Tuổi mười lăm em nghe chị đọc hương thầm
Chỉ thấy hay mà không hiểu nổi
Có ai đó mà sao kỳ lạ thật
Ở tận đâu cứ viết thư về
Để chị đang vui chợt buồn se lại
Mải nhìn lên cây bưởi sau nhà
Cây bưởi đã được mấy mùa hoa
Em nay đã tròn mười tám
Chị lên xe hoa về nhà người khác
Xác pháo hồng ngập lối bước chân qua
Mùa này hoa bưởi rụng trắng sân
Em lượm lấy định làm quà gửi chị
Nhận được thư chị bảo đành gom lại
Rồi mai sau em sẽ hiểu hương thầm
Lời chị nói không biết đúng hay không
Em băng khoăn mãi giờ này không hiểu nổi
Gió vẫn cứ nồng nàn đưa hương bưởi
Có phải hương thầm về đó chị ơi
mình chỉ nhớ thui chứ quên mất tác giả hị hị ai bit bảo cho mình với nha.