Thơ Nguyễn Đình Vinh
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 23 trên tổng số 23 bài trong đề mục
Tuệ Minh 11.10.2008 08:16:40 (permalink)
0
Kỷ Niệm Tháng 10



Nhớ ngày nào cũng một mùa thu
5 cửa ô rộn ràng đón đoàn quân chiến thắng
Rầm rập người đi ngập tràn hoa và nắng
Hà Nội mùa thu chào đón anh về

Em ngỡ ngàng chẳng biết tỉnh hay mê
Dọc phố Nguyễn Du vẫn nồng nàn hương hoa sữa ấy
Rùng chuyển Hồ Gươm rùa vàng tỉnh dậy
Lại nhận thanh bảo kiếm anh trao cho Hà Nội yên bình

Cô gái Hà Thành chúm chím môi xinh
Bỗng bật khóc vì mừng vui và hạnh phúc
Khúc giao mùa lá vàng rơi rụng
Chợt vẳng nghe một tiếng kinh cầu

Đã qua rồi tháng 7 mưa ngâu
Còn đâu nữa những cuộc chia ly diẽn ra đầy thương nhớ
Nước mắt người đi nỗi buồn kẻ ở
Nay chỉ còn Hà Nội lại vào thu

#16
    Tuệ Minh 02.11.2008 14:25:19 (permalink)
    0
    Cô Lẻ

    Tặng VH


    Đêm trần trụi một mình qua phố
    Chẳng có ai đưa đón em về
    Cơn gió lạ lạnh lùng cứ thổi
    Lẻ ánh đèn rọi bóng em tôi

    Em giật mình bởi cơn gió mồ côi
    Cứ xạc xào rớt lá vàng thương nhớ
    Đêm phập phồng một mình em trăn trở
    Tiếng thở dài lệch cả đêm đông

    Chỉ còn em giữa trời đất mênh mông
    Chẳng có lấy một người đưa đón
    Ôi tình yêu bao năm gửi trọn
    Để bây giờ hoá đá hư không

    Nhớ ngày xưa mẹ bảo phận má hồng
    Sẽ khổ lắm... con gái yêu của mẹ
    Và bây giờ chỉ còn em lặng lẽ
    Bước chân về sương đêm lặng tàn rơi
    #17
      Tuệ Minh 02.11.2008 14:28:12 (permalink)
      0
      Trớ trêu Van Gogh


      Người đàn ông tự cắt tai mình
      Bởi nghèo đói hay do điên loạn
      Bức tranh mất tai rao bán
      Chẳng ai mua bức hoạ thân hình
      Tôi nhớ về Van Gogh và đức hy sinh
      Hy sinh cả chiếc tai quý giá
      Nhưng trớ trêu thay chẳng ai người mặc cả
      Dù một trinh hay tới một đồng
      Bao người đàn bà cũng đã rời bỏ ông
      Nhưng hoa diên vĩ chẳng phôi phai vẫn nở
      Có ai người đâu nỡ
      Dang tay ra dù chỉ một lần
      Họ coi ông như một dị nhân
      Như quái sỹ sống trong nghèo đói
      Rời bỏ Hà Lan quê hương
      Những tưởng Athène- Paris vẫy gọi
      Vậy mà ông vẫn chỉ khó nghèo
      Cuộc sống giàu sang cũng chẳng muốn theo
      Và ông chết, chết trong tột cùng đau khổ
      Ông chết rồi người đời tụng ca ông là thiên tài
      Họ chào đón tranh ông mừng rỡ
      Mừng rỡ như vớ được những thứ vô giá trên đời
      Đáng buồn không khi đời ông chẳng khác trò chơi
      Giống con xúc xắc trong tay đám trẻ con nghịch cát
      Khi ông sống giá tranh và bản thể ông rẻ mạt
      Chết đi rồi biết bao kẻ ngợi ca
      Để bây giờ Diên vĩ vẫn nở hoa
      Nở ra những đồng đôla trên sự đói nghèo của người đàn ông tự cắt tai mình vẽ tranh rao bán....


      #18
        Tuệ Minh 09.12.2008 20:49:44 (permalink)
        0
        Môi Thu


        Thu vàng
        Hanh heo cm mi
        Cúc nh
        t màu cõng nng trên lưng
        N
        ườm nượp tiếng mùa trườn trên bng mt tri

        Ph hn trái đất
        Lá non
        Ng
        gt
        M
        ười ngón thon tha thiết gi mi
        Trái s
        u chát chua
        Bao
        đời ăn d
        Đám tr con hn h
        Tr
        m mình theo nhng dòng sông
        Bóng thu
        Ràn r
        t trên nhng cánh đồng nt n chân chim

        Di cư khuôn mt m
        Thu vàng khe kh

        đùa đôi la tình nhân
        B
        n sonat xa gn
        Lần lần
        lên tng khung ca
        N
        thơm ln na.
        D
        u môi thu in đậm mt người.

         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2008 06:22:03 bởi Tuệ Minh >
        #19
          Tuệ Minh 09.12.2008 20:54:30 (permalink)
          0
           Như Làn Gió.

          Đã nhiều lần ta thường tự nhủ.
          Mình sinh ra đâu phải do Trời.
          Bao hạnh phúc tinh cha và huyết mẹ.
          Hoá hồn thành muôn kiếp đời tôi.

          Thủa lọt lòng nghe mẹ ru nôi.
          Câu hát vấn vương một thời thơ ấu.
          Trên cánh võng tiếng chim nào nỡ đậu.
          Âu yếm bên con giấc ngủ say nồng.

          Bấy nhiêu mùa xuân, hạ, thu, đông.
          Mẹ lửa ấm sưởi nhà ta đấy.
          Sóng Trường Giang oằn mình trỗi dậy.
          Kìa bà Trưng - Bà Triệu oai hùng.

          Mối tình nào của công chúa Tiên Dung.
          Đâu phân biệt yêu chàng trai nghèo khó.
          Nhiếp chính Ỷ Lan công lao không nhỏ.
          Thay chồng giúp con giữ vững cơ đồ.

          Biết bao người đã dệt thành thơ.
          Gương liệt nữ thời nào chẳng có.
          Dịu mát đêm thu ôi vầng trăng nhỏ.
          Cả thế gian sao thiếu mẹ hiền.

          Được làm người " Ngộ" bởi " Nhân Duyên"
          Nam hay nữ cũng đều do tiền định.
          Tốt hay xấu mỗi người một tính.
          Sự trả vay muôn kiếp luân hồi.

          Phúc phận mỏng tình như làn gió.
          Chữ " Nhân" nào đã hoá thành tôi!

           
          #20
            Tuệ Minh 09.12.2008 20:56:57 (permalink)
            0
            Câu Lục Bát Đánh Rơi


            Tôi đi nhặt chút nắng tôi
            Nhặt câu lục bát đánh rơi thủa nào
            Câu lục rớt ở cầu ao
            Để cho câu bát chìm vào ven sông

            Nắng thơm rót tận cánh đồng
            Câu thơ ướt sũng mà không kịp về
            Câu lục trôi dạt bên đê
            Mẹ t ôi vớt cả câu thề để hong

            Tháng hai lúa trỗ đòng đòng
            Câu thương vấn vít nỗi mong đợi người
            Yếm đào ngượng mụ còn tươi
            Môi hường chúm chím em cười làm duyên

            Câu thơ vướng phải mạn thuyền
            Bỗng ai ném cả dấu huyền cho tôi
            Câu lục bát vớt được rồi
            Dường như nghe thấy đất trời tơ vương.

             
             
            #21
              Tuệ Minh 09.12.2008 21:08:04 (permalink)
              0
              Hà Nội Sông


              Thức giấc dậy thấy nước ngập xung quanh
              Tất cả phố phường dường như chìm trong biển nước
              Những chuyến xe ngày đêm xuôi ngược
              Để bây giờ phố lại biến thành sông

              Ta giật mình Hà Nội nước mênh mông
              Có lẽ rùa vàng Hồ Gươm cũng đi đâu chơi mất
              Những nắp cống bao ngày ngủ gật
              Bẫy ai ra phố bây giờ???

              Đâu mất rồi Hà Nội của thơ?
              Của tất cả những gì mà ta yêu quý nhất
              Nhưng chỉ thấy phố sông... là có thật
              Sự thật đáng buồn sao chẳng muốn tin

              Thăng Long hào hoa bao thế hệ giữ gìn
              Nay bỗng trở thành Vơnice châu Á
              Hà Nội ơi đừng biến thành biển cả
              Để cho ta vang ca khúc ngàn năm

              Huyền ảo Hồ Gươm sáng bóng trăng rằm
              Một thành phố bình yên và cổ kính
              Phố Phái liêu xiêu mơ màng Tô Lịch
              Trâu vàng trở lại Hồ Tây...

               
               
              10/2008
              #22
                Tuệ Minh 10.12.2008 06:20:07 (permalink)
                0
                Hãy Mở Khóa Lòng
                Tặng Vh

                Sao em tự khoá lòng mình bằng chiếc khoá vô hình
                Để suốt đời phải sống trong đau khổ
                Có phải vì kiếp trước mang lầm nỡ
                Nên kiếp này gánh chịu nợ tam sinh

                Em tự cài then chốt cửa lòng mình
                Bắt con tim phải cô đơn tù tội
                Ngày xưa Xuân Hương làm gì mắc nỗi
                Miếng trầu hôi nỡ khéo tự têm rồi

                Sống ba chìm bảy nổi số bèo trôi
                Phai nhạt phận má hồng bao lần giữa đường đất gánh
                Đêm lặng lẽ cô đơn hoang lạnh
                Tự xỏ hồn mình với chiếc quạt oan khiên

                Phải chăng em cô tấm thảo hiền
                Cũng giống đóa hoa phù dung sớm nở tối tàn ở nơi trần thế
                Nên đành chọn kiếp sống đời dâu bể
                Cho canh bạc tiền duyên chao đảo tội tình

                Nhưng em ơi
                Đời đâu chỉ có bóng đêm mà còn cả ánh bình minh
                Ngớt tạnh bão giông thế gian tràn tươi sáng
                Anh biết mình không phải người có cùng tâm trạng
                Nên hiểu sao được nỗi đau em

                Chỉ thương ai nỡ vội buông rèm
                Đừng vò xé lòng mình đớn đau như vậy
                Hãy mở khóa ra đi và rồi sẽ thấy
                Có một người muốn chia xẻ cùng em...

                 
                 
                #23
                  Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 23 trên tổng số 23 bài trong đề mục
                  Chuyển nhanh đến:

                  Thống kê hiện tại

                  Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                  Kiểu:
                  2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9