Cổ Thi Việt Nam - Nguyễn Tâm Hàn phỏng dịch
Phương Nam Khúc *** Trượng phu sanh bất năng phi can chiết hạm vị thế phù cương thường
Tiêu dao tứ hải, hồ vị hồ thử hương
Hồi đầu nam vọng mạc vô cực hề, thiên vân nhất sắc đồ thương thương
Lập công bất thành, học bất tựu, thiếu tráng hữu cơ thời hề, toạ thị bách niên thân thế khu âm dương
Phủ chưởng cuồng ca vấn tư thế, mang mang thiên địa, an đắc tri nhất tri kỷ (4) hề, , thí lai đối chước hữu dư thương.
Dư thương trịch hướng đông minh thủy, đông minh chi thủy vạn đội khởi cuồng lan
Dư thương trịch hướng tây sơn vũ, tây sơn chi vũ nhất trận hà uông dương
Dư thương trịch hướng bắc phong khứ, bắc phong dương sa tẩu thạch phi thù phương
Dư thương trịch hướng nam thiên vụ, vụ trung hữu nhân khai khẩu nhất ẩm cừ nhiên túy
Thiên địa vũ trụ hồn tương vong, dư bất túy hĩ, dư hành dư chí
Nam nhi tự cổ sự tang bồng, hà tất cùng sầu khấp phần tử *** Theo một tài liệu mới được nhà nghiên cứu Phạm Hoàng Quân tìm ra thì bài này nguyên là một bài ca của Trung Hoa đã được cụ Nguyễn Bá Trác phổ thành bài thơ Hồ Trường Bài Ca Phương Nam ( Bài Phóng Tác Của Nguyễn Tâm Hàn) Nam nhi sao không vạch gan, bẻ cột Chẳng lo đời lại bốn biển rong chơi Quê hương là đâu ? Ngó về Nam mịt mù vời vợi … Khắp cả vòm trời . . . Chỉ thấy thăm thẳm một mầu xanh Công danh chẳng đạt, học đã không thành Tuổi xuân được mấy ? Trăm năm rồi cũng một thoáng qua nhanh Vỗ tay điên cuồng hát Giữa đất trời mờ mịt Ai người tri kỷ rót dùm ta cho chén rượu tràn đầy Đổ rượu xuống biển đông Biển ầm ầm dậy sóng Hắt vào mưa núi tây Một vùng sao toả rộng Ném tràn theo gió bắc Cát đá bay tan hoang Tạt vào mây mù nam Có một ngươì điềm nhiên đứng hứng uống say tràn A ha ! Sao chẳng say cho được Khắp đất trời ngang dọc nát tan Thân nam nhi hồ thỉ Há nhớ quê hương để mắt lệ tuôn tràn *** NguyễnTâmHàn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: