THƠ TÌNH... NGÀY KHÔNG ANH.
TRẦN LÊ HÁN VÂN 23.08.2008 17:36:53 (permalink)
0
 
           NẾU...
 
                                      Anh chợt đến chợt đi
                                      Bất ngờ như mưa gió
                                      Em nhưn ngàn cây cỏ
                                      Vắng anh lá đổi mầu
 
                                      Sẽ không thành rừng sâu
                                      Khi cây trồi thiếu nắng
                                      Sẽ chỉ là hoang vắng
                                      Nếu gió không rạo đùa
 
                                      Sẽ không thành giọt mưa
                                      Nếu thiếu ngày nắng lửa
                                      Em không là em nữa
                                      Nế bây giờ thiếu... anh.
 










                         GỬI EM...
 
                Em đừng khóc nữa em ơi !
        Rồi mai đây nắng bừng trời nước NGA
                Ngày mai ta lại là ta
        Lời thơ đọng lại thế là có nhau
                Anh ở đâu? Em ở đâu?
        Đã thương đã nhớ ngan sau vẫn chờ.
 
                                  chuông gió
 









                                        LẠC MÙ ĐÔNG
 
                                        Chiều nay gió đến lòng thêm lạnh
                                        Ngoài trời lạc lõng tuyết đang rơi
                                        Bâng khuâng nỗi nhớ người xa mãi
                                        Tuyết rơi buốt giá bởi lạc mùa.
 
                                         Lay lắt hạ về có gió đông
                                         Lạ chưa hay bởi tại người đi
                                         Người đi đã hẹn không quay lại
                                         Rách trời ai vá lạc mùa đông.
 
                                                                              PHONG LINH
 










                       Trời mưa làm lạnh lòng em.
                       Phương xa anh có đợi mong em về?
 
                                                
                       Dù anh không ngỏ lời yêu
                       Nhưng em vẫn nguyện... Đợi anh sớm chiều












Mùa đông lạc hay người lạc lối
Để cho đời ai mãi tìm ai?
Mùa đông lạc mùa hè sẽ tới
Người đã đi sao biết đường về.
 










                                             GIÓ ĐỔI MÙA
 
                          Chợt đông xưa quay lại
                                   Lòng em thành bồi hồi
                                            Ngoài trời tuyết lại rơi
                                                      Lạ chưa em đã khóc.
                                                               Mắt nhìn bông tuyết trắng
                                                       Mà nỗi nhớ vô hình
                                               Ráng em bé xinh xinh
                                        Muốn chạm tay vào tuyết
                               Hạt tuyết nhỏ tan ngay
                                        Trên ngón tay ấm áp
                                                 Ngoài kia trời đã khác
                                                          Gió nay bỗng chuyển mùa
                                                                    Thành những hạt tuyết rơi
                                                             Thân gái nhỏ buông lơi
                                                    Nhớ về ngày đông cũ
                                           Tuyết phủ trắng bầu trời
                                   Đời người như biển khơi
                                           Bao giờ thuyền cập bến
                                                   Anh đi đâu có đến
                                                            Gió đông bỗng chuyển mùa.
 
                                                               Thơ Phong Linh.












   Nhười trách em hay người đang mong nhớ
   Em lạc hay lòng yêu đã lạc nhau
   Anh có đợi mãi đến mùa đông sau
   Sẽ quay lại ta tìm về chốn cũ












 
                           THƠ TÌNH... NGÀY KHÔNG ANH
 


 
                                  Em đi trong tuyết lạnh
                                  Nghĩ về anh về sư lặng im đáng ngờ
                                  Lòng thấy lạnh hơn
                                  Tuyết rơi giá buốt.
 
                                  Em ngồi trong căn phòng ấm
                                  Nghĩ tới anh lo lắng hoang mang
                                                Em tư hỏi :
                                  Em đang đi trênh con đường hoa đầy nắng
                                  Hay đang trông vào sa mạc mênh mông.
                                  Không có dáng anh
                                                           _ Khiến em nghẹt thở.
                                  Không có tình anh
                                                            _ Bóp tim em vỡ.
                                  Trong căn phòng ấm cúng....
                                                               Em vẫn giá băng.
                                  Trách mình trach anh
                                                                cả vạn lần.
                                   Em mơ thời gian quay trở lại
                                   Ngày ta gặp nhau lần đầu
                                   Ta sẽ không nhìn nhau
                                   Để không có những ngày sau gặp gỡ.
                                   Và khi đó không biết có giống hôm nay
                                   Em như người say....
                                                                 Giữa nước NGA
 
                                     Một mùa đông _ giá lạnh !
 


 
 
 Chiều nay em bỗng thẫn thờ
Gió đông lạc lối làm em nhớ người
Hỏi người đông ấy nhớ không?
Sao người không có một lời cho em.












TB :
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2009 17:48:40 bởi TRẦN LÊ HÁN VÂN >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9