Asian Dragons - Những con Rồng châu Á
Selphie 18.01.2005 01:18:31 (permalink)
Asian Dragons – Những Con Rồng Châu Á

I. Nhiệm Vụ Mới (1)
----- Selphie - Kitaro -----
- Hừm ! Kể từ khi tên trộm khét tiếng RX79 bị bắt , chúng ta đã được thanh thản thế này, nhưng chị lại cảm thấy chán quá, tay chân mỏi mệt ghê. Zane phàn nàn.
- Uh nhỉ ! Lâu lắm rồi không có nhiệm vụ nào mới cả, xã hội yên bình thế này thiệt sao ? em chẳng tin. Cô út Sara lên tiếng .
- Lúc làm nhiệm vụ thì chúng ta lại phàn nàn. còn bây giờ thì.... bởi vậy con người kì ghê. Nhưng mỗi lần làm nhiệm vụ lại được đi du lịch, lại có những kỉ niệm vui. Alex tán đồng với ý kiến của Sara.
- Không lẽ chúng ta cứ ngồi ở nhà vuù¨ an, vừa xem truyền hình thôi sao ? Sara mệt mỏi nói.
- Hay cứ như thường ngày nha, đi siêu thị thư giãn đi. Zane đề nghị.
- Có lẽ đây là ý kiến hay trong ngày.
.........................................
- Em không hiểu sao chị lại chọn bộ đồ này nuũ¨, vừa ‘’Sến ‘’ lại còn quái nuũ¨. Alex bực dọc nói.
- Thôi nào, đây là ý thích của chị chứ bộ, em nên tôn trọng người ta chút chứ.
- Nhưng em thấy nó không có hợp với chị chút nào, với lại càng không hợp với biệt danh Venus.
- Ý em là sao, không lẽ chị mặc gì cũng theo ý em.
- Các chị .....
- Im, cả hai quay lại nạt Sara.
- Đây là góp ý của em, chị không đón nhận thì tùy chị thôi.
- Các chị nè, nghe em nói được không. Sara thét lớn.
- Chuyện gì vậy Sara ? Alẽ và Zane hỏi.
- Đã có nhiệm vụ mới cho chúng ta rồi nè, căn cứ Rồng vừa mới nhắn đấy.
- Sao em không nói sớm.
- Nãy giờ các chị có cho em lên tiếng đâu mà nói với không.
- Nhưng em cũng phải nói cho bọn chj biết tin này sớm chứ.
- Tất cả có đi không nè, trêz bây giờ. Alex nhắc nhở.
.............................................
Asians’ Office .....~
Căn cứ Rồng hiện ra trước mắt ba cô gái, mọi sinh hoạt ở đây vẫn diễn ra bình thường nhưng đối với họ thì thật là mới mẽ, mọi thứ điều lạ, họ nhớ nới này, nhớ những công việc được giao và nhớ cả người đỡ đầu, người đưa cho các cô các nhiệm vụ mới.
- Chúng con chào chú a.
- Oh, chào các cô con gái của ta, các con khỏe không, những ngày nghĩ êm đềm đó các con nghĩ sao ?
- Chán lắm chú a., bọn cháu chỉ muốn vừa du lịch vuù¨ phá án thôi, như thế mới hấp dẫn. Sara lên tiếng.
- Thế à, biết thế chú đã tìm các cháu lâu rồi, ở đây chú rối cả lên.
- Tội nghiệp chú Saro đáng thương quá. Zane lên giọng thương xót.
- Mà chú Saro nè, nhiệm vụ lần này như thế nào vậy chú. Sara hỏi.
- Uh nhỉ ! Gạt chuyện tư qua đi, chuyện công đây.
Trên màn hình bắt đầy hiện ra những tài liệu có liên qua đến nhiệm vụ lần này, vật bị lấy là một chiếc nhẫn nạm một viên kim cương bảy màu rất đẹp, có giá trị lớn. vụ đánh cắp đã gấy thiệt mạng hai nhân viêc giám sát. Đây là chiếc nhẫn rất quí và nó có cả giá trị về chính trị giữa ThaiLand và Singapore. Vì thế các cháu phải sang Singapore để tìm hiểu và phá vụ này.
- Gay đấy, hkông biết quan hệ hai nước có xấu đi không nhỉ. Zane bày tỏ suy nghĩ của mình.
- Em nghe nói chiếc nhẫn đó là do vua ThaiLand tặng đấy.
- Sara nói đúng đó, vì thế công việc chúng ta là tìm ra thủ phạm và chiếc đem đặt lại vị trí cũ.
- Chúng cháu đi Singapore hả chú Saro. Sara hỏi.
- Phải, giấy tùy thân, hộ chiếu, hành lí chú điều chuẩn bị xong cho các cháu rồi.
- Chú Saro này, không lẽ thủ phạm lại muốn chia rẻ sự hợp tác hai nước à, cháu không nghĩ thế đâu, quốc vương ThaiLand đâu phải là chỉ tặng riêng vật đó. Alex lên tiếng.
- À, thì ra nãy giờ cháu không nói gì là để suy nghĩ vấn đề này à ?
- Vâng a.
- Chị Alex nè, có lẽ chiếc nhẫn ấy quí nhất thì sao ?
- Nhưng họ có thể không phải là ăn trộm như những tên khác
- Vì đây là vật có giá trị mà chính quốc vương tặng không chừng đó Alex ạ. Saro nói.
- Như vậy tại sao họ không lấy luôn những thứ như cây gậy ngọc quí, hai mãnh da con bạch hổ ?
- Chị không biết Alex ạ, đừng hỏi chị.
- Chúng ta qua đó điề tra sẽ rỏ ngay thôi, ở đây doán già, đoán non cũng vô ích thôi. Sara đề nghị.
- Đúng đấy, các cháu đi đi.
- Vâng ạ .
- Cận thẩn đó nha, lần này không nên khinh địch đó.
- Yes Sir !!!
Rồi chiếc máy bay của căn cứ Rồng với vận tóc rất nhanh nhu chớp hướng thẳng về phía đất nước sạch và xanh, một thiên vương ở châu Á, nơi có một âm mưi cần họ giải quyết. Chính là Singapore.
Singapore .........~
- Hura ! quả thật không khí ở đây khác hẳn mọi nới, không hổ danh với tên gọi sạch và xanh. Sara trầm trồ khen.
- Thời trang cũng tuyệt đấy chứ. Zane nói.
- Nhưng chắc rằng em sẽ không mua cái nào, vì nó giống với ý thích của chị......
- Alex, em lại nói lại chuyện cũ nữa à.
- Hi.......hiiii có sao không nè.
“Á”
“Bịch”
- Không sao đấy chứ cô bé, đi đường cẩn thận nha. Chàng thanh niên nói.
- Vâng a., em xin lỗi ạ .
- Ha....haa không có gì đâu, nhìn các em chắc là đi du lịch ?
- Vâng a., anh cũng thế à ?
- Oh không ! Bọn anh là sinh viên du học từ Việt Nam sang.
- Các anh giỏi quá.
- Không đâu, chắc có duyên thôi, cho anh làm quen cô bé được không.
- Oh, tất nhiên rồi, tên em là Alex Rexa Williams ( tên Việt Nam la Huỳnhø Giao Phương ).
- Sao lại có họ nước ngoài nhỉ?
- Ba em là người ngoại quốc nhưng mất khi chúng em còn nhỏ.
- Nhưng nhìn em chỉ giống người châu Á thôi.
- Hiiiiiiiii vì chúng em giống mẹ mà.
- Hiiiiiiiiiiiii
- Nice name ( tên đẹp quá ). Anh tên la Randy. Randy Nguyễn. ( Randy Moore )
- Đây là chị em Zane Rexa Williams ( Huỳnh Tuyết Thanh ) còn đây là cô Út Sara Rexa Williams ( Huỳnh Lam Tuyền ).
- Các em dễ thương giống như cô em họ anh quá. Một chàng thanh niên khác lên tiếng.
- Hiii...hiiiiiiiiiiii
- Uh, anh xin tự giới thiệu anh là Peter. Peter Nguyễn ( Peter Tunner )
- Chúng ta mới quen nhau, hay đi ăn đi, sẵn tìm hiểu nhau nha. Sara đề nghị.
- Tất nhiên là được rồi. Cả nhóm cùng tán đồng.
Cuộc trò chuyện kéo dài tới vài giờ, mọi người cảm thấy rất vui vì làm quen được bạn mới, là người đồng hương nới đất khách.
...........................
- Công nhận hai anh ấy đẹp trai quá các chị nhỉ !
- Uh, nhưng chị thích anh chàng Peter hơn à. Zane nói.
- Hai anh ấy vui tính, với lại hiểu biết cũng nhiều đấy. Alex nói xen vào.
- Chị thì cứ tối ngày chọn mẫu người uyên thâm như chị không à.
- Ha...haaaaaaaaaa chứ sao, dù sao ta cũng là người được mệnh danh là ‘’Công Chúa trí tuệ ‘’ mà, đâu phaie ai cũng có thể chọn được.
- Trời ơi. ‘’chờ anh hỏi ‘’Chảnh’’ quá đi ‘’ hiiiiiiiii
- Hai người ăn hiếp mình em, bắt đền nè........
- Thôi thôi ......... em hkồn dám nữa đây, chị tha cho em.
- Mấy anh ấy có cho địa chỉ, cả số Phone nuũ¨ nè, các chị gọi làm quen nuũ¨ không ?
- Thôi đi, ai lại như vậy, cứ để mấy anh ấy gọi trước đi. Bọn mình cũng có cho anh ấy mà. Zane nói
- Uh vậy cũng được.
- Thôi chúng ta về khách sạn nghỉ mệt, mai phải bắt dầu công việc rồi.
- Cũng được, chị cảm thấy mệt mỏi đấy. Alex ơi, chị với em đi tắm hơi.
- Vâng, em rất thích.
- Các chị chơi kì quá à, biết em ghét tắm hơi nên các chị đi chứa gì ! Ghét !
- Sao lại nghĩ vậy, thôi đi đi bọn chị sẽ tập cho em cho. Zane yêu cầu.
- Đúng đấy Sara, đi đi em, bọn chị sẽ giúp đỡ hết mình.
- Ờ....ờ.... có được không các chị.
- Thì vào là xong chứ gì.
- Nhưng em sợ nè.
- Tầm phào, đi nào.
- Chị Zane em sợ lắm, thôi tha cho em đi
- Vào đi nè, có gì mà sợ.
“ Á”
.................
- Các chị nè, công nhận tắm hơi thoải mái thiệt.
- Thế à, bó tay, hiiiiiiiiiiii
NewStaR Hotel............~


Một ngày tại Singapore đã trôi qua, bao nhiêu điều thú vị đã diễn ra, đêm nay Alex cứ trằn trọc mãi không ngũ được, ấn tượng về chàng trai tên Randy Moore vâbx còn đí, cuộc nói chuyện đã kéo dài vài giừo......... mọi thứ thật tuyệt, rồi Alex chìm vào giấc ngủ, một giấc ngủ đầy ngọt ngào.
Trong lúc ấy đèn phòng của Zane vẫn sáng.
- Chị Zane, chị chưa ngủ sao ?
- Chứ, em đi ngủ đi, trễ rối.
- Chị làm gì vayh, em giúp được không ?
- Khỏi, chị chỉ tìm một chút tư liệu vè mối quan hệ giữa hai nước thôi.
- Hả ! Có phải chị không Zane, thường chuyện này chị hay nhờ chị Alex lắm mà.
- Hi......hi...... cũng có gì đâu, tại chị ngủ không được thôi. Sẩ này, em có đi nghủ hay không thì bảo.
- Vâng, thưa chị, hiiiiiiii.......hiiiiiiii
Tối hôm đó Zane ngồi vài giờ trên vi tính để tìm thông tin, một chuyện lạ xảy ra giữa cố và Alex. Nhưng thật ra khoảng 3.ô sáng Alex đã truy cập tìm dữ liệu, mọi chuyện không có gì bất bình thường cả........
- Hại chị làm việc suốt đêm à ?
- Không có đâu Sara ạ, chị Zane của em chỉ có thể cầm cự vài giờ thôi. Zane nói với vẻ đầy tự hào.
- Vậy mà cũng làm như hay lắm. Xí........ ! Mà nè, các chọ có tìm ra gì không ?
- Theo tin tức nội bộ hoàng gia, thì hôm mất chiếc nhân là buổi gặp mặt hũ­ nghị giữa nhad thương nhân nước ngoài và nhà bộ trưởng ngoại giao Singapore.
- Wow, ông thương nhân này có giá gớm nhỉ. Sara trầm trồ thán phục.
- Ông ấy là người Sing, là người làm cho nền kinh tế của Sing phát triển, nên mới được chú tâm nhiều đến thế đó.
- Rồi việc gì xảy ra sau đó ?
- Và khi đó, tại đấy bị mất điện mười phút, thời gian mà một tên trộm có thể lấy cắp chiếc nhẫn một cách khó khăn. Alex xen vào.
- Vậy khả nghi nhất là nhà thương nhân kia rồi.
- Chính phủ đã nghĩ tới điều đó, đang điều tra ông ấy và kết quả chỉ đem lại thất vọng thôi. Zane nói.
- Nhưng chúng ta có lẽ sẽ khác đấy.
- Em sẽ điều tra được đấy, nhưng phải bao lâu, hắn có tới sáu công chi lớn, mỗi công ty cách nhau khá xa. Zane nói tiếp.
- Nhưng những công ty này sắp xếp một cách bất thường đấy chị Zane ạ. Alex nói vào.
- Lạ, mà lạ sao vậy ?
- Nếu chị chụp tổng quát từ trên cao thì năm tiêu biểu chi nhánh lớn của lão tạo thành hình ngôi sao năm cánh, công ty điều hành trung tâm nằm tại trọng tâm của ngôi sao ấy.
- Quái lạ thiệt, không lẽ việc này đã được sắp đặt lâu rồi sao ? Sara hỏi.
- Cũng có thể là như vậy. Alex tán đồng.
Tít....tít.....tít.....
- Tính hiệu của chú Saro đấy. Zane bảo.
- Các cháu đã tìm được manh mốt nào chưa.
- Khá nhiều đấy chú Saro. Zane nói.
- Đây là hướng điều tra của các cháu, khu cao ốc nằm ở phía tây thành phố đang có chiều hướng lạ, từ trường thay đổi liên tục.
- Chúng cháu phải đến đó làm sao? Sara hỏi.
- Không phải hôm nay, mà là ngày mai, vì hôm nay một chất khí lạ sẽ phóng ra, hơn nữa lực lượng phòng vệ cũng rất nghiêm ngặt.
- Một chất khí lạ hã chú. Sara ngạc nhiên hỏi.
- Đúng ! Chất khí lạ ấy sẽ tạo thành một mái vòm, như kết giới vậy đó. Alex giải thích.
- Ngộ thiệt hé mấy chị.
- Vậy ngày mai tụi cháu sẽ tới đấy. Zane lên tiếng.
- Ừ ! Cứ vậy đi. Chú tắt tín hiệu đây. Bye !
- Bye !
Một việc đã một hướng để bắt đầu, những nguy hiểm vẫn còn đó, không ai biết được, chỉ còn làm theo trách nhiệm, trực giác và khả năng, vì hòa bình và quan hệ hai nước, vì tất cả...............
Reng........reng............reng..............
- Chị Alex, điện thoại của chị kêu kìa..
- Hừm ! Làm việc say sưa, ngay cả điện thoại reo cũng không chú ý.
- Chị ấy làm việc như vậy cũng tốt, xem chúng ta nè chỉ ngồi sơn tay, tán dóc, qủ là thiệt ngộ ghê. Hi...........hi...........
- Con nhỏ này dạo này bày đặt lên giọng hã.
- Xí ! Chứ không phải vậy sao, có làm có chịu đi bà chị ơi. Hi.........hi.........
- Dám nói vậy hã, cho chết nè...........
- Á ! á! Tha cho em đi mà chị Zane, em không dám nữa đâu.
- Hi...........hi......... cho chừa nè!
- Hi...........hi......... vâng, em sẽ tới dúng hẹn. Alex nói.
- Hã! “em sẽ tới đúng hẹn”, chuyện gì ...hi...........hi.......gì thế chị Alex hi...........hi.....
- Ai vuù¨ gọi cho em vậy.
- Ai vậy chị Alex.
- Ờ.............ờ........ không có gì đâu. Là một người bạn thôi mà.
- Mà bạn nào thế. Ý ! mătj chị đỏ lên hết rôid kìa.
- Bậy bạ, làm gì có
- Nói cho tụi này nghe đi Alex, ai vậy cưng.
- Anh....anh Randy ấy mà.....
- Hi....hi........hi........
.......................
Một không khí sôi động nơi khu giải trí, một không gian yên tĩnh, lãng mạn tách khỏi, nằm biệt với nơi sôi động ấy, có biết bao nhiêu cặp tình nhân đang hẹn hò, những cánh hoa hồng kheo sắc như cũng muốn góp vào một phần ngọt ngào đó.
- Chào cô bé. Randy nói.
- Chào anh, anh đã đợi lâu chưa vậy. Alex đáp.
- Oh, anh cũng nói đến thôi.
- Vâng, chúng ta làm gì đây.
- À , anh hẹn cô bé ra đây, chủ yếu muốn rủ cô bé đi chơi thôi/
- Thế à, vậy chúng ta đi thôi...........
Randy và Alex cùng nhau đi chơi, họ chơi thật thoải mái, thật vui vẻ, quên cả thời gian, và nhiệm vụ nặng nề đề trên vai Alex cũng tự nhiên tiêu tan mất. Họ vui chơi.............
.........................
Ngày hôm sau, ba cô gái đã đến tòa cao ốc nằm ở phía Tây thành phố, tòa nhà nằm biệt lập, cách xa khu đo thị, mãnh đất nơi đây khô cằng thiếu sức sống, nó cũng giống như một miền đất chết, mọi thứ nơi đây điều kì lạ, thật khác với những nơi khác nók hông phải là một phần của đấy nước sạch và xanh.
- Ôi, sao nơi đây cằn cõi quá vậy. Zane than thở.
- Không một chút sức sống, đây giống vùng đất chết quá à. Sara nói thêm vào.
- Từ trường nơi đây quái lạ quá, nó ngăn cách bên trong với bên ngoài tòa cao ốc này. Alex nhận xét.
- Quả thật nơi đây sắp xảy ra một việc gì đây. Zane nhận xét.
- Như vậy việc chia rẻ tình hữu nghị giữa hai nước làk hông phải ý đồ của họ rồi. Sara nói.
- Chắc là vậy rồi, nhưng mọi việc ai mà ngờ tới được. Zane tán đồng.
- Chúng ta hành động đựoc rồi chứ. Alex lên tiếng.
- Okay, đã sẵn sàng.
Ba cô gái Rồng từ từ nhắm thẳng hướng tòa cao ốc mà tiến tới, không khí luúc này thật nặng nề, thời gian như ngừng trôi. Đi vào sào huyệt của địch một cách đừng hoàng thật nguy hiểm và điên rồ, nhưng các cô đã chọn như thế, vì nơi đây chỉ có một con đường, một lối đi duy nhất. Và rồi từ trong tòa nhà những tên sát thủ được trang bị vũ khí tối tân cứ tiến về phía ba cô gái. Một trận chiến ác liệt đã xảy ra, một bên là những cô gái xinh đẹp từ ánh sáng, một bên là những tên sát thủ cơ bắp cuồn cuộn mặt đầy sát khí được sinh ra trong địa ngục bóng tối, trận chiến giằng co khá lâucác cô cũng dần thấm mệt, bọn sát thủ bị hạ cũng không ít, chúng nằm khắp trên mặt đất khô cằn.
- Cứ tiếp tục như thế này không xong đâu. Sara hét to
- Chúng ta cần thêm viện binh. Zane gợi ý
- Vâng, em đang liên lạc với căn cứ đây, các chị cố gắng cầm cự nha. “ Rồng nước gọi căn cứ, chúng tôi cần quân viện trợ, khẩn trương lên, chúng tôi không co thời gian........
“ Á ”
......không có gì, tọa độ X90’, khu cao ốc phía Tây Singapore”.
- Rồi chưa Alex.
- Chờ chút xíu nưã viện binh sẽ tới ngay.
- Em không thể đánh tay đôi được nữa rồi, được dùng phép thuậ nơi này chứ chị Zane. Sara than thở
- Chị nghĩ được đấy, nơi đây tách biệt với thành phố mà.
- Chúng ta không được lạm dụng quyền năng này, sức mạnh đó chỉ để đánh với thế lực D3. Alex ngăn cản.
- Nhưng chúng ta sắp cầm cự không nổi rồi. Zane phản đối.
- Đúng đấy chị Alex.........chết nè......... em sắp hết chịu nỗi rồi.
‘’ Sức mạnh của Rồng Gió, hỡi thần gió ban cho con sức mạnh, vòi rồng ‘’
Sau khi câu thần chú Sara đọc vừa dứt, bỗng từ đâu những cơn gió nhỏ hòa vào nhau tạo thành một vòi rồig, nó đi tới đâu thì bọn sát thủ bị hất tung cả lên.
- ‘’Á ‘’ coi chừng nó kìa, nó đi về phía thành phố kìa Sara. Zane thốt lên.
“Phụt”
- Phù, hú hồn, tí nữa là có chuyện xảy ra rồi. Sara thở phào nhẹ nhỗm.
- Xin chào các bạn, bọn mình là những con Rồng hỗ trợ, hân hạnh làm quen với các ban. Cô bé đội trưởng nói.
- Rất vui khi làm việc với các bạn. Zane đáp lại.
- Chị Alysa, chị khỏe không ? Sara hỏi.
- Sara đó à, chị vần khoe, còn em ?
- Okie, hiiiiiiii làm công việc này có cực lắm không chị ?
- Cũng có nhưn vui lắm.
- Thế à, nhớ những lần trước hơợp tác, chị thấy em cũng giỏi lắm đó, sẽ mau lên chức thôi. Alex xen vào.
- Hi.........hi.......chị quá khen.
- Alex ! Sara ! Alysa ! giờ này mà còn tán gẫu được à. Giúp bọn chị một tay nào. Zane hét to.
- Vâng ạ, bọn em ra liền, quên là chúng ta đang chiến đấu nữa, hi.........hi.........
- Alex, chúng ta để mọi người đối phó......
- Cận thận chị Zane hô to.
Một tên sát thủ bị Alex đạp ngay giữa mặt té xuống bất tỉnh.
- ........hú vía, tí nuũ¨ là toi mạng rồi, chúng ta vào tòa nhà.......cẩn thận, ăn hiếp em của bà hã.
Một cú quật tuyệt vời của Zane đã hạ đo ván tên sát thủ.
- Vào tòa nhà này với chị, “hộc” ! “hộc” ! ngoài này để Sara và mọi người lo được rồi.
- Vâng, chúng ta đi nhanh lên, chậm trễ không tốt đâu.
- Chị Zane, Alex các chị đi đâu vậy. Alysa hỏi.
- Bọn chị vào trong này, em ở lại hỗ trợ với Sara nha. Alex nói.
- Vâng ạ, hai chị cẩn thận nha.
- Ừ! em cũng vậy đấy, Alex đáp lại.
Hai cô gái từ từu vào trong tòa nhà, họ chỉ nghĩ cách nào vào đó để giải quyết nhanh gọn, nhưng họ đâu nhờ rằng, từ phía trên một họng súng đen ngòm đang chỉa xuống phía đám đông, muốn lấy mạng ai bất kì cũng cố thể, mọi chuyện nằm ngoài dự tính của hai cô. Mọi thứ như im lặng hẳn đi trong khi thực tế thì tiếng va chạm vũ khí vẫn vang lên, một tiếng réo xé tan bầu không khí lặng yên đó, nó đầy sát khí và nó đã mang đến sự đau thương.
“Chéo” ! “Bùm” !
“ Á”
- Chuyện gì vậy ? Alex tỏ vẻ ngạc nhiên và nhìn về phía phát ra tiếng hét đó.
- Chị Alysa. Tiếng thét của Sara vang lên.
Nằm bất động trên nền đất chết, mãnh đất cằn cỗi ấy, một cô gái với mái tóc dài rủ cả khuôn mặt, tiếng khóc của Sara càng làm cái không khí tang tóc càng nặng nề hơn, khuôn mặt, tiếng khóc của Sara càng làm cái không khí tang tóc càng nặng nề hơn, dòng máu đỏ, nóng hổi tràn đầy lòng nhiệt huyết của sức trẻ đang chảy ra, Sara xốc cô lên, mái tóc rủ xuống làm lộ khuôn mặt trắng bệch của cô.......
- Chị Alysa, chị sao thế này, chị trả lời em đi mà, chị Alysa
- Alysa, em có sao không. Alex thét lên định chạy tới chổ của cô nhưng Zane đã ngăn lại.
- Alex, trong lúc này em hãy thật sự bình tĩnh, em hãy nhớ nhiệm vụ cảu chúng ta đừng để Alysa hi sinh vô ích.
- Nhưng mà chị Zan....
- Em đừng nói nữa, bây giờ chúng ta hãy biến đau thương thành sức mạnh, đừng nên bi lụy. Zane nói với giọng rất cứng rắn nhưng mắt cô đã ươn ướt, cô đang cố gắng giữ không cho giọt lệ đau thương tràn ra. Có lẽ cô biết nếu giờ mà rơi lệ, cô sẽ yếu đuối và không thể quật dậy mọi người.
- Này Sara, em hãy kiên cường chiến đấu, và nhớ bảo vệ Alysa nha. Zane thét lớn. Đi nào Alex, Zane kéo Alex đến cái thang máy dẫn đến các tầng trên. Alex quay lại nhìn cảnh vâth cho đến khi cánh cửa khép dần lại.
“ Hỡi thần Gío hãy giúp con giết hết bọn xấu xa này”
Tiếng thét cuae Sara vang lên, những trận cuồn phong nổi lên, tung những tên sát thue lên trời, quật chúng xuống đất. Bâyy giờ trên mãnh đất không sức sống này không còn bóng dáng của những tên quỉ đến từ địa ngục ữa. Sara quỵ xuống bên cạnh Alysa.
- Chị Alysa. Sara khóc, cô đã khóc rất nhiều, tiếng nấc nghẹn ngào trỗi lên. Không khí xung uqanh một lần nữa lại im hẳn đi. Trong lòng mỗi một người ở đây, ai cũng đau thương, và khúc hát tiễn biệt lại vang lên, khúc thánh ca của sự vĩnh cữu.
- Alysa ! chiến sĩ Rồng cây trong khi làm nhiệm vụ, cô đã bị thương trầm trọng, mong rằng cô ấy sẽ vượt qua. Giọng nói của đội trưởng vang lên, mặc dù biết là cơ hội vẫn là không có, nhưng trong moỗi một con người chứng kiến cảnh đau thương ấy, ai cũng mang một niềm hi vọng.
- Hãy đưa Alysa đi cấp cứu ngay, nhanh lên giùm. Sara gào to.
.................
- Lúc này không phải là để buồn, để khóc đâu Alẽ, em hiểu chứ.
Alẽ ngồi đó, cô nhớ lạo những kỉ niệm thời xưa, khi ba chị em cùng cô em họ cùng chơi đùa với nhau. Biết bao kí ức tuổi thơ ùa về, cô đang tiến vào bóng tối, tiến vào sự bế tắc, bỗng nhiên trong thâm tâm cô vang lên tiếng nói của Alysa, cô nghe rỏ mồn một tiếng của Alysa.......
- Chị Alex ơi, cuoộc đời mỗi ai cũng đều trải sinh lão bênh tử, không ai có thể thoát khỏi số phận đó, đó là định mệnh rồi, đừng quá đau buồn, hãy cùng em tiến ra nơi phía ánh sáng ấy đi, em không muốn nhìn chị như bây giờ. Cuộc đời sẽ có lúc buồn, nhưng cái buồn nào rồi cũng có phai theo năm tháng, hãy sống kiên cường lên chứ chị, một Alex , chị họ của em đâu rồi, hãy chứng tỏ cái bản lĩnh của một chiến sĩ Rồng, không nên quỵ ngã trước một đau thương nhỏ nhoi này chứ chị. Theo em đây. theo em đi.
- Alex, em có sao không vậy ?
“Soạt”
- Em vẫn ổn chị Zane ạ. Chúng ta đi tới đâu rồi.
- Hì, chúng ta đã tới nơi muốn tới lâu rồi, em cứ ngồi ở đó đấy thôi, cũng may là không có kẻ địch tấn công đấy.
- Em xin lỗi đã làm cho chị lo. Bây giờ em không sao nữa đâu.
- Chị đã quan sát ở xung quanh nơi đây, chẳng hề có một chổ nào để ẩn nấp cả, chỉ có hai lối vào thôi, có lẽ tên hung thủ đang ở trong ấy.
- Vậy chúng ta chia ra đi, mỗi người sẽ giải quyết từng cửa.
- Như vậy liệu có ổn không đấy ?
- Chị yên tâm, em đã ổn rồi, không có sao đâu.
- Ừ, đnàh vậy thôi.
Rồi hai cô gái rẻ ra hai hướng khác nhau. họ đang tiến lại gần hơn phía cánh cửa, phía sau nơi ấy là những cạm bẫy? những tên khát máu? hay là những đièu bất ngờ khác? Tất cả chỉ có trời mới biết và họ đang khám phá nó.
“Két”
- Hú....ú có ai ở đây không. Zane lên tiếng. Mọi vật yên lặng quá, không lẽ không có mà nào hết sao ? Thất vọng quá, đành qua cửa kế tiếp thôi.
- Đâu có dễ thế cô em
- Ai vậy. Á !
- Chuyện gì vậy.
- Ở đây có ma Chôm Chôm.
- Hừ ! Model thế này thôi chứ. Xin tự giơí thiệu tôi là thành viên trong nhóm Sát Thủ Liên Hoàng, tên tao là Minhao Chang.
- Người Trung Quốc à, đến đây chi ?
“Rầm”
- Ta giữ cổng này, muốn qua trừ phi hạ được ta.
- Xàm, người mà đánh đấm gì.
- Con nhóc kia, tao sẽ cho mày một bài học.
- Xin mời.
Tên Sát Thủ Lien Hoàng xông vào Zane, hắn đá vào cô, nhưng cô đã né được nhưng bất ngờ hắn dùng tay đánh vào mặt cô.
“Xoảng”
- Khá đấy, nhưng người sẽ thất bại thảm hại thôi.
- Cứ chờ xem.......
Không đợi cho Minhao dứt câu, một cú đá thật mạnh bào bụng làm hắn trượt dài trên sàn.
- Ta đã nói rồi, ngươi sẽ thua.
« Chíu »
Á !
Mày chơi bẩn.
- Muốn thắng thì sẽ không từ thủ đoạn nào cả, con nhóc như mi còn non nớt trong việc này qúa.
- Vậy ngươi là người chĩa súng ban nãy xuống dưới kia phải không ?
- Vớ vẩn, hồi nãy giờ ta chỉ đánh một giấc chờ bọn mi thôi.
« Thế là ai nhỉ, nhưng theo trực giác của mình thì chắc không phải là hắn rồi ».
Bất ngờ tên Sát Thủ tấn công Zane, cô đang ở thế bị động, họng súng của hắng đang chĩa thẳng vào cô, hắn ép sát cô vào bên cửa sổ và bóp cò.
« Chíu »
.................
Trong lúc áy, từ khi Alex bước vào cánh cửa ấy thì một tên sát thủ đã đứng chờ sẵn.
- Người làm gì ở đây vậy ?
- Con bé này hỏi ngộ, ta được lệnh ở đây chờ bọn mi đấy,
- Thế à, biết chúng tôi đến à ?
- Không, nhưng có nghe thoáng qua, nên họ đã thuê bọn tao cả tuần nay rồi.
- Làm gì giải thích cặn kẽ dữ vậy, nhiều chuyện.
- « Nuoốt giận » Hừ ! Tao sẽ cho mayd biết tay, nhưng bọn tao thông lệ trước khi giết ai thường gưỉ lại cho họ cái danh thiếp.
- Trời! Chi vậy?
- Để được yên nghĩ thế mà. Ha.........ha........xin tự giới thiệu, ta là Sát Thủ Liên Hoàng, tao tên là Xiao Chang.
- Nói nhiều quá, có đói bụng không ?
- Sao không, ta đứng đợi bọn mi từ sáng tới giờ, chưa có gì lót dạ hết.
- Ăn mì nha ?
- Okie ! Đâu, đưa đây.
- Hi....hi......trên đầu mi đấy, tóc gì mà quăn dữ thế không biết.
- Hừ ! Chết đi nhóc.
- Vậy sao, tui chuẩn bị cả rồi.
Vừa dứt lời, Alex bật chiếc kính phân tích của mình lên, dùng chức năng tấn công. Từ chiếc kính một luồng sáng tím bắn ra, làm bỏng đùi của tên sát thủ khiến hắn không cử động đựơc.
- Thế còn phách lối nữa không.
- Con nhỏ xảo quyệt.
- Ta nhớ mi rồi, Xiao Chang phải không, ta sẽ vào thăm nuôi người. Hi.........hi........
- Ngươi.........
- Bye nha. Ta đi đây.
Nói về Zane, bị họng súng củaMinhao chỉa vào, nhanh tay cô đã dùn xích tình yêu của mình xiết cổ hắn, nhờ vậy mũi súng chệnh đi chổ khác.
- Ngươi đã bị trói rồi, ngồi đây chờ ăn cơm tù nha.
- Đừng nói ngông nghênh.
- Kệvtui. Bye nha.........
Zane và Alex đi theo lối mòn tới hai cánh cuủ¨ khác, ồi cả hai chạm vào nó, đẩy nhẹ ra, phía sau mỗi cánh cửa là một chàng thanh niên, họ là những sinh viên đang học ở Singapore. Randy Moore và Peter Tunner.........
I. Nhiệm Vụ Mới (2)

................
- Chào cô bé. Randy lên tiếng.
- An.....anh .......làm gì ở đây vậy? Alex ngạc nhiên hỏi.
- Nhiệm vụ của anh là ở đây mà.
- Vậy anh là nhân viên của họ à.
- Họ nào ?
- Hì, thì ra là như thế, tui đã nghĩ sai về anh rồi.
- Không ngờ cô bé là Rồng.
- Chuyện đó có gì quan trọng không.
- Sao lại không quan trọng chứ.
- Anh đừng nói chuyện phiếm nữa, anh đã ở đây có nghĩa anh là người xấu.
- Ha.........ha............
- Anh chịu trói đi.
- Làm gì dữ vậy cô bé, ta có cái này muốn cho cô bé coi nè.
- Tôi không cần, tôi sẽ bắt anh lại.
« Chíu »
- Wow, cô bé nóng tính thật đó, nhưng càng giận lại càng thấy xinh hơn.
- Anh.........anh.......Alex không nói nên lời, khuôn mặt đỏ ửng lên. Tôi quyết phải bắt được anh.
- Hi...cô bé xem cái này đi, sẽ hiểu rỏ thôi.
- Hả ! Anh là.........
...................
Trongl úc ấy, Zane vừa trông thấy Peter liền nhào tới tặng anh ấy một quả đấm thật mạnh vào mặt, cô còn dùng xích định xiết chết Peter.
- Ờ........cô bé hung dữ quá, nới lỏng chút xíu đi.
- Thì ra anh là kẻ chủ mưu à ?
- Không......khó..thở quá, nhẹ tay giùm đi.
- Loại người như anh, như thế là quá nhẹ rồi.
- Xin tha giùm đi mà.
- Ờ chi Zane, đừng xiết anh ấy nữa, hiểu lầm đấy. Alex kêu lên.
- Hiểu lầm là sao? Vậy còn vụ của Alysa?
- Ừ nhỉ, còn vụ của Alysa, các anh đã làm việc đó à?
- Không, bọn anh không hề làm việc đó, nhưng các em đi từ dưới lên không thấy ai khả nghi à? Peter hỏi.
- Nếu thấy thì đâu cần hỏi các anh. Zane lườm Peter.
- Nếu ở đây không ai làm thì có thể là Losy, Losy Ketching. Randy nói.
- Là ai vậy. Zane thắc mắc.
- Con gái ruột của tên trùm thương nhân đấy. Peter giải thích.
- Mà nè Alex, nãy giờ chưa nói cho chị biết, hiểu lầm vụ gì?
- Chị Zane nè, các anh ấy làm trong hình cảnh quốc tế, cảnh sát chìm đó.
- Nhưng bây giờ thân thế bị lộ hết rồi. Randy than thở.
- Các anh có điều tra được gì chưa? Zane hỏi
- Ít thôi cô bé. Peter trả lời.
- Dở hơi !
- Hi.......hi........
- Chúng ta xuống dưới thôi. Peter đề nghị.
- Okay, còn hai tên kia, ủa! đâu mất tiêu rồi, trói chặt thế mà vẫn thoát được, hay đấy! Zane nói.
- Bọn chúng là dân chuyên nghiệp bẻ khóa mà. Peter chọc.
- Kệ chúng chứ, mắc mớ gì. Zane nói cộc lốc.
Mọi chuyện hôm nay xảy ra quá đột ngột, bao nhiêu điều bất ngờ đã xảy xa. Chuyện buồn nhất là cô em họ Alysa của đã hy sinh để lại là một nỗi đau. Tối hôm đó, cả ba cô ai cũng không ngủ được, họ nhớ về ngày xưa, nhớ về người bạn, người em, đồng nghiệp giừo đã đi xa, đi mãi mãi, không quay trở về........
........................
- Em không sao chứ Zane. Peter hỏi.
- Em, bây giờ em không thể kiêng cường như hôm qua......hức.....hức...được anh ạ. Zane nói chuyện trong tiếng nấc nghẹn ngào.
- Em không nên cố kiềm nén như thế, có gì em cứ trút hết ra đi, em khóc đi, rồi em sẽ thấy thanh thản hơn.
Hu...........hu......Zane ôm chầm lấy Peter, bây giờ cô đang cần một điểm tựa, cần một bờ vai. Hai cô em nhờ cô nên dã trấn tĩnh, nhưng bi kịch tinh thần của mình không ai tháo gỡ đựơc. giừo đây cô cảm thấy thoải mái hơn, nhẹ nhỏm hơn khi ở bên cạnh Peter.
.....................
- Làm gì ngồi thừ ra đó vậy Sara? Zane hỏi.
- Em nghĩ tới chị Alysa.
- Đừng quá ủy mị thế chứ, chúng ta còn nhiệm vụ quan trọng mà, em nhớ không.
- Chị Zane nói đúng đấy Sara. Alex tán đồng.
- Chị Alex, mắt chị thâm hết rồi kìa.
- Ồ! không có gì đâu, chỉ vì thức khuya quá thôi.
- Chị cũng nhớ chị Alysa à? Không biết giờ chị ấy sao rồi.
- Ờ! cũng nhớ, nhưng chị đã tìm ra âm mưu sơ lược của họ rồi.
- Thế à, chị nói đi.
- Chúng ta có cần gọi cho Randy và Peter không. Zane hỏi.
- Không cần đâu chị ạ, chúng ta thôi là đủ rồi. Alex nói.
Chiếc kình phân tích phát ra tia sáng trắng, hình ảnh sơ đồ sáu tòa cao ốc hiện lên, những hình ảnh không gian ba chiều, những ánh sáng khác từ năm tòa nhà tạo thành ngôi sao, tại trung tâm là tòa cao ốc chính của lão Ketching, nơi đây có một trạm thu phát sống rất hiện địa.
- Chị này~ nó có ý nghĩa gì thế. Sara thắc mắc.
- Đây là chiếc đĩa mà chị tìm được vào ngày hôm đó.
- Vậy sao lúc đó chị không nói gì hết vậy.
- Lúc ấy chúng ta còn tâm trí để quan tâm việc này sao ? chị chỉ mới xem chiếc đĩa này vào lúc sáng.
- Nhưng tại sao lại có chiếc đĩa này ở nơi như vậy, nó có vấn đề gì chăng ? Zane băn khoăn.
- Em cũng cảm thấy lạ, chị tìm thấy nó ở đâu vậy.
- Chj tìm thấy nó nằm ở gần cánh cửa sổ tầng kế cuối.
- Nơi cửa sổ à? Zane hỏi lại.
- Vang, chị nghĩ việc gì vậy. Alex hỏi.
- Chị nghic chiếc đĩa này không có vấn đề, có thể nó bị đánh rơi, hoặc đó là sự thách thức của tên sát thủ Losy, con gái lão Ketching.
- Chị nghĩ vạy sao. Sara hỏi.
- Vâng.
- Nhưng chúng không sợ đây sẽ là vật chứng để tố cáo về công việc của hắn sao.
- Chỉ bấy nhiêu đây, thì chưa đủ cơ sở đâu cô Út ạ.
- Nhưng chúng ta có thấy ai bỏ trốn ra đâu, quả thiệt là em không thấy bóng ai ra khỏi tòa nhà.
- Có lẽ nơi ấy có cơ quan.
- Đúng đấy, sao lúc đó chúng ta không xem xét kĩ nhỉ. Alex nói.
- Các chị nè, em xin nhắc nhở tí nha, chúng ta có nhiệm vụ tìm chiếc nhẫn để giữ hòa bình hai nước thôi.
- Nhưng có lẽ nó có liên qua thì sao. Zane phản đối.
- Em thì không ý kiến, nhưng em thấy lạ.
- Về chuyện gì. Alex hỏi gấp.
- Các chị tháy đó, vì sao họ có mục đích riêng thì cần gì một chiếc nhẫn, em không nghĩ họ thiếu kinh phí, với lại vụ này lại có sự cang thiệp của Hình Cảnh Quốc Tế nữa..
- Sara nói đúng đấy, vụ này hình như đã đi quá xa. Zane tán đồng.
- Vậy việc đánh cắp chiếc nhẫn là vì mục đích khác hã. Alex nói.
- Chị nghĩ họ có ý khác sao, nhưng liệu chiếc nhẫn ấy là tâm điểm của vụ này đây.
- Để chị đi tìm thêm tư liệu về chiếc nhẫn này.
- Sara, chị với em đi tìm hai anh ấy để tìm thêm thông tin. Zane thúc Sara.
- Được, quyết định vậy đi, còn em sẽ tìm cách vượt tường lửa để điều tra vụ việc này kĩ càng hơn. Alex nói.
- Hệ thống an ninh của nó không dễ gì đột nhập đâu, em phải cẩn thận đấy.
- Chị Zane chúng ta đi thôi.
.......................
- Hừm! Ten Peter và Randy là “cớm” à, ta thiệt mất cảnh giác trong thời gian qua, cứ tưởng chúng là sinh viên thật.
- Thưa tiểu thư, chúng ta cần giải quyết chúng không?
- Giải quyết chúng à, cũng hay đấy chứ, làm nhanh gọn rồi đem xác chúng về đây cho ta.
- Vâng thưa tiểu thư.
- ......phì....phì....không, không được làm thế////phì///
.......................
- Hai anh nói đi, không lẽ chúng ta hợp tác làm việc với nhau mà các anh lại giấu sao. Sara bực dọc la to.
- Bình tĩnh nào Sara, đó là thông tin mật của HCQT mà. Peter nói.
- Nhưng nếu có bí mật thì làm sao chúng ta làm việc cùng nhau được.
- Thì chúng ta đãbiết được tên đầu xỏ rồi đó thôi.
- Thế thì ích lợi gì ?
- Em không muốn bắt hắn ta à ?
- Vì lí do gì. Zane xen vào.
- Vì.........vì........
- Anh trả lời không đựoc phải không, vâng, bọn em có thể bắt lão, nhưng nếu không có lí do chính đáng thì hắn cũng được tự do, với lại mục tiêu mà bọn em đề ra là đnáh đâu trúng đó, không bao giừo sai con mồi.
- Bọn em nói chuyện hình sự quá. randy nói vào.
- Em thật thất vọng về mấy anh đấy, không ngờ các anh lại không chịu hợp tác. Sara nói.
- Nhưng đó là........
Zane xen vào : Nếu đã như thế thì công việc của ai người đó làm, chúng ta không còn liên quan gì nữa, Okay ? về thôi Sara.
- Bọn em thật cố chấp. Peter nói.
Zane nhìn Peter thật lâu, ánh mắt của cô như muốn áp đảo Peter: Vâng, bọn em cố chấp vậy đó, có sao không ạ? Chúng em còn công việc đi trước, các anh ở lại vui vẻ.
- Em.........
Zane và Sara rồi khỏi chỗ ngồi và một mạch đi về mà không một lần quay lại xem tình hình sẽ như thế nào, bỏ lại hai anh chàng ngồi đó không biết nói thêm câu gì vầ cách làm việc của hai cô cũng như ba chị em họ. Họ chỉ mỉm cười một cái khi họ đi thật xa.
- Anh nghĩ chúng ta làm như vậy đúng không Peter?
- Tôi cũng không biết nữa, nhưng tôi thấy càng lúc tình hình càng căng thẳng.
- Việc đó quả nhiên rất khó nói.
- Chúng ta sẽ không nói ra điều đó, đây là lệnh đấy Randy, việc nộ bộ không để cho người ngoài biết được.
- Nhưng họ cũng nằm trong tổ chức chống tội phạm mà.
- Nhưng họ không phải là nhân viên của HCQT.
- « Bon mi không phải là cận vệ của tiểu thư Losy Ketching... »
Một gã đàng ông cao to đứng khoanh tay trước mặt hai anh, thân hình hắn lực lưỡng, những cơ bắp cuồn cuộn. Hứn cao to đến phát sợ và lúc nào trên khuôn mặt hắn cũng nở một nụ cười hiểm ác.
- Ông tìm chúng tôi đấy hả Dane. Dù biết nhưng Peter vẫn hỏi.
- Lũ phản bội, không, bọn sâu bọ “cớm” chúng mày vẫn ngồi ung dung nơi đây với người đẹp thì quả là gan lì.
- Chuyện này cũng thường thôi Dane ạ, chúng tôi có sao đào hoa mà.
- Ha.........ha.........thế àm tiểu thư Losy cũng thế, cô cũng muốn mời hai ngươi về tham dự một buổi tiệc với cô ấy.
- Tôi nghi là chắc phải đành thất kình với tiểu thư quá, bọn tôi đang nói chuyện dang dở nơi đây. Peter nói giọng như nuối tiếc.
- Oh, như vậy thì không được rồi, vậy tôi phải đem xác mấy anh về thôi.
- Như vậy cũng được sao? Vậy thì tuyệt quá. Randy cười.
Dane liền ra hiệu, hàng chục tên sát thủ từ đâu xuất hiện, ánh mắt đầy sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống hai chàng thanh niên, tình hình đang trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, cuộc chiến tựa như cuộc giải quyết nội bộ bắt đầu.............
.....................
- Tức thạt, không ngờ hai anh chàng đó cũng ngoan cố thật chị nhỉ.
- Uh! Nhưng cũng đâu thể trách người ta hết được chứa, căn cứ tổ chức nào cũng có bí mật riêng mà.
- Đành chịu thôi, biết làm sao giờ.
Tít..............tít...........
- Có tin từ Alex kìa. Zane nói.
- Alô! chị Alex à.
- Chị Zane đâu rồi, cho chị nói chuyện với chị Zane .
- Dạ.
- Có chuyện gì vậy Sara, sao mặt em tái xanh hết vậy.
- Của chị đó.
- Gặp chị, đưa cho chị nào, alô!
- Chị để cái di đọng ở đâu mà em gọi hoài mà chị không trả lời.
- Em nãy giừo có gọi cho chi đau, sao lại nói vậy.
- Sao lại không gọi, gọi mãi không được em mới gọi cho máy của Sara đó.
- Á, nó đâu mất tiêu rồi.
- Chị làm gì a lớn dữ vậy, muốn điếc tai em rồi nè. Alex quát.
- Sorry, thôi chờ chút, có gì chị về rồi bàn tiếp.
- Alô.......alô........
- Đi thôi Sara, chắc chị br quên chỗ hai anh chàng đó rồi.
- Hi........hi........không biết họ có tham không nhỉ.
- Mong sao là không, đỡ tốn tiền mua cái mứoi.
- Khoái muốn chét mà là ra vẻ ta đây.
- Em nói vậy là sao.............
- Không phải mọi hpí tổn đề có chú Saro lo hết chao sao.
- Hi.....hi.......con nhóc này lấy cha nuôi ra ăn hiép chị mày hã.
- Á........
- Gì mà la lớn dữ vậy cưng.
- Bọn sát thủ đang tấn công họ kìa.
- Thế à ! Wow để coi họ trôt tài xem thế nào.
- Chúng tavào giúp họ một tay thôi.
- Vội vàng chi, chút đi nè.
- Chị Zane, chị nghe em nói đi mà.
- Im nào, chỗ chọ em đấu võ à.
Zane đang say sưa xem Randy và Peter chống cự lại bọn sát thủ, cô đâu biết rằng nếu đnáh bình thường thìk hông ăn thua gì, còn nếu dùng bùa chú tiêu diệt thì sẽ thiệt hại xung quanh nên hai chàng đành cầm cự nên đã dần thấm mệt.
- Anh Randy sao không hạ chúng nhanh gọn di. Sara la lớn lên cỗ vũ.
- Đánh bình thường không thể hạ....chết nè.......đựơc chúng em ạ.
- Vậy sao anh không dung bùa chú.
- Liên lụy.......xung...quanh rồi sao cô bé.
- Anh chàng này ngốc dữ vậy ta, saok hông tọa kết giới ben ngoài, vậy là không bị ảnh hưởng. Sara nghĩ.
- Sara này, bọn này là dan gì mà đánh bình thường không chết nhỉ.
- Sao lại hỏi em, em sao biết chứ.
- Theo chị biết thì chỉ cí một sso không nhiều lắm được cấy gen của những pháp sư khi xưa để tái tạo lại sức mạnh.
- Chúng ta là những người đó sao.
- Đúng, không chỉ chúng ta mà còn một số của những tổ chứ khác trong đó có cả FBI, HCQT, và nhiều chỗ lắm.
- Thế giới sẽ địa loạn thôi.
- Hi........hi........có phép thuật trong thế giới hiện địa cũng thú vị lắm chứ.
- Em còn thắc mắc vài điều, sau vài lần thử phép sao mọi người không thấy mình dùng phép nhỉ.
- Ngốc, chỉ chúng ta, ngyươì bị tấn công, và những con người có gen này mới thấy thôi, như vậy mới tuyệt chứ.
- Thế thì em yên tâm rồi.
- Yên tâm về việc gì ?
« Sức mạnh của Rồng Gió, sự diệu hiệu yêu thương hãy nâng cánh ta lên, hãy cho tôi sức mạnh của người, kết giới « Ảo ảnh gió » ».
- Em làm gì vậy, tạo kết giới mất sức lắm đấy.
- Chị đừng lo, em sẽ tieu diệt nhanh gọn mà, anh Randy, Peter, giúp em một tay nào.
- Em vừa tạo kết giới hã Sara ? Peter hỏi.
- Nhanh lên anh ạ, em không kiềm được lâu đâu.
Vừa nói dứt câu, những luồng không khí tràn về tụ hợp trong lòng bàn tay Sara, uy lực càng ngày càng tăng dần, cô chấp hai tay lại rồi tạo thành một chiếc cung gió với ba mũi tên to lớn, vừa bắn đi, ba mũi tên như xé cả một vùng không khí khác, tạo nên một sức mạnh khủng khiếp, chúng hướng đến những tên sát thủ thật nhanh, thật bất ngờ, bọn khác máu nhận đủ đòn tấn công và nằm bất động trên đường. Thấy vậy Randy và Peter cũng tiếp sức cho Sara, chỉ trong chốc lát cả bọn bị tiêu diệt sạch, nưhng không hiểu tại sao tên Dane lại có thể trốn thoát.
..................
- Chị Alex, có chuyện gì mà chị gọi bọn em gấp dữ vậy.
- Đúng đấy, có chuyện gì vậy Alex. Randy hỏi.
- À quên nữa, đây là chuyện của tổ chức chúng em, không co liên quan đến các anh. Zane nói.
- Chị Zane chị lại nữa rồi, việc nhỏ mà chị xé ra to không à.
- Chuyện gì mà mấy người lại cãi nhau vậy, nói cho chị nghe nào Sara.
- Là chuyện nhỏ thôi chị a., không có gì đâu, tại chị Zane muốn làm cho nó lớn ra ấy mà.
- Em lại bênh vực người ngoài mà hiếp đáp chị.
- Thôi, cho bọn anh xin lỗi nha Zane, có lẽ chuyện ban nãy chúng anh sai rồi, thôi để chúng anh kể cho bọn em nghe nha. Peter nói.
- Chúng anh đã được phái tới đây cách đây sáu tháng, trà trộn vào tổ chức họ để điều tra. Bởi vì nghe đâu bọn họ sắp thực hiện một âm mưu gì đó..
- Anh có biết họ làm gì không? Sara hỏi.
Randy lắc đầu ra chiều thất vọng, bọn anh vừa phải đi học với lại hành động của bọn anh đề bị theo doic, nên thông tin biết được cũng rất ít, chỉ biết họ tìm kiếm nhưng viên kim cương đủ loại ở khắp nơi.
- Theo việc của em điều tra được thì các tòa nha con sẽ vận hành để chuyển một số năng lượng đến tòa nha trung tâm và từ đó truyền thẳng lên vệ tinh....
- Họ làm gì mà tấn công dữ vậy ta. Sara nói.
- Năng lượng đó rất lớn, vận hành một lúc, tại một chổ sẽ không cho kết quả đâu.
- Vậy thì các viên kim cương đủ loại là tác nhân tạo năng lượng sao ? Zane xen vào.
- Oh, việc này cũng đúng lắm chứ, chắc là vậy rồi. Sara thốt lên.
- Vậy thì việc đánh cắo chiếc nhẫn chỉ là một vụ nhỏ, mấu chốt là ở đây. Vậy chúng ta có nên tiếp tục không ? Zane nói.
- Phải tiếp tục thôi chị Zane ạ, chúng ta cần can thiệp vào. Sara cương quyết.
- Nhưng việc này nằm ngoài nhiệm vụ của các em mà, các em không nên xen vào việc này. Peter nói.
- Hì ! Vậy chúng em làm sao về mà trong tay chưa có chiếc nhân. Sara cãi lại.
- Đúng đấy anh Peter, chúng em phải tham gia vào vụ này thôi. Alex nói.
- Nhưng như thế thì có nhiều phiền phứ lắm. Randy phản đối.
- Không lẽ chúng em ra về tay không và không có chiếc nhẫn, hay các anh để bọn em nhìn bạn bè gặp nguy hiểm mà ngồi không nơi đây. Zane cãi lại.
- Nhưng.......
Chưa kịp nói thì Peter đã bị Alex ngắt lời : quyết định vậy đi, chúng ta sẽ cùng tham gia vụ này.
- Bọn em bướng quá. Peter nhận xét.
- Hì! Bấy giờ mà anh mới biết là đã quá muộn rồi, và còn nhiều điều bất ngờ nữa, rồi từ từ các anh sẽ biết thôi. Sara xen vào.
- Chịu thua mấy cô luôn. Peter nói.
- Phải vậy thô. Cả ba cô gái đồng thanh đáp lại.
- Trở lại vấn đề thôi, chúng ta phải làm gì đây, phải có kế hoạch trước chứ, không thôi sẽ ôm cái thất bại. Zane nói.
- Chị Zane ạ, em nghic chúng ta nên chia ra, mỗi người sẽ đi tới mỗi nhánh của ngôi sao ấy mà hạnh động, như vậy sẽ tốt hơn. Sara góp ý.
- Xé lẻ như vậy liệu có quá nguy hiểm không. Peter hỏi.
- Không đâu anh Peter, như vậy khỏi phải rườm rà, lại dễ dàng xâm nhập, tôi thấy ý kiến của Sara được đấy.
- Anh Randy tán đồng ý kiến của em rồi , vậy quyết định vậy đi nha, chị Alex nói gì đi chứ.
- Tối nay chúng ta phải hành động ngay thôi.
- Sao gấp dữ vậy Alex.
- Hiện giờ, có những hiện tượng kì quái, từ trường thay đổi liên tục tại các tòa nhà đó, chị không biết có chuyện gì xảy ra trong ấy.
- Không lẽ như vậy mà thời tiết các vùng lân cận cũng bị ảnh hưởng chị chỉ.
- Điều này chị không rỏ lắm, nhưng từ trường ở những nơi này có điểm chung là không có bất cứ vật gì xâm nhập từ trên xuống được.
- Vậy à chiến thuật em sắp nghĩ ra bị vô hiệu hóa rồi.
- Xung quanh cũng không được luôn á?
- Trời! không lẽ phải đi cổng chính vào à? Zane tỏ vẻ ngạc nhiên.
- Uh, không còn cách nào khác chị ạ.
- Chuyện này rắc rối đây. Peter nói.
- Hi...hi....chuyện rắc rối đâu phải bây giờ mới có đâu, mà từ khi bắt đầu nó đã như đống tơ vò rồi. Sara nói.
- Okay ! Vậy tối nay tiến hành vậy........
- Sara, em đi nghỉ chút đi, tối nay chúng ta đã hành động rồi.
- Chị Alex nè, em nhỡ chị Alysa quá, không biết chị ấy có sao không chị ?
- Em khờ quá, Alysa hiền như thế, sẽ không sao đâu.
- Thiệt hã chị.
- Ừ! chị không có lừa em đâu, thôi đi ngủ đi, chừng nào chuẩn bị sẽ kêu.
- Vâng ạ.
Alex vừa bứơc ra khỏi phòng Sara đã liền bật dậy, gọi đến căn cứ Rồng ngay tức thì.
- Oh, chào cô Út, khoe chứ cháu.
- Vâng ạ, cha nuôi nè, chị Alysa sao rồi ạ.?
- Ờ.ờ...........
- Cha nuôi nói đi, nói đi cha, quickly please ! (xin vui lòng nhanh lên)
- Hiện giờ Alysa đang sống cuộc đời thực vật.
Câu nói đó của Saro làm cho Sara như chết điếng, người chị họ của mình giờ đây sống một cuộc đời thực vật, không thể đi đâu, nằm đó chờ đợi những hóa chất đưa vào để duy trì một cuộc sống vô nghĩa.......
- Con có sao không Sara.
- Híc.....con không sao đâu ạ, thôi con cúp máy nha.
- Chờ chút, dạo này có tiến triển gì không?
- Cũng khá nhiều điều ạ, nhưng đây cũng là bí mật, hi...........hi......con cúp đây.
- Nói cho........
............
- Mọi người chuẩn bị kĩ rồi chứ, đêm nay chúng ta sẽ đối mặt với rất nè nguy hiểm, vì thế hi vọng rằng sẽ không có bất cứ sai sót nào. Zane nói.
- Vâng em cứ em tâm, bọn anh đã chuẩn bị rất kĩ rồi. Peter nói.
- Hì! anh Peter lúc nào cũng ủng hộ chị Zane hết mình nha. Sara nói.
- Đâu có đâu, nhưng nếu Zane nói đúng thì anh cũng phải nghe thôi.
- Thôi chúng ta hãy xuất phát liền, nhớ phải cẩn thận đấy.
- Anh Peter nè, chị Zane kêu anh cẩn thận đó.
- Sara này.......
- Đừng nhìn em như thế, em sợ mà chị Zane.
- Em phải cẩn thận đó nha Alex.
- Anh Randy cũng vậy nha, khi trở về không có vết thương nào hết à.
- Hì....ừ, anh sẽ cống gắng.
- “Ừ, anh sẽ cố gắng....” lãng mạn quá ta.
- Con út này, sao thích chọc người ta thế này.
- Hi........hi...........
- Click ! Phù đã xong xuôi mọi việc, nhiệm vụ đã hoàn thành. Ok! hì..nữ thần sắc đẹp ta đây hay quá.
- Hi........hi........lần này cho lão Ketching khóc mõi mắt luôn. Alex nghĩ thầm.
- Cuối cùng đã xong, may mà không có trầy xước gì cả.
- Okay, xong rồi, phải nhanh rời khỏi đây thôi.
..............
- Mày định phá kế hoạch của ông chủ tao à.
- Giọng này nghe quen quen quá.
- Bây giờ dù mày là Rồng hay Phụng gì thì cũng phải chết.
- Hã ! sao biết tôi là Rồng.
- Mày không nhận ra tao à, cũng đúnh thôi, con người ta giờ đã là một chiến binh làm sao nhớ tới mình nữa.
Sara cố nhìn khuôn mặt lúc ẩn lúc hiện sao mái tóc, cô suy nghĩ « không biết là ai đây ? ». Rồi cô gái ấy hất mãi tóc về sau, để lộ khuôn mặt xinh xắn và vẻ mặt lúc này của Sara vừa ngạc nhiên, vừa hoảng hốt, và cả vui mừng.
- Cậu đó hã Sophia.
- Hì........vẫn còn nhớ à.
- Cậu đã đi đâu trong thời gian qua, mà tớ đã gọi phone cũng như gửi thư, gửi email cho cậy mà không hề thấy cậu hồi âm.
- Thôi đừng có giả dối thế, từ khi cô vào được căn cứ Rồng thì cô đã không thèm ngó nhìn một lần đứa bạn này.
- Sop, sao cậu lại nói thế, tớ nói thật mà, tớ đã gọi cho cậu nhiều lần.
Sara vừa nói vừa chạy lại ôm chầm Sophia, nhưng điều làm cô đau lòng là sự từ chối của Sop, cô ấy dùng những thứ vuốt sắt để tấn công Sara.
“Á”
- Giờ đây ta là Sói đen của tổ chức khác, không còn bất cưa liên quan gì đến căn cứ Rồng.
Sara không thể nói lời nào, máu trên cánh tay cô chảy ra ngày càng nhièu, cô như muốn quị xuống ngay tức khắc, nhưng cô đã gáng đứng dậy.
- Giờ ta phải kết liễu đời mi.
Những móng vuốt sắt lẽm và vô tình đang hướng thẳng vào Sara, cô không chống cự mà như muốn buông xuoi. Vuốt chưa chạm vào Sara đã liền bật ra.
- Tại sao ngươi lại làm như vậy.
- Chúng ta là bạn bè mà, caậu phải tin tớ chứ.
- Không, tao không tin.
- Sop, cậu phải tin tớ , hãy dùng tim mình để cảm nhận, mình bao giừo cũng xem cậu la bạn, chưa bao giờ mình quên điều ấy, cậu có hiểu không?
- Mày nói thế là lương tâm có cắn rức không, trong suốt thời gian đó tao không hè nhận được bất cứ một điện tín, hay thư tín gì cả.
- Sao lại như thế, mình đã gửi cho bạn rất nhiều, hãy tin tớ Sop, tớ lúc nào cũng nghĩ về cậu.
- Thế thì....thếthì.....những lá thư đó đâu.
- Đây! nó đây........
Những lá thư tay của Sara dồn cả sự chân thành vào đó, những tờ thư tín được in ra một cách cẩu thả rơi lả tả trên không trung, Sophia không kiềm nén nỗi , đã đón nhận một lá thư của người bạn thân mìn.
- Cô là ai? Sara hỏi.
- Tay súng tử thần. Hì ta xin tự giới thiệu “I’am Losy”
“Cô ấy là Losy người đã nhắm nòng súng vào Alysa đây, ta phải cho ả biết tay, nhưng sao cô ta lại có mặt ở đây nhỉ”.
- Thế nàp, nghe danh ta là sợ xanh mặt rồi sao?
- Im đi con nhỏ kia, hôm nay tao phải thanh toán với mày cho xong món nợ lần trước.
“Phì....phì...xin đừng.....đừng ra tay”
- Ha......ha.........thế à. mày đủ bản lĩnh sao? Bại với tay thuộc hạ tao mà dám thách đấu với tao à.
- Cứ xem đi rồi biết. Sara nhếch mép cười.
“Phì.....phì....xin đừng.....đánh nhau....không....cò...òn....kịp nữa đâu...”
“Tiếng ai vậy nhỉ, mình cảm nhận được một giọng nói rất yếu ớt quanh đây” Sara nghĩ thầm.
- Sop, cậu có nghe thấy gì không?
- Không, tớ không nghe gì cả ngoài việc cậu đang cãi lộn. Để tớ giúp cậu một tay nha.
- Không cần đâu, nợ của tớ, để tớ đòi.
- Nhưng ả cũng đã lừa cả tớ mà.
- Xin cho tớ toại nguyện.........
“.......xin......nhanh.......lên......phì......phì.......không...........”
- Nhưng tớ muốn cho ả một trân, với lại cậu bị thương khá nặng đấy Sara.
- Tớ mới nghe cái giọng nói lạ ấy, nó thật yếu ớt và đầy bí ản.
Mãi mê nói chuyện với Sop, Sara không chú ý rằng Losy đã chuẩn bị sẵn sàng cho trận đấu này.
- Quickly !!
- Được để tao dạy mày một bài.
- Để coi mày có thể không. Vừa nói Losy ưa nòng súng lên và ngắm ngay vào Sara, lần này thứ bạn cô ả baắn ra không phải là những thứ thường mà là đạnh bạc cánh én có phù phép.
- Lần này tao sẽ cho mày biết cái cảm giác đau đớn khi bị vật gì đó xuyên thủng, thử xem mày sẽ thế nào, đừng có trách tao nhé.
Sara nắm tay lại, hút một luồng gió vào, tạo nên một cây cung, nó mỏng manh, gần như trong suốt nhung khí phát ra từ nó rất manh mẽ, nó như chứa sự chính nghĩa, lòng thù hận và cả tình yêu thương. Máu trên cánh tay Sara vẫn còn đang chảy, rất đau đớn, cô đang cô gắng cầm cự cái đau. Mày phải chết.
Chưa kịp ra tay, Sophia đã dùng những móng vuốt như những ám khí tuyệt vời bắn về phía Losy.
« Bang » ! »bang » ! »bang »
- Hừ! những thứ này mà đòi đánh với tao sao, quả là trẻ con, quá trẻ con. Nói dứt lời Losy bắn một viên nữa về phía Sara, cùng lúc ấy Sara cũng giương cung và hút một luồng sức mạnh khác của gió tạo thành một Phong tiễn, nó cũng mạnh mãe không kém gì viên đạn bạc mà Losy bắn ra, khi hai thứ sức mạnh khác nhau, hai lập trương khác nhau trong hai con người thù địch nhau sắp chạm phải nhau và nó như sẽ tạo ra một điều gì khủng khiếp lắm.
“Phì.......phì......quá muộn rồi......phì........không......lẽ....không.......thể.......phì..”
......................
“Click” Okie. Xong xuôi mọi chuyện rồi.
- Alô! Công việc của cậu sao rồi Randy.
- Đã hoàn thành xong rồi. Chúng ta tập trung lại chỗ hẹn nha.
- Yes, năm phút nữa sẽ có mặt, mình tắt máy đây.
.......................
- Chỗ các anh cũng xong hết rồi à. Zane hỏi.
- Ừ! mọi chuyện diễn ra rất suông sẽ, không có gì khó khăn cả. Peter trả lời.
- Chỗ của anh cũng thế phải không Randy.
- Đúng thế đấy Zane, rất thuận lợi.
- Chỗ em và Alex cũng vậy, mọi người có thấy có chuyện gì lạ ở đây không, nó quá dễ dàng, công việc này không phải đối với chúng ta, và....
- Alex, Zane, bọn em chạy đi đâu vậy? Peter lo lắn hỏi.
- Chúng ta đi theo họ thôi Peter ạ.
- Chị Zane ơi, vậy liệu Sara có nguy hiểm không.
- Hy vọng Sara không vấn đề gì. Trong số chúng ta Sara là yếu nhất, vì thế bọn chúng mới nhắm vào Sara.
- Vậy không lẽ mọi hành động của ta bọn chúng đều nắm được.
- Chị không nghĩ vâyh đâu. Có các căn cứ có con đường thông với nhau.
- Nhưng nó cách nhau quá xa mà.
- Chuyện này thì phải xét lại, giữa hai căn cứ nối với nhau bằng một đường thẳng nấu như di chuyển bằng xen đua mất ít nhất cũng phải mười lăm phút. Nhưng họ làm sao xác định chúng ta sẽ chọn nơi nào.
- Ý em là họ có nội gián.
- Em không nghĩ thế, nhưng có điều bí ẩn nơi đây.
- Nhưng mọi khi chúng ta làm gì cũng đều có sự trùng hợp mà.
- Lần này thì khác chị Zane ạ. Bởi vì...........
................
“Hơi nước ơi, thiên thần ơi, xin hãy cất lên tiếng hát cuộc đời, sức mạnh của Sương”
- Chuyện gì đang xảy ra vậy. Losy hét lớn.
- Một người có sức manh nữa à. Sara ngạc nhiên.
- Cô là ai, sao có mặt nơi đây ? Sophia hỏi.
Cô gái quay lại, khuôn mặt y như đúc Losy, nhưng nó tái xanh, không một sức sống.
- Cô.........cô........sao giống tôi thế. losy không còn tin vào những gì trước mắt mình nữa.


I. Nhiệm Vụ Mới (3)

- Em là chị đấy Losy, sau khi mẹ sinh chị ra, mẹ đã mất, vì mẹ là một người có sức mạnh nhưng chị thì không có. Rất buồn nên ba đã tiến hành nhân giống vô tình, lấy gen của chị và mẹ tạo ra em, nhưng có một chút trục trặc kĩ thuất hay điều gì đó mà sức sống của em rất yếu, cũng như sức mạnh mà em nắm giữ là Sương.
- Không, tao không tin, tao không tin rằng mình có em, cô nói dối.
- Chị ơi, đừng như thế nữa mà, đừng tiếp tục sai phạm nữa mà.
- Im đi.......
- Em không muốn tiếp tục nhìn thấy chuyện này tiếp diễn nữa.
- Tôi hỏi cô, vậy lúc trước giờ cô ở đâu.
- Khi vừa tái tạo em, cha đã thất bại, tế bào sau khi hình thành thì tan thành một loại dung dich lỏng, một hôm chị vô tình làm rơi lọ chứa dung dịch vào mình đấy, chị nhớ không.
- Chuyện đó xảy ra lâu rồi, lúc đó ta còn nhỏ.
- Vâng, nhưng sau khi phản ứng với da thịt của chị, thì sức sống của em lại được tăng lên, nhưng nó không thể định hình. Em chỉ có thể xuất hiện ở vóc dáng này lúc nữa đêm, hoặc đang ở trong môi trường của mình.
- Vậy tại sao bây giờ cô ....... ?
- Từ trường nơi đây khác ở bên ngoài, cà càng lạ hơn là gió mà cô gái kia mang vào lại có rất nhiều hơi nước, tạo thành sương, nên trong môi trường của em, em có thẻ định hình....
- Ý cô là......
- Em không muốn chuyện này tiếp diễn nữa. Hãy theo em về với mẹ nha chị.
Cô gái bay lơ lững về phía Losy, cô ôm Losy, nở một nụ cười nhat rồi cùng Losy tan biến trong tiếng thét không cam chịu của cô, khung cảnh xung quanh được bao phủ bởi một làn sương mỏng, cảm giác bây giờ thật là êm dịu, thanh bình.
- Sara, bạn hkông sao chứ, tỉnh dậy đi Sara.
- Sara, Sara, em sao rồi, em sao rồi Sara.
- Vì mất quá nhiều maú nên Sara ngất thôi, không có sao đâu chị ạ.
- Sao em lại xuất hiện ở đây vậy Sophia.
- Chuyện dài lắm chị ạ, nhưng người có lỗi vẫn là em ạ.
- Đừng nói thế Sop, chuyện đã qua rồi, không có gì đâu.
- Alex nói đúng đấy, đừng tự trách mình nữa mà, ai cũng có một lần phạm sai lầm.
- Nhưng sai lầm của em thì khó mà phục hồi lắm.
- Chuyện đó Sara không trách em đâu. Xem nó ngủ mà cười tươi ghê không.
- Hi.........hi......nhưng có lẽ em không tự tha thứ cho mình đâu.
- Lại nữa rồi, hãy vui lên đi nào cô bé...........
..........................
- Lần này chúng ta cí thể đối phó dẽ dàng hơn với lão Ketching rồi. Zane nói.
- Dù không có Losy chúng ta cũng có thể hạ đo ván lão ta mà chị Zane. Sara xen vào.
- Còn em nữa, nhiệm vụ lần này của ưm là không được tham gia, mà phải ở đây tĩnh dưỡng đi nha cưng.
- Chị Zane chơi xấu, không được tham gia cong gì vui nữa đâu.
- Em ở lại đây chới với Sara nha sop, bạn bè lâu ngày gặp lại chắc có nhiều điều nói lắm, cứ vui vẻ lên nha, không có chuyện fig đâu.
- Chúng ta đi thôi chị Zane. Alex lên tiếng.
- Okiư.
- Anh Randy và Peter nè, bọn anh hãy thông báo với căn cứ Rồng cũn như HCQT lại niêm phong năm tiểu chi nhánh giùm bọn em nha, khoảng một tgiờ sau chúng ta sẽ ăn mừng. Alẽ nói.
- Sao lại như thế hã cô bé, bọn anh không được đi sao? Randy ngạc nhiên hỏi.
- Hì......lần này thì không đâu. Chúng em đi nha hẹn gặp lại sau.
......................
Khu trung tâm hôm nay vắng vẻ đến mức lạ kì, nhưng dù có nhiều cảm bẫy cũng không sao cả, bởi dù sao các cô cũng đi vào từ cổng chính thôi. Tiến sâu vào tòa nha, cảm giác bất ổn ngày càng tăng, đường lên tầng cuối cùng của tòa nhà lại càng thấy lâu hơn, và tràn đầy nguy hiểm, nhưng không một bóng người, một tên sát thủ nào xuất hiện.
“Két !!!”
Cánh cửa dần dần mở ra, Dane và một tên lực lưỡng khác đứng đó, và một người đàn ông ngồi giữa là Ketching.
- Luc nhóc con, tại bọn mi mà con gái ta đã không còn trên đời này nưa, ta không còn tihết sống nữa, trước khi ra đi ta phải cho bọn mi biết cái cảm giác đau đớn đó.. Bởi thế hôm nay dù thắng hay thua, ta cũngp hải giết bọn mi.
- Ông hãy thử nghĩ lại xem, vì ông quá tham lam, muốn thống lĩnh thế giứoi à, một chuyện quá điên rồ, rồi ông lại nhân bản, cấy ghép vô tính, đó là một việc làm trái với nhân đạo. Alẽ mắng Ketching.
- Losy chết là do ông, vì ông đã tạo nên một phiên bản của cô ta, và may mắn thay, phiên bản đó không bị thú hóa như cha con ông đấy. Zane mắng tiếp.
- Dane, Roll hãy làm cho bọn chúng câm mồm lại đi.
- Bọn mi là những thứ vô tri giác, có thể đứng quá một bên rồi. Zane nói.
- Bọn chúng khôngp hải như những thứ bọn mi đã từng chạm trán đâu, chúng là thứ người máy có óc con người. Ha...ha...........
- Thật là kinh tởm, im đi tên khốn. Zane lại mắng.
- Chị Zane, hãy làm như kế hoạch.
Alex và Zane thoắt ẩn, thoắt hiện, các cô di chuyển nhanh như chớp, dẫn dụ hai tên người máy chạy vòng quanh, sua đó điều mà các cô dự định cũng đã đến, hai tên đã đứng thẳng hàng nhau.
- NHanh tay lên Alex.
“Sức mạnh của nước, sự hiền hòa, êm dịu, sự nâng niu trong tình yêu thương. Thủy tiễn”.
Những mũi tên nước thật mạnh mẽ bay xuyên thủng qua cả hai tên người máy. Lão Két ching bật cười vào bảo: thật buồn cười, những vũ khí bọn mi sẽ không làm cho hai tên kia hư hỏng được đâu.
- Ông đúng là già đầu mà ngốc. Zane lại mắng.
- Không có cái gì thoát khỏi cía qui luật của tự nhiên được đâu, đi tái lại sẽ bị nó huy hoại lại chính mình. Vũ khí của tôi là nước, nước sẽ làm cho những ạch trong cơ thể chúng bị hỏng hóc, đừng nghĩ là dùng những linh kiện tối tân thì có thể được an toàn, nước của ta khôngp hải là laọi nước bình thường kia đâu. hãy nhớ qui luật đã như vậy rồi. Hiện giờ chúng đang tê liệt và trong năm phtú nữa thôi, chúng sẽ nổ tan thành, và giấc mơ của ông cũng sẽ hết. Alex nói.
- Ha......ha...........bây giừo ta mất tất cả, nhưng ta sẽ cho bọn người đốn mạt kia sẽ chết theo ta.
- Tất cả các chi nhánh của ông đã bị vô hiệu hóa rồi. Alex tiếp lời.
- Đồ lũ ngốc, không lẽ khu trung tâm không thể hoạt động nếu không có các công ti kia sao ? bọn mi còn non lắm.
- Chiếc nhẫn chúng tôi cũng lấy lại rồi, và những con ốc quan trọng trong chiếc máy của ông cũng đãmất, giờ đây nó không khác gì đốnosawts vụn.
- Nhóc con....gừm ! mày lấy nnó khi nào vậy.
- Lão già kia, vậy ông nghĩ hồi nảy chúng tôi chay nhanh tỏng phòng chỉ là để cho bọn chúng bị lừa thôi sao, ngây thơ quá rồi. Zane lại mắng.
- Ketching, ông đã bị bắt, hãy đi theo chúng tôi khi còn có thể.
- Hức... !Hức.... ! ta không cam.
- Bắt lão nhanh lên Alex, đi thôi, không nói chuyện được nữa đâu.
- Vâng ạ. Let’s go.
“Cộp”...... 29, 28,27......
“Cộp”....9,8,7............3,2,1........:Bùm........
- Sự nghiệp của ông như vậy là không còn nữa rồi Ketching. Saro lên tiếng.
- Con nhoc kia, hãy nhớ rằng tam ất người thân thìm i cũng mất.
- Cám ơn lão nhắc nhở, nhưng với Sophia, Randy và Peter thì chúng tôi không còn lo lắng rồi. Zane tiếp lời.
- Có phải ông noid đến những người này không ông chủ. Randy xen vào.
- Không ngờ ta lại không cao tay bằng bọn nhóc này.
- Vì đây là « Công chú Trí Tuệ – Alex » mà. Hi......hi.........Zane nói.
- Các cháu hoàn thành nhiệm vụ rất tốt. Chú sẽ có thưởng đấy.
- Cám ơn chú Saro. Chú thăm Sara rồi ạ ?
- Sao lại chưa được chư, con gái nuôi chú mà. Ha.....ha........
- Hi...........hi........
- Alex, em có chuyện muốn nói với Randy thì nói đi, bọn chi không làm phiền đâu.
- Chuyện gì vậy Alex, Randy tò mò.
- Chúng ta đi nào, để bọn họ lại nơi đây đi, quickly, please. Hi.........hi........
- Anh có muốn nói gì với em không.
- Hì, em muốn nói gì với anh đây cô bé.
- Em......em......
Alex đưa tay lên mặt của Randy, đôi tay nhỏ bé, mềm mại của cô chạm vào tai của Randy và lấy xuống một con chip nghe trộm trong bông tai của Randy.
- Đât làl í do sao mà Losy có thể biết được từng bước đi của mình đấy.
- Hã! Thì ra bọn anh đã bi lợi dụng từ đầu à. Tiếc thật.
- Hi...hi...không có gì đâu, ai cũng sẽ có lúc sơ suất mà anh, cũng có khi điều đó ta không biết cũng không chừng, Sophia cũng tưng thế mà. Anh nè......
- Sao em ?
- Không gì ạ.
- Vậy thôi anh về đây.
- Vâng ạ, chúng ta sẽ gặp lại tối nay.
- Alex này, hãy để con tim cảm nhận điều anh muốn nói nha. Nói xong Randy hôn nhẹ lên má cuae Alex rồi bước đi.
.................................
- Ta không thể chết như thế, sự trở về lần này, ta đã là một con người mới, ta phải chóng lại số phận, và ta đã làm được.
(Hết tập 1)
Câu truyện này em viết lâu lắm rồi, cũng là truyện viễn tưởng, hiiiiiiiiiii hôm nay Post lên thử, mấy anh chị đọc cho em ý kiến nha.


#1
    Ct.Ly 18.01.2005 01:52:09 (permalink)
    #2
      Selphie 26.01.2005 01:23:13 (permalink)
      Cho em hỏi tí ạ, tại soak hi vào trong sách truyện của Thư Viện thì lại mất đi chương 1 rồi, mất đi nguyen một khúc đầu luôn đo, ct.ly xem lại giùm em nha
      #3
        Ct.Ly 26.01.2005 02:46:52 (permalink)
        #4
          Viet duong nhan 26.01.2005 03:30:10 (permalink)

          Asian Dragons – Những Con Rồng Châu Á

          I. Nhiệm Vụ Mới (1)
          ----- Selphie - Kitaro -----

          Đọc truyện
          "Asian Dragons - Những Con Rồng Châu Á"
          Hấp dẫn - đối thoại nhiều - câu chuyện không gián đoạn - làm người đọc theo dõi say mê...
          Chúc Selphie - Kitaro thành công trên đường Văn Học - Nghệ Thuật.

          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/upfiles/4536/78C421F24C6944FE8F85720E5FB46CC9.jpg[/image]
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2005 03:32:42 bởi Viet duong nhan >
          Attached Image(s)
          #5
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9