MÙA THU
Thay đổi trang: << < 707172 > >> | Trang 70 của 77 trang, bài viết từ 1036 đến 1050 trên tổng số 1153 bài trong đề mục
Rdinh 27.01.2015 06:51:21 (permalink)
0
.
HƯƠNG XƯA
Làng tôi lúa ruộng hương lành
Có con đê nhỏ quyện quanh sông đào
Gái làng giặt lụa cầu ao
Ươm tơ dệt cửi dạt dào tình quê
 
Hương xuân mỗi độ tìm về
Gió lan-man thổi dọc đê từng chiêu
Ngày xưa tôi chửa biết yêu
Mà cô hàng xóm hay trêu mỗi ngày
 
Môi hồng má đỏ hây hây
Nay tôi mới thấy tình say nồng-nàn
Vì lớn tôi đã hơi khôn
Hỏi cô hàng xóm biết còn thương nhau
 
Cuối đường đời lạc về đâu ?
Trầu ơi còn nhớ hương cau cái thời … !...
RĐinh
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2015 16:35:34 bởi Huyền Băng >
Rdinh 13.02.2015 09:05:38 (permalink)
0
.
 
NGƯỜI Ở ĐỪNG VỀ
Thuyền đi đi đã từ lâu
Còn nghe mái đẩy với câu khoan hò
Sông trôi nước chảy lũng lờ
Buồn trông chỉ thấy đôi bờ cách ngăn
 
Vì đâu hay tại dòng sông
Mà mình lỡ dở đôi đường chia ly
Phải đây là bến phân-kỳ
Để thuyền theo sóng ra đi phương trời
 
Nhớ câu hẹn ước ai ơi
Đừng về… hãy ở … cùng người tình chung !
 
RĐinh
Rdinh 24.02.2015 21:45:50 (permalink)
0
.
 
ĐÊM  GIAO THỪA
Đêm xuân đến lòng còn vương năm cũ
Nỗi u-hoài gieo tư-lự cả canh thâu
Phải vì lăn lóc mà bạc mái đầu
Hay tại nỗi sầu tư còn trong dạ
  
 Sao ta mãi  trên bước đường tất-tả
   Nên chẳng về kịp hội tụ ngày Xuân            
   Tháng năm trôi Tết đến đã bao lần  
   Xuân tới rồi lại đi vào quá khứ             
 
Vẳng xa báo Xuân về hoa pháo nổ
Giữa canh trường đèn nến sáng lung linh
Mấy cây nhang theo thời khắc lụi dần
Làn khói quyện như  hướng về cố thổ
 
Ngày Tết đến tâm hồn thường bỏ ngỏ
Với chung trà, bánh mứt để tìm vui
Cố xua đi bao chuyện cũ bùi ngùi

Để  lại đón một trời xuân vừa tới !
RĐinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2015 21:48:51 bởi Rdinh >
Rdinh 09.03.2015 03:00:55 (permalink)
0
.
LÁ THƯ GỞI MÌNH
Bao năm tất tả ngược xuôi
Mới tìm ra được một người tôi yêu
Buồn vui sớm tối đêm chiều
Câu thơ  tri-kỷ gởi người hiền thê
 
Từ ngày tôi cưới mình về
Mình lo công việc bộn-bề ngoài trong
Khi tôi gặp chuyện đau lòng
Mình như chị gái lau dòng lệ rơi

Khi tôi vấp ngã ngoài đời
Mình như cô bác tìm lời sẻ san
Mình như em gái hiền ngoan
Lo cho tôi được miếng ngon hằng ngày
 
Trải bao nhiêu nỗi đắng cay
Giúp chồng công việc vơi đầy liệu toan
Mai này về cõi trăm năm
Rồi biết ai nằm, ai sẽ tiễn đưa
 
Đời mình bao nỗi thiệt thua
Tôi xin đi muộn để lo cho mình
Trăm năm cái nghĩa chung-tình
Mong mình cứ việc an bình mà vui
 
RĐinh

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2015 16:36:08 bởi Huyền Băng >
Rdinh 15.03.2015 21:29:37 (permalink)
0
.
 
TIỀN
Tiền là tài sản ngân hàng
Ai hay làm nó sẽ sang nhà mình
Tờ tiền trông thật là xinh
Mà sao cứ thấy hôi tanh mùi đời
 
Phải tiền dính tới mồ hôi
Hay là dính máu những người làm ra
Chắt chiu, dành dụm, tiêu pha
Hai cửa giữ, một cửa ra … sao nghèo … !
 
Rđinh
Rdinh 26.03.2015 08:27:33 (permalink)
0
.
 
CƯỜI
Cười là tiếng khóc khô không lệ
Cõi trần-gian chẳng thể không cười
Ngỡ rằng cười chút cho vui
Nào hay cười để rồi rơi lệ lòng
 
Ai lỡ để lệ rưng khóe mắt
Cứ xem như những lúc cười nha
Giọt sầu ngày một phôi-pha
Tình buồn rồi cũng chia xa đổi dời
 
Thôi thời cứ việc cười thỏa-thích
Kê vần thơ cho nhích mép lên
Chìa răng lợi để cười giòn
Cho tan đi nỗi muộn phiền thế nhân
RĐinh
Rdinh 18.04.2015 09:27:24 (permalink)
0
.
 
LÀ EM
Là sương hạt chiếu long-lanh
Là em đẹp tựa bức tranh thiên thần
Anh xa thăm-thẳm dặm nghìn
Vẫn tìm em dẫu bóng chim mịt-mờ
 
Là em đẹp tựa vần thơ
Để lòng anh phải thẩn-thơ những chiều
Phải em là sợi chỉ điều
Anh như bị buộc ít nhiều buớc chân
 
Biết em có đợi tình quân ?
Mà anh xao-xuyến bâng-khuâng … mộng hờ 
RĐinh
Rdinh 01.05.2015 22:51:09 (permalink)
0
.
 
KHÓC
Khóc thường vương nước mắt rơi
Mãn tuần khóc thấy lòng vơi muộn phiền
Đôi khi khóc đảo khóc điên
Ngọt-ngào lời dỗ, lời khuyên… cũng huề
 
Đời người lắm nỗi nhiêu-khê
Gặp cơn hoạn nạn tỉ-tê khóc hoài
Tình sầu đọng giọt bi ai
Hết nước mắt cũng nguôi-ngoai thảm sầu
 
Khóc vì ai, khóc vì đâu ?
Mà rồi tiếng khóc, giọt sầu phát nhanh
Dáng em xinh, giọng ngọt lành
Thút-thít tiếng khóc lòng mình cũng nghiêng
 
Có ai  nghe khóc cho quen
Phòng nghe gái khóc mà quên vợ nhà
Sợ thay tiếng khóc đàn bà
Nghiêng thành, đổ nước, chẳng là lạ đâu !
RĐinh
Rdinh 19.05.2015 18:26:37 (permalink)
0
.
 
VÁY XƯA
Tháng Tám có lệnh vua ra
Cấm quần không đáy người ta hãi-hùng
Không đi thời chợ không đông
Đi ra bóc lột quần chồng sao đang
Có quần ra quán bán hàng
Không quần ra đứng
đầu làng trông quan ! (Ca-dao)
 
Váy xưa vốn ở thôn làng
Váy ra đổng ruộng váy làm nghiệp nông
Nhổ mạ, cấy lúa ngoài đồng
Chăn trâu , cắt cỏ… tiền công chẳng màng
Về vườn đảm việc nông tang,
Nuôi tằm, dệt cửi xóm làng khỏi chê
Trồng khoai, trồng bắp trồng chè (trà)…
Một tay tần-tảo việc nhà giỏi-dang
Váy làm rạng rỡ họ hàng
Để rồi váy bước sang ngang theo chồng
Váy lo sản xuất giống dòng
Nuôi con khôn lớn để hòng độ thân
Tuy già váy vẫn tảo-tần
Đầu mom, cuối bãi gánh gồng sớm hôm
Nông, tang, nội-trợ vẹn tròn
Khai sơn, lấp biển công còn phải thua
Thình-lình lệnh một ông vua
Cấm quần không đáy cho vừa lòng ai
Ngai vàng ông hỡi có hay
Đêm che nhờ tối, ban ngày tô-hô !
 
Thương cho thân phận hứng dừa …
RĐinh
 
Thời tự chủ, với ý quyết xoá bỏ hết tàn tích nô lệ về y phục, vua Lê Thần Tông niên hiệu Thịnh Đức năm đầu (1653) định phép ăn mặc cho quan dân. Vua Lê Huyền Tông niên hiệu Cảnh Trị thứ ba (1665) cấm đàn bà con gái không được mặc áo có thắt lưng và mặc quần có ống chân (nghĩa là bắt buộc phải mặc váy)
Từ năm 1828 đàn bà cả nước ta đều phải mặc quần theo lệnh của vua Minh Mạng
Nhưng  thực tế thì "phép vua thua lệ làng". Đằng sau luỹ tre xanh, mọi chuyện trong nhà ngoài xóm đều được dàn xếp theo bộ luật bất thành văn "lệnh ông không bằng cồng bà". Vua nói vua nghe, váy bà bà mặc. Minh Mạng làm sao mà đụng được vào cái váy của các bà nhà quê đàng ngoài! Trong lúc tỉnh thành xôn xao kháo nhau cởi váy mặc quần thì thôn quê miền Bắc vẫn khư khư giữ cái váy

<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2015 18:36:51 bởi Rdinh >
Rdinh 25.05.2015 20:07:26 (permalink)
0
.
 
VÁY NAY
 
Váy nay dời khỏi xóm, làng
Váy lên thành-thị để làm kinh-doanh
Xí-nghiệp, công-sở tung-hoành
Mấy anh máu mặt cũng xanh mắt gờm
 
Cat-walk váy thả bước chân
Để cho mấy lão thương-nhân trừng-trừng
Một đêm kiếm cả bạc ngàn
Đô-la xả-láng ôm tràn cung mây
 
Váy nay đi khắp đó đây
Hồng-kông dong ruổi lại quay Đại-Hàn
Từ ngày giã biệt nông, tang
Đâu còn nước  gánh giếng làng cùng ai !
 
Váy sang làm vợ xứ Đài
Bỏ trai đất Việt không người ấp yêu
Mẹ già tóc bạc buồn thiu
Quê-hương quạnh-quẽ chin chiều nhớ mong
 
Váy đi có nhớ quê không ?
Chùm khế vẫn ngọt vẫn trông mỏi mòn
Hay là sợ nỗi nước non
Quan tham nó lột chỉ còn tô-hô
 
Váy nay có bước xuồng đò
Cũng đừng để cái cơ-đồ hao-hanh
Sợ khi váy nát tan-tành
Phải về đất mẹ - xâm canh - hứng dừa … !
RĐinh
Rdinh 13.06.2015 09:25:09 (permalink)
0
.
 
FLORIDA - KEY WEST
 
Một lần thăm Đại tây dương
Qua đường Key West vẫn thường mộng-mơ
Hai bên bọt trắng vỗ bờ
Nước xanh thăm-thẳm màu lơ ngàn trùng
 
Bao cây cọ trải thành hàng
Đón chào du khách bước đàng xe qua
Nhịp cầu nằm chịu phong ba
Trải lòng đón khách chốn xa dặm trường
 
Quán, bar, khách sạn bên đường
Nằm nghe sóng vỗ tơ vương lữ-hành
Bên cầu khúc lượn vừa quanh
Miền hoang-sơ mọc cây xanh như rừng
 
Ầm-ầm sóng biển chập-chùng
Xe lao vun-vút mà lòng lâng-lâng
Xa khơi nước nối tầng không
Bút nào tả hết mênh-mông biển trời
 
Đảo kê  cầu  nối ra khơi
Thành đường Key-West  dâng đời kỳ-quan
RĐinh
Rdinh 12.09.2015 22:21:29 (permalink)
0
.
 
BÌNH-MINH TRÊN SÔNG
 
Hiu-hiu gió thổi ven sông
Có hàng đá vẫn chờ trông khách ngồi
Nước trên sông lặng-lẽ trôi
Cây cao đón ánh mặt trời chiếu qua
 
Lập-lòe ánh cứ lập-lòe
Bình-minh lên với cánh cò buông lơi
Ngẩn-ngơ lội đàn vịt giời
Suy-tư chăng ? với những lời bán buôn
 
Mặt trời lên mỗi lúc lên
Đè hàng cây để ngồi trên đỉnh đầu
Soi mình xuống mãi dòng sâu
Bốc hơi nước tới tận bầu trời xanh
 
Giọt mây tụ rớt ngọt lành
Tưới cho cây tốt lá cành ven sông
Cây buồn vắng ánh dương hồng
Sông nào vui  ! khi thiếu dòng lung-linh
RĐinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2015 22:24:00 bởi Rdinh >
Rdinh 08.10.2015 19:53:27 (permalink)
0
.
 
GIÓ SỚM
Ven sông ngắm cảnh hừng đông
Mây lồng đáy nước bèo bềnh-bồng trôi
Sông xa nước nối chân trời
Dòng xuôi êm chảy sáng ngời mặt gương
 Ánh hồng lúc một tỏ-tường
Đàn chim đua hót rộn-ràng lao-xao
 
Gió bay cành lá rì-rào
Tưởng người năm cũ thì-thào bên tai
 Phương trời ai có nhớ ai
Mà sao thắc-thỏm nhìn hoài chân mây
Dòng trôi nước cuốn vơi đầy
Sông ngăn còn chút tình gầy nhớ nhau
 
Hừng đông mặt nước ửng màu
Bờ sông cây lá đón đầu bình minh
Khoảng không mình đứng một mình
Vẳng nghe hơi gió ru tình vi-vu
 
RĐinh

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.11.2015 06:59:38 bởi Huyền Băng >
Rdinh 04.11.2015 03:05:05 (permalink)
0
.
 
CÔ ĐƠN
 
Mông-mênh
mặt nước mông-mênh
Dẫu trên đá
vẫn chênh-vênh bên dòng
Long-đong bao nỗi long-đong
Bọt bèo trên sóng
phải bềnh-bồng trôi
 
Mù khơi
con nước mù khơi
Chân mây khói sóng
mảnh trời bao-la
Mình ta nào chỉ mình ta
Cõi trần ai  thể thoát qua bụi hồng
 
RĐinh
Rdinh 10.12.2015 00:44:47 (permalink)
0
.
 
LẠI MỘT MÙA ĐÔNG
 
Đung đưa dăm chiếc lá vàng
Se-se cái lạnh trời đang chuyển mùa
Cây cao cành cộc đứng trơ
Chờ cơn gió thốc tiết vừa Đông sang
 
Hôm nay tuyết phủ ngập đàng
Cây cành bọc trắng đón làn gió đưa
Tuyết rơi hoa tuyết hững-hờ
Chỉ thoang-thoảng nhẹ rơi thưa vẫn dầy
 
Người xa phương ấy có hay
Tuyết rơi tôi chịu những ngày lạnh cong
Lạnh trời lạnh cả  cõi lòng
Sưởi sao ấm với niềm mong-manh chờ
 
Hàng cây phơ-phất lơ-thơ
Hình dung ai đứng bên bờ tương-tư
Vẳng nghe trong gió tiếng ru
Lời thương lời nhớ đến ngơ-ngẩn hồn
 
RĐinh
 
Thay đổi trang: << < 707172 > >> | Trang 70 của 77 trang, bài viết từ 1036 đến 1050 trên tổng số 1153 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9