VƯỜN XUÂN
Chân đi khắp nẻo gần xa
Về nhà lại bước đi ra thăm vườn
Đất khô lên xuống gập-ghềnh
Dấu xưa lưu lại vết hằn tàn thu
Cây đào ngủ giấc Đông qua
Nảy mầm phơn-phớt mà mơ Xuân về
Bên hè nhú trắng mầm lê
Còn ươm trái ngọt đợi chờ Thu sang
Thủy-tiên mấy bụi xanh om
Lơ-thơ đã thấy hoa vươn hực vàng
Trà-mi nằm sát bậc thang
Đỏ, hồng tươi nở Đông sang mặc trời
Li-li, thược-dược nảy chồi
Đợi ngày Xuân muộn khoe đời sắc hương
Ví trời chẳng có ngày Đông
Hỏi sao thấy được vườn Xuân rực màu
RĐinh