NHỚ...!
Và thôi nhé con đường xưa khuất lối
Mộng mơ phai theo nắng đổ trong chiều
Đêm lặng lẽ nghe sầu lên tiếng gọi
Nhớ thương về buốt giá trái tim côi
Và từ ấy mùa xuân không đến nữa
Nụ hồng xưa vụn vỡ rụng bên đời
Ta góp nhặt những vui buồn một thưở
Thả giữa dòng cho sóng dạt xa khơi
Và tứ ấy lời thơ sầu héo hắt
Từng mùa đi trong lặng lẽ âm thầm
Đêm nguyệt lạnh trăng chợt buồn muốn khóc
Nghe tiếng lòng thổn thức nhớ...xa xăm !
Quynh Nhu