Tình em
Không chừa
1. Đọc đi đọc lại mấy vần xưa
Vui dạ mĩm cười thiệt thấy ưa
Dạo bước hừng đông xem nắng sớm
Nặn câu thi tứ nghĩ mây mưa
Dù cho tiết ẩm nào lo lắng
Mặc kệ gió lùa cứ bấm cưa
Họa xướng không quên ngày thứ bảy
Niềm vui nho nhỏ chớ nên chừa Đặng Xuân Linh Khó thể chừa 1. Suy nghĩ chuyện đời mấy vận xưa Niềm vui để dạ thấy thêm ưa Nhìn xem cảnh đẹp khi vừa sáng Ngắm nghía vườn hồng lúc hết mưa Tiết trở âm hàn không chuyển động Thời thay nóng lạnh chẳng cầu cưa Cùng nhau xướng họa đem tươi thắm Sắc thái hân hoan khó thể chừa Nguyễn Gia Linh Tứ khóai
Tứ khoái từ nay trở lại xưa
mọi người ai nấy thảy đều ưa
Ăn ngon mặc đẹp dù giông gió
Ngủ ấm quấn bông giửa lúc mưa
Ôm bóng thuyền quyên không muốn tách
Ngồi cầu cá trạch * dể gì cưa
quảnh đi rồi lại bao chừng ấy
gần chết kia kìa cũng chẳng chừa
cs
* Tên con cá hay đớp + cái gì ì ẠCH
Tứ góc (Giận, buồn, thương, vui) Bốn ngự lâm quân của thuở xưa Hôm nay vẫn nhớ nhẹ nhàng ưa Tâm tư giản dị, nhìn sương khói Tứ hướng mơ màng ngắm giọt mưa Giận nọ bây giờ thôi phế bỏ Buồn kia mới cũ chẳng cù cưa Ghét thương gió cuốn trời thăm thẳm Thơ phú niềm vui trót khó chừa Đặng Xuân Linh
Trích đoạn: Dang Xuan Linh
Không chừa
1. Đọc đi đọc lại mấy vần xưa
Vui dạ mĩm cười thiệt thấy ưa
Dạo bước hừng đông xem nắng sớm
Nặn câu thi tứ nghĩ mây mưa
Dù cho tiết ẩm nào lo lắng
Mặc kệ gió lùa cứ bấm cưa
Họa xướng không quên ngày thứ bảy
Niềm vui nho nhỏ chớ nên chừa Đặng Xuân Linh Khó thể chừa 1. Suy nghĩ chuyện đời mấy vận xưa Niềm vui để dạ thấy thêm ưa Nhìn xem cảnh đẹp khi vừa sáng Ngắm nghía vườn hồng lúc hết mưa Tiết trở âm hàn không chuyển động Thời thay nóng lạnh chẳng cầu cưa Cùng nhau xướng họa đem tươi thắm Sắc thái hân hoan khó thể chừa Nguyễn Gia Linh Tứ khóai
Tứ khoái từ nay trở lại xưa
mọi người ai nấy thảy đều ưa
Ăn ngon mặc đẹp dù giông gió
Ngủ ấm quấn bông giửa lúc mưa
Ôm bóng thuyền quyên không muốn tách
Ngồi cầu cá trạch * dể gì cưa
quảnh đi rồi lại bao chừng ấy
gần chết kia kìa cũng chẳng chừa
cs
* Tên con cá hay đớp + cái gì ì ẠCH
Tứ góc (Giận, buồn, thương, vui) Bốn ngự lâm quân của thuở xưa Hôm nay vẫn nhớ nhẹ nhàng ưa Tâm tư giản dị, nhìn sương khói Tứ hướng mơ màng ngắm giọt mưa Giận nọ bây giờ thôi phế bỏ Buồn kia mới cũ chẳng cù cưa Ghét thương gió cuốn trời thăm thẳm Thơ phú niềm vui trót khó chừa Đặng Xuân Linh Tứ Linh (Long Lân Quy Phượng) Tứ Linh một thuở của ngày xưa Ai cũng thanh nhàn rất dễ ưa Giản dị suy tư bao sóng gió Thâm trầm ngẫm nghĩ những chiều mưa Bây giờ chẳng quản thời giông bão Mới cũ đâu màng chuyện cắn cưa Chỉ muốn cùng nhau xây ảo mộng Còn hơn sớm tối thói chưa chừa Nguyễn Gia Linh
Trích đoạn: Dang Xuan Linh
Không chừa
1. Đọc đi đọc lại mấy vần xưa
Vui dạ mĩm cười thiệt thấy ưa
Dạo bước hừng đông xem nắng sớm
Nặn câu thi tứ nghĩ mây mưa
Dù cho tiết ẩm nào lo lắng
Mặc kệ gió lùa cứ bấm cưa
Họa xướng không quên ngày thứ bảy
Niềm vui nho nhỏ chớ nên chừa Đặng Xuân Linh Khó thể chừa 1. Suy nghĩ chuyện đời mấy vận xưa Niềm vui để dạ thấy thêm ưa Nhìn xem cảnh đẹp khi vừa sáng Ngắm nghía vườn hồng lúc hết mưa Tiết trở âm hàn không chuyển động Thời thay nóng lạnh chẳng cầu cưa Cùng nhau xướng họa đem tươi thắm Sắc thái hân hoan khó thể chừa Nguyễn Gia Linh Tứ khóai
Tứ khoái từ nay trở lại xưa
mọi người ai nấy thảy đều ưa
Ăn ngon mặc đẹp dù giông gió
Ngủ ấm quấn bông giửa lúc mưa
Ôm bóng thuyền quyên không muốn tách
Ngồi cầu cá trạch * dể gì cưa
quảnh đi rồi lại bao chừng ấy
gần chết kia kìa cũng chẳng chừa
cs
* Tên con cá hay đớp + cái gì ì ẠCH
Tứ góc (Giận, buồn, thương, vui) Bốn ngự lâm quân của thuở xưa Hôm nay vẫn nhớ nhẹ nhàng ưa Tâm tư giản dị, nhìn sương khói Tứ hướng mơ màng ngắm giọt mưa Giận nọ bây giờ thôi phế bỏ Buồn kia mới cũ chẳng cù cưa Ghét thương gió cuốn trời thăm thẳm Thơ phú niềm vui trót khó chừa Đặng Xuân Linh Tứ Linh (Long Lân Quy Phượng) Tứ Linh một thuở của ngày xưa Ai cũng thanh nhàn rất dễ ưa Giản dị suy tư bao sóng gió Thâm trầm ngẫm nghĩ những chiều mưa Bây giờ chẳng quản thời giông bão Mới cũ đâu màng chuyện cắn cưa Chỉ muốn cùng nhau xây ảo mộng Còn hơn sớm tối thói chưa chừa Nguyễn Gia Linh TỨ CHỪA (Ghét ghen hận thù) Ngồi buồn nhớ lại những năm xưa Lắm lúc mình làm chuyện khó ưa Ghét bỏ nát tan tình giữa chợ Ghen trây đổ vỡ mộng trong mưa Hận tình tiếng oán gieo người chịu Thù bóng chén sầu kiếm kẻ cưa Nghĩ lại xấu lòng gây ác cảm Từ nay hối cải hứa xin chừa! Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2013 05:36:32 bởi TTH >
GỞI LỜI THĂM Saigon xuân đẹp đó vui không Thấy thiếu câu thơ vắng tiếng lòng Người đã quên người đang ngóng đợi Mối tình xao xuyến chói bên song Nắng mới có nồng như lúc xưa Lung linh giọt nhớ sáng bao mùa Vẫn nằm êm ái trong lòng Hạ Hay đã mờ tan theo gió mưa Xa cách hai nơi nửa quả cầu Câu cười tiếng hát vọng đêm thâu Nhớ thương giữ mãi trong tình bạn Mong đó đời vui chớ lụy sầu! Thanh Huy
Không chừa
Đọc đi đọc lại mấy vần xưa
Vui dạ mĩm cười thiệt thấy ưa
Dạo bước hừng đông xem nắng sớm
Nặn câu thi tứ nghĩ mây mưa
Dù cho tiết ẩm nào lo lắng
Mặc kệ gió lùa cứ bấm cưa
Họa xướng không quên ngày thứ bảy
Niềm vui nho nhỏ chớ nên chừa Đặng Xuân Linh
Khó thể chừa Suy nghĩ chuyện đời mấy vận xưa Niềm vui để dạ thấy thêm ưa Nhìn xem cảnh đẹp khi vừa sáng Ngắm nghía vườn hồng lúc hết mưa Tiết trở âm hàn không chuyển động Thời thay nóng lạnh chẳng cầu cưa Cùng nhau xướng họa đem tươi thắm Sắc thái hân hoan khó thể chừa Nguyễn Gia Linh
Tứ khóai Tứ khoái từ nay trở lại xưa
mọi người ai nấy thảy đều ưa
Ăn ngon mặc đẹp dù giông gió
Ngủ ấm quấn bông giửa lúc mưa
Ôm bóng thuyền quyên không muốn tách
Ngồi cầu cá trạch * dể gì cưa
quảnh đi rồi lại bao chừng ấy
gần chết kia kìa cũng chẳng chừa
cs * Tên con cá hay đớp + cái gì ì ẠCH
Tứ góc (Giận, buồn, thương, vui) Bốn ngự lâm quân của thuở xưa Hôm nay vẫn nhớ nhẹ nhàng ưa Tâm tư giản dị, nhìn sương khói Tứ hướng mơ màng ngắm giọt mưa Giận nọ bây giờ thôi phế bỏ Buồn kia mới cũ chẳng cù cưa Ghét thương gió cuốn trời thăm thẳm Thơ phú niềm vui trót khó chừa Đặng Xuân Linh
Tứ Linh (Long Lân Quy Phượng) Tứ Linh một thuở của ngày xưa Ai cũng thanh nhàn rất dễ ưa Giản dị suy tư bao sóng gió Thâm trầm ngẫm nghĩ những chiều mưa Bây giờ chẳng quản thời giông bão Mới cũ đâu màng chuyện cắn cưa Chỉ muốn cùng nhau xây ảo mộng Còn hơn sớm tối thói chưa chừa Nguyễn Gia Linh
TỨ CHỪA (Ghét ghen hận thù) Ngồi buồn nhớ lại những năm xưa Lắm lúc mình làm chuyện khó ưa Ghét bỏ nát tan tình giữa chợ Ghen trây chua xót mộng trong mưa Hận tình tiếng oán gieo người chịu Thù nợ chén sầu kiếm kẻ cưa Nghĩ lại xấu lòng gây ác cảm Từ nay hối cải hứa xin chừa! Thanh Huy
Chuyện xa xưa
Đêm dài nghĩ lại chuyện xa xưa
Quậy phá la làng mấy kẻ ưa
Họp bạn năm mười *trong bóng tối
Kết bè chạy giỡn dưới cơn mưa
Tìm vui hái ổi cùng ăn chọi
Tránh nắng vào rừng xúm đục cưa
Tuổi trẻ vô tư người hiếu động
Đòn đau hứa bỏ cuối đầu chừa
*Chơi trò năm mười ở VN
vancali 3.31.10
Thân chúc huynh tỷ ngày vui hì hì ...
Phá… Trăn trở đêm dài nhớ thuở xưa Hoài suy hồi đó chẳng ai ưa Om sòm đánh đáo khi hừng sáng Chạy giỡn đùa la lúc tắm mưa Hái phá xoài cam non vẫn bứt Quành sang bụi chuối bẻ còn cưa Bạn bè lứa tuổi nào lo lắng Bị uýnh đòn đau quậy phải chừa Đặng Xuân Linh
TÌNH ĐI Rồi cũng chia tay một mối tình Xa người em gái tuổi tròn xinh Lối xưa chẳng đượm nồng hương lửa Để lạnh đôi nơi nát ruột mình Thôi vẫy tay là cách biệt nhau Gót son mắt biếc chẳng còn đâu Hãy quên hình nét thân ngày trước Để mộng mơ riêng được thắm màu Thôi đừng bảo đợi nhớ ai không Để gợi tình si xót não lòng Nắng mới không về soi bóng nước Xin đừng khuấy đục một dòng sông Tiếng yêu giữ mãi làm sao đổi Vang nhé đừng đem tội đến tôi Chẳng lẽ tình thương tha thiết đợi Đan tâm bằm nát bởi tay người Bể dâu đời chẳng vui như tưởng Ga tiễn người đi khuất nẽo đường Sao chuyến đi nầy tôi mãi ngóng Bóng hình ai lạc giữa mù sương! Thanh Huy
TIỄN BIỆT
Rồi cũng phôi phai một chuyện tình
Xa môi, mắt mộng người em xinh
Đường thưa không thắm hồng mơ nắng
Cho buốt hai phương vỡ mộng mình
Đành nói lời thôi xa cách nhau
Mi sầu, tiếng vọng tìm nơi đâu
Cứ quên bóng dáng hình thủa trước
Hư ảo tình thơ sớm phai màu
Đành thế_Thôi thì hết đợi không?
Cho sầu chất chứa nhói tâm lòng
Sương mờ rơi đọng vành mi ướt
Đưa tiễn thuyền mơ rời bến sông
Lời tình có thể nào thay đổi
Xin chớ trách hờn tiếng oán tôi
Đừng trông đừng nhớ và chờ đợi
Cao xanh đoạn tuyệt tình hai người
Biển đời trôi mãi tình vô tưởng
Tiễn biệt bóng mờ xa cuối đường
Xe lăn rời bến còn chi ngóng
Dáng người bước vội vào màn sương !
HRPT
(He he he... Tiểu đệ gồng gân hoạ thử, nếu có sai luật thì kính trưởng lão Thanh Huy sửa giúp nhé !)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2010 00:34:03 bởi HRPT >
TIỄN BIỆT
Rồi cũng phôi phai một chuyện tình
Xa môi, mắt mộng người em xinh
Đường thưa không thắm hồng mơ nắng
Cho buốt hai phương vỡ mộng mình
Đành nói lời thôi xa cách nhau
Mi sầu, tiếng vọng tìm nơi đâu
Cứ quên bóng dáng hình thủa trước
Hư ảo tình thơ sớm phai màu
Đành thế_Thôi thì hết đợi không?
Cho sầu chất chứa nhói tâm lòng
Sương mờ rơi đọng vành mi ướt
Đưa tiễn thuyền mơ rời bến sông
Lời tình có thể nào thay đổi
Xin chớ trách hờn tiếng oán tôi
Đừng trông đừng nhớ và chờ đợi
Cao xanh đoạn tuyệt tình hai người
Biển đời trôi mãi tình vô tưởng
Tiễn biệt bóng mờ xa cuối đường
Xe lăn rời bến còn chi ngóng
Dáng người bước vội vào màn sương !
HRPT
(He he he... Tiểu đệ gồng gân hoạ thử, nếu có sai luật thì kính trưởng lão Thanh Huy sửa giúp nhé !)
CHUNG VUI Được bạn tươi cười đến viếng thăm Hân hoan chào đón thắp hoa đèn Rót mời ly rượu mừng tao ngộ Phơi tỏ tấm lòng vui ấm êm Tình nghĩa đậm không phân lớn nhỏ Yêu thương nhiều chẳng tách sang hèn Thơ chung họa giữa đời dâu bể Thấy đẹp yên lành lưu luyến thêm Thanh Huy Cám ơn HRPT vào họa thơ hay. Chúc vui. TTH.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2010 22:13:45 bởi TTH >
NHỚ THƯƠNG EM Anh quá nhớ thương em Để đêm buồn không ngủ Nhớ mộng xưa ngày cũ Tình quyến rũ êm đềm Đời anh khổ nổi chìm Em cánh chim bay nhảy Giữa trời xa mê mải Đôi lứa phải lênh đênh Ai đi ai đành quên Kỷ niệm sống vui bên Ước mơ thời niên thiếu Ôm mãi chỉ buồn thêm Sáng bình minh nắng lên Niềm yêu riêng mây phủ Có người đi ủ rủ Nhớ mãi một cái tên Thuyền xa thuyền thương bến Ai xa có thương mình Tình giăng sầu tim tím Tan nát cả buồng tim! Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2010 00:46:08 bởi TTH >
NHỚ THƯƠNG EM Anh quá nhớ thương em Để đêm buồn không ngủ Nhớ mộng xưa ngày cũ Tình quyến rũ êm đềm Đời anh khổ nổi chìm Em cánh chim bay nhảy Giữa trời xa mê mải Đôi lứa phải lênh đênh Ai đi ai đành quên Kỷ niệm sống vui bên Ước mơ thời niên thiếu Ôm mãi chỉ buồn thêm Sáng bình minh nắng lên Niềm yêu riêng mây phủ Có người đi ủ rủ Nhớ mãi một cái tên Thuyền xa thuyền thương bến Ai xa có thương mình Tình giăng sầu tim tím Tan nát cả buồng tim! Thanh Huy Sư thúc (bá) ơi cho tiểu điệt chơi thơ chút xíu với nhé !
NHỚ THƯƠNG
Anh nhớ thương em nhiều
Có biết không em yêu
Đến đêm thời mất ngủ
Ban ngày thời không ăn
Nhớ em nước mắt chảy lăn
Dài theo ngày tháng hằn
Vết đau buốt lặng căm
Anh thở dài than vắn
Nhìn màn đêm quạnh lắng
Anh thổn thức nỗi niềm
Cứ trông vào bóng đêm
Gọi thầm tên em mãi
Em phương xa miệt mài
Mong phương xa còn hoài
Biết bao giờ gặp lại
Anh trông dài...ngày mai...
HRPT
( Muốn viết thêm 1 khổ thơ nữa nhưng Tiểu Điệt bận rồi sư thúc-bá ơi ! Bye biến liền ngay ạ ! 123-123-123 bước đều bước ... chạy ỳ ỳ ỳ ỳ ỳ ỳ ... Kính sư thúc - bá lời chúc vui khoẻ re.)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2010 14:44:47 bởi HRPT >
Chuyện Buồn Tháng Tư
=Chuyện Buồn Tháng Tư= Tôi khóc một người chẳng nhớ tôi Tôi yêu một kẻ phụ tôi rồi Ngàn năm mây hỡi còn vương trắng Anh hỡi vì đâu lỡ thệ rồi... Trọn tình yêu đó gởi cho anh Anh nỡ vùi chôn một bóng hình Anh nỡ mờ phai lời hẹn ước Bẽ bàng, cay đắng, chuyện ba sinh... Tôi khổ nhưng nào anh biết đâu Anh đem tan vỡ gợi thêm sầu Từng đêm nước mắt nhoè trên gối Còn gì, khi trắng nghĩa thương đau... Tôi biết rằng tôi chẳng sắc nhan Không duyên mà cũng chẳng giầu sang Chỉ còn một quả tim khô héo Nên để giờ đây khóc bẽ bàng... Chuyện tình dĩ vãng vẫn chưa nguôi "Người ấy" yêu tôi...muộn lắm rồi Còn kẻ tôi yêu giờ đã khuất Chuyện buồn, vương vấn mãi không thôi... hongsang CHUYỆN BUỒN Người buồn tôi lại xót thương tôi Đời trái ngang xui mộng vỡ rồi Vướng chuyện ái ân thêm mệt mỏi Đêm nằm riêng bóng lệ nào vơi Tôi mong ai gọi tiếng yêu anh Hơn nửa đời xa khuất bóng hình Người ấy đi rồi tình cũng hết Hẹn ngày gặp ở kiếp lai sinh Một mình ngơ ngẩn nhớ về đâu Gặp mặt rồi đi để lắm sầu Đôi chữ viết buồn còn hơn mất Những lần thăm hỏi hẹn hò nhau Đời nhiều lăn lóc phá dung nhan Người giống tôi tình luống dở dang Kỷ niệm chôn vùi trong tim héo Một cảnh hai nơi chịu bẽ bàng Quê ngày ly tán khóc chưa nguôi Mình mới quen nhau cũng muộn rồi Xin sớt niềm đau trên xứ lạ Thương về đất mẹ mãi mà thôi! Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2010 01:08:25 bởi TTH >
Xin mời anh đến thăm VƯỜN THƠ LỤC BÁT [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/32818/09B7D7F435C74F9F9DCCEF8F4D4547E1.gif[/image]
BA NĂM Ba năm rồi phải không em Ba năm thương nhớ được thêm những gì Hay là tô đậm tình si Rộng đường em bước em đi theo người Để xuân héo chẳng xanh tươi Nắng không rạng rỡ ngõ đời thiếu vui Yêu trong gió dập sóng vùi Có chờ đợi chỉ mình tôi buồn sầu Gom thơ dệt tiếng cười đau Gói thêm kỷ niệm thả vào hư vô Tình không đến đẹp như mơ Nên tình rẫy chết bên bờ đau thương Thanh Huy
PHỐ VẮNG EM Lâu rồi chẳng thấy thơ em viết Lòng cứ băn khoăn tự hỏi rằng Có phải em buồn đau mỏi mệt Hay đời yên đã có ai chăng Từ buổi em đi lá rụng nhiều Thu vàng mây trắng gió đìu hiu Chân rời vội vã trong chiều tím Hứa hẹn mai về nối nhịp yêu Đây đó gần năm chẳng lại qua Nắng không rọi ấm mối tình xa Phố xưa lạnh dáng nằm im ỉm Vọng bóng hình xưa ánh mắt nhòa Thôi lòng cứ đợi biết làm sao Đời dẫu ngăn dìm ước vọng đau Tình chẳng mến trao lời mật ngọt Cũng còn thương nhớ nghĩ về nhau Thanh Huy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2010 01:28:09 bởi TTH >
Bỏ hết tháng năm câu chuyện cũ Quên đi mưa nắng ở bên đời Rũ sạch hoang tàn trong giấc ngủ Chỉ mong sao giử lại nụ cười... hongsang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2010 01:58:13 bởi hongsang >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: