NGÂY NGẤT VÂY
Anh nhớ về em vóc liễu gầy
Tóc mây theo gió lả lơi bay.
Mắt xanh là cả mùa thu ngự.
Má đỏ chiêu mời nắng hạ say
Nhớ tiếng thì thầm sao nhớ quá.
Thương lời nhõng nhẽo mãi thương đây.
Bao nhiêu nỗi nhớ trên môi mộng.
Trăm nụ hôn yêu bủa lưới vây
TMH
Xa Cách Xa cách lâu rồi, vẫn nhớ nhau
Hương mê tình ái, thuở ban đầu
Nụ hôn nóng bỏng lòng tha thiêt
Ánh mắt nồng nàn dạ khắc sâu
Bẽn lẽn môi hồng như nũng nịu
Ngượng ngùng mắt biếc tựa âu sầu
Người đi, kẻ ở lòng ly biệt
Thương nhớ còn đây... một thuở nào
CLB/TMH
Xin phép CLB , tui thêm một hai chữ để thành một bài đường luật
Người đi xa cách chốn phân kỳ
Cho người ở lại khóc biệt ly
Má thắm, môi hồng đâu còn nữa
Măt biếc thuở nào.... ngỡ sâu bi
CLB
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2008 19:31:07 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng