 
    
  
    
    
    
        
        
     BUỒN TÌNH DẠO MỤC THƠ VUI
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              Sơn ta chống cả thiên hạ 
  Lèo tèo ba mạng chẳng là gì đâu 
  Nói cho mà biết vài câu 
  Làm sao Sơn nóng cậu Go khỏi về 
  Ở đó bài đặt cười chê 
  Coi chừng Sơn đem chế biến bây giờ 
  Cái tội ăn nói lơ mơ 
  Sơn đây ghi nhớ mối thù lão GO    
            
            
        
 
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Độc Hàn Sơn 
   
  Sơn ta chống cả thiên hạ 
  Lèo tèo ba mạng chẳng là gì đâu 
  Nói cho mà biết vài câu 
  Làm sao Sơn nóng cậu Go khỏi về 
  Ở đó bài đặt cười chê 
  Coi chừng Sơn đem chế biến bây giờ 
  Cái tội ăn nói lơ mơ 
  Sơn đây ghi nhớ mối thù lão GO 
  
      Lão Go ở tận xứ mô 
  Sao thầy tu cứ hầm hồ oán than 
  Tức chi cho bệnh cứ mang 
  Vuốt ngực đi nhé Sơn chàng nín đi! 
  ( Lời của Dịp tẩu nói đó) 
   
  Nín đi có đệ Hùng Hổ 
  Ai mà nhí nhố là nhổ mất răng 
  Ai mà nhăn nhăn thì cho ăn ớt 
  Ai mà cười cợt thì Trợn hì hì. 
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2008 19:05:56 bởi hungho_08 >
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  vithong 
   
  BUỒN TÌNH DẠO MỤC THƠ VUI 
  Nguồn vui đi mất buồn ui là buồn  
  Thôi đành ĐÓNG CỬA tui chuồn !!! 
  Kẻo người lại lấn nỗi buồn cho tui

 
 
  Vt 
  
      Cho tui Dịp bởi không vui 
  Thôi thì bay hết ngậm ngùi lòng ai.    
            
            
        
 
     
    
 
    
    
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  vithong 
   
  BUỒN TÌNH DẠO MỤC THƠ VUI 
  Nguồn vui đi mất buồn ui là buồn  
  Thôi đành ĐÓNG CỬA tui chuồn !!! 
  Kẻo người lại lấn nỗi buồn cho tui

 
 
  Vt 
  
      Buồn tình dạo mục thơ vui 
  Dạo xong vẫn thấy buồn ui là buồn. 
  Bởi vì ai cũng tính chuồn 
  Gọi không quay lại, càng buồn thơ vui.          
            
            
        
 
     
    
 
    
    
    
    
        
        
            
            
              Người thân khách sáo mà chi 
  Thơ vui ai chọc vô vi thôi mà 
  Dăm ba câu chọc cười khà 
  Sông sâu vực thẳm...cả nhà có ngay 
  ND87 
 
   
          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              THƠ VUI NGƯỜI BỎ ĐI ĐÂU 
   
  Xây nhà người bỏ đi đâu 
  Để cho cỏ dại lâu lâu mọc đầy 
  Thơ vui dại dại ngây ngây 
  Khéo vui đụng chạm cho say hương đời 
  Thong ơi! Thong hỡi! Thong ờiiiiiiii 
  Mau dzề xóm Tám thơ mời người ra 
  Đừng buồn đứt gánh thi ca 
  Ngồi đây Dịp sẽ mổ gà cho ăn 
  Bao người bít lỗi ghé thăm 
  Hỏi Thong đâu tá không chăm mà cười 
  Hết chịn rùi, Dịp lại tươi 
  Giờ Thong lại bỏ cuộc chơi...Dịp buồn! 
  ND87
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              "Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu 
  Người bu ồn cảnh có vui đâu bao giờ" 
  Ngẩn ngơ ngơ ngẩn làm thơ 
  Cũng không quá cỡ lơ tơ mơ mà 
  Chẳng qua mấy bác mấy bà 
  Lời qua tiêng lại thế là đấu nhau! 
  Trăng thơ quả đẹp làm sao 
  Lời ca vui nhộn, lời chào hát hay 
  Trăm năm trong cõi người này 
  Có sao cũng phải tỏ bày niềm vui!    
            
            
        
 
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
                 Lại về "dạo mục thơ vui" 
  Thế là vịt ... nể lời tui wá chời !  
 
   Vịt ơi, vịt hỡi, vịt hời 
  Bữa nào rảnh ghé ngâu mời ... tép rang  [sm=eat.gif]      


 
    
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  4 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: