Nắng có ấm đủ che làn môi mộng
Hoa vẫn hờn trên từng phiến xuân thơm
Em tinh khôi như hoa dại ngọt mềm
Chờ lãng tử xếp bờ mi e ngại
Sao thời gian chẳng bao giờ lập lại
Đưa em vào miền đất hứa riêng mang
Bỏ lại anh theo con sóng địa đàng
Một lần đến một lần đi tịch lặng
Có phải em trên vai còn gánh nặng
Nặng gia đình nặng tình nghĩa mẹ cha
Nụ tầm xuân không say dưới trăng ngà
Mong cánh bướm về nơi bờ bến lạ...
Tuyết đã tan đêm tàn đi rất vội
Đoạn tình hồng theo từng bước chân côi
Lá xếp đôi bên lối nhỏ bồi hồi
Anh vẫn mãi yêu em tình không đổi.