Thơ Pháp ngữ - NguyễnTâmHàn phỏng dịch
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 18 bài trong đề mục
hannguyen 04.09.2008 02:47:43 (permalink)
LES FEUILLES MORTES
***
Oh, je voudrais tant que tu te souviennes,
Des jours heureux quand nous étions amis,
Dans ce temps là, la vie était plus belle,
Et le soleil plus brûlant qu'aujourd'hui.
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Tu vois je n'ai pas oublié.
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Les souvenirs et les regrets aussi,
Et le vent du nord les emporte,
Dans la nuit froide de l'oubli.
Tu vois, je n'ai pas oublié,
La chanson que tu me chantais...
C'est une chanson, qui nous ressemble,
Toi qui m'aimais, moi qui t'aimais.
Nous vivions, tous les deux ensemble,
Toi qui m'aimais, moi qui t'aimais.
Et la vie sépare ceux qui s'aiment,
Tout doucement, sans faire de bruit.
Et la mer efface sur le sable,
Les pas des amants désunis.
Nous vivions, tous les deux ensemble,
Toi qui m'aimais, moi qui t'aimais.
Et la vie sépare ceux qui s'aiment,
Tout doucement, sans faire de bruit.
Et la mer efface sur le sable,
Les pas des amants désunis...
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Les souvenirs et les regrets aussi
Mais mon amour silencieux et fidèle
Sourit toujours et remercie la vie
Je t'aimais tant, tu étais si jolie,
Comment veux-tu que je t'oublie ?
En ce temps-là, la vie était plus belle
Et le soleil plus brûlant qu'aujourd'hui
Tu étais ma plus douce amie
Mais je n'ai que faire des regrets
Et la chanson que tu chantais
Toujours, toujours je l'entendrai
Jacpues Prévert

***** 
Lá Chết
*
Em nhớ không
những ngày xưa đầy kỷ niệm
Tuổi mây hồng đời sung sướng mộng mơ
Nắng hanh vàng ngày đẹp tựa bài thơ
Mình cắm cúi cùng nhau gom xác lá
Chắc em biết
Anh không quên chiều đó
Ngày cùng em gom từng đống lá vàng
Kỷ niệm đong đầy,
nuối tiếc mênh mang
Gió bấc thổi
đêm lạnh lùng hoang dại
Càng nhớ đến lòng anh càng tê tái
Khúc nhạc tình xưa em hát trao anh…
Lời yêu đương đã xe kết duyên lành
Mình ôm ấp tình nhau từ buổi đó
Nhưng dòng đời bỗng xô tình tan vỡ
Đang êm đềm chợt bão táp phong ba
Sóng âm thầm phủ trên bãi nhạt nhòa
Xoá dấu bước chân mình trên biển cát
*
Lá vàng rơi như lòng anh tan nát
Nhớ chiều nào cùng gom lá bên nhau
Vẫn âm thầm tình anh mãi đậm sâu
Cám ơn nhé
Cám ơn đời chau chuốt
Cám ơn em
Cho nụ tình óng mượt
Cám ơn em
Nét hiền dịu ngọc ngà
Người yêu ơi tình anh mãi thiết tha
Luôn rực rỡ như tháng ngày hoa mộng
Em biết chăng
Em mãi là lẽ sống
Nét dịu dàng ngàn năm vẫn trong anh
Nuối tiếc bao nhiêu
mộng đã tan tành
Trong anh vẫn âm vang lời em hát
*** 
NguyễnTâmHàn
***
Lá Vàng
 
Anh ước mơ giờ đây em vẫn nhớ
Những tháng ngày hạnh phúc thuở xa xưa
Đời như mơ thương biết mấy cho vừa
Nắng nồng ấm hơn hôm nay nhiều lắm
Lá khô ngập hai mình gom thành đống
Vui hồn nhiên đưa xẻng hốt lá vàng
Lá khô đầy
gió bấc lạnh tràn lan
Kỷ niệm cũ
Chao ôi !
Giờ nuối tiếc
Em đã hát bản tình ca tha thiết
Lời nồng nàn thuở mình mới quen nhau
Làm sao quên bài hát kết tình sâu
Tình em tặng,
anh trao tình thương mến
Đang quấn quít bỗng phong ba vụt đến
Khối tình nồng một thoáng vỡ tan hoang
Sóng cả dạt xô trên bãi cát vàng
Xóa đi những bước chân tình diệu vợi
! ! !
Đưa xẻng hốt lá vàng rơi ngập lối
Kỷ niệm đầy niềm nuối tiếc tràn dâng
Người yêu ơi
Trong anh vẫn âm thầm
Tạ trời đất cho anh tình diễm tuyệt
Anh vẫn yêu
những ngày xưa tha thiết
Nắng hôm nay sao chẳng chút ấm nồng
Anh dại khờ phá đi khối tình hồng
Để mãi mãi phải xa em hiền dịu
Để lời hát cuộc tình thời niên thiếu
Vẫn tháng ngày vang vọng giết hồn anh !
 
NguyễnTâmHàn
 
***
Khúc Nhạc Tình
 
Người yêu ơi giờ đây em còn nhớ
Những tháng ngày ngập hạnh phúc xa xưa 
Đời đẹp quá
Nắng ấm nồng rực rỡ
Từng xẻng đầy mình hốt lá vàng khô
Mình đã hốt
Hai đứa mình cùng hốt
Gió bấc về cuốn kỷ niệm trôi theo
Nuối tiếc tràn dâng bài hát trong chiều
Em đã hát . . .
Và anh mãi nhớ
……
Em đã hát và anh mãi nhớ
Bài hát đưa mình xích lại gần hơn
Rồi …
em yêu anh,
anh yêu em
Mình bên nhau trong giấc mộng êm đềm
Bỗng lặng lẽ từ đâu cơn sóng tới
Vùi lấp đi những bước tình vời vợi
Bãi cát vàng mờ dấu vết tình ta

Từng xẻng đầy mình hốt lá vàng khô
Những kỷ niệm,
Chao ôi nhiều tiếc nuối !
Còn đó trong anh
tình xưa đẹp mãi
Anh thầm vui lặng lẽ cám ơn đời
Đã cho anh những ngày tháng tuyệt vời
Được say ngủ trong tình em nồng ấm
Yêu em mãi
Em dịu hiền tươi thắm
Làm sao quên . . . dù em muốn quên đi
Đâu lối xưa bên nhau bước đi về
Trời đẹp quá
nắng ấm nồng rực rỡ
Anh dại khờ chén ngọc tình tan vỡ…
Trong mơ hồ lời ca mãi âm vang
! ! !
! !
!
 
NguyễnTâmHàn
 
********************
 
 
 
 
 
 
 
 
 

 
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2008 02:50:16 bởi hannguyen >
#1
    hannguyen 06.09.2008 00:50:08 (permalink)
    BARBARA
    Jacques Prévert
     
     ***
     
    Rappelle-toi Barbara
    Il pleuvait sans cesse sur Brest ce jour-là
    Et tu marchais souriante
    Épanouie ravie ruisselante
    Sous la pluie
    Rappelle –toi Barbara
    Il pleuvait sans cesse sur Brest
    Et je t’ai croisée rue de Siam
    Tu souriais
    Et moi je souriais de même
    Rappelle –toi Barbara
    Toi que je ne connaissais pas
    Toi qui ne me connaissais pas
    Rappelle-toi
    Rappelle-toi quand même ce jour-là
    N’oublie pas
     
    Un homme sous un porche s’ abritait
    Et il a crié ton nom
    Barbara
    Et tu as couru vers lui sous la pluie
    Ruisselante ravie épanouie
    Et tu t’es jetée dans ses bras
    Rappelle-toi cela Barbara
    Et ne m’en veux pas si je te tutoie
    Je dis tu à tous ceux que j’aime
    Même si je ne les ai vus qu’une seule fois
    Je dis tu à tous ceux qui s’aiment
    Même si je ne les connais pas.
     
    Rappelle-toi Barbara
    N’oublie pas
    Cette pluie sage et heureuse
    Sur ton visage heureux
    Sur cette ville heureuse
    Cette pluie sur la mer
    Sur l’arsenal
    Sur le bateau d’Ouessant
     
    Oh Barbara
    Quelle connerie la guerre
    Qu’es-tu devenue maintenant
    Sous cette pluie de fer
    De feu d’acier de sang
    Et celui qui te serrait dans ses bras
    Amoureusement
    Est-il mort disparu ou bien encore vivant
    Oh Barbara
     
    Il pleut sans cesse sur Brest
    Comme il pleuvait avant
    Mais ce n’est plus pareil et tout est abýmé
    C’est cette pluie de deuil terrible et désolée
    Ce n’est même plus l'orage
    De fer d’acier de sang
    Tout simplement des nuages
    Qui crèvent comme des chiens
    Des chiens qui disparaissent
    Au fil de l’eau sur Brest
    Et vont pourrir au loin
    Au loin très loin de Brest
    Dont il ne reste rien
     
    *******
     
     
    Nàng Barbara
     
    ***
     
    Này người anh yêu hỡi
    Nhớ không em một ngày mưa tầm tã
    Đi trong mưa miệng tô thắm nụ cười
    Em ướt dầm giữa mưa gió mù trời
    Mình hai đứa gặp lần đầu trên phố
    Em dịu dàng miệng tươi như hoa nở
    Nhìn em cười anh nhoẻn miệng cười theo
    Thuở chúng mình chưa hề biết mặt nhau
    Ráng nhớ nhé,
    đừng bao giờ quên đấy
    *
    Em yêu ơi
    Nhớ dưới hiên buổi ấy
    Có một người đứng réo gọi tên em
    Mặc trời mưa, theo tiếng của con tim
    Em vội tới ngả trong vòng tay ấm
    Đừng hờn nhé cũng vẫn lời nồng thắm
    Như bao lần anh đã nói với em
    Anh đã từng nói cả với thân quen
    Hay chỉ gặp một lần trong cuộc sống
    Anh san sẻ với người trong tình mộng
    Rằng:
    Em rạng ngời, tươi thắm giữa mưa hoa
    Nơi phố phường lúc biển ngập mưa sa
    Ướt hầm đạn của những con thủy quái
    *
    Người yêu hỡi
    Giữa cuộc chiến bạo tàn, vô loại
    Em ra sao, có vẫn được bình yên ?
    Khi ngập trời mù khói lửa, đạn tên
    Vòng tay cũ  xưa ấm hương tình ái
    Đã miên viễn hay vẫn còn đâu đấy ?
    Sao hôm nay nơi phố cũ mưa rơi
    Không giống xưa, giờ bão tố ngập trời
    Khắp mọi nẻo vết dập vùi tàn phá
    Thật quái lạ những hạt mưa to quá
    Mưa đạn bom …
    Mùi sặc sụa hôi tanh
    Máu xương người như xác vật tan tành
    Da thịt đó theo thời gian rữa nát
    Rồi biến mất tận phương nào biền biệt
    Chốn xưa rồi chỉ còn lại hoang vu
     
    *
    NguyễnTâmHàn
     
    #2
      hannguyen 16.09.2008 09:11:20 (permalink)
      Dans mon nuage.

      Je suis dans mon monde
      Et je veux y rester !
      Je ne me plais pas dans le monde réel
      Je préfère rêvasser dans mon nuage
      De cocon si doux
      Je ne veux pas redescendre sur Terre
      Je ne veux pas de cette réalité si dure pour moi
      J’aimerais ne rien savoir de la vie réelle et cruelle
      Je reste où je me sens bien :
      Sur mon oreiller bien-aimé
      Où je peux m’évader

      Thiên Kim Agnès HIVER

       
       
      Trong Mây

      ***

      Bên trời một kiếp mây bay
      Em hong lối mộng tháng ngày thong dong
      Lênh đênh giữa cõi không cùng
      Để thôi thổn thức giữa dòng đời trôi
      *
      Em, làn mây giữa khung trời
      Vui trong kén nhỏ, mặc đời bể dâu
      Thôi em chả trở lại đâu
      Đường trần thật lắm cơ cầu đắng cay
      Làm sao yêu được đời này
      Trong mây em được ngủ say giấc nồng

      ***
      NguyễnTâmHàn

      #3
        hannguyen 24.09.2008 07:47:27 (permalink)
         
        Depuis longtemps…

        Depuis longtemps
        Les hommes se détruisent entre eux
        Ils vivent aveuglément
        Pour la gloire et l’argent
        Ils perdent la vérité
        Le vrai sens de la vie
        Le mensonge les habite
        L’amour se meurt
        A cause de l’orgueil, de l’égoïsme
        C’est une horreur de voir ce monde se déverser dans la coupe du malin !
        Il faut faire quelque chose avant qũ il ne soit trop tard !
        Les hommes se dispersent, se perdent dans le désert de toutes les tentations.
        Tu es le seul, Dieu !
        C’est toi qui dois nous rassembler
        Nous rappeler notre fraternité
        Nous dire que l’amour seul est la vérité
        L’amour c’est l’origine de la vie,
        C’est toi !
        Viens, je t’appelle !
        Sauve le monde !

        Thiên Kim Agnès HIVER

         
         
        Đã Từ Lâu
        *
        Đã từ bao ngàn năm
        Loài người mê chém. giết
        Chút hư danh làm nhân sinh mê mệt
        Chuộng sang giầu
        Nhân nghĩa . . . ngoảnh quay đi

        Những yêu thương chân thật chẳng còn gì
         Tình đồng loại đang dần xa rời họ
        Chỉ ích kỷ,
        kiêu căng
        quẩn quanh đây đó
        Họ loạn cuồng trong chiếc lọ vô tâm
        Phải làm gì để đánh thức thế nhân
        Đang ngụp lặn giữa tối tăm hủy diệt
        Cao Xanh hỡi
        Đây :
        lời nguyện cầu tha thiết
        Xin một lần . . .
        hãy cứu giúp nhân sinh
        Bắt loài người hiểu rõ nghĩa Nhân Tình
        Niềm cội rễ trong đáy tim nhân loại
        Chỉ Người thôi,
        Con xin Người nhìn lại
        Lời nguyện cầu
        Quì lậy đấng Cao Xanh
        *
        NguyễnTâmHàn

        #4
          hannguyen 03.10.2008 07:09:16 (permalink)
          J'AI PLEURÉ EN RÊVE

          Gérard de Nerval


          J'ai pleuré en rêve;
          J'ai rêvé que tu étais morte;
          Je m'éveillai, et les larmes coulèrent de mes joues.

          J'ai pleuré en rêve;
          J'ai rêvé que tu me quittais;
          Je m'éveillai, et je pleurai amèrement longtemps après.

          J'ai pleuré en rêve;
          J'ai rêvé que tu m'aimais encore;
          Je m'éveillai, et le torrent de mes larmes coule toujours, toujours.


          Dòng lệ trong mơ


          *
          Tôi đã khóc khi mơ
          Thấy người xa cõi thế
          Choàng tỉnh dậy nỗi đau ôi siết kể
          Hai má còn đẫm ướt lệ sầu tuôn

          Rồi mắt lại nhoà vương
          Mơ tình chia hai lối
          Tỉnh giấc mộng niềm xót xa vời vợi
          Dòng lệ buồn ngỡ chẩy đến ngàn sau

          Qua mơ khóc thương nhau
          Khi tình yêu thắm lại
          Mộng qua đi nước mắt tôi tuôn mãi
          Dòng lệ tình còn đó chẳng ngừng rơi
          *
          NguyễnTâmHàn
          #5
            hannguyen 06.10.2008 02:26:59 (permalink)
            Enivrez-Vous
            Charles Baudelaire
            ***
            Il faut être toujours ivre.
            Tout est là:
            c'est l'unique question.
            Pour ne pas sentir
            l'horrible fardeau du Temps
            qui brise vos épaules
            et vous penche vers la terre,
            il faut vous enivrer sans trêve.
            Mais de quoi?
            De vin, de poésie, ou de vertu, à votre guise.
            Mais enivrez-vous.
            Et si quelquefois,
            sur les marches d'un palais,
            sur l'herbe verte d'un fossé,
            dans la solitude morne de votre chambre,
            vous vous réveillez,
            l'ivresse déjà diminuée ou disparue,
            demandez au vent,
            à la vague,
            à l'étoile,
            à l'oiseau,
            à l'horloge,
            à tout ce qui fuit,
            à tout ce qui gémit,
            à tout ce qui roule,
            à tout ce qui chante,
            à tout ce qui parle,
            demandez quelle heure il est;
            et le vent,
            la vague,
            l'étoile,
            l'oiseau,
            l'horloge,
            vous répondront:
            "Il est l'heure de s'enivrer!
            Pour n'être pas les esclaves martyrisés du Temps,
            enivrez-vous;
            enivrez-vous sans cesse!
            De vin, de poésie ou de vertu, à votre guise."
             
            ***
             
             
             
            Hãy Say Đi
             
            ***
            Hãy say,
            Nào hãy say đi
            Đất trời còn đó
            Ngại gì không say
            Tiếc chi giữa thế gian này
            Bao nhiêu gánh nặng, bấy nhầy trên vai
            Xác thân run rẩy từng ngày
            Hãy say,
            Quên kiếp đọa đầy nhân sinh
            Say… thơ,
            Say… rượu,
            Say… tình,
            Say lòng nhân cách tuyết trinh trong đời
            Cứ say đi,
            Lúc tỉnh rồi
            Dù nơi hiên lạnh hay ngoài dốc đê
            Hoặc cô đơn lẫn ê chề
            Trong căn phòng nhỏ tái tê riêng mình
            Tỉnh cơn say
            Hãy chân tình
            Hỏi gió,
            Hỏi sóng lênh đênh xa vời
            Hỏi thiên hà khắp bầu trời
            Hỏi chim hỏi hết vật ngoài thế gian
            Mấy giờ rồi hỡi muôn phương ?
            Vang vang vọng lại từ dương thế này
            “ A ha ! giờ để vui say,
            để không nô lệ tháng, ngày….thời gian
            Hãy…
            Say thơ,
            Say rượu,
            Say … nàng… ”
            ***
            NguyễnTâmHàn
             
             
             
             
            #6
              hannguyen 17.10.2008 02:44:31 (permalink)
              Il me reste un pays
               
              *
              Il me reste un pays à te dire
              Il me reste un pays à nommer
              Il est au tréfonds de toi         
              N'a ni président ni roi
              Il ressemble au pays meme
              Que je cherche au coeur de moi
              Voilà le pays que j'aime
              Il me reste un pays à prédire
              Il me reste un pays à semer
              Vaste et beau comme la mer    
              Avant d'être découvert 
              Puis ne tient pas plus de place  
              Qu'un brin d'herbe sous l'hiver
              Voilà mon Jeu et ma Chasse
              Il te reste un pays à connaître
              Il te reste un pays à donner
              C'est ce pont que je construis
              De ma nuit jusqu'à ta nuit
              Pour traverser la rivière
              Froide obscure de l'ennui

              Voilà le pays à faire
              Il me reste un nuage à poursuivre
              Il me reste une vague à dompter Homme!
              Un jour tu sonneras
              Cloches de ce pays là  
              Sonnez femmes joies et cuivres
              C'est notre premier repas
              Voilà le pays à vivre
              Il nous reste un pays à surprendre
              Il nous reste un pays à manger
              Tous ces pays rassemblés
              Feront l'Homme champ de blé
              Chacun sème sa seconde
              Sous l'Amour qu'il faut peler
              Voilà le pays du monde
              Il nous reste un pays à comprendre
              Il nous reste un pays à changer
               
              Gilles Vignaut 
               
              *****
               
               
              Vùng Trời Còn  Lại

              Còn trong tôi một không gian để nói
              Còn trong tôi một thế giới không tên
              Vùng mênh mông mà nhân thế lãng quên
              Chốn bình thản không bóng người thống trị
              Ở nơi đó chẳng xa vời trần thế
              Trong buồng tim vùng tràn ngập thương yêu
              *
              Còn trong tôi một thế giới mỹ miều
              Nơi lý tưởng để gieo mầm nuôi giống
              Vùng đất ấy bao la như biển rộng
              Nhưng ẩn tàng cộng cỏ ngủ mùa đông
              Đợi lạnh qua là xanh tốt như rừng
              Sẽ cuốn hút bước hoang đàng mê mải
              *
              Còn trong anh một khung trời học hỏi
              Còn trong anh mảnh đất để vun trồng
              Cầu trí nhân mà ta mới xây xong
              Sẽ soi dẫn bước mình qua tăm tối
              Để chững chạc bưóc không còn sợ hãi
              Cùng sánh vai ta xây dựng cuộc đời
              *
              Còn trong tôi theo mãi bóng mây trời
              Mơ được thấy khối nam tình vời vợi
              Chuông rền vang mang tin vui trở lại
              Cho người yêu được trọn vẹn cuộc tình
              Miếng đầu đời vui suốt kiếp nhân sinh
              Vùng đất ấy . . . vùng chúng ta muốn sống
              *
              Còn trong ta một vùng trời ảo mộng
              Rộn tiếng cười cùng ăn uống vui chơi
              Khắp đất đai thành đồng ruộng xanh tươi
              Thế nhân sẽ cố gieo mầm trở lại
              Bao mầm non nở ra trong nhân ái
              Giữa vòm trời đầy ắp những yêu thương
              *
              Còn trong ta niềm cảm nhận vô thường
              Nơi cõi đó,
              đời âm thầm biến đổi
               

              NguyễnTâmHàn
              #7
                hannguyen 22.10.2008 08:01:37 (permalink)
                J'AI PLEURÉ EN RÊVE

                Gérard de Nerval


                J'ai pleuré en rêve;
                J'ai rêvé que tu étais morte;
                Je m'éveillai, et les larmes coulèrent de mes joues.

                J'ai pleuré en rêve;
                J'ai rêvé que tu me quittais;
                Je m'éveillai, et je pleurai amèrement longtemps après.

                J'ai pleuré en rêve;
                J'ai rêvé que tu m'aimais encore;
                Je m'éveillai, et le torrent de mes larmes coule toujours, toujours.


                Dòng lệ trong mơ

                *
                Tôi đã khóc khi mơ
                Thấy người xa cõi thế
                Choàng tỉnh dậy nỗi đau ôi siết kể
                Hai má còn đẫm ướt lệ sầu tuôn

                Rồi mắt lại nhoà vương
                Mơ tình chia hai lối
                Tỉnh giấc mộng niềm xót xa vời vợi
                Dòng lệ buồn ngỡ chẩy đến ngàn sau

                Qua mơ khóc thương nhau
                Khi tình yêu thắm lại
                Mộng qua đi nước mắt tôi tuôn mãi
                Dòng lệ tình còn đó chẳng ngừng rơi
                *
                NguyễnTâmHàn

                #8
                  hannguyen 03.11.2008 12:23:14 (permalink)
                  Je t’ai attrapé
                   
                  ***
                   
                  Je t’ai attrapé
                  Tu es sous mon aile
                  Où que tu sois
                  Où tu iras
                  Je serai là
                  Avec toi
                  Ici bas
                  Au-delà
                  Je te suivrais
                  Je t’accompagnerais
                  Tu ne seras plus seul
                  Mon atmosphère
                  Est la tienne
                  Ton atmosphère
                  La mienne
                  Nous volons
                  Nous planons
                  Au-dessus des terres et océans
                  Nous nous moquons
                  De la mort
                  Et du temps
                  Nous nous aimons
                  C’est la seule loi
                  A laquelle nous obéissons
                  Et nous sommes libres
                  De notre choix
                  Toi et moi,
                  Unis pour la vie
                   
                  ***
                  ThiênKimAgnèsHIVER
                   
                   
                   
                  *******
                    
                  Chiếm Được Tình Anh
                   
                  ***
                  Em đã chiếm được tình anh
                  Nhốt trong trái tim yêu huyền diệu
                  Ta sẽ mãi bên nhau
                  Bước trên đường âm vang nhạc điệu
                  *
                  Này người yêu em hỡi
                  Lối mình đi dệt mộng yêu thương
                  Khúc tình ca trải mộng thiên đường
                  Âm vọng khắp đất trời biển rộng
                  *
                  Anh yêu ơi
                  Chúng mình sẽ sống
                  Gạt qua bên lão thần chết, thời gian
                  Ta bên nhau trong hạnh phúc ngập tràn
                  Để mãi mãi …
                  mình trong nhau …
                  trọn kiếp
                   
                  ***
                  Phỏng dịch: NguyễnTâmHàn
                   
                  #9
                    hannguyen 10.11.2008 07:30:23 (permalink)
                     
                    Je t’aimerai
                     
                    ***
                     
                    Je t'aimerai dans le vent
                    Sous le ciel tendre du printemps,
                    Dans la blancheur des lilas,
                    Dans la douceur des roses...
                    Je t'aimerai dans le chant de l'oiseau
                    A l'ombre frêle du feuillage,
                    Sur la pierre chaude et nue
                    Dans le soleil brûlant,
                    Dans le frisson de l'herbe
                    Et le cri de l'insecte...
                    Je t'aimerai le jour et la nuit,
                    Dans le calme et dans l'orage
                    Sous l'étoile éveillée,
                    Dans les brumes du soir
                    Et les matins de rosée,
                    Dans le sourire et dans les larmes,
                    De toutes mes forces je t'aimerai...
                     
                    ***
                    Marie-Amarie Chavanne
                    *****
                      
                    Mãi Yêu Em
                     
                    ***
                    Gió nhẹ thoảng anh ngỡ em chợt tới
                    Giữa nắng xuân dáng tha thướt diu hiền
                    Nét nuột nà, nụ hoa trắng thần tiên
                    Làn hơi thở
                    Ôi , hương hồng quyến rũ !
                    Tim rộn ràng như tiếng chim muôn thuở
                    Mãi líu lo dưới bóng mát ngàn cây
                    Mơ về em đêm huyền diệu mê say
                    Ngày rực rỡ nắng hanh vàng ấm áp
                    Đồng cỏ mênh mông
                    Côn trùng rả rich
                    Ta vẫn yêu…
                    Ta mãi mãi yêu em
                    Mặc ngày qua,
                    mặc bão tố,
                    sao đêm
                    Mặc chiều xuống trời muộn phiền trĩu nặng
                    Ta vẫn yêu…
                    trong mênh mông hoa nắng
                    Ta vẫn yêu…
                    trong rạng rỡ nụ cười
                    Dù bẽ bàng . . .
                    yêu em mãi …
                    em ơi
                     
                    **
                    *
                    NguyễmTâmHàn
                    #10
                      hannguyen 28.11.2008 12:25:42 (permalink)
                      La cueillette
                      ***
                      Par: Apollinaire
                      ***
                      Nous vînmes au jardin fleuri pour la cueillette.
                      Belle, sais-tu combien de fleurs, de roses-thé,
                      Roses pâles d'amour qui couronnent ta tête,
                      S'effeuillent chaque été ?

                      Leurs tiges vont plier au grand vent qui s'élève.
                      Des pétales de rose ont chu dans le chemin.
                      Ô Belle, cueille-les, puisque nos fleurs de rêve
                      Se faneront demain !

                      Mets-les dans une coupe et toutes portes closes,
                      Alanguis et cruels, songeant aux jours défunts,
                      Nous verrons l'agonie amoureuse des roses
                      Aux râles de parfums.

                      Le grand jardin est défleuri, mon égoïste,
                      Les papillons de jour vers d'autres fleurs ont fui,
                      Et seuls dorénavant viendront au jardin triste
                      Les papillons de nuit.

                      Et les fleurs vont mourir dans la chambre profane.
                      Nos roses tour à tour effeuillent leur douleur.
                      Belle, sanglote un peu... Chaque fleur qui se fane,
                      C'est un amour qui meurt !

                       
                       
                      Hái Hoa
                      ***
                      Tuyệt vời quá !
                      hoa nở đầy sặc sỡ
                      Em yêu ơi,
                      vườn tràn ngập hồng trà
                      Anh tặng em một vương miện bằng hoa
                      Cài suối tóc kẻo hè sang úa héo
                      ***
                      Mùa đông đến cành gẫy lìa khắp nẻo
                      Những cánh hồng tan tác dưới chân người
                      Hái đi em, đừng xa xót ngậm ngùi
                      Thời gian sẽ ném hoa vào tàn úa
                      ***
                      Hãy âu yếm nụ hồng sau khung cửa
                      Hãy mê say, chút tàn nhẫn sao đâu
                      Rồi tháng ngày sẽ lặng lẽ theo nhau
                      Còn gì nữa ngoài dư hương phảng phất
                      ***
                      Vườn hoang vắng, nét thắm tươi chợt mất
                      Cảnh tiêu điều …
                      Vắng cánh bướm lả lơi
                      Trong điêu tàn sẽ chỉ thấy tới lui
                      Giữa đêm tối những con ngài đen xấu
                      ***
                      Chốn phòng loan bao nụ hồng yêu dấu
                      Sẽ khô dần theo ngày tháng trôi qua
                      Này em yêu,
                      Anh nghe chút xót xa
                      Kiếp hoa héo . . .
                      Chẳng khác tình dang dở
                       
                      ***
                       NguyễnTâmHàn
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                      #11
                        hannguyen 29.01.2009 13:52:00 (permalink)
                        La mer n'est pas la mer


                        ***

                        La mer n'est pas la mer
                        C'est un gouffre sans fond
                        Qui avale les garçons
                        Par les matins trop clairs... L'amour n'est pas l'amour
                        C'est un faux carrefour
                        Où les filles entrent en chantant
                        En ressortent en pleurant... La vie n'est pas la vie
                        Mais triste comédie
                        Qu'il faut vite quitter
                        Avant que d'y goûter... Moi je sais un pays
                        Qui est bien loin d'ici
                        Où la mer et la vie
                        Et l'amour sont unis...
                        Où la mer et la vie
                        Et l'amour sont unis et n'a plus peur
                        et vous fait peur à son tour.

                        *
                        Felix Leclerc (quebec, canadien)


                        *****

                        Một Cõi Không Cùng



                        Nào phải biển
                        Mà sao quá mênh mông
                        Nhốt người trai trong vực thẳm không cùng
                        Ngày tỉnh thức . . . bỗng nghe đời trống rỗng
                        Ồ lạ nhỉ…
                        phải chăng là ảo mộng ?
                        Bước vào cười . . . rồi nhỏ lệ quay ra
                        Thực …?
                        Hay mơ … ?
                        giữa sân khấu chói lòa
                        Nằm trong chốn nhân gian đầy nức nở
                        Thuở vào đời, lúc còn nhiều bỡ ngỡ
                        Cõi xa kia … lối xanh thẳm … thiên đường
                        Ngọn sóng tình ru nhạc điệu du dương
                        Vùng biển đó…
                        nơi cội nguồn lẽ sống
                        Vùng biển đó…
                        ru người vào tình mộng
                        Bỗng một chiều . . .
                        nhìn biển . . .
                        nghẹn . . .
                        quay đi
                        ! ! !
                        *
                        Phỏng dịch: NguyễnTâmHàn

                         
                        #12
                          hannguyen 12.02.2009 02:16:12 (permalink)
                          L’Adieu
                          ***
                          J'ai cueilli ce brin de bruyère
                          L'automne est morte souviens-t'en
                          Nous ne nous verrons plus sur terre
                          Odeur du temps brin de bruyère
                          Et souviens-toi que je t'attends

                          Apollinaire
                          *********
                           
                          Từ ly
                          ***
                          Tôi bẻ cành thạch thảo
                          Nhìn mùa thu ra đi
                          Thế gian còn lại những gì ?
                          Vẻ Thu tàn tạ, từ ly não nùng

                          Thạch hương thoảng nhẹ không trung
                          Tình trần đôi ngả cõi lòng nát tan
                          Mùa thu ơi…
                          Mãi vương mang
                          ! ! !
                          ***
                          NguyễnTâmHàn

                          #13
                            hannguyen 20.02.2009 13:38:39 (permalink)
                            L'automne
                            *
                            Alphonse de LAMARTINE (1790-1869)

                            Salut ! bois couronnés d'un reste de verdure !
                            Feuillages jaunissants sur les gazons épars !
                            Salut, derniers beaux jours ! Le deuil de la nature
                            Convient à la douleur et plaît à mes regards !

                            Je suis d'un pas rêveur le sentier solitaire,
                            J'aime à revoir encore, pour la dernière fois,
                            Ce soleil pâlissant, dont la faible lumière
                            Perce à peine à mes pieds l'obscurité des bois !

                            Oui, dans ces jours d'automne où la nature expire,
                            A ses regards voilés, je trouve plus d'attraits,
                            C'est l'adieu d'un ami, c'est le dernier sourire
                            Des lèvres que la mort va fermer pour jamais !

                            Ainsi, prêt à quitter l'horizon de la vie,
                            Pleurant de mes longs jours l'espoir évanoui,
                            Je me retourne encore, et d'un regard d'envie
                            Je contemple ses biens dont je n'ai pas joui !

                            Terre, soleil, vallons, belle et douce nature,
                            Je vous dois une larme aux bords de mon tombeau ;
                            L'air est si parfumé ! la lumière est si pure !
                            Aux regards d'un mourant le soleil est si beau !

                            Je voudrais maintenant vider jusqu'à la lie
                            Ce calice mêlé de nectar et de fiel !
                            Au fond de cette coupe où je buvais la vie,
                            Peut-être restait-il une goutte de miel ?

                            Peut-être l'avenir me gardait-il encore
                            Un retour de bonheur dont l'espoir est perdu ?
                            Peut-être dans la foule, une âme que j'ignore
                            Aurait compris mon âme, et m'aurait répondu ? ...

                            La fleur tombe en livrant ses parfums au zéphire ;
                            A la vie, au soleil, ce sont là ses adieux ;
                            Moi, je meurs; et mon âme, au moment qu'elle expire,
                            S'exhale comme un son triste et mélodieux

                             
                             Thu
                            ( Cảm tác theo ý thơ của Alphonse de Lamartine )
                            ***
                            Thôi từ giã những lá xanh còn lại
                            Thảm cỏ tươi đã lác đác sắc vàng
                            Sắp xa rồi những ngày đẹp dịu dàng
                            Niềm nuối tiếc dâng hằn lên khoé mắt
                            ***
                            Tôi thơ thẩn đếm trên đường từng bước
                            Bâng khuâng nhìn từng vạt nắng hồng phai
                            Đang mờ dần tan loãng khắp đất trời
                            Bước nặng trĩu giữa chiều rừng hiu hắt
                            ***
                            Thu tàn tạ, cả không gian lịm chết
                            Nỗi sầu dâng, mắt ngấn lệ đầy vơi
                            Tiễn thu đi
                            đời thiếu vắng nụ cười
                            Niềm vui mất
                            Ôi !
                            ngục buồn muôn thuở
                            ***
                            Thế là hết vùng chân trời rực rỡ
                            Trời sụt sùi bao ngày tháng lê thê
                            Ngoảnh sau lưng, niềm nuối tiếc ê chề
                            Vùng trước mặt những ngày buồn ảm đạm
                            ***
                            Bao nồng ấm tan cuối trời xa thẳm
                            Đáy hồn tôi những dòng lệ tiếc thương
                            Ánh dịu dàng, gió nhẹ thoảng mùi hương
                            Ngày lịm chết . . .
                            Mặt trời hồng đẹp quá !
                            ***
                            Chén ly bôi,
                            nghe chút gì khác lạ
                            Rượu thơm nồng sao nhuốm vị chua cay
                            Tôi gắng lòng uống cạn nỗi sầu này
                            Những giọt cuối sao dường như mật đắng
                            ***
                            Khung trời đẹp đang đi vào xa vắng
                            Biết bao giờ sẽ trở lại cùng tôi
                            Vũ trụ chừng thông cảm nỗi ngậm ngùi
                            Cõi xa thẳm ánh lên mầu luyến nhớ
                            ***
                            Cánh hoa rụng còn lưu hương trong gió
                            Chút ánh hồng từ tạ khắp muôn phương
                            Cả hồn tôi lịm trong cõi vô thường
                            Niềm khắc khoải vang âm buồn nuối tiếc
                             
                            ***
                            NguyễnTâmHàn
                            #14
                              hannguyen 28.02.2009 07:36:24 (permalink)
                              LE PONT MIRABEAU
                               
                               
                              Sous le pont Mirabeau coule la Seine
                              Et nos amours
                              Faut-il qu’il m’en souvienne
                              La joie venait toujours après la peine
                              Vienne la nuit sonne l’heure
                              Les jours s’en vont
                              je demeure
                               
                              Les mains dans les mains restons face à face
                              Tandis que sous
                              Le pont de nos bras passe
                              Des éternels regards l’onde si lasse
                              Vienne la nuit sonne l’heure
                              Les jours s’en vont
                              je demeure
                               
                              L’amour s’en va comme cette eau courante
                              L’amour s’en va
                              Comme la vie est lente
                              Et comme l’Espérance est violente
                              Vienne la nuit sonne l’heure
                              Les jours s’en vont
                              je demeure
                               
                              Passent les jours et passent les semaines
                              Ni temps passé
                              Ni les amours reviennent
                              Sous le pont Mirabeau coule la Seine
                              Vienne la nuit sonne l’heure
                              Les jours s’en vont
                              je demeure
                               
                               
                              *GUILLAUME APOLLINAIRE
                              1880 - 1918
                                
                              Nước Chy Qua Cu
                              ***
                               
                              Dưới Mirabeau dòng Seine trôi l lng
                              Cuc tình mình
                              Vương k nim trong anh
                              Sau nim vui là đau đớn xây thành
                              Ri đêm đến,
                              ngày qua,
                              anh vn đó
                              *
                              Mt nhìn mt, tay trong tay gn bó
                              Cun theo dòng
                              vòng tay ni buông trôi
                              Nước êm đềm như ánh mt xa xôi
                              Ri đêm đến,
                              ngày qua,
                              anh vn đó
                              *
                              Tình đã mt như nước sông muôn thu
                              Lng l trôi
                              tình còn mãi lê thê
                              Hy vng mong manh, đau đớn, ê ch
                              Ri đêm đến,
                              ngày qua,
                              anh vn đó
                              *
                              Theo năm tháng dòng đời trôi vàng võ
                              Như thi gian
                              tình yêu chng quay v
                              Dưới nhp cu nước vn cun trôi đi
                              Ri đêm đến
                              ngày qua
                              anh vn đó
                              ***
                              Phng dch: NguynTâmHàn
                               
                               
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 18 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9