Chàng ơi chàng chẳng phận danh
Làm sao mà giữ mà dành Dịp đây?
Cô nương dữ dội cỡ này
Có chồng không thích cổ bay đi liền
Mặc chồng ngồi khóc triền miên
Dịp đây Dịp chẳng cứ mua phiền vào thân
Vi Thong đã có vài lần
Còn riêng với Trợn cũng mần sướng tay
Giờ đây Dịp chán cả hai
Liền đem đi bán ve chai ngoài đường
Có điều ai thấy mà thương
Dịp đem Dịp tặng cốt xương mang về
Ôi thôi thật quá ê chề
Làm Sang cũng quyết thề cùng Go đây
Quyết đem cô Dịp phen này
Mần cua hấp xả đập chày đâm tiêu
Ớt cay gia vị thật nhiều
Làm nồi thập cẩm mần chiêu cô nàng
Trách sao cô Dịp sang ngang
Bỏ cho trai ế đầy hàng đó nghen