NGƯỜI QUAY BƯỚC + ANH CÒN NHỚ HAY ANH ĐÃ QUÊN ...
TIẾNG VỠ TRONG ĐÊM Tiếng vỡ trong đêm tiếng vỡ lòng Từ sâu rạn nứt từ rất lâu Đáy tim thổn thức bao niềm nhớ Bốn mùa vẫn lặng tiếng thở than . Tiếng vỡ trong đêm nỗi lòng mang Của thân vấp ngã còn bẽ bàng Nửa quên , nửa nhớ _ trong đau thắt Thổn thức trong đêm tiếng vỡ lòng . LPL*
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2009 23:51:17 bởi LÊ PHONG LINH >
Xuân cuộc đời Xuân hãy về ... ta gọi xuân không ơi ! Mãi ngủ vùi trốn đông chưa tỉnh ngủ Xuân đâu rồi hãy về đây vương rủ Đừng lạc đường như những bước chan ta Xuân về rồi, xanh lá , sẽ nở hoa Tuyết không còn rơi, hết lạnh giá Đừng giống lòng ta mãi còn xa lạ Gần nửa đời vẫn chưa lộc nẩy hoa . LPL*
eM trong cuộc sống Em không biết lo xa Nên ắt phải buồn gần Những bước đi tần ngần Nên mãi chỉ phân vân . Sao vội yêu để hận Những lời môi chót lưỡi Bóng đi còn lướt thướt Những lời dịu thương yêu . Sao em lại tiêu điều Dứt tình trong câm nín Đường đời không chân lý Nên em mãi đi tìm . LPL*
ĐỢI ... Hết đông lạnh _ hết tuyết rơi Hàng cây trên phố sẽ mầu xanh lơ Con phố đó đợi xuân về ! Như ngày đợi nắng _ như em đợi người Như tình mãi giấc mơ xanh Như anh qua nói _ ngỏ lời yêu em Qua đi ngày tháng thân quen Bước tới ngày lạ _ đợi ngày bên anh. LPL*
SẮC HƯƠNG RỪNG Rừng xa sắc thắm nở hoa mua Chân chạy lông bông _ gió lỗi mùa Cỏ may mọc tràn lan trên lối Vội vàng như nắng đốt hồn tôi . LPL*
* Cám ơn TTK đã ghé thăm nhà nhé, từ ngày đi lấy chồng em cũng ít vào diễn đàn để viết lách lắm, cuộc sống gia đình thật bận rộn chị ạ ! * Chúc chị mãi vui tươi, cười nhiều để trẻ lâu chi nhé, và cứ làm huynh của em nhé, bởi em thích vậy mà, huuuuuuuuu
Trích đoạn: LÊ PHONG LINH
Duyên đính ước :
Ý nghĩ vỡ đôi
Em tủi phận chẳng hề thiết sống
Em lòng vòng bên người không tỉnh / say sưa
Mắt nhỏ lệ rơi như những cơn mưa
Không rửa hết tấm thân em lầm lỡ
Em hiện tại chẳng còn muốn ở
Bên người chồng và trên cả thế gian
Em nhẹ nhàng run nhẹ tâm can
Mạnh mẽ lắm sao giờ thành yếu đuối
Em cúi cười mà hai hàng lệ vẫn cứ rơi
Chảy xuống bờ môi run / mặn đắng
Ôi cái ý nghĩa của sự trong trắng
Giết chết rồi hạnh phúc mới ghép đôi
Em khóc rồi cười bên chồng đã ngủ
Bởi men say _ trong đêm trắng _ vừa tan
Ngồi lặng lẽ suy nghĩ miên man
Và ước rằng mình đừng tồn tại
P.Phong Linh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/57670/D30F1E4D9E8E4B3EBF6C39BFC9D4B471.jpg[/image]
Xin tạ lỗi cùng cha và mẹ Tủi hổ quá thương cha và mẹ Chắc rất buồn vì chuyện đêm nay Em sẽ về quỳ bên cha _ bên mẹ Xin tha thứ cho một thân nhỏ tội đời. Em lại ước giò này mình mồ côi Sẽ chẳng có ai phải vì em hổ thẹn Không có ai phải phiền phải muội ... Em sẽ tự lo chuyện chồng con ! Thôi thời con gái đã mất dấu không còn Thiết chi nữa một đời không trọn Em lao thật nhanh trong đêm đầu tan vỡ Khóc nhiều rồi giờ trả lại thế gian ... LPL*
Nếu ... Anh chợt đến chợt đi Bất ngờ như mưa gió Em nhưn ngàn cây cỏ Vắng anh lá đổi mầu Sẽ không thành rừng sâu Khi cây trồi thiếu nắng Sẽ chỉ là hoang vắng Nếu gió không rạo đùa Sẽ không thành giọt mưa Nếu thiếu ngày nắng lửa Em không là em nữa Nế bây giờ thiếu... anh . LPL*
Gửi em ... Em đừng khóc nữa em ơi ! Rồi mai đây nắng bừng trời nước NGA Ngày mai ta lại là ta Lời thơ đọng lại thế là có nhau Anh ở đâu? Em ở đâu? Đã thương đã nhớ ngan sau vẫn chờ.
Gió đổi mùa
Chợt đông xưa quay lại
Lòng em thành bồi hồi
Ngoài trời tuyết lại rơi
Lạ chưa em đã khóc.
Mắt nhìn bông tuyết trắng
Mà nỗi nhớ vô hình
Ráng em bé xinh xinh
Muốn chạm tay vào tuyết
Hạt tuyết nhỏ tan ngay
Trên ngón tay ấm áp
Ngoài kia trời đã khác
Gió nay bỗng chuyển mùa
Thành những hạt tuyết rơi
Thân gái nhỏ buông lơi
Nhớ về ngày đông cũ
Tuyết phủ trắng bầu trời
Đời người như biển khơi
Bao giờ thuyền cập bến
Anh đi đâu có đến
Gió đông bỗng chuyển mùa.
LPL*
Vô đề Nhười trách trách hay người đang mong nhớ Ta lạc hay lòng yêu đã lạc nhau Người có đợi mãi đến mùa đông sau Sẽ quay lại ta tìm về chốn cũ .
THƠ TÌNH... NGÀY KHÔNG ANH Em đi trong tuyết lạnh Nghĩ về anh về sư lặng im đáng ngờ Lòng thấy lạnh hơn Tuyết rơi giá buốt. Em ngồi trong căn phòng ấm Nghĩ tới anh lo lắng hoang mang Em tư hỏi : Em đang đi trênh con đường hoa đầy nắng Hay đang trông vào sa mạc mênh mông. Không có dáng anh _ Khiến em nghẹt thở. Không có tình anh _ Bóp tim em vỡ. Trong căn phòng ấm cúng.... Em vẫn giá băng. Trách mình trach anh cả vạn lần. Em mơ thời gian quay trở lại Ngày ta gặp nhau lần đầu Ta sẽ không nhìn nhau Để không có những ngày sau gặp gỡ. Và khi đó không biết có giống hôm nay Em như người say.... Giữa nước NGA Một mùa đông _ giá lạnh !
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: