NHỮNG TRANG THƠ CŨ _ NHỮNG NGÀY ĐÃ QUA
VÔ ĐỀ SỰ VÔ TÌNH Tình anh như cơn gió Anh đã đến rồi đi Đến bên em vội vàng Vừa mới đó hết chờ Ra đi không từ biệt Làm cho em phai đợi Nước mắt lệ hai hàng. Anh vô tình vậy sao ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2009 07:30:04 bởi Lê Thị Như Hằng >
Bao giờ ? ... Vầng trăng ai sẻ làm đôi
Nỗi nhớ em có sao vơi bây giờ?
Đời em như sóng võ bờ
Chỉ dào dạt vậy dật dờ lại xa.
Trách ai sao viết câu ca
Mà em vẫn ví mình là loài hoa
( Đàn bà như cánh hoa tươi
Nở ra chỉ đựơc một thồi ma thôi.)
Nay em tuổi xuân xa rời
Anh ơi ! em vẫn một đời cô liêu !
Tình cảm vương lại mộ chiều
Tình anh lại nỡ như diều bay đi?
mockba 13/6/2008
PHONG LINH _ NHƯ HẰNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2009 07:30:42 bởi Lê Thị Như Hằng >
Em .... Em vẫn bước bên đời Gần anh nhưng không nói Tiếng yêu em xin gọi Thành những vần thơ ca Thời xa xưa đã qua Chỉ còn là thương nhớ Những gì mà ta chờ Cũng chỉ còn phút giây. Em ước là vầng mây Khi nào anh cũng thấy ... Nhưng em là cỏ sậy Một mình đứng ngóng trông Vầng mây hồng em ước Không còn khi trời đêm Anh đâu... thôi đã quên Em đứng giữa trời ... quen.
Hạnh phúc nào mà nhớ !
Phong Linh
29/8/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2009 07:30:37 bởi Lê Thị Như Hằng >
Sợ ... tuyết rơi mùa hè Đã sang tháng năm rồi Đông vẫn về trên phố Thân cây trên phố cổ Lá vẫn xanh dì dào. Vậy mà tuyết vẫn vào Giữa tháng năm không đợi Mùa đông đã lạc lối Vương vấn lại quay về . Bâng khuâng nằm chợt sợ Vì vào mùa đông xa ! Có người đã ghé qua Rồi ra đi xa mãi. Lòng em buồn tê tái Cố quên đi một người Đông đã qua đi rồi Nhưng làm sao có thể ! Nhưng nay đông lại về Làm em nhớ người đi Đang có điều diệu kỳ Anh về sao không thấy. Mặc dù mùa đông đấy Có thể về thân quen Giữa tháng năm không hẹn Thành tuyết rơi mùa hè!... Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2009 07:30:17 bởi Lê Thị Như Hằng >
Trách người đi
Ta gặp nhau trong mùa đông giá lạnh
Cây bên đường chưa nẩy lá mầu xanh
Cả phố phủ mờ tuyết trắng long lanh
Tay run lạnh tiễn người đi xa mãi
Anh ra đi hẹn mùa hè quay lại
Mắt vương sầu nhưng em thấy vui vui
Nhưng mùa hè chẳng thấy dáng anh đâu
Em lặng im bồi hồi mà thương nhớ
Giây phút gặp chắc lòng em cởi mở
Nhớ người đi mà... mà chẳng chịu quay về.
(Mùa đông ghét em nên mùa đông quay trở lại
Để dày vò nỗi nhớ anh còn sót lại trong em.)
Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2009 07:30:14 bởi Lê Thị Như Hằng >
Không đề Đông về lại nhớ đông xưa
Tuyết rơi thêm lạnh lòng thừa ngóng trông
Giá như đừng có đợi mong Tim kia đâu lạnh khi đông... lại vệ Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2009 07:26:37 bởi Lê Thị Như Hằng >
CÓ Có một chiếc thuyền nhỏ Lênh đênh giữ biển khơi Sóng làm thuyền chới với Không biết đâu là bờ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2009 07:25:41 bởi Lê Thị Như Hằng >
\
Lời thề mùa đông
Nắng về trên thành Petersburs mong Có ta vẫn đợi lời thề mùa đông Trên sông nước chảy thành dòng Mắt cay ta nhớ bóng hồng người dưng Người lấp lửng vội quay lưng? Hết yêu hãy nói ngập ngừng _ viển vông. Tim ta thắm đượm máu hồng Đang đau cơn thắt bởi lòng chót xa. Sao người chót lỡ quên ta Mây tan mưa tạnh trời đông ửng hồng 28/03/2008 Tg; Phong Linh _ như hằng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2009 07:33:54 bởi Lê Thị Như Hằng >
Mưa xuân nhớ người Xoe tay đón giọt mưa xuân Bàn tay thấm lạnh tân ngần nhớ ai? Xuân về đôi lứa xum vầy Mà người đơn chiếc tháng ngày ngóng trông. Phong Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2009 06:24:42 bởi Lê Thị Như Hằng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: