MÙA THU
CHIỀU THU
Chiều nay gió thở hơi dài
Rừng hoang Thu vắng gót hài lặng căm
Chiều nay rừng khóc âm thầm
Lá vàng phai rụng miền thăm thẵm sầu
Gió buồn cuốn chiếc lá nâu
Vì ai lá khóc bên cầu Tiêu Dao
Gió hờn mưa tủi lệ trào
Mây buồn tím lại một màu mơ phai
Quyện vào sương mảnh tóc mai
Cho Thu rơi giọt ngắn dài mỏi trông
...
lathuphai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2010 03:01:05 bởi lathuphai >
THẮC-THỎM TÌNH THU
Có phải mùa Thu đã đến đây
Chân đi cỏ mướt để làm hài
Bụng mang tâm-sự đung-đưa trái
Đầu rối suy-tư vần vũ mây
Đêm đến trăng soi vầng sáng bạc
Ngày về gió thốc đợt heo may
Lá vàng lác-đác rơi song cửa
Thấp-thỏm tình ai đã vút bay !
RĐinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2010 10:01:35 bởi Rdinh >
THOÁNG TRÔNG CÁNH NHẠN
Thoáng nhìn cánh nhạn lưng trời
Lòng anh lại nhớ tới người Em xa
Thương Anh đôi lúc lệ nhòa
Vì chưng Anh ở phương xa nơi nào
Bởi Em ăn nói ngọt-ngào
Để Anh mắc lưới phải vào tình yêu
Đường trần người biết bao nhiêu
Mà sao anh chỉ thương yêu một người
Ngày Xuân hoa nở thắm tươi
Vẫn không bằng được nụ cười của em.
RĐinh
Người bán phở
Luôn gõ thớt!...
Người đánh lưới
Luôn gõ thuyền!...
Nhà sư
Luôn gõ mõ!...
Còn nhà thơ
Gõ vào trái tim mình!...
Nỗi đời luôn ở đó
Đ.N.K
Người bán phở
gõ thớt làm gì ?
Phải chăng để
nói thịt thì đầy tô
Người đánh lưới
Gõ thuyền làm gì ?
Phải chăng để
Cá qui lưới mình
Nhà sư
Gõ mõ làm gì ?
Phải chăng để
Tụng A-Di đó mà
Còn đám thi-sĩ nhà ta
Gõ tim để
cho ra câu từ
Tim mình
chưa rõ thực hư
Tim người
đôi lúc tương-tư vì mình
Nỗi đời
vì một chữ tình
Gõ tim cho lắm
Chỉ đau mình chẳng đau ai !
RĐinh
Thấy thi sĩ Đ.N.K có thể thơ mới , Rdinh xin vào làm quen và học hỏi, có gì mạo phạm xin thứ lỗi.
RĐinh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: