NGƯỜI QUAY BƯỚC + ANH CÒN NHỚ HAY ANH ĐÃ QUÊN ...
Sống phiêu bạt có ngày thôi Vắng bóng một thời ta yêu dấu Cuộc đời sóng gió cứ liêu xiêu Đời xuôi có thực ta đang liệu Hỏi bến bờ nào đỗ thuyền trôi Vắng bóng một thời trong xa vời Lạc lõng mãi nỗi nhớ mồ côi Đi không mệt mỏi ta đành hỏi Bao giờ có chốn _ hết nổi trôi Ai cũng lưu nhớ mãi một thời Dù ngang dọc, bão táp biển khơi Vẫn cố gìn giữ cho ngày tới Cuộc sống phiêu bạt có ngày thôi P.P.Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2009 05:10:24 bởi LÊ PHONG LINH >
Giờ thì ai hiểu Mới hai mươi anh đã ngỏ lời yêu Em đâu dám tương lai em mới liệu Tình anh chao xin anh hãy hiểu Em còn phải lo chuyện học hành Học cùng lớp mà anh lại xưng anh Làm em ngượng từ trối không đành Mới hai mươi đã tập tành biết viết Những ân tình viết cả vào thơ ... Hai mươi xin làm bạn sách vở Không dám yêu đừng vội ngỏ lời Từ trối đấy nhưng lòng lại xiêu Cười ngượng nghịu ... giờ thì ai hiểu ? P.P.Linh * Tặng bạn ngồi kế bên 19/10/08
BÀI THƠ KHÔNG TÊN GỬI MỘT NGƯỜI Em không tin những lời anh nói Bởi vì nó vô lý quá anh ơi ! Anh không có một phút thảnh thơi Em online đợi anh trong vô vọng Em không tin _ không phải anh không thật Chuyện thế rồi nhưng chỉ tại lòng em Không muốn anh bận rồi lại quên Em đang đợi ... nửa đêm còn thao thức Anh đang bận _ Đó là điều rất thực Em vẫn chẳng tin vì em thấy bất công Em vẫn sống, như những gì anh sống Nhỏ nỗi buồn em buông thoảng cảm thông Phong Phong Linh 20/10/08
Lo Xa Chắc gì em đã hay Chuyện tình thường gian dối Cứ nghe người ta nói Không chừng sầu đến ngay. Sự đời luôn đổi thay Nắng mưa ai báo trước Nhiều khi mong chẳng được Dù tình rất đắng cay. Em sẽ tủm tỉm cười Chê anh gan còn nhỏ Nhưng mà em đâu rõ Nên buồn vẫn xa xôi. Anh nếm trải cả rồi giờ đang còn đau nhói Con tim khe khẽ gọi Lâu dần cũng qua thôi. Mong em gặp được người Mang tình yêu chung thủy Xây cho em thành lũy Vững vàng bên cạnh đời. TrungDũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2008 16:34:25 bởi Trần Trung Dũng >
* Cám ơn huynh TTK và NĐ đã ghé thăm trang thơ của PPL, chúc hai huynh vui
KHI TA HAI MƯƠI Hai mươi tuổi, ta đã biết yêu Nhưng trước anh ta vẫn là trẻ nhỏ Anh lo lắng anh ân cần thăm hỏi Như một người anh chăm chút cho ta Hai mươi tuổi ta đã hiểu được ra Tình yêu không êm đềm như một bản tình ca Không im ắng như mặt hồ phẳng lặng Rất bão bùng như bão táp biển xa Hai mươi tuổi đời chưa hẳn đã là Biết yêu _ say đắm _ tiết tha ... Chỉ mới trải qua tình bồng bột Gợi nhớ tình trung có là bao P.P.Linh
VÔ ĐỀ Tình anh đem đến bất ngờ Để lại em cứ thẩn thơ thế này Anh hay _ anh có hay không ? Lòng em đang khóc dung lên nỗi niềm Một tình nhỏ cứ đa vương Gian truân em cũng rữ cho thật đầy ...................................... chuông gió
Dừng lại một con đường Con đường em đi _ trong vòng quay cuộc sống Xa quê nhà với những bước lông bông Giờ đang sống xứ xa _ phương trời lạ Muốn quay về không vấp ngã gian truân Giá như thời gian quay trở lại Ước gì em đừng có tha phương Con đương sống không như mình đã nghĩ Tòan xót xa trong khoảng lặng tâm hồn Ngồi đây lòng luôn nghĩ về quê hương Chỉ ước sao em đang ngồi ở đó Không một lý do gì cho em thấy dõ Vực sâu trong đời _ vướng bước lối đi Đến bao giờ mới có một ngày Em dừng lại trong vòng đời quay mãi Em tha phương mơ một ngày trở lại Nơi quê hương dừng lại một con đường Phong Phong Linh 29/10/08
MỜI GHÉ QUA Xin mời ghé đọc trang thơ Của Thanh Thanh Khiết làm thơ tứ mùa Ai làm cũng kém xa thua Thơ anh hay lắm xin mời ghé qua Phong Phong Linh * Chào huynh hôm nay muội ghé qua trang thơ của huynh quậy một chút, huynh đừng đành đòn muội nha, muội sợ bị đánh đòn lắm hiiii * Chúc huynh vui thật vui trong những trang thơ _____________________________
PHONG PHONG LINH
Muội ơi muội đáng đánh đòn Đã không hiểu…TTK… còn ba hoa Lần đầu huynh cứ hãy tha Ba roi chịu đấy có mà...toét mông

*** Thơ là tiếng nói của lòng Trái tim luôn đập những dòng buồn vui Áng thơ hương của mỗi người Trăm hoa nghìn sắc đều tươi - đều dòn Trăm hoa thắm nở trong vườn Hoa nào cũng tặng ngát hương cho đời Dòng thơ cũng thế muội ơi… T.T.K.30.10.2008. [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/9EDBE36270A144338CD040B17F6C1ABD.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2008 09:11:00 bởi ThanhThanhKhiet >
CŨNG CÓ THỂ Cũng có thể mình em còn thương nhớ Gặp gỡ chi sao lòng lặng thờ ơ Cũng có thể chỉ mình em biết chờ Không yếu đuối nhưng thấy lòng thơ dại Cũng có thể ta sẽ còn gặp lại Nắm bàn tay trên lối chỉ có hai Cũng có thể em sẽ xa ngày mai Sẽ không còn ai chờ anh quay lại Cũng có thể chỉ mình em còn mãi Nỗi mong chờ in hằn cả đáy tim Cũng có thể em sẽ mãi lặng im Khi vô tình quay nhìn về lối cũ Cũng có thể mình em thôi ... chưa đủ Nghĩ, nhớ và chờ ... anh trong mùa thu về Cũng có thể chẳng tồn tại lời thề Nên giờ em _ hồn buồn _ nhỏ lệ Cũng có thể em mặc đời cứ kệ Quấn _ hay dừng _ bước ngoặt chẳng cần chi Phong Phong Linh 01/11/2008
Trích đoạn: LÊ PHONG LINH
CŨNG CÓ THỂ
Cũng có thể mình em còn thương nhớ
Gặp gỡ chi sao lòng lặng thờ ơ
Cũng có thể chỉ mình em biết chờ
Không yếu đuối nhưng thấy lòng thơ dại
Cũng có thể ta sẽ còn gặp lại
Nắm bàn tay trên lối chỉ có hai
Cũng có thể em sẽ xa ngày mai
Sẽ không còn ai chờ anh quay lại
Cũng có thể chỉ mình em còn mãi
Nỗi mong chờ in hằn cả đáy tim
Cũng có thể em sẽ mãi lặng im
Khi vô tình quay nhìn về lối cũ
Cũng có thể mình em thôi ... chưa đủ
Nghĩ, nhớ và chờ ... anh trong mùa thu về
Cũng có thể chẳng tồn tại lời thề
Nên giờ em _ hồn buồn _ nhỏ lệ
Cũng có thể em mặc đời cứ kệ
Quấn _ hay dừng _ bước ngoặt chẳng cần chi
Phong Phong Linh
01/11/2008
Huynh tặng muội nhé
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/03592C049E504203A9C0E47D126878AD.jpg[/image]
BÀI THƠ CUỐI CÙNG GỬI ANH Bài thơ cuối cùng ta viết gửi tặng anh Xót lại lời thương nhớ còn mong manh Dù mắt kia mi nhoè lệ long lanh Em vẫn muốn viết một lời thơ cuối Đã theo kỷ niệm một bờ dong duổi Tuổi thơ sao em đau mãi không thôi Lời xưa anh nói còn in hằn trên môi Nay em đem viết vào vần thơ cuối Bài thơ viết tạm biệt sự tiếc nuối Và lòng nhớ mãi chẳng thể thôi Tất cả những gì còn xót lại chưa vơi Em viết cả gửi anh bài thơ cuối Phong Phong Linh
Anh vô tình không nhớ Anh có thể vô tình không nhớ nữa
Mình gặp nhau trong đêm đông một thủa Giữa thành Len chẳng ai đón ai đưa Sau lần gặp nỗi nhớ lại lưa thưa Anh đã giết tình em nơi xa xứ Em không còn nữa trái tim trinh nữ Yêu và yêu, nhớ chỉ như mơ Em chỉ biết có những vần thơ Có phải chăng đó ... làm anh vơi nhớ Anh đến rồi đi em vẫn ở Xứ lạnh buồn tuyết lạnh vắng thờ ơ Em vẫn mong, vẫn nhớ, vẫn chờ Anh vô tình nên không còn thăm hỏi Nay đông xưa lại ào về ... anh không nói Xin kết tuyết trắng thành một vòng hoa lớn Viếng tình mình trong nỗi nhớ của riêng em Thả nỗi buồn bên dòng chảy Ne _ Va Khóc một lúc tiễn tình mình tan biến Đã hết thật không còn gì lưu luyến Tình thành Petersburg ai tiếc nuối mà mong Phong Phong Linh