TẢN ĐÀ
Hoàng Hạc Lâu – Thôi Hiệu T
ịch nhân dĩ thừa Hoàng hạc khứ
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên tải không du du.
Tinh xuyên lịch lịch Hán dương thụ
Phương thảo thê thê Anh vũ châu
Nhật tuệ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng xử nhân sầu! Lầu Hoàng hạc –
Tản Đà Hạc vàng ai cưỡi đi đâu?
Mà đây Hoàng hạc riêng lầu còn trơ.
Hạc vàng đi mất từ xưa,
Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay.
Hán dương sông tạnh cây bầy
Bãi xa Anh vũ xanh đầy cỏ non
Quê hương khuất bóng hoàng hôn
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai
Lầu Hoàng hạc – Bùi Khánh Đản
Xưa hạc vàng bay vút bóng người,
Đây lầu Hoàng Hạc chút thơm rơi!
Vàng tung cánh hạc đi đi mất,
Trắng một màu mây vạn vạn đời.
Cây bến Hán dương còn nắng chiếu,
Cỏ bờ Anh vũ chẳng ai chơi.
Gần xa chiều xuống đâu quê quán?
Đừng giục cơn sầu nữa sóng ơi!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2008 01:32:48 bởi sen dat >
PHONG KIỀU DẠ BẠC Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên Giang phong ngủ hỏa đối sầu miên Cô Tô thành ngoại Hàn San tự Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền Trương Kế BAN ĐÊM THUYỀN ĐẬU PHONG KIỀU Trăng tà tiếng quạ kêu sương Lửa chài cây bến sầu vương giấc hồ Thuyền ai đậu bến Cô Tô Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San Tản Đà
Bạn SEN DAT ơi, mong bạn đưa lên nhiều bài thơ hay của TẢN ĐÀ nữa cho anh em đọc nhé. Xin chờ bạn.
Tống hữu nhân
Thanh sơn hoành Bắc quách Bạch thuỷ nhiễu Đông thành Thử địa nhất vi biệt Cô bồng vạn lý chinh Phù vân du tử ý Lạc nhật cố nhân tình Huy thủ tự tư khứ Tiêu tiêu ban mã minh
Tác giả Lý Bạch Tiễn bạn
Chạy dài cõi Bắc non xanh Thành Đông nước chảy quanh thành trắng phau Nước non này chỗ đưa nhau Một xa muôn dặm biết đâu cánh bồng Chia phôi khác cả nỗi lòng Người như mây nổi kẻ trông bóng tà Vẫy tay thôi đã rời xa Nhớ nhau tiếng ngựa nghe mà buồn teo
Tản Đà dịch
TỰ KHUYẾN –(tác giả Bạch Cư Dị) Ức tích cơ bần ứng cử niên Thoát y điển tửu khúc gian biên Thập thiên nhất đẩu do xa ẩm Hà huống quan cung bất trị tiền TỰ KHUYÊN MÌNH - Tản Đà dịch Nhớ xưa nghèo túng lúc khoa thi Bến khúc thèm men cởi áo đi Đấu rượu muôn đồng quen uống đất Nửa chi lộc nước mắt tiền chi
OÁN TÌNH – (tác giả Lý Bạch) Mỹ nhân quyển châu liêm Thâm toạ tần nga mi Đản kiên lệ ngân thấp Bất tri tâm hận thuỳ Tản Đà dịch Người xinh cuốn bức rèm châu Ngồi im thăm thẳm nhăn chau đôi mày Chỉ hay giọt lệ vơi đầy Đố ai biết được lòng này giận ai. KHUÊ OÁN – (tác giả Vương Xương Linh) Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu Xuân nhật ngưng tràng thượng thuý lâu Hốt kiếm mạch đầu dương liễu sắc Hối giao phu tế mịch phong hầu Tản đà dịch Trẻ trung nàng biết đâu sầu Buồng xuân trang điểm lên lầu ngắm gương Nhác trông vẻ liễu bên đường Phong hầu nghĩ dại xui chàng kiếm chi
Man mác song thưa hoa giăng lối.
Dìu dặt tình se mộng nổi trôi.
Gối mộng trăng treo cành rong ruổi.
Bát ngát tình vui trải non phơi.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: