LES FEUILLES MORTES ***
Oh, je voudrais tant que tu te souviennes,
Des jours heureux quand nous étions amis,
Dans ce temps là, la vie était plus belle,
Et le soleil plus brûlant qu'aujourd'hui.
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Tu vois je n'ai pas oublié.
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Les souvenirs et les regrets aussi,
Et le vent du nord les emporte,
Dans la nuit froide de l'oubli.
Tu vois, je n'ai pas oublié,
La chanson que tu me chantais...
C'est une chanson, qui nous ressemble,
Toi qui m'aimais, moi qui t'aimais.
Nous vivions, tous les deux ensemble,
Toi qui m'aimais, moi qui t'aimais.
Et la vie sépare ceux qui s'aiment,
Tout doucement, sans faire de bruit.
Et la mer efface sur le sable,
Les pas des amants désunis.
Nous vivions, tous les deux ensemble,
Toi qui m'aimais, moi qui t'aimais.
Et la vie sépare ceux qui s'aiment,
Tout doucement, sans faire de bruit.
Et la mer efface sur le sable,
Les pas des amants désunis...
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,
Les souvenirs et les regrets aussi
Mais mon amour silencieux et fidèle
Sourit toujours et remercie la vie
Je t'aimais tant, tu étais si jolie,
Comment veux-tu que je t'oublie ?
En ce temps-là, la vie était plus belle
Et le soleil plus brûlant qu'aujourd'hui
Tu étais ma plus douce amie
Mais je n'ai que faire des regrets
Et la chanson que tu chantais
Toujours, toujours je l'entendrai
Jacpues Prévert
*****
Lá Chết * Em nhớ không những ngày xưa đầy kỷ niệm Tuổi mây hồng đời sung sướng mộng mơ Nắng hanh vàng ngày đẹp tựa bài thơ Mình cắm cúi cùng nhau gom xác lá Chắc em biết Anh không quên chiều đó Ngày cùng em gom từng đống lá vàng Kỷ niệm đong đầy, nuối tiếc mênh mang Gió bấc thổi đêm lạnh lùng hoang dại Càng nhớ đến lòng anh càng tê tái Khúc nhạc tình xưa em hát trao anh… Lời yêu đương đã xe kết duyên lành Mình ôm ấp tình nhau từ buổi đó Nhưng dòng đời bỗng xô tình tan vỡ Đang êm đềm chợt bão táp phong ba Sóng âm thầm phủ trên bãi nhạt nhòa Xoá dấu bước chân mình trên biển cát * Lá vàng rơi như lòng anh tan nát Nhớ chiều nào cùng gom lá bên nhau Vẫn âm thầm tình anh mãi đậm sâu Cám ơn nhé Cám ơn đời chau chuốt Cám ơn em Cho nụ tình óng mượt Cám ơn em Nét hiền dịu ngọc ngà Người yêu ơi tình anh mãi thiết tha Luôn rực rỡ như tháng ngày hoa mộng Em biết chăng Em mãi là lẽ sống Nét dịu dàng ngàn năm vẫn trong anh Nuối tiếc bao nhiêu mộng đã tan tành Trong anh vẫn âm vang lời em hát *** NguyễnTâmHàn *** Lá Vàng Anh ước mơ giờ đây em vẫn nhớ Những tháng ngày hạnh phúc thuở xa xưa Đời như mơ thương biết mấy cho vừa Nắng nồng ấm hơn hôm nay nhiều lắm Lá khô ngập hai mình gom thành đống Vui hồn nhiên đưa xẻng hốt lá vàng Lá khô đầy gió bấc lạnh tràn lan Kỷ niệm cũ Chao ôi ! Giờ nuối tiếc Em đã hát bản tình ca tha thiết Lời nồng nàn thuở mình mới quen nhau Làm sao quên bài hát kết tình sâu Tình em tặng, anh trao tình thương mến Đang quấn quít bỗng phong ba vụt đến Khối tình nồng một thoáng vỡ tan hoang Sóng cả dạt xô trên bãi cát vàng Xóa đi những bước chân tình diệu vợi ! ! ! Đưa xẻng hốt lá vàng rơi ngập lối Kỷ niệm đầy niềm nuối tiếc tràn dâng Người yêu ơi Trong anh vẫn âm thầm Tạ trời đất cho anh tình diễm tuyệt Anh vẫn yêu những ngày xưa tha thiết Nắng hôm nay sao chẳng chút ấm nồng Anh dại khờ phá đi khối tình hồng Để mãi mãi phải xa em hiền dịu Để lời hát cuộc tình thời niên thiếu Vẫn tháng ngày vang vọng giết hồn anh ! NguyễnTâmHàn *** Khúc Nhạc Tình Người yêu ơi giờ đây em còn nhớ Những tháng ngày ngập hạnh phúc xa xưa Đời đẹp quá Nắng ấm nồng rực rỡ Từng xẻng đầy mình hốt lá vàng khô Mình đã hốt Hai đứa mình cùng hốt Gió bấc về cuốn kỷ niệm trôi theo Nuối tiếc tràn dâng bài hát trong chiều Em đã hát . . . Và anh mãi nhớ …… Em đã hát và anh mãi nhớ Bài hát đưa mình xích lại gần hơn Rồi … em yêu anh, anh yêu em Mình bên nhau trong giấc mộng êm đềm Bỗng lặng lẽ từ đâu cơn sóng tới Vùi lấp đi những bước tình vời vợi Bãi cát vàng mờ dấu vết tình ta … Từng xẻng đầy mình hốt lá vàng khô Những kỷ niệm, Chao ôi nhiều tiếc nuối ! Còn đó trong anh tình xưa đẹp mãi Anh thầm vui lặng lẽ cám ơn đời Đã cho anh những ngày tháng tuyệt vời Được say ngủ trong tình em nồng ấm Yêu em mãi Em dịu hiền tươi thắm Làm sao quên . . . dù em muốn quên đi Đâu lối xưa bên nhau bước đi về Trời đẹp quá nắng ấm nồng rực rỡ Anh dại khờ chén ngọc tình tan vỡ… Trong mơ hồ lời ca mãi âm vang ! ! ! ! ! ! NguyễnTâmHàn ********************
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2008 02:50:16 bởi hannguyen >