NGƯỜI QUAY BƯỚC + ANH CÒN NHỚ HAY ANH ĐÃ QUÊN ...
Mùa thu trong em
Mùa thu đến cây lá hết xanh
Mầu vàng , mầu đỏ / rớt lìa cành
Lá bay theo gió rơi nhè nhẹ
Giữ lại , bên thềm / chút hồn theo .
Mùa thu về ngọn gió vờn reo
Thì thầm khúc ca thật trong trẻo
Lá nào xa cành rơi lặng lẽ
Nhịp nhàng , mùa thu / bước trong em .
L.P.L*
16/02.2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2009 06:50:35 bởi LÊ PHONG LINH >
Thu vàng Thu soi trong mặt nước đầy Cây vàng soi nước bên cây lá nao Nước gợn gió thổi lao sao Thu vàng trong nước rạt rào soi gương. L.P.L* 15/2/09
Bốn mùa lẻ loi Mùa thu về lá nào ép trang vở Đông tuyết rơi lạnh lẽo mong chờ Xuân sắc thắm muôn hoa đua nở Hạ về đấy / vàng trói ánh trang mơ Qua bốn mùa nhiều năm vẫn ở Giữa xứ lạnh một mình lẻ bơ vơ Chỉ biết viết ghi chằng chịt vào thơ Sống mải miết / trong dòng đời trôi vội . L.P.L*
Cho tôi xin ...
Con đường cát bụi đi tìm
Cho tôi một chút im lìm trời ban
Con đường vướng chút gió ngàn
Cho tôi một chút gian nan cuộc tình .
................
Con đường xưa mãi lặng thinh
Cho tôi thêm chút bão tình biển xa
Lòng buồn u uẩn bao la
Cho tôi một chút để ra cuộc đời
Hồn đang muốn lạc không rời
Cho tôi xin một cuộc đời rắt đi .
L.P.L
Bốn mùa thương nhớ Bốn mùa qua rồi bốn mùa sôi nổi
Nhung nhớ đầy như nước lại vơi đi
Gió quấn lòng thương nhớ gió vi vu
Hằn trong đó cả bốn mùa thương nhớ
L.P.L* CHIẾC LÁ
Nhặt lên chiếc lá của thời gian
Ngắm xem màu sắc thắm hay tàn
Đếm hoài năm tháng vô tình quá
Gom cả thời gian vẫn mơ màng
Thương nhớ đâu còn mộng vỡ tan
Trách nhau cũng chỉ..lệ hai hàng
Tình yêu giờ đã là dĩ vãng
Đau đớn thôi đành...tiếng thở than
MT*love
hi
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/57670/C98C75FC893C40AA8B09E1A950EDD0CD.jpg[/image]
MỘT NGÀY ĐỢI TIN Hôm nay đã hết ngày rồi Mà vẫn chưa thấy anh hồi âm em Tin nhắn đến anh có xem Sao anh không nhắn để em đợi chờ Nếu giờ tin nhắn đến rồi Em mừng khôn siết giận hờn nguôi ngoai Vậy mà anh lỡ cùng ai Nên bân không nhắn tin nào cho em. L.P.L*
Thời gian Thời gian ơi hỡi thời gian ! Cho ta một chút gửi làn ta yêu. Anh xa có việc rất nhiều Không có một phút yêu chiều cho ta. Dù cho ta giận ngày qua Nhưng anh nói bận việc làm còn đâu. Tình cảm giông như hố sâu Không sây, không đắp, có đâu một ngày. l.p.l*
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2009 06:45:22 bởi LÊ PHONG LINH >
NỖI SỢ XA VẮNG Bóng tối dài có thể làm ta sợ Sợ cô đơn, và sợ lạc lối đi Sợ luôn cả sự bình yên trong đó Sợ gió khuya sẽ làm lạnh lòng ta Ôi! ánh sáng bình minh ta đợi thiết tha Sẽ bừng trói và mặt trời sẽ mọc Nhưng rồi ta lại sợ ngày dài .... Có thể làm cho ta thấy mỏi Thấy cô đơn trống vắng bồi hồi Thôi ta sợ lắm dù bình minh hay đêm tối Bởi vì rằng... Lòng vẫn mãi bơ vơ ... Niềm ta sợ _ đau _ trong khát thèm xa vắng.
NIỀM HẠNH PHÚC Em hỏi anh hạnh phúc là gì hỡi ah? Đối với em hạnh phúc là niềm vui bất tận Không phải tiền tài danh vọng cao sang Hạnh phúc không chừ địa vị thấp hay cao Hay cả những người dân nghèo nàn khốn khổ Còn hạnh phúc của ah là gì? Có phải trăng tình yêu làm nên hạnh phúc Còn hạnh phúc của em có giấc mơ về anh Và những khát khao em gửi trong thơ viết Hạnh phúc khi nghĩ về thơ, sẽ chẳng bao giờ hết Đó mới là hạnh phúc của em tha thiết ... Lung linh mộc mạc như vầng trăng giữa tháng.
Hạnh phúc bay xa ! Em mải mê đi tìm hạnh phúc Giấc mơ của em trong như pha lê Cảm xúc của em giống như biển Theo bốn mùa rì rào tiếng sóng Nho nhỏ những giấc mộng mong manh Nhưng hạnh phúc, yêu thương, mong manh em giữ Anh vô tình kéo bay xa như một cánh diều Em không thể trách anh được đâu Dẫu em rất yêu anh ! ... Em chợt hiểu vì sao em thường lặng lẽ Trong đêm tĩnh lặng mi nhoè lệ khóc Khi anh đã quên em người đã gặp hôm nào.
CHIỀU MATXCOVA BUỒN ! Chiều Matxcova không có nắng Trời không mưa sao ảm đạm buồn buồn Có ánh mắt đang tuôn dòng chảy Phút buông lơi bải hoải cảnh cũng rầu Thân bơ vơ giữ một trời tây rộng mở Sao thấy em chẳng có lấy nụ cười Em đang rầu đang ngóng đợi ai kia? Người đi rồi em vui làm sao được Thấy em rầu trời cũng buồn theo Nên chiều nay Matxcova , không một sợi nắng treo Khoảnh khắc đợi làm lòng em thấy chán Muốn khóc mà gười ơi ! ... Em có khóc được đâu Anh đã đến đây rồi đi từ rất lâu Sao mà em vẫn thấy nhớ và lòng buồn khó tả Thôi vứt lại tất cả những gì em đã nhớ Để cố quên đi anh ... người khách lạ qua đường.
Trời mưa làm lạnh lòng người
Nỗi mong, nỗi nhớ, nỗi đời chờ ai?
Giá như có kiếp thiên thai
Ta xin hóa kiếp làm hai mặt trời.
Sầu buồn khắc khoải từng giờ
Ngỡ ngàng, ngu muội.... để người cười chê.
Bây giờ mới biết ở đời Thì ra cũng có kiếp thời thiên thai. Cuộc đời chia rẽ làm hai Vần thơ là chốn thiên thai thứ nhì. Đời con gái đã lỡ thì Không duyên,không phận,má hồng nhạt phai. Nếu thật có kiếp thiên thai Em xin hóa kiếp dành riêng một người. 28/8/08
Thay lời anh : Anh vẫn đợi em về Phong Linh ơi ! Anh vẫn đợi em về Em về nhé và đừng đi em ạ Anh chưa gọi sao em đã dạ Lời yêu thương nồng ấm nở trên môi . Em về rồi có đi nữa hay thôi Bỏ anh lại một mình bơ vơ, trống vắng Anh ước mình là sợi nắng ... Có thể ôm lấy em ở bất cứ nơi đâu. Anh bảo em về sao em không gật đầu Anh gõ nhẹ trái tim yêu, thương nhớ Không phải tại anh mà mùa đông mở cửa Vô tình thôi nên tim thắt niềm đau . Phong Linh ơi ! Anh đợi em về mau Không anh hết nhớ ... Em khóc nhè xa cách Mùa đông đến nước Nga em có lạnh ? Về thôi em !... Anh vẫn đợi em về ! Mockba thương nhớ
Thơ buồn ... vì anh ! Nếu ngày mai em về Anh có gặp em không? Những ngày em ngóng trông Mai thì không còn nữa. Những ngày vui vất vưởng Những đêm buồn làm thơ Ngày mai không còn đợi Vì em đã có anh . Ngày mong nhớ mong manh Sẽ không còn tồn tại Về rồi gần nhau mãi Vì ta đã gặp nhau. o0o Những lặng im nghi ngờ Và thất thường anh nói Khi về rồi sẽ gọi Vì ta đã có nhau . Nhưng chưa chắc vậy đâu Vì đến ngày mai đó Gặp em anh không có Ta đã hết yêu rồi ! .... Mong manh nỗi buôn... Phong Linh _____________________________
Anh ước là biển cả Em sẽ là con thuyền. Anh muốn là bến cảng Đợi thuyền em quay về.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: