TẨN NGẨN TẦN NGẦN CÙNG THƠ VUI
Trợn ơi! Trợn xỉn nghe liền tấp
Nắm tóc oánh nghe cái "bốc"
Đá mấy đá "ộc ộc" rồi quăng xa như cơn lốc
Dịp khóc, Dịp rên, Dịp nằm thở dốc.
hnh
(Ngân Hà thơ hoạ...khó xơi
Lục xoong, lục bát, luc nồi dễ thôi !
Lục tìm câu chữ trả lời
Híc híc !!! khó quá ! đâu rồi chữ ơi !)
vt
Thở dốc ? có nghĩa là...công cốc
Thương anh chàng vừa ngốc vừa khờ
TRỢN ơi !DIỆP cứ mãi chờ
Sao hông chạy tới cứu bồ
TRỢN ơi ! vt
Trích đoạn: Ha Ngan Ha
Trợn ơi! Trợn xỉn nghe liền tấp
Nắm tóc oánh nghe cái "bốc"
Đá mấy đá "ộc ộc" rồi quăng xa như cơn lốc
Dịp khóc, Dịp rên, Dịp nằm thở dốc.
hnh
Thở dốc! đánh cho..còn kêu bốc
Chưởi nhau một hồi...miệng khô khốc
Lớn - bé nhìn nhau ngồi thở dốc
Thịt nát xương tan...Diệp ngồi khóc
ND87
Trích đoạn: vithong
Thở dốc ? có nghĩa là...công cốc
Thương anh chàng vừa ngốc vừa khờ
TRỢN ơi !DIỆP cứ mãi chờ
Sao hông chạy tới cứu bồ TRỢN ơi !
vt
BỒ!!!!
Trời đất sinh ra một tiếng bồ
Hiểu rằng: bồ ấy phải bồ xô?
Hay là phè phưỡn no cơm cháo
Chồng tìm của lạ...ở chỗ mô!
Này động phong tình tìm đúng chỗ
Chớ lần hang cọp...pà trói vô
Thôi đời tình cắc tình tùng cắc
Bồ nhí còn không...hay xuống mồ!
ND87
Nhắn mấy đôi câu tới người "xương"
Thơ ca trào phúng lẫn thi đường
Ngàn năm tình kiếp luôn nghi nhớ
Trong trắng tài khoe có Xuân Hương
Hậu duệ còn đông hay lẻ bóng
Hay chỉ Bút Tre nhớ nhung thương!
BỒ!!!!
Trời đất sinh ra một tiếng bồ
Hiểu rằng: bồ ấy phải bồ xô?
Hay là phè phưỡn no cơm cháo
Chồng tìm của lạ...ở chỗ mô!
Này động phong tình tìm đúng chỗ
Chớ lần hang cọp...pà trói vô
Thôi đời tình cắc tình tùng cắc
Bồ nhí còn không...hay xuống mồ!
ND87
Sao gọi tình nhân một tiếng bồ Bồ dùng đựng thóc hổng bồ xô Thích nem thèm chả đua nhau cặp Giấu vợ lừa chồng biết chỗ mô Ăn vụng khéo chùi nên sạch mép Vào hang sợ cọp vẫn ham vô Bởi trời mới biết ma ăn cỗ Bồ bịch tận khi sắp xuống mồ kimrbl
Trích đoạn: kimrbl
BỒ!!!!
Trời đất sinh ra một tiếng bồ
Hiểu rằng: bồ ấy phải bồ xô?
Hay là phè phưỡn no cơm cháo
Chồng tìm của lạ...ở chỗ mô!
Này động phong tình tìm đúng chỗ
Chớ lần hang cọp...pà trói vô
Thôi đời tình cắc tình tùng cắc
Bồ nhí còn không...hay xuống mồ!
ND87
Sao gọi tình nhân một tiếng bồ Bồ dùng đựng thóc hổng bồ xô Thích nem thèm chả đua nhau cặp Giấu vợ lừa chồng biết chỗ mô Ăn vụng khéo chùi nên sạch mép Vào hang sợ cọp vẫn ham vô Bởi trời mới biết ma ăn cỗ Bồ bịch tận khi sắp xuống mồ kimrbl Tình yêu sao gọi là chữ bồ Bồ làm hạnh phúc hổng bồ xô Hai mảnh tình vương đem ghép lại Chồng dzui vợ dzẻ chẳng ai rồ Chuyện xưa ăn vụng rồi lau mép Ngay nay thẳng thắn tui với cô Thôi thì thuyền tình xa bến đỗ Bởi duyên hai mình đã cạn khô.
Trích đoạn: kimrbl
BỒ!!!!
Trời đất sinh ra một tiếng bồ
Hiểu rằng: bồ ấy phải bồ xô?
Hay là phè phưỡn no cơm cháo
Chồng tìm của lạ...ở chỗ mô!
Này động phong tình tìm đúng chỗ
Chớ lần hang cọp...pà trói vô
Thôi đời tình cắc tình tùng cắc
Bồ nhí còn không...hay xuống mồ!
ND87
Sao gọi tình nhân một tiếng bồ Bồ dùng đựng thóc hổng bồ xô Thích nem thèm chả đua nhau cặp Giấu vợ lừa chồng biết chỗ mô Ăn vụng khéo chùi nên sạch mép Vào hang sợ cọp vẫn ham vô Bởi trời mới biết ma ăn cỗ Bồ bịch tận khi sắp xuống mồ kimrbl Xuống mồ xấu hổ lắm mô
Một vợ một chồng không được "no"
Không nên sống kiếp xô bồ
Lương tâm biết được cắn bỏ bô.
hnh
Sao gọi tình nhân một tiếng bồ Bồ dùng đựng thóc hổng bồ xô Thích nem thèm chả đua nhau cặp Giấu vợ lừa chồng biết chỗ mô Ăn vụng khéo chùi nên sạch mép Vào hang sợ cọp vẫn ham vô Bởi trời mới biết ma ăn cỗ Bồ bịch tận khi sắp xuống mồ kimrbl
MỘT TIẾNG TÌNH NHÂN
Ai gọi ai một tiếng tình
Thơ vần thả nhịp lung linh nắng vàng
Ngồi đây thiếp kể với chàng
Trăm năm duyên nợ ...vội vàng chàng đi
Thương chàng thiếp sống làm chi
Ông trời bạc bẽo chia ly chúng mình
Nắng mưa đến bất thình lình
Gieo sầu - thương - nhớ, gọi tình nhân ơi!
ND87
Sao gọi tình nhân một tiếng bồ Bồ dùng đựng thóc hổng bồ xô Thích nem thèm chả đua nhau cặp Giấu vợ lừa chồng biết chỗ mô Ăn vụng khéo chùi nên sạch mép Vào hang sợ cọp vẫn ham vô Bởi trời mới biết ma ăn cỗ Bồ bịch tận khi sắp xuống mồ kimrbl
MỘT TIẾNG TÌNH NHÂN
Ai gọi ai một tiếng tình
Thơ vần thả nhịp lung linh nắng vàng
Ngồi đây thiếp kể với chàng
Trăm năm duyên nợ ...vội vàng chàng đi
Thương chàng thiếp sống làm chi
Ông trời bạc bẽo chia ly chúng mình
Nắng mưa đến bất thình lình
Gieo sầu - thương - nhớ, gọi tình nhân ơi!
ND87
Đúng là duyên phận trêu người Lỡ làng cho cả một đời nhớ nhau Phải qua ly biệt khổ đau Nghĩa tình càng đậm với màu thời gian Phải qua bão tố gian nan Hạnh phúc tìm được nồng nàn đắm say Dẫu không hội ngộ kiếp này Tơ lòng một thuở vương đầy trang thơ... kimrbl
Trích đoạn: venus4t.vns_hnu
Trích đoạn: vithong
Thở dốc ? có nghĩa là...công cốc
Thương anh chàng vừa ngốc vừa khờ
TRỢN ơi !DIỆP cứ mãi chờ
Sao hông chạy tới cứu bồ TRỢN ơi !
vt
Sao gọi tình nhân một tiếng bồ
Bồ dùng đựng thóc hổng bồ xô
Thích nem thèm chả đua nhau cặp
Giấu vợ lừa chồng biết chỗ mô
Ăn vụng khéo chùi nên sạch mép
Vào hang sợ cọp vẫn ham vô
Bởi trời mới biết ma ăn cỗ
Bồ bịch tận khi sắp xuống mồ
kimrbl
Bồ tèo, bồ bịch, bồ xô?
Bồ nơi THƯ QUÁN là bồ thi thơ
Bồ này chỉ có lơ mơ
Ngẩn ngơ,thơ thẩn,vẩn vơ một mình
Bồ này chả có tội tình
vt
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: