Thơ & Đời !
Ru Con Bằng Những Lời thơ
À ơi con ngủ cho ngoan Mẹ còn bận bịu lo toan việc đời. Mi ngoan khép lại con ơi Mẹ ru con ngủ, ru hời yêu thương. Con cò lặn lội đêm sương Cánh diều no gió trên đường làng quê. Đàn trâu lốc cốc mõ về Có đàn gà chiếp, mải mê kiếm mồi. Ngủ ngoan con nhé, vành nôi Quê hương mẹ gửi hết rồi, trong thơ. Ngủ ngon con nhé, ầu ơ Vần thơ lục bát, giấc mơ đầu đời CLB
Hương Cfe Cfe hương vị thơm nồng Ai đem ướp má, môi hồng của em. Anh chưa nhấp, đã say mèm Hương cfe với hương em, tuyệt vời. CLB
Vô Đề Gió ơi đừng gảy cung sầu Im ngoan trú ngọn cỏ lau, ẩn mình. Áo đời như giấc phù sinh Có bon chen cũng một mình, vậy thôi. An nhiên tự tại luân hồi Nhủ lòng đừng có xa xôi, chuốc sầu. Dòng đời dâu bể, bể dâu In hằn chai sạn dãi dầu gió sương. Êm ấm chẳng đặng giấc trường U sầu sao mãi cứ vương vấn hoài. Nét xuân giờ cũng phôi phai Giật mình thảng thốt hình hài, qua gương. Oh hay má thắm, môi hường Còn đâu nét ngọc khoe hương một thời? ( G.A.Diệu Ngọc ) CLB
Bên Hè Phố
Nhìn em khát sữa bú tay
Mồ côi ai nỡ đọa đầy, em ơi!
Mẹ cha vứt bỏ giữa đời
Không người thân cũng chẳng nơi náu minh.
Cũng là một kiếp nhân sinh
Áo không che ấm thân mình co ro.
Cơm tới bữa chẳng đủ no
Lề đường hè phố, lết,bò kiếm ăn.
Làn da đem sạm, tóc quăn
Mồ hôi nhỏ giọt nhọc nhằn thương thay.
Chợt nghe khóe mắt cay cay
Mẹ em nhìn thấy cảnh này, xót không?
Nét Quê
Quê tôi có dòng sông Đào
Nghiêng nghiêng nỗi nhớ đổ vào câu thơ.
Cầu Treo nối nhịp đôi bờ
Gió chiều đùa thổi sóng xô mạn thuyền.
Vị Hoàng liễu rủ khoe duyên
Hoàng hôn rơi nắng tóc huyền che mai.
Như ngôi cổ tích lâu đài
Khoái Đồng ẩn hiện sớm mái khoe mình.
Cột cờ lưu giữ hồn lình
Ngôi sao năm cánh thắm tình nước non.
Đêm rằm tháng tám trăng tròn
Rủ nhau trảy hội sắc son quê nhà.
Thắp hương cúi lạy vua cha
Mười bốn Hoàng Đế tài ba lậy lừng.
Ai về nỗi nhớ rưng rưng
Chợ Viềng mùng tám xin đừng bỏ qua.
Thành Nam yêu quá quê nhà
Khát khao nỗi nhớ phương xa nặng lòng.
05/ 2010
CLB
Em Về
Đi đâu em hỡi dấu yêu? Bỏ ta với sợi nắng chiều tương tư. Hỏi gió, gió chỉ ậm ừ Hỏi mây, mây cũng cứ như che giùm. Ghen em, tôi muốn giận run Thời gian như sợi dây thun kéo dài. Đầu hôm tới buổi sớm mai Năm canh trằn trọc, đêm dài, dài thêm. Em đi nỗi nhớ chia hai Nửa rơi trên áo, nửa cài tóc mây. Em về nỗi nhớ đong đầy Nửa vương mắt biếc nửa hây má hồng. Đôi hàng mi của em cong Giận hờn tan biến, sóng lòng cuộn vui.
05/ 2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2010 00:41:28 bởi Cô Lữ Buồn >
Chinh Phụ Khóc Chồng Đêm khuya sương lạnh buông rơi Nỗi buồn chan chứa đầy vơi nỗi lòng. Nhìn ra cảnh vật ngoài song Một cơn gió thoảng, cánh hồng nhẹ bay. Nỗi niềm chàng hỡi có hay Bao năm khăn chít, một ngày dở dang. Xót thương duyên phận bẽ bàng Lời thề ghi tạc đá vàng còn đây. Ngẩng đầu mây xám nhẹ bay Trăng lu lại khuyết, cỏ cây héo rầu. Cung đàn dạo khúc tiêu dao Nhạc lòng rung động vó câu xế tà. Mây ngàn gió núi bao la Mịt mùng non nước biết là nơi nao? Nhớ thương suối lệ tuôn trào Đêm nay cho tới đêm nào gặp nhau? 05/ 2010
Ru Con Bằng Những Lời thơ
À ơi con ngủ cho ngoan
Mẹ còn bận bịu lo toan việc đời.
Mi ngoan khép lại con ơi
Mẹ ru con ngủ, ru hời yêu thương.
Con cò lặn lội đêm sương
Cánh diều no gió trên đường làng quê.
Đàn trâu lốc cốc mõ về
Có đàn gà chiếp, mải mê kiếm mồi.
Ngủ ngoan con nhé, vành nôi
Quê hương mẹ gửi hết rồi, trong thơ.
Ngủ ngon con nhé, ầu ơ
Vần thơ lục bát, giấc mơ đầu đời
CLB
RU TRƯA .
Mẹ ru con ngủ à ơi
Non trưa nắng đã nâng trời lên cao
Trong vườn ong bướm lượn chao
Cây hoa trước cửa ,quả đào đã xanh …
Tiếng gà cục tác chạy quanh
Hòa chung tiếng mẹ kết thành vần thơ
Môi con chúm chím nụ tơ
Đôi làn mi khép …Ước mơ của đời .
Ngủ cho say nhé con ơi
Mai sau khôn lớn nhớ thời mẹ cha
Bước chân năm tháng đi qua
Kiếm tìm hạnh phúc ,cất nhà cho con …
Nôi đưa tiếng mẹ vuông tròn
Dăng quanh giấc ngủ cho con giữa ngày
Con ơi, hãy ngủ cho say
Mẹ còn xuống nấu cơm cày cho cha…
MINH TUẤN @-CLB....Hôm nay đọc lại mới biết là bạn ở chỗ này/chúc bạn vui vẻ nhé/MT
Về Quê
Bao năm xuôi ngược xứ người Chiều nay con trở về nơi cội nguồn. Mẹ già đứng đợi đầu thôn Mừng vui nước mắt rơi tuôn, ấm nồng. Về quê thỏa chí tắm sông Lội bắt cua đồng nấu lá mùng tơi. Khói rơm, rạ quyện lưng trời Mùi thơm cá nướng chao ôi, thấy thèm. Về quê gặp chị, gặp em Tay nắm tay bắt hỏi thăm chuyện đời. Nỗi niềm xa xứ chơi vơi Bao ngày chất chứa thỏa lời tỉ tê. Về quê dạo mát triền đê Nhìn cánh diều thả, nhớ về ấu thơ. Miên man sóng vỗ đôi bờ Hoàng hôn phủ bóng nên thơ hữu tình. Giếng làng khỏa nước tay xinh Trăng non e ấp soi mình khoe duyên. Bờ vai xõa mái tóc huyền Nghiêng nghiêng nỗi nhớ trinh nguyên thiếu thời. Về quên thỏa chí rong chơi Lo toan tính toán trả đời, chẳng lo…. 06/ 2010 CLB
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2010 17:35:58 bởi Cô Lữ Buồn >
Nghiêng Nghiêng Nghiêng nghiêng con nắng thật tròn Nghiêng nghiêng nỗi nhớ thuở còn ấu thơ. Nghiêng nghiêng nét chữ dại khờ Bên trang giấy trắng vần thơ gửi đời! ***** Nghiêng nghiêng tóc xõa bên trời Vu vơ một chút, rối bời con tim. Nghiêng nghiêng con mắt kiếm tìm Xa xôi một nửa mộng xin níu vào... ***** Nghiêng nghiêng đôi má ửng hồng Lao xao cơn gió liếc trông, cũng hờn. Nghiêng nghiêng một nửa cô đơn Giận ai giấc ngủ chập chờn, hư hao.. CLB
Trò Chơi Trò chơi từ thưở ấu thơ Tơ hồng em hái, giả vờ cô dâu. Anh nghiêng nghiêng chụm mái đầu Bên em chú rể, hẹn câu đá vàng Cao xanh bày dặt trái ngang Lớn lên đôi ngả đôi đàng chia ly. Tình si ôm mối giữ ghì Bóng anh gối mộng những khi đêm về Anh giờ sánh nghĩa phu thê Còn em lẻ bước vụng về quay lưng. Thanh Mai, Trúc Mã không cùng Chúc anh duyên mới tình chung vững bền. CLB
Đợi
Đà Lạt sương mờ giăng lối ngõ
Ai về trong sớm dáng nên thơ.
Chuông chùa điểm nhẹ bên Thiền Trúc
Vẳng tiếng nhớ ai vọng bên hồ!
Chốn ấy ta về đâu người cũ?
Ghế đá xưa ngồi phủ rêu phong.
Thu về lá rắc như hoa điểm
Mòn mỏi trong ta nỗi ngóng trông!
CLB
Gối Mộng
Em về nghiêng nét trang đài
Đưa tay vén sợi tóc mai...Ngập ngừng
Em về nỗi nhớ rưng rưng
Đằng sau bỏ lại nửa chừng...tiếng thương.
Em về mi mắt sầu vương
Hanh hao nắng trải con đường, hanh hao!
Mộng đêm nửa giấc ngọt ngào
Như ai kề má gửi trao hôn nồng
CLB
Cha ơi!
Mùa Vu Lan
Lại về
Những cành hồng
Thiêng liêng là thế.
Lựa từng màu
Con cài lên ngực họ.
Để nhớ về
Những người Mẹ kính yêu!
Tháng bẩy!
Mùa báo hiếu
Bao nhọc nhằn
Những đứa con đâu thể hiểu hết.
Một đời...
Cha mẹ cưu mang.
Hồng trắng tinh khiết nhẹ nhàng
Cài lên ngực họ
Với lời nho nhỏ sẻ chia!
Bông hồng đỏ con cài lên ngực em thơ
Và
Cho những ai còn mẹ
Với tiếng cười rất khẽ: Chúc Mừng!
Con cũng chọn cho con
Một cành hồng.
Sắc hoa Vàng huyền ảo…
Cài lên ngực áo.
Mắt rưng rưng…
Không gian như chùng xuống
Tự hỏi
Sao chỉ có ngày của Mẹ…
Không phải là…
…Của Cha?!!
CLB
Mùa Vu Lan 2010
Tiễn Em!
Thì thôi, thôi thế thì thôi
Em đi để lại anh ngồi lặng thinh.
Chuyện xưa hai đứa chúng mình
Như cơn gió thoảng tội tình ai gieo?!
Thì thôi cũng tại kiếp nghèo
Cho nên số phận bọt bèo hợp tan.
Bây giờ em đã sang ngang
Vui cùng duyên mới cao sang bên người.
Nụ cười anh tiễn thật tươi
Mà nghe đau nhói rã rời con tim.
Người đi biền biệt bóng chim
Anh ôm kỷ niệm…kiếm tìm bóng ai?!!!
10/ 10
CLB
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.10.2010 00:30:05 bởi Cô Lữ Buồn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: