THƯ TÌNH MỘT NỬA. NIỀM MONG NHỚ VỀ ANH
NIỀM MONG NHỚ VỀ ANH ...
David thân thương của em!
Đã qua mấy ngày rồi vậy mà mình vẫn chưa chát cùng nhau ah nhỉ? Em găp ah khi đang chông chênh với những đổ vỡ của nhiều khía cạnh trong cuộc sống hiện đại này, công viêc, những lo toan trong cuộc sống, chông chênh cả nụ cười và nước mắt, chông chênh ngay cả niềm tin vào chính bản thân mình. Em đa nghĩ minh chẳng bao giờ tịn vào ai được nữa và ko ai làm mình yêu, mình vui được nữa, vậy mà em đã tin, đã yêu, và cảm thấy vui khi có ah. Em đã từng gặp những nỗi đau, những sự mất mát trong cuộc sống... Anh rất gần mà cũng rất xa bởi ah ko thuộc về em, có lẽ ko bao giờ thuôc về em. Em có thể cười nói bình thản trước mặt mọi người, ngay cả khi có mình em, em vẫn cười mà sao nước mắt cứ rơi, em luôn tính toán có lẽ vì thế em luôn chỉ muốn cười với mọi người, cừơi với chính mình, và cười vì biết nếu mình khóc sẽ chẳng ai lau nước mắt cho mình. Ah oi! Nếu ngày hôm đó lên mạng ma ko gặp ah, nếu ngày hôm đó em đừng trả lời khi ah làm quen (ở trên mạng có biết bao nhiêu người sao em lại muốn ah chứ.) Nếu như chúng ta đừng gặp nhau những ngày tiếp theo nữa... Cả cuộc đời này luôn nằm trong vô vàn chữ ( NẾU ) phải ko ah? Nhưng có thay đổi được gì đâu, em và ah đã gặp nhau, đã cùng mỉm cười, và có lẽ từng cùng yêu, có điều đó ko nhỉ? Hay (chữ yêu) chỉ dành cho 1 mình em thôi. (Chúng ta ko thể thay đổi được quá khứ, nhưng tương lai nằm trong tay mình phải ko ah?) em luôn mong sự hiện hữu của ah, nhớ va mong ah nhiều. Ah yêu! Em cũng không nhớ là bao lâu rồi mình ko gặp nhau ah nhỉ, mấy đêm nay em mất ngủ đêm về cứ chằn trọc bâng khuâng 1 điêu gì đó, mà ko có câu tra lời cho riêng mình. Em thấy buồn và thấy nhớ ah, ah đã nhớ ai bao giờ chưa nhỉ? Ah có cảm nhận được nỗi nhớ ko ah? Nỗi nhớ thật khủng khiếp, thật mông lung, dạt dào ma sâu lắng nhưng làm cho con người ta trở nên bất ổn trong lòng. Nỗi nhớ có thể làm người ta phát điên lên muốn đập tan thứ gì đó. Em vẫn nghĩ tới ah hàng ngày, từng giờ, từng phút, thậm chí từng giây, chắc ah ko cảm nhận được nên ah mới để em đợi lâu như vậy phai ko nào? Hãy nhắn lại cho em nhé ah yêu, nhớ ah ngàn lần. Em sẽ gửi theo gió tới ah nỗi nhớ của em và hôn ah thật nhiều bibi Vâng ! Em biết, chắc ah đã quên em mất rồi, tình cảm đôi khi cũng sẽ nhạt phai vì 1 lý do nao đó cho riêng mình phai ko ah? Dù ah có quên nhưng đối với em ah vẫn còn hiện hữu trong giấc ngủ, trong ý nghĩ của em, va trong mỗi nụ cười khi em cười với ai đó, với khách ngoài tiêm nail... Một cái gì đó có thể tan vỡ nhưng ý nghĩ về nhau chỉ mờ dần thôi ko thể nào tan vỡ phải ko ah? Em có thể đợi, có thể chờ dù là bao lâu đi chăng nữa, nhưng ah ko thể đợi em vì 1 lý do thật ngốc nghếch thôi, ah vẫn còn la 1 cậu bé mới học yêu làm sao hiểu hết tình yêu trong cuộc sống, tình yêu mà 2 người khác giới có thể dành va trao tặng cho nhau. [themNhacCoHinhMinhHoa][/themNhacCoHinhMinhHoa] (Em và ah tưởng như ở rất gần nhưng hóa ra lại rất xa và đó chính là nỗi đau rất đau có lẽ của cả 2 chúng ta.) DAVID Yêu! Những ngày đầu chát cùng ah em cảm nhận ah là người rất hiền và đáng yêu, vài lần chát trôi qua chúng ta càng trở nên thân thiết với nhau hơn. Không biết tại nụ cừơi của ah nên em có cảm giác yên tâm và mến ah hơn, rồi thấy nhớ và yêu, thật nhanh tróng va vội vàng. Hay đó chỉ là cái cớ để em gặp và trò chuyện với ah. Trong suy nghĩ của 1 cậu bé học yêu như ah, em dần hiểu ra có điều gì đó khang khác đang sảy ra, ko phải là tình bạn, ko phải la tình yêu, tất nhiên cũng ko hẳn là 1 điều gì đó xa vời hay gần gũi. Ah yêu! Em ko biết ah nghĩ gì, thật sự nghĩ gì vế em, còn riêng em lúc này tình cảm dành cho ah có thể đã nhiều hơn. Đôi khi em cũng ko hiểu rõ chính bản thân mình nữa đặc biệt là em ko thể định nghĩa tình cảm em dành cho ah là tình cảm gì, chỉ biết rằng đôi khi em rất nhớ ah thế thôi. ah đã đến bên em chia sẻ và chuyện gi đến đã đến. Em thật sự thấy lòng yên bình khi ở bên ah ngồi chát hay đôi lúc nghĩ về ah, em cứ nghĩ em và ah sẽ mãi mãi ko rời xa nhau, em sẽ hạnh phúc trong hạnh phúc mầu hồng... Thế nhưng ko phải chuyện gì cũng đến 1 cách suôn sẻ.l Tuổi tác giữa ah và em sự khác biệt này chúng ta đã biết, đôi khi em thấy giật mình về điều đó, và cũng biết sẽ có nhiều khó khăn. Như ah bảo em cứ yên tâm... ah ơi! Em yên tâm làm sao được... Mấy ngày đã qua lâu rồi em ko được gặp ah nhưng em vẫn tin, vẫn chờ. Ah có đủ mạnh mẽ và ý trí để bảo vệ tình cảm của ah ko? Không biết trái tim em có thật sự trao cho ah không nữa, đúng đang lúc phân vân cũng là lúc ah ra đi, ah im lặng... làm trái tim em giao động rỉ máu. Em lại khóc, em thấy tủi thân, thật sự hụt hẫng, hụt hẫng vô cùng, em vẫn đọc lại những lá thư mà em gửi cho ah để rồi em lại bật khóc khi đọc lại nó. Mọi thứ tưởng chừng như vẫn còn nguyên vẹn bẹn em, đâu đây chàn đầy sâu lắng in đậm trong em nụ cười của ah Mai Ca nhớ ah nhiều
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: