Trích đoạn: Ha Ngan Ha MƯA NHỚ Chiều nay... Mưa đổ như ray Ướt chân qua lối nhà ai im lìm ! Mưa sầu... Mưa đổ nghiêng nghiêng Đi vào nỗi nhớ...một miền giá băng ! Mưa rơi... Theo vết đường hằn... Giọt mưa Rơi mãi - lệ giăng nỗi niềm... Hà Ngân Hà
Trích đoạn: Rdinh Ví như em bớt tám nhaĐể về mà nấu cơm nhà anh ănThì anh đâu có lăn-tănXin tiền em để đi ăn phở ngoài Ví như ăn phở ngòai rồiThì giờ rỗi rãi lại đòi phở kia Em cứ mải tám không vềThì đừng trách nhá...anh mê phở gà (móng đỏ) hihi... Ví như phở gà quá xaAnh ra cô quán bên nhà tí thôiTán cô chủ quán cho rồiMong em cứ tám... chuyện vui đừng về. Rdinh Chuyện dài đăng đăng đê đê Nói cho hết chuyện chắc về được đâu Cho nên anh cứ ngồi lâu Em không để ý mà rầu đâu anh Ví như câu chuyện để dành Ruột nó cứ nóng chẳng lành trời ơi Có trách thì trách ông trời Cái tật nhiều chuyện cả đời chẳng quên Ví như anh cảm thấy phiền Vì tật nhiều chuyện em quên đường về Vậy thì mê ai cứ mê Khi nào hết chuyện em về tính sau thuỵ du