế thôi Về nhà ta lại nhớ ghê một người Đôi khi giả bộ không cười Quay đi ta bụm miệng cười lại duyên Đôi khi ta muốn phát điên Những chuyện bế tắc _ huyên thuyên _ trên đời Đôi khi tiếc nối một thời Trẻ đã xa quá _ xế tà đôi khi Phong Linh 3/10/08 Đôi khi nhớ đến ngỡ ngàng Người dưng chỉ gặp trên đường thoáng qua Đôi khi chán đến hững hờ Cái nhìn ngưỡng mộ , vần thơ tỏ tình Đôi khi không nhận ra mình Đắm say với một mối tình lặng câm Đôi khi đau đớn khóc thầm Duyên tình nặng nợ trăm năm cõi đời... May mà cũng chỉ thế thôi Vẩn vơ thương nhớ để rồi...Đôi khi kimrbl
Đôi khi nhớ đến ngỡ ngàng Người dưng chỉ gặp trên đường thoáng qua Đôi khi chán đến hững hờ Cái nhìn ngưỡng mộ , vần thơ tỏ tình Đôi khi không nhận ra mình Đắm say với một mối tình lặng câm Đôi khi đau đớn khóc thầm Duyên tình nặng nợ trăm năm cõi đời... May mà cũng chỉ thế thôi Vẩn vơ thương nhớ để rồi...Đôi khi kimrbl Đôi khi còn hai đôi khi
Sao kim không tiếp đôi khi cho tròn
Đôi khi trông nhớ mõi mòn
Có ai thương nhớ mà còn ngóng trông
Đôi khi lòng cứ hỏi lòng
Người sang sông ấy còn mong ngày về?!
hungho
Đời đôi khi Đôi khi người đã đi về Nhưng tình xưa cũ hết rồi còn đâu Đôi khi người bỏ sang sông Không một tiếng nói làm anh đợi chờ Đôi khi tưởng chỉ vu vơ Đêm về thao thức bồn chồn năm canh Đôi khi đời thắm hết xanh Ngoảnh lại thì đã mình anh với đời Phong Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2008 05:30:07 bởi LÊ PHONG LINH >
quote:
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Ảnh LÊ PHONG LINH VẮNG BÓNG Anh ơi lá sao vàng đã rụng Xào xạc rưới bước chân em qua Em vẫn nhớ mùa thu cũ thiết tha Nhớ mầu vàng úa _ giờ thì xa quá Bên khung cửa mình em lặng lẽ Vẻ bần thần làm em nhớ thu đi Thu đi _ thu đến - trong mùa bất kỳ Mỗi năm một lượt _ sao anh thì chia ly Lá sao vàng rụng , gợi nhớ lúc anh đi Mang tình nơi em gửi vào tiềm thức Lúc xào xạc soi tình lặng ngắt Lá đầu mùa vắng bóng một người đi Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:38:01 bởi Lê Thị Như Hằng >
Trích đoạn: LÊ PHONG LINH
Đời đôi khi
Đôi khi người đã đi về
Nhưng tình xưa cũ hết rồi còn đâu
Đôi khi người bỏ sang sông
Không một tiếng nói làm anh đợi chờ
Đôi khi tưởng chỉ vu vơ
Đêm về thao thức bồn chồn năm canh
Đôi khi đời thắm hết xanh
Ngoảnh lại thì đã mình anh với đời
Phong Phong Linh
CUỘC SỐNG ĐÔI KHI Đôi khi em vẫn nhớ ngày xưa Có anh bên, hoa sữa thỏang _ ven hồ Trong thơ vẫn còn lưu lại đó Những kỷ niệm em vẫn nhớ chưa quên Đôi khi em thấy tự giận lòng Sao còn ôm mãi bóng hình anh Ký ức xa lại quay về lần nữa Lẫm lạc cuộc đời trong giấc mơ trưa Đôi khi mình đi trong mưa lưa thưa Tóc mây ướt không bàn tay ve vuốt Đôi khi kỷ niệm một ngày tự vụt Biến mất rồi !Nhỏ giọt vỡ tan Đôi khi tiếc nối một vòng tay đan Có anh cùng bước trong chiều thu muộn Đôi khi ước muốn có anh luôn Rồi giật mình sao ta quá vội Đôi khi ta yêu rất vội vàng Nên tình yêu mới sớm vỡ tan Đôi khi ước muốn cả vạn giang san Cuộc đời vẫn vấp không thành đôi khi Phong Linh
Vầng trăng nửa tình Vầng trăng sẻ được làm đôi Tình duyên ai sẻ được đôi bao giờ Anh đi tình thắm nửa thì Thôi cũng đành hết nửa tình hợp tan Anh mong chi nữa có hai Trăng rằm mười sáu về rồi lại đi Thôi mình đã lỡ tức thì Yêu nhanh tróng vội... nên giờ mình anh .... Phong Linh 9/10/08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:37:27 bởi Lê Thị Như Hằng >
Thu lạnh .... Sương thu buồn chiều vắng Lạnh lẽo tiễn người đi Ai còn qua lối cũ Quán liêu siêu bên đường Dường như ta vẫn nhớ Trong tiềm thức đầy vơi Cơn mưa nào rất vội Rơi nhẹ rơi thu về Cuộc đời dài lê thê Gặp bao điều gian trá Nay ta cũng xin trả Thu vàng hồn mộng mơ Gửi tất cả vào thơ Dù người đi hay ở Người quên hay là nhớ Thu về ... lạnh tái tê Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 07:37:09 bởi Lê Thị Như Hằng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: