TÌNH KHUYẾT
Trăng khuyết rồi sẽ lại tròn
Còn tình người khuyết có tròn được đâu
Nghĩ chi thêm nhuốm muộn sầu
Tình ta chỉ thế nhịp cầu gãy đôi
Giờ đây chỉ có mình tôi
Ngắm trăng thu vịnh bồi hồi nhớ ai
Mối tình ngỡ sẽ không phai
Thời gian sẽ đợi cùng ai phỉ nguyền
Lời thề câu hứa thuyền quyên
Đây đâu còn nữa chiếc thuyền vỡ tan
Khóc cho tình muộn bẽ bàng
Em về xa xứ cung đàn đứt dây
Trăng ơi trăng có về đây
Trăng tròn trăng khuyết vơi đầy tình thương
Sao người khuyết mãi vấn vương
Để ta sống với đoạn trường yêu em
James Jee
Vấn vương
Nhớ anh chất chứa tháng ngày
Nhìn hoa - hoa héo, trông cây - cây buồn
Nhớ anh trong dạ bồn chồn...
Mang vào giấc ngủ lòng còn nhớ thương
Trách ai gieo rắc vấn vương
Khiến cho nỗi nhớ tìm đường vào tim
Một người xao xác kiếm tìm
Người kia xa hút bóng chim chân trời...
***
Trời thu đã ngả bóng chiều
Ta còn ảo vọng với nhiều mộng mơ...
Người ơi! sao mãi hững hờ
Biết chăng ta đợi mắt mờ chân mây?...
T.T.K.15.9.2008
NHỚ NGƯỜI XA
Đêm thâu trăng giãi về đâu
Để trời đổ giọt mưa ngâu đượm buồn
Có người nước mắt trào tuôn
Đơn-côi chiếc bóng gặm buồn trong tâm
Lòng buồn mắt vẫn đăm-đăm
Hướng về một chốn xa-xăm nơi nào
Trời Thu gió lạnh lao-xao
Đẻ bao cái lạnh dồn vào tâm-tư
Người đi đã mấy mùa thu
Mà sao biền-biệt vẫn chưa thấy về
Do đường cách trở sơn khê
Hay do công việc bộn-bề làm ăn
Đường đi muôn dặm xa-xăm
Người còn ở lại ngóng trông tin về
Người ơi ! Tôi vẫn đợi chờ
Trông tin nhạn - đợi người về ... cố-nhân !
RĐinh
VỌNG CỐ NHÂN
Cố nhân xa khuất mất rồi
Ta ngồi tưởng nhớ bồi hồi đêm thâu
Đèn khuya trời đổ cơn ngâu
Xót xa nghe những nỗi sầu miên man
Đàn kêu tích tịch tình tang
Thương người xa xứ vương mang trong lòng
Người đi người có biết không
Ân tình còn đó cứ đong vơi đầy
Người đi để mộng sum vầy
Tan thành sương khói trời mây đượm buồn
Hai hàng suối lệ ai tuôn
Khóc người ly biệt chiều buông hôn hoàng
Câu thề ai đã sang ngang
Hứa chi người hỡi tình tan vỡ rồi
Còn ai? Còn chỉ mình tôi
Đêm thâu mà nhớ bồi hồi cố nhân
James Jee
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2017 10:54:03 bởi Rdinh >