Tôi ghét cuộc đời nhiều dối trá
Tôi hận lòng người quá sâu xa
Tôi muốn bỏ nhưng tình thâm không nỡ
Tôi muốn xa nhưng sao hóa càng gần...
Má ơi... con đuối lắm rồi. Suốt đêm qua con tòan là gặp ác mộng, con thấy xung quanh con rất nhiều ma quỷ...chúng cứ chập chờn tiến tới, cười nham nhở...con sợ lắm, con cố tìm đường chạy khỏi chúng, nhưng lanh hoanh lại thấy quay về cái góc phòng tối tăm đó...tay con nắm chặt một cái gì đó..có lẽ là bùa hộ mạng chăng..chúng không tiến tới gần, nhưng cứ lảng vảng xung quanh và cười ma quái...con mệt và mỏi rã rời. Hai giờ sáng...con bật ngồi dậy, con không muốn ngủ nữa, con muốn khóc.
Sáng nay đi làm với một gương mặc ảm đạm quá...Liz hỏi mệt lắm sao mà trông ủ rủ thế. Mình bảo ừ..mệt lắm. Chỉ muốn ngủ thôi, ngủ và đừng bao giờ tỉnh lại, có được không?
Nhận được email của bà chị, thấy tức cười quá...cười cho sự gian dối của tình cảm con người, cười cho cái quan tâm giả tạo đó. Tiền nó có mãnh lực ghê gớm như thế thật...mình thấy sợ rồi. Nhưng cũng thấy đau. Đau lắm, đau trong từng thớ thịt làn da, nó cứ xóay sâu và âm ỉ. Đau vì cả gia đình cũng như thế...mình có lỗi nhiều, lỗi đã có nuông chiều, đã tạo cho họ tánh ỷ lại, để giờ đây nó đã thành thói quen không bỏ được...người ta có thể đưa ra hàng ngàn lí do thông cảm cho mình, nhưng cũng chỉ là vì một vấn đề thôi...Tiền. Ừ thì anh đúng...ừ thì anh hay miễn là anh có tiền đều đều gởi về là được...
còn ai thật sự quan tâm đến mình chứ? một đứa bạn thân cũng vì ham danh hám của, dẫm đạp lên lòng tin và sẵn sàng bán rẻ mình chỉ để đổi lại một chút thương hại của gia đình chồng nó...để giờ đây quay lại nói lời xin lỗi, tha thứ ư?
Còn người mình yêu thương thì sao? nhu nhược yếu hèn...co đầu rục cổ khi gặp khó khăn...bỏ lại mình bơ vơ trong thất vọng...
Đời là thế...nếu không sau lại gọi là "đau đời" chứ.
Nhưng cũng phải cảm ơn đời đã cho mình nhiều thử thách, nếu không...đời đâu trọn vẹn chữ Đời người ơi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2008 09:33:44 bởi culanvn >