Ví như đừng để án treo
Anh về lại sợ cái hèo em cho
Nghĩ mà thấy cũng lo-lo
Thôi vào cô quán qua-loa... anh về
Ví như em là Thủy-Tiên
Anh muốn đến học thơ liền em cơ
Thủy-Tiên nói anh ỡm-ờ
Vậy khiếu sư-phạm bây giờ để đâu?
Ví như em là Thụy-Du
Anh vẽ thư-pháp tếu thơ, vui, buồn
Liệu em có cảm thấy buồn
Và em có tính đường chuồn đi không?
Ví như anh là Rdinh
Anh sẽ đóng cột không làm lủng xe
Ví như ví để mà nghe
Xin đừng giận dỗi mà đè oánh tui
Ví như tui chạy đi rồi
Thơ tui hỏng có mấy người khỏi xem.
Rdinh
Ví như em là Thuỷ Tiên
Thời em cũng chẳng chỉ liền anh đâu
Thơ thì học chẳng có lâu
Nhưng khiếu sư phạm thì đâu phải chùa
Ví như em là Thuỵ Du
Chắc em sẽ phải hu hu khóc hoài
Vì anh chân trong chân ngoài
Hay đi ai biết là ngài đi đâu ?
Tếu thơ viết cũng thiệt lâu
Còn thư pháp hả, biết đâu mà lần?
Nói xa rồi lại nói gần
Ví như ví nhử hết gần lại xa
thuỵ du
Chỉ là đùa cho vui thôi nghe anh Rdinh,không phải chê anh viết thơ tếu lâu đâu,cũng tại nó theo vần thôi mà...chuyện thư pháp cũng thế,chỉ đùa vui thôi.....
Ví như em có nét duyên
Không yêu em được... chắc phiền lòng anh
Mai này em có yêu anh
Thì ta sẽ kết lại thành một đôi
Ví như em giận anh rồi
Thì anh lại kể chuyện cười em vui
Lỡ mai em lấy chồng rồi
Thì anh đây sẽ thành người đơn côi
Ví như mình chẳng chung đôi
Thì ta là những con người lẻ-loi
Ví như ví vậy mà thôi
Thực anh, em vẫn là người yêu thơ.
Rdinh
Bộ lớp này TD buồn lắm sao mà cứ đòi nhiều thơ hài và thư-pháp vậy. Thôi ăn đỡ kẹo đi cho ngọt giọng rồi ngâm thơ, hò và ví như. Để kẹo đó HNH nó lại rinh hết thì đừng than.
Thú-thực lớp này Rdinh hơi bận nên ít thơ tếu , ít thư pháp đôi chút, đừng buồn nhe. Rdinh