quote: Trích đoạn: Rdinh
Xa xôi cũng một cánh hồng
Gần trong gang tấc nhưng lòng vẫn xa
Cánh hồng cũng đã phôi pha
Còn chi thương nhớ nữa mà trông mong
Buồn nhìn những giọt sầu đông
Nghe dường hiu quạnh tấm lòng người ơi
Xa xôi cũng một góc trời
Nói chi thêm nữa những lời thở than ?
Kiếp này trót nặng đa mang
Ghi thêm một phút ngỡ ngàng con tim...
thuỵ du
Sao ta cứ mãi kiếm tìm
Chân trời diệu vợi cánh chim xa ngàn
Tỉnh ra một phút ngỡ-ngàng
Để lòng phải chịu đa mang tình sầu
Tình người đã gởi nơi đâu
Đó hồng xưa đã bạc màu thời gian
Xuân qua Hạ mới bước sang
Mà tình đã lạnh như tàn tuyết Đông
Còn đâu một mối tình nồng
Còn chăng một đóa hoa hồng tàn phai !!!
Rdinh
Trong tim ngày ấy chẳng phai
Vẫn còn giữ trọn ngày mai dẫu là
Nhưng mà tình đã cách xa
Trong người cũng đã nhạt nhòa phải chăng?
Hỏi mây hỏi gió hỏi trăng
Người xưa giờ đã xa xăm đâu rồi?
Trăng cười gió cũng lả lơi
Tình mình hai ngả xa rời còn đâu
Còn chăng là giọt mưa ngâu
Tàn đêm rơi rụng thêm sầu cho ai?
thụy du
Trải bao ngày tháng năm dài
Tình ta vẫn đẹp một hai chẳng dời
Nay đà xa tít mù khơi
Như con thuyền phải chơi-vơi giữa dòng
Hè sang trời vẫn nắng hồng
Tình sang sao thấy cõi lòng tả-tơi
Ai ngồi đếm giọt mưa rơi
Chia ly còn nhớ một thời bên nhau ?... !!!
Rdinh
Vẫn còn nhớ dẫu lòng đau
Xa nhau một bước tình sầu ngàn năm
Thôi người giờ đã xa xăm
Còn bao nhiêu nữa trăng rằm cách ngăn?
Gió ơi gió có nhớ chăng
Những lời tình tự vầng trăng thưở nào
Giờ đây thôi những ngọt ngào
Đành chôn dấu hết cho vào hư không
thuỵ du
Còn đâu một mối tình nồng
Còn đâu kỷ-niệm một vòng tay ôm
Tình nào chẳng tỏa hương thơm
Vì đâu ta phải giận hờn chia ly
Để rồi giũa lúc phân kỳ
Anh về một nẻo , em đi một đường
Người thời cách núi , ngăn sông
Và tình nào khác giữa dòng hoa trôi !!!
Rdinh
Những ngày xưa ấy xa xôi
Biết sao nói được khúc nôi phân kỳ
Thôi giờ hai ngả chia ly
Đành là kẻ ở người đi cũng đành
Tình duyên là sợi chỉ mành
Mỏng manh tơ đứt nên thành chia phôi
Hai người hai nẻo rẽ đôi
Có chăng những phút buồn rơi ngập lòng
thuỵ du
Đường tình sao quá long-đong
Để ta cứ phải lệ lòng nuốt xuôi
Tình xưa mà được êm trôi
Khác chi cả một cuộc đời nên thơ
Vì tình nay chỉ là mơ
Cánh bèo trôi dạt dật-dờ giữa sông
Tìm đâu một mối tình nồng
Chỉ còn trống vắng mà lòng quạnh-hiu.
Rdinh
Phải chăng tình ấy tình yêu ?
Nhạc lòng chẳng trổi nên điều nhớ mong
Phải chăng những lá thư hồng
Chỉ là điệp khúc nằm lòng hỡi ai ?
Thôi đành xa cách dặm dài
Trách ai phụ bạc tình hoài xa xăm
Từ nay nghĩa nặng tình thâm
Đành là một cõi xa xăm chẳng ngờ
thuỵ du
Gặp nhau trên một chuyến đò
Tâm đầu ý hợp mà giờ vấn-vương
Để lòng những nhớ cùng thương
Mộng lòng kết nối uyên-ương sau này
Bàn tay đã nắm bàn tay
Nào ngờ nông nỗi tới ngày ly tan
Cũng vì em đã đa mang
Than ôi ! một kiếp hồng nhan nặng đầu
Để tình nào khác mưa ngâu
Chia ly nào biết ai sầu hơn ai.
Rdinh
Ân tình đâu đã chóng phai
Người ơi chớ vội trách ai quên lời
Đổi thay theo nước xuôi trôi
Vòng tay hờ hững dòng đời buồn đau
Biết đâu mình phải xa nhau
Là do duyên nợ kiếp sau vẫn còn
Tình duyên chẳng vẹn chẳng tròn
Còn đây bến cũ còn lời thề xưa
thuỵ du
Vì chưng sớm nắng chiều mưa
Nên tình phải chịu đong-đưa với tình
Phải chăng vì nghĩa ba-sinh
Tình còn dang-dở nên mình đợi mong
Bao giờ nối sợi chỉ hồng
Đường tình mới hết phải bồng-bềnh trôi
Thuyền tình còn tít mù khơi
Nên tình ta vẫn phải vời-vợi trông
Khuyên ai chớ dạ bưởi bòng
Để cho tình phải long-đong dậm dài
Rdinh
Tình này đâu dễ nhạt phai
Thuyền xưa đâu dễ có hai bến chờ
Bận lòng chi một vần thơ
Phôi pha ngày tháng ai chờ đợi ai
Dù thuyền còn mãi dặm dài
Bến xưa vẫn đợi chẳng phai tấm lòng
Se duyên nếu sợi chỉ hồng
Đừng làm nên nỗi nhớ mong nghe buồn
thuỵ du
Màn đêm khi đã dần buông
Nhớ câu ước hẹn vẫn thường thắm sâu
Anh về nơi chốn giang đầu
Mà em ở lại xa cầu sông tương
Ai đem thơ rắc vấn-vương
Như em đã nặng nỗi-niềm chia xa
Nhớ mong ngày một nhạt-nhòa
Để tình xưa ấy vỡ òa trong tim
Mỏi-mòn trông cánh thơ xinh
Mà ai cứ mãi bỏ tình thơ đâu
Thơ trăng chưa thả thành câu
Xuân vừa tàn đã sầu đâu dội về.
Rdinh
Khúc lòng khúc dạ não nề
Mưa rơi buông ướt đường về hỡi ai
Chút tình xưa cũ chưa phai
Làm sao đếm được ngày dài nhớ thương
Người ơi xa vạn nẻo đường
Ân tình tri kỷ vấn vương lòng hoài
Dòng đời trăn trở hình hài
Biết đâu tình chẳng thể phai nhạt tình
thuỵ du