Vụn Vỡ ...Đừng Xô Tôi !!!
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 62 bài trong đề mục
Bụi Tím 03.09.2008 18:16:12 (permalink)
Cuộc sống hối hả...dòng đời hối hả...Xô Tôi hối hả...Giờ đây trong Tôi chỉ còn là "Vụn Vỡ "...xin đừng Xô Tôi...
Phải là thế tất cả đều hối hả sao? Có những chuyện đâu là hối hả...? vẫn dẫm chân nhau...vẫn như tại chổ...???
Anh ơi ,Tôi ơi...đừng xô nhau
Ta xô tình sẽ sống về đâu...
Anh với Em...Tôi lại ví như Biển với Sóng...ôi...Biển xô sóng...như Anh xô Tôi...lại đau...Ta xô nhau tình mình sẽ đi về đâu? âm u hay hận thù...không ,không là thế anh nhé...sẽ mãi mãi không là thế với riêng em...
...Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng nằm đau
Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng xô tôi ngã giữa tim người

.. Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng cho tôi thấy hết tim người
Biển sóng biển sóng đừng âm u
Đừng nuôi trong ấy trái tim thù...

(Sóng Về Đâu- TCS )
 
#1
    Bụi Tím 04.09.2008 21:33:32 (permalink)
    Yes- No !!!
    Chỉ là 02 ngôn từ thôi sao mà khó thế...
    Giữ hay buông cũng là thế mà...???
    Tôi nay tự nhiên không muốn làm gì cả? không muốn cả nghĩ suy..con người như chơ vơ không định hướng...không còn biết mình muốn gì? ước gì? Bao lâu rồi không còn mơ ước nửa nhỉ?
    Nhưng tối nay Tôi lại muốn ước muốn...ước chi tôi giờ đây có thể hóa thành 01 hạt bụi ,01 hạt cát hay 01 cơn gió...có thể lãng du 01 nơi nào đó vô định...không như bây giờ ngồi đây?
    Hôm nay tôi sống để làm gì? sống cho ai và vì sao phải sống? sống mà không 01 ước mơ...không có gì cho mình cả...thấy cuộc đời như vô vị...vô ưu..vô sắc...
    Mang cho mình cái mặt nạ cười mà trong lòng thì rỗng toát...đôi khi giật mình ,cảm nghĩ mình sợ cho chính mình...cái mặt nạ mình đeo giờ wá dày...nên nặng wá...khiến mình tự cảm thấy...mình đáng sợ thật...Mặt Nạ Cười thật tươi...?ôi mặt nạ của chính tôi...
    Nếu ước muốn tôi thành sự thật...hãy giúp tôi nhé...giúp tôi thành 01 hạt bụi vô tri..vô giác...tôi không đòi hỏi nào hơn...
       Hạt Bụi...!!!
    Mong ước hóa thành hạt bụi
    Rơi rớt đâu đó...vỡ vụn chân đời
    Mong ước thoát kiếp xa rời
    Thà như hạt bụi...đơn côi chân người
     
    Còn hơn sống kiếp vui cười
    Lệ lòng đau xé...vẫn tươi lời chào
    Được gì không? Được gì nào?
    Cõi riêng cũng chỉ...nát nhào rối ren
     
    Dòng đời mâu thuẫn đan xen
    Có chi mong ước..chê khen đời này
    Buông tay hóa kiếp mây ngàn
    Mong thành hạt bụi...nhẹ nhàng khoan thai...
    Bụi Tím.04/09/08.
     
     
     
    #2
      Bụi Tím 07.09.2008 21:01:08 (permalink)
      Anh ơi...Em mệt rồi....!!!
      Có thể em dừng lại ở nơi đây thôi...? em dừng lại không phải vì em không còn yêu anh? em dừng lại vì em là một ngôi sao wá xấu ,ảnh hưởng đến mọi người wá nhiều...anh ghét em ghét cả mọi người luôn sao?
      Em dừng lại đây thôi, em không muốn hy vọng vào một thứ tình cảm mà ngay cả người trong cuộc như em cũng không thể gọi tên đó là thứ tình cảm gì.
      Em và anh , như hai người bạn đúng nghĩa bạn và cư xử rất bạn. Thế thì cho dù em có đi hết một vòng tròn tình cảm cũng sẽ  trở lại vị trí của hôm nay mà thôi phải không anh?
      Nhiều lúc em gửi những tin nhắn offline những tin nhắn điện thọai thể hiện sự quan tâm ,yêu thương dành cho anh. Nhưng anh không bao giờ reply cả. Có thể anh không quan tâm hoặc anh không muốn em có bất kỳ tia hy vọng nào để rồi phải thất vọng.
      Có nhiều cách để chia tay, chúng ta đã chọn cách ít gây tổn thương cho nhau như thế này hả anh?. Nhưng vì thương hại em mà anh đã không hành động sớm. phải không?
      "Chúng ta có phải là những người kiên nhẫn nhặt những mảnh vỡ đem gắn lại với nhau, rồi tự nhủ rằng một vật chắp vá cũng như mới. Cái gì vỡ đã vỡ em thà nhớ lại khi nó còn tốt đẹp, còn hơn chắp vá để rồi suốt đời phải thấy những chỗ vỡ".
      Vụn Vỡ là thế đó sao anh...? cứ mãi xô nhau...làm đau đớn cho nhau...?
       
      #3
        Bụi Tím 09.09.2008 00:59:46 (permalink)
             Xin Là...!!
        Xin là một đóa vô ưu
        Không hương ,không sắc ,phiền ưu cuộc đời
        Xin là cơn gió lững lờ
        Lãng du đây đó ,chẳng chờ đợi ai
         
        Xin là hồng tím không gai
        Chẳng đâm tim thủng dẫu ai hiểu lầm
        Xin là con sóng âm thầm
        Nước xô ,nước đẩy ,chẳng sân óan hờn
         
        Xin là tí bụi ơ thờ
        Đời trôi một mảnh ,bơ vơ cũng cười
        Xin là nhốt chặt bóng người
        Chẳng yêu ai nữa ,em buông tình này
        Bụi Tím.
        Hôm nay em buông tay nhé ,đúng là nhiều chuyện đưa đẩy đến buồn cười ,nghiệp thế thì phải chịu chứ sau anh? Đã xấu rồi thêm 01 tí xấu nữa trong Anh thế thôi ,01 con người rắc rối ,không tốt như em...em nhìn nhận được vấn đề này trong suy nghĩ của anh mà...nhưng đừng nghĩ rằng em phải làm gì để có được tình cảm của anh ,như thế thì anh sai rồi ,nhưng chẳng sao? thời gian là người bạn chân thành nhất của em và anh đó...
        Em ,anh đều đã lớn...đến với nhau phải hợp nhau ,phải vì nhau ,phải cảm thông ,phải bù đắp khiếm khuyết cho nhau thì mới đến.Chứ 100 chổ lệnh thì sao kê cho bằng phải không anh?
        Cách chia tay nhau nhẹ nhàng nhất ,trốn chạy ,không gặp nhau? anh sợ em càng ngày càng cố tình khi tim anh không muốn à...vậy anh hơi lầm lẫm chuyện này với em rồi đấy...tim anh không yêu...chiếm anh được gì...??? Còn em trốn chạy anh ,không gặp anh ,vì em đang là ngôi sao xấu ,sợ cứ phải liên lụy tới mọi người chân tình bên em ,và cũng muốn anh nhẹ nhàng đi cái cảm giác..em sẽ từ từ chiếm lấy anh....
        Cuộc sống vợ chồng không đơn giản như thế đâu anh? hiện giờ em chỉ yêu mà thôi ,nhưng 01 thời gian con tìm em ich kỷ thì khác ,lúc ấy em sẽ suy nghĩ rằng em với anh...tương đồng bao nhiều...và còn nhiều thứ nửa...nửa...đâu đơn giản chỉ có yêu mà thôi....
        Cuộc sống không phải là cuộc dạo chơi nhà nhã như những người từng nghĩ, trong mọi góc cạnh của cuộc sống bao giờ cũng có nhiều gai nhọn mà ta cần phải mài nó đi, bằng cách này hay cách khác chính trong những sự va chạm nó làm cho những góc cạnh trong con người của mình nó được mài giũa một cách tinh tế nhất để làm nên một con người ,hữu ích và hòan thiện hơn mà thôi...
        Em không hẳn là 01 người rắc rối...nhưng nghiệp đưa đẩy phải chịu anh nghĩ thế thôi.Cậu đã dặn...hãy cố mà vượt qua đi nhé...
        Và lẽ nào chúng ta lại lạc mất nhau...lạc mất cả 01 tình bạn ,tình anh em...luôn hay sao?Đúng thật cuộc đời như những cái chớp mắt mà thôi....tất cả đều có quy luật và nhân quả....
        Đại lộ đường đời rất thênh thang...nhưng đôi khi không chứa được nỗi lòng 01 con người là thế đó Anh ơi....
         
         
        #4
          Tuong Vi 10.09.2008 09:57:24 (permalink)
          Lâu lắm rồi mới chạm vào những nỗi đau.
           
          "Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
          Đừng cho tôi thấy hết tim người
          Biển sóng, biển sóng đừng xô nhau
          Ta xô biển lại, sóng về đâu"???
           
          #5
            Bụi Tím 10.09.2008 14:33:05 (permalink)
            Bộ tôi ai muốn giận thì giận sao? ai muốn vui thì vui sao????? không nghĩ đến cảm nhận của tôi hết sao??? vậy mà tất cả đều bảo là thân thiết bên tôi...??????? ôi cuộc đời....con người...???????
             
            Từ thiện với cái nick danh
            Nào đâu có muốn rạng danh với đời
            Tên tuổi cũng đã dấu rồi
            Chỉ mong xoa dịu …tí hồi lầm than

            Cuộc đời bao trẻ lang thang
            Được chăng ? chút xíu ,đa mang cho đời
            Kệ ai ,châm chích nhiều lời
            Việc đúng ! giúp đời ,bạn – tôi ,cứ làm
            Bụi Tím .


            #6
              Bụi Tím 11.09.2008 20:13:32 (permalink)

               
              Say !!! Tối nay muốn say ,được say...để vô thức quên đời tất cả...quên những muộn phiền ,ước mình là một con điên để không suy ,không nghĩ , không nhận thức ,cảm nhận được gì tất cả...
              Say ! Để muốn mình là con tửng ,và bật cười khinh nhỉnh...Say !!! ngày mai rồi lại tỉnh...??? Có rượu nào say để không bao giờ tỉnh...
               
                    SAY !!!
               
              Say ! Để vô thức quên người
              Say !Để quên hết niềm riêng
              Say ! Ước muốn là con điên
              Say !Để biết đời triền miên
               
              Say !Bao lâu rồi lại tỉnh
              Say ! Bao nhiêu để mình tửng
              Say !Để nhìn...Đời bỏ lững !!!
              Say !ngạo nghễ cười khinh khỉnh
              Bụi Tím.
              #7
                Bụi Tím 15.09.2008 19:55:53 (permalink)
                Vì rằng sẽ chẳng có gì tồn tại mãi mãi, Nó đều biết trái tim cũng có thể thay đổi, nên thật khó giữ một ngọn nến cháy trong lòng đang lạnh giá....

                Uh, không có gì là mãi mãi, ngay cả cái lạnh như cứa từng thớ da thịt trong lòng nó . Vết thương tổn bao giờ phai nhạt??? Một chuỗi dài những dấu hỏi......07 năm cho 01 vết thương lần trước...và lần này...???

                Và bây giờ ngồi đây, gặm nhấm nỗi buồn của riêng mình . Tất cả mọi điều nó hứa hẹn với chính con tim nó chỉ trong phút chốc đã vỡ vụn khi  biết rằng không có lời hứa nào,nó thực hiện không thẹn với chính nó như bây giờ...tự quyết rằng...không nhớ...không.....thế mà giờ đây đúng rằng chỉ với chính mình nó không thể che dấu được gì cả....

                 
                Nó phải làm gì đây khi đứng trước ngã rẽ này???
                Nó yêu anh, vẫn yêu anh nhiều lắm, nhưng anh chẳng yêu nó như nó đã yêu anh ???

                Có phải nó sai khi nó giữ tình yêu thầm lặng dành riêng cho nó ???
                Có phải nó sai khi nó vụng về tìm cách len lỏi vào anh để rồi run rẩy khóc???
                Nó như cái bóng vô hình nơi tim anh...

                 
                [themNhac]mms://nhacvietplus.com.vn/nhacvietplus/media/dakhuc.wma[/themNhac]  
                 
                 Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy
                Cần thêm nắng để em nhìn vừa bóng tối
                Cần thêm anh hỏi han cho giấc trưa em yên lành
                Cần thêm những lần hẹn như cuối cùng.

                Cần tay níu để thấy anh còn gần
                Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng
                Cần thêm anh, cần thêm cho những khi em lo sợ
                Cần thêm yêu hay cần thôi biết yêu.

                #8
                  Tuong Vi 16.09.2008 01:36:28 (permalink)
                  Ban la ai??????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????
                  Ngoại trừ 7 năm.
                  Những cái khác, sao bạn hiểu tôi đến vậy?
                  Rốt cuộc bạn là ai? Tôi đã cố, cố che đậy sự yếu đuối của mình, sao bạn lại lật tẩy chút mạnh mẽ của tôi. Vụn vỡ ơi. Xin hãy ngủ yên. Đừng xô tôi nữa được không?
                   
                  #9
                    Bụi Tím 16.09.2008 23:14:55 (permalink)

                    Trích đoạn: Tuong Vi
                    Ban la ai?????????
                    Ngoại trừ 7 năm.
                    Những cái khác, sao bạn hiểu tôi đến vậy?
                    Rốt cuộc bạn là ai? Tôi đã cố, cố che đậy sự yếu đuối của mình, sao bạn lại lật tẩy chút mạnh mẽ của tôi. Vụn vỡ ơi. Xin hãy ngủ yên. Đừng xô tôi nữa được không?


                    Tôi là Tôi...Tôi chỉ là hạt Bụi Tím vụn vỡ bên đời mà thôi....
                    Mỗi người mỗi hòan cảnh...nhưng có lẽ tôi và bạn cùng chung 01 cái gì đó ...cùng con tim nồng nàn...nhức nhối.....
                     Cuộc sống đa dạng và mỗi người có một lối đi riêng. Người ta chỉ hạnh phúc bên nhau khi cả hai cùng có một sự lựa chọn về tương lai. Khi lựa chọn của hai người khác biệt, họ tách ra để đi hai con đường khác nhau.. Mỗi người hạnh phúc theo một định nghĩa riêng của mình....
                    Xót xa trong nỗi nhớ, trải lòng trong cô đơn. Có ai hiểu sau cuộc đời này, còn gì và không còn gì? Có những nỗi nhớ chỉ đơn thuần là nỗi nhớ. Có những nỗi nhớ mang theo thân phận và tâm hồn.
                    Cuống quít kiếm tìm trong kiếp người một chút tình riêng, mơ hồ mông lung như mặt nước, nhìn bên trên có vẻ yên ả, nhưng ẩn chứa trong đó muôn trùng sóng ngầm.

                    Cái cảm giác khi đứng giữa những ranh giới mong manh này, dường như là không còn một thứ gì rõ rệt, giống như là một mơ tưởng không thực. Giống như là thời điểm hỗn loạn và bình tĩnh trước cái chết. tôi tưởng như đang tan ra, để rồi lại rơi xuống vỡ tan và nhận ra mình vẫn đang còn sống, vẫn đang còn bước, vẫn đang còn mơ...còn nhức nhối..còn vụn vỡ...cuộc đời...
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2008 23:16:49 bởi Bụi Tím >
                    #10
                      Tuong Vi 17.09.2008 09:46:42 (permalink)




                      Bui Tim oi! Toi moi ban tach tra.
                       
                      Cam on nhieu lam. Vun vo... dung xo toi...
                      Bat gap lai minh trong nhung noi dau.
                      Nhung vung vang hon thi phai. HIIHIHI.
                       
                      Qua nhung vun vo, long se binh an!
                       



                      #11
                        Bụi Tím 17.09.2008 22:09:54 (permalink)
                        Bắt gặp mình từ trong nỗi đau...đôi khi mình cũng phải ngã quỵ từ đó...không hẳn lúc nào mình cũng vững vàng hơn đâu....
                         
                        Hôm nay cũng cảm thấy một ngày nó phải trải qua thật nặng nề như ngày hôm qua, không chợp mắt được vì mong đợi, rồi chút nắng sáng có lóe lên với chút niềm vui nhỏ khi điều mong đợi đến, và sau đó là một nỗi đau chết lặng đứng khi biết cái mà nó đang cầm dường như khó có thể còn cho nó cầm tiếp được nữa, ….như hư ảo quá…., xa… xa càng xa ….
                         
                        Thật là xuẩn ngốc khi cuối cùng nó nhận ra nó chỉ mãi mãi là đứa khờ khạo ,ngu ngơ chạy theo cái cảm xúc vô định hình trổi dậy sau bao năm ngủ yên trong nó…. yêu chỉ biết là yêu...không toan tính , không đổi chát ,cho đi lấy lại...và hình như cuộc đời này giờ những đứa như nó đều là điên...điên...điên...nặng còn tồn tại ở cõi đời cuồng vội này thì phải...
                         
                        Thở dài vì nó biết rằng nếu yêu một ai đó con người ta sẽ trở nên mù quáng. Thế nên giờ đây nó đang là thế ,nhưng nó vẫn không hờn không trách . Với anh chỉ biết rằng nếu không thể tạo được sự tin tưởng, an toàn và không làm anh hạnh phúc khi bên anh thì nó xin ….xin “… tình yêu hỡi, ngàn lần xin tha thứ, xin lỗi anh ngàn lời xin lỗi anh,........,tim nó đã trao cho anh trong tận đáy lòng"…nó vẫn sẽ ra đi.....
                         
                        Yêu anh, có lúc nó giật mình tự hỏi liệu nó có thần thánh anh quá mức không? Giữa anh với nó có một dòng sông ư, phải chăng dòng sông ấy chính là sự xa cách? Một dòng sông sóng nước long lanh mà đôi bờ không cách xa, thế thì hẳn phải có một chiếc cầu. Và chiếc cầu đó tạo bằng nguyên liệu gì giữa anh và nó nhỉ??
                        #12
                          Bụi Tím 19.09.2008 01:53:42 (permalink)
                          Nó nghĩ rằng sẽ không gặp ,anh hôm nay đi làm ,SH hôm nay lại dấu không nói sẽ có anh....
                          Lại đưa đẩy phải gặp nhau chi...khi nụ cười trên khuôn mặt nó giờ đã wá nặng rồi...nặng hơn sự cho phép rồi...
                          Nó không muốn gặp anh trong lúc này đâu....nó mệt mõi wá...sẽ rằng sẽ không che dấu được nửa...
                          Mà hình như anh vẫn không ưa gì nó, thì sao anh vẫn cứ để chuyện lại gặp nhau nửa nhỉ...
                          Giờ đây nó cũng đã buông tay...dù anh có hiểu sai gì về nó như thế nào nó cũng mặc kệ...bản tính nó sống không thẹn với chính nó là ok rồi...nhưng anh à...nó là 01 người tạm sài được đấy...không đến nổi rắc rối và xấu xa như anh nghĩ về nó đâu...
                          Đối với nó thời gian sẽ là câu trả lời cho tất cả...nhưng khi nghe...01 chuyện gì đó...hãy cứ nghe nhưng hãy nhìn thêm vào những việc làm của nó...người xấu họ khôn lắm...che đậy nhiều thứ...không ngu khờ như nó phơi bày hết vậy đâu...?
                          Ừh..thôi cứ kệ....mặc...nghĩ nó thế nào cũng được...mà có lẽ như thế sẽ tốt hơn...nhẹ nhàng cho đôi bên...anh cứ nghĩ nó là ngừơi không tốt và nó cũng biết rằng...anh ghét nó vì thế....

                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2008 14:59:54 bởi Bụi Tím >
                          #13
                            Tuong Vi 21.09.2008 15:51:19 (permalink)
                            Bụi tím ạh! Tôi không biết bạn là ai... Nhưng có lẽ bạn nói đúng... tôi và bạn chung một điều gì đó... “cùng một con tim nồng nàn ...và nhức nhối
                             
                            Cuộc sống hối hả…dòng đời hối hả…”
                             
                            Mang cho mình cái mặt nạ cười mà trong lòng thì rỗng toát… đôi khi giật mình, cảm nghĩ mình sợ cho chính mình… cái mặt nạ mình đeo giờ wá dày…nên nặng wá… khiến mình tự cảm thấy… mình đáng sợ thật… Mặt nạ cười thật tươi…
                            Những tháng ngày qua, đôi khi không cần biết người ngồi trước Nó là ai, đang làm gì…Đôi khi Ka hỏi Nó. “út dạo này stress gì àh?” Nó cười. “Không Ka ạh!”. Đôi mắt xa xăm... Lẩm nhẩm theo ca từ của người nhạc sĩ nó yêu thích...  
                            Và rồi...Lang thang... những con đường…Tìm một chút bình yên!.

                            Anh ơi, Em dừng lại đây rồi, không phải là có thể nữa. Em buông tay rồi anh ạh. Không, em không muốn nói dối trước anh nữa, em không muốn gượng cười. Không dõi theo anh như ngày xưa nữa. Mọi thứ sẽ tốt đẹp phải không anh? Cho cả anh, cả em và cả bạn anh nữa!
                             
                            Ngày em bệnh, e mượn cớ… em mượn cớ... và đúng như những gì em dự đóan…Nhưng xót xa quá... Không ngờ rằng có lúc tim em lại đau đến thế.

                            Ngày em đau, gắng gượng mình em cười, không kêu ca, không phàn nàn. Nhưng tim em đau lắm. Ánh mắt cậu bạn nhìn em xót xa. Đôi lúc, em mệt mói muốn gục vào bờ vai ấy, nhưng rồi. Lý trí, lý trí lại đưa em về thực tại. Không, em không làm thế được, em không ích kỉ thế được, Cậu ta quá tốt với em, em lại chẳng đi cùng cậu ta đến hết con đường.. Không, em không thể…
                             
                            Ôi… vụn vỡ! Nét mực tím trong những cuốn sổ nhỏ đã phai màu…Thời gian, ừ thời gian…vẫn là ngừời bạn đồng hành tốt nhất… thời gian!
                             
                            Bắt gặp mình từ những nỗi đau… đôi khi mình cũng phải ngã quỵ từ đó… không hẳn lúc nào cũng vững vàng hơn đâu…” Đúng! Đã có lúc em quỵ ngã, đã có lúc tưởng chừng mình chìm trong những niềm đau. Đã có lúc…. Nhưng giờ…  em vững vàng hơn. Là thật đấy. A xa rồi, em học cách tự đứng dậy sau mỗi lân vấp ngã. Học cách tự chăm sóc cho chính mình. Học cách uống thuốc đúng giờ mà không cần Thầy hay Bạn nhắc nhở. Em học cách yên lặng trước những nỗi đau. Em học cách trầm mình lại. Em vững vàng hơn. Là thật phải không anh?
                            Có đôi khi em muốn lắm, được ào đến bên anh như ngày xưa. Nhưng rồi, mọi thứ lại ngăn em lại. Anh và em! Bức tường vô hình … không gì phá vỡ.
                            … Hạt bụi…Màu tím…Những con sóng ngầm…
                             
                            Em đau, nhưng chưa bao giờ trong những cơn đau có anh ở cạnh. Vì em không nói? Vì em luôn cười? Vì em im lặng? Vì em giấu kín? Hay vì mình không cảm được nhau? Có lẽ vì tất cả. Hoặc chỉ bởi một chữ duyên!
                            ...
                            ... Anh ạh! E buông tay rồi. Em không còn mong đợi từ anh điều gì. Anh em, hay bạn bè cũng thế cả thôi. Là thật đấy. Trái tim em đã không còn đau nữa. Hoặc Nó không thể đau hơn được nữa. Buông tay! Không phải em chạy trốn. Em vẫn đối diện, đối diện với nỗi đau của chính mình. Từng ngày, từng ngày một. Nhưng em mệt mỏi rồi, em không muốn gồng mình lên nữa. Em muốn vô tư cười, vô tư khóc, vô tư trầm lắng hay ồn ào…Anh muốn hiểu về em thế nào cũng được... Không còn quan trọng nữa đâu anh!
                            …Anh ạh! Có thể một lúc nào đó trên đường đời tấp nập… Mình sẽ cười anh nhé… coi như tất cả là tình cờ… Em sẽ mỉm cười, bước đến chào anh…theo đúng phép lịch sự… Anh sẽ cười, chào lại em, theo đúng phép lịch sự… Nhưng xin anh, đừng bao giờ gọi em là nhóc…
                            Vụn vỡ… Bụi tím… sóng ngầm…Cảm ơn anh vì tất cả!
                            #14
                              Bụi Tím 22.09.2008 00:47:29 (permalink)
                              Quay mình như con rối để quên mình là ai ...? mình đang làm gì ??? Có quên được không ??? viễn vông hết sức ...
                              Nỗi đau ...ai cũng có thể nói ...có thể định nghĩa được ...nhưng đau ...vụn vỡ ...thì đau như thế nào ? ai cũng nghĩ điện giựt thì ghê hồn ...nhưng có bị mới biết cảm nhận nó như thế nào ? và cũng thế ...nỗi đau vỡ vụn ...đau không còn ghép mảnh ...đau như ngớ ngẩn ...đau ...vô thức quên mình ....
                              Đau như hôm nay...cầm tay của các cụ...đã được các sơ khuyến cáo...chỉ được hỏi han...chăm sóc cách cụ bệnh "khô " mà thôi...còn bệnh "nước " hãy cẩn thận....và nó có cẩn thận không? hình như là không? vẫn rờ...vẫn băng...vẫn...năn nót...nó đã vô thức quên là thế.....
                              Cầu mòng rằng lúc nào cũng có người bên cạnh nó để không phải như thế này như bây giờ....cầu mong là thế...
                               
                                  CÓ KHÔNG???
                               
                              Có không? Chấp vá cuộc đời
                              Vá đi vá lại ,mà rồi như không?
                              Có không? đời mãi hoài mong
                              Phải chăng? tại bởi ,tình không đời này
                               
                              Nếu mà định mệnh an bày
                              Thì thôi ! Cũng chẳng ,nông sâu tim sầu
                              Chẳng tin "nợ kiếp " đó đâu?
                              Có chăng? tại bởi? chỉ khờ thủy chung
                               
                              Đã yêu ,yêu đến vô cùng
                              Mà đời sâu quá ,nào chưa kịp lường
                              Đã yêu nên chỉ một đường
                              Không đo ,toan tính ,sẳn sàng miên mang
                               
                              Vội vàng nên phải dỡ dang
                              Ngẫm đời bật thốt ,phải chăng an bài?
                              Bụi Tím.
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 5 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 62 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9