THƠ ĐƯỜNG LUẬT (Truyện thơ - Song Linh)
Nỗi lòng người vợ (Truyện Thơ ĐL)
Nguyễn Gia Linh
Dựa trên câu chuyện Lưu Bình-Dương Lễ và nhứt là bài Minh Kính Cao Huyền của bác Lê Dân, một Thi sĩ lão th ành ở Bến Tre và hai bác Đặng Văn Đại cùng bà Thuần Đức cũng ở Bến Tre đã mở đầu chuyện dài cổ tích viết bằng Thơ Đường Luật. Thương tặng Đặng Xuân Linh, người vợ sau 40 năm chia xẻ những buồn vui và hy sinh cho gia đình Sau đây là câu chuyện cổ tích : Câu chuyện cho ta thấy vai trò của người đàn bà giúp cho chồng giữ trọn tình nghĩa của người bạn, dù chịu bao thử thách, hy sinh và cám dỗ, ngày nay ít người làm đ ược. Ngày xưa có hai người bạn rất thân Lưu Bình và Dương Lễ. Dương Lễ nhà nghèo, hiếu học, thường được Lưu Bình nhà giàu giúp đỡ. Lưu Bình vì ỷ lại gia đình giàu có nên ít chuyên cần học tập. Đến kỳ vua yết bảng ra kỳ thi để chiêu mộ hiền tài ra giúp nuớc. Sau khóa thi Dương Lễ đậu, Lưu Bình rớt. Dương Lễ ra l àm quan, cưới vợ và cưới nàng Châu Long làm thiếp sống rất thanh liêm và hạnh phúc. Lưu Bình vì ỷ mình giàu có nên ít chuyên cần và cứ tiếp tục sống rộng rãi nên gia tài càng ngày càng sa sút, thi hoài vẫn không đậu. Đến khi nghèo đói mới nhớ đến người bạn năm nào, đến nhà của Dương Lễ, mong bạn nhớ đến tình xưa mà giúp đỡ. Dương Lễ biết bạn mình đến, mừng lắm nhưng nghĩ vì bạn đã quen thói ỷ lại, nếu không có chuyện buồn đánh thức lòng tự ái thì mọi sự giúp đỡ sẽ không đưa đến đâu nên bàn với Châu Long, nhờ vợ giúp mình xử tròn tình nghĩa. Được vợ đồng ý, Dương Lễ mới sai lính hầu ra dọn cho Lưu Bình một mâm với cơm hẩm, mắm cà. Lưu Bình giận người bội phản, tức tối ra về. Mấy ngày sau đến quán nước gần nhà, cô chủ quán xinh đẹp, ra tiếp đãi ân cần. Cô chủ quán thấy khách có vẻ âu sầu, buồn bực điều chi mới hỏi han cớ sự. Biết khách, trước đây là một nho sinh, gia đình giàu có, bây giờ hận đời vì bạn mình đen bạc nêncô chủ quán mới khuyên lơn an ủi và hứa sẽ giúp đỡ nếu khách cố gắng học hỏi. Từ đó cô chủ quán, ngày bán quán, tối dệt vải cùng bàn chuyện văn thơ với khách, còn Lưu Bình cố gắng không ngừng. Đến kỳ thi Lưu Bình thi đậu, định về quán để báo tin thì cô chủ quán đã không còn ở chổ đó nữa. Đến khi đến nhà Dương Lễ định mắng mỏ cho bỏ tức… Song Linh
Nỗi Lòng Người Vợ Phần 1 1*
Nghĩa nặng tình sâu những tấm gương
Mai sau truyền lại chớ xem thường
Lắm người trung hậu nên ca tụng
Những kẻ tham ô chớ để chường
Lùng kiếm đặc thù chưa phổ biến
Xét suy nhân cách quá phô trương
Lo dân, giúp nước do tài đức
Chẳng phải vì chung một chữ đường
2*
Đường lối quanh co vẫn trọn tình
Trước điều nan giải biết phân minh
Châu Long chặt dạ tròn ân nghĩa
Dương Lễ bền lòng vẹn đức tin
Giúp bạn thoát qua cơn bĩ cực
Đưa người ra khỏi lối đào sinh
Lưu Bình gặp những tâm hồn ấy
Đã biết sửa mình đến hiển vinh
3*
Hiển vinh vì biết phải tâm đồng
Cùng sống cho nhau với tấm lòng
Ân nghĩa giúp xây nhiều ước vọng
Tình thương đem đến những chờ mong
Nếu còn thêm được tài và trí
Thì sẽ vương theo hỗ với rồng
Câu chuyện Lưu Bình-Dương Lễ ấy
Được đời nhắc nhở với Châu Long
4*
Châu Long! nghĩ lại lúc cơ hàn
Anh muốn cùng em được vấn an
Đi học không đành, đau tấc dạ
Đến trường thua sút, buốt tâm can
Đêm đêm đọc sách, dầu hao hụt
Bữa bữa ăn cơm, cháo ngỡ ngàng
May có Lưu Bình thương bạn khổ
Giúp anh thoát khỏi cảnh lầm than
5*
Lầm than để biết vượt phong ba
May mắn cho ta được một nhà
Mơ ước, sách đèn, rèn chí cả
Công thành, danh toại, kết xe hoa
Từ khi trấn nhậm quan Tri phủ
Nay mới tìm ra bạn ngọc ngà
Anh vội đôi lời cùng cạn tỏ
Nhờ em giúp sức vượt đường xa Nguyễn Gia Linh
Xin các bạn nhớ đón xem Phần 2, kỳ tới
Nỗi lòng người vợ-Phần 2 6*
Đường xa, xa thẩm tận non đoài
Nên muốn bạn mình hết tỉnh say
Aûnh đến tìm anh, mong giúp sức
Anh không gặp ảnh, ước đua tài
Chỉ sai quân lính đưa cơm hẩm
Lại gọi tên hầu, đải muối cay
Cố tạo cho người lòng uất hận
Để người quên hết chuyện chông gai
7*
Chông gai vượt khỏi đến nơi nầy
Nếu đúng là tay có trí tài
Bỏ được những gì thường ỷ lại
Làm xong mấy việc khá chua cay
Thấy trăng mà nhớ dừng chân mỏi
Nhìn khói sao nhờ chuyển gió mây
Biết góp sao trời thành đóm lửa
Mới là biết vận rủi hay may
8*
May mắn cho mình gặp bạn xưa
Đền ơn đáp nghĩa mấy cho vừa
Không còn thao thức chờ sương sớm
Hết lúc mỏi mòn đợi nắng trưa
Nên giúp người qua cơn hoạn nạn
Hãy đưa bạn khỏi lúc giao mùa
Dầu sao vẫn phải đem hoài bảo
Không giữ bên lòng cảnh muối dưa
9*
Muối dưa tình cảm khó cân phân
Có chuyện nhờ em xử vẹn phần
Chồng vợ trăm năm hằng gắn bó
Bạn bè một kiếp khó chu toàn
Phải đành lấy đạo nung tâm trí
Không thể đem vàng đổi nghĩa nhân
Em đến một vùng phong cảnh đẹp
Mở dùm quán trọ khách dừng chân
10*
Dừng chân, đối ẩm hết bơ vơ
Em có người quen giúp đỡ hờ
Đọc sách, rèn văn, hong gió mát
Nuôi tằm, dệt cửi, đón trăng mơ
Để trông, để đợi người xa đến
Rồi hẹn, rồi mong, giấc mộng chờ
Người sẽ nung lòng cùng luyện chí
Đến ngày đối diện với nàng thơ Nguyễn Gia Linh Xin quý vị nhớ đón xem: Nỗi Lòng Người Vợ 3
Nỗi lòng người vợ Phần 3 Nguyễn Gia Linh
11*
-Thơ mộng hay thêm mối thảm sầu
Gánh nhiều trách nhiệm với lo âu
Đào tơ liễu yếu, trong sương gió
Mình hạc xương gầy, giữa bể dâu
Nặng nhẹ một mình khuân vác nổi?
Khó khăn đơn lẻ gọi về đâu?
Vàng son em quyết không phai lạt
Chỉ sợ canh khuya quá dãi dầu
12*
Dầu dãi nhưng em sẽ hết tình
Mong người thấu hiểu nghĩa trung trinh
Bên đường quán vắng, em chờ bạn
Trong chốn phòng thư, anh vững tin
Nếu biết Lưu Bình còn ý chí
Thì đem “khố chuốỉ” (*) khích tâm linh
Ngày mai trăng sáng soi vườn hạnh
Sẽ dẫn người qua chốn hiển vinh
13*
Vinh hiển chờ sau sẽ luận bàn
Bây giờ muôn việc sắp hàng ngang
Đi tìm bến mộng xuôi đường nước
Đến kiếm hồ sen trải nắng vàng
Mái lá đơn sơ che gió táp
Chiếc lều gọn ghẽ tránh mưa chan
Nụ cười vẫn nở trên môi thắm
Đón tiếp người xa lở độ đàng
14*
Giữa đàng, trăm nỗi dạ hằng ghi
Không dám cùng ai để lỗi nghì
Khuya sớm nào lo hồi khổ cực
Nắng mưa đâu quản buổi hàn vi
Tam tòng ngoài mặt tròn song hỉ
Tứ đức trong lòng vẹn ngủ thi
Cố sống cuộc đời sao đáng sống
Màng chi thế sự kể từ ly
15*
Ly cách nhưng mà trọn nghĩa nhau
Còn hơn bên cạnh trắng vàng thau
Lều thưa sáu khắc ôm hình bóng
Quán nhỏ năm canh bạc mái đầu
Trúc diệp thẳng ngay dầu gió dập
Sen hồng hương thắm dẫu bùn nâu
Đường đi gặp phải bao giông bão
Chẳng để lòng chao bởi thảm sầu Nguyễn Gia Linh
Xin quý vị nhớ đón xem Nỗi Lòng Người Vợ Phần 4
Nỗi lòng người vợ - Phần 4 Nguyễn Gia Linh 16*
Sầu thương khúc nhạc khá lâm ly
Chỉ để cho mình chậm bước đi
Đã quyết theo đường chông gai đó
Thì đâu ngại nẻo khó khăn gì
Công danh chưa sánh cùng nam giới
Aân nghĩa nào thua với nữ nhi
Anh hỡi sân Trình em đã hứa
Lưu Bình chắc chắn sẽ vinh qui!
17*
-Hồi qui, kể hết chuyện ngày qua
Eùn liệng thoi đưa, bóng xế tà
Hoa lá xinh tươi khoe sắc thắm
Sáo chim hớn hở hót vang ca
Rồi mùa thu đến, rơi tơi tả
Lại nắng chiều buông, chiếu thiết tha
Thấy dáng người trông đang lấp ló
Như tìm chổ trốn ánh trăng ngà
18*
-Trăng ngà, lỡ bước đến nơi đây
Xin tạm dừng chân tại chốn nầy
Aùnh mắt đượm buồn, đầy mỏi mệt
Tia nhìn yếu đuối, thoáng mê say
Cầm ly trà nóng, hồn thơi thới
Nâng chén cơm lành, dạ ngất ngây
Mấy chốc phục hồi phong độ cũ
Nhưng không xóa hết nỗi u hoài
19*
-U hoài để mất cả thời cơ
Không trách người sao quá hững hờ
Những tưởng tiền tài luôn có sẳn
Nào hay quyền thế cũng làm ngơ
Tủi thân cha mẹ nơi tiên cảnh
Hỗ thẹn đời con chốn mập mờ
Đến lúc giật mình khi tỉnh ngộ
Giữa đời chỉ thấy bóng bơ vơ
20*
Bơ vơ mới hiểu khúc cùng nôi
Mới rõ tình đời bạc giống vôi
Người bạn năm xưa thân mến giúp
Huyện quan phủ nọ thảnh thơi ngồi
Đâu còn nhớ lại sân trường cũ
Nào có tìm về chốn “ mã ngôi” (*)
Đã hết cái thời nông cạn ấy
Thôi đành sửa lại cái thằng tôi
Xin các đón đọc: Nỗi lòng người vợ Phần 5 để hiểu rõ thái độ của Lưu Bình trước sự ân cần của người đẹp Châu Long, Lưu Bình sẽ cố gắng học hành như thế nào.?
(*) Nơi hẹn của hai người bạn Tôn Tẩn và Bàng Quyên
Nỗi lòng người vợ - Phần 5 Nguyễn Gia Linh
21*
Tôi đã dặn mình dệt ước mơ
Dầu trong đau khổ kết mong chờ
Không đem ngày tháng pha sầu não
Chẳng để tâm tư thấm bụi mờ
Quyết chí luyện rèn bao học sử
Bền lòng trau chuốt mấy vần thơ
Nhưng đời không phải như ta tưởng
Tìm kế sinh nhai, chuyện bất ngờ!
22*
-Bất ngờ, xin chớ trách chi mình
Đã biết lỗi lầm, ai dám khinh
Quán nhỏ bên đường nhiều chén dĩa
Thư phòng hiên sách, mấy chồng kinh
Đồng tâm quán xuyến lò hương khói
Chung sức dồi trau cửa Khổng Trình
Chờ đến khi nào tròn ước nguyện
Sẽ đền đáp lại nghĩa ba sinh
23*
-Ba sinh hương khói nguyện đền bồi
Cảm tạ thâm tình tỏ khúc nôi
Gặp bước đường cùn còn bếp lửa
Đến hồi vận lở được nồi xôi
Nghĩa ân một kiếp không phai nhạt
Công đức trọn đời chẳng đãi bôi
Trước mắt rực lên vùng biển rộng
Xé màn đen tối phủ trùm đời
24*
Đời dạy cho tôi mấy chữ tòng
Còn cho gặp được một Châu Long
Thân nầy không thể nên danh phận?
Trí nọ làm sao đoạt vãi rồng?
Thời thế đổi chiều xoay vận hội
Ngọn cờ theo hướng thổi đông phong
Từ đây đã hết miền xuôi ngược
Quyết chí dồi trau cả tấm lòng
25*
Lòng thành, ý thiện kết đường tơ
Để hết qua bên chuyện hải hồ
Sáng sớm chung trà, sen ướp đọt
Đêm tàn câu phú, ý hòa thơ
Giai nhân, ánh mắt chan hoài mộng
Quân tử, cõi lòng ngạt ước mơ
Hứa hẹn ngày về quê bái tổ
Cũng là đúc kết một thời cơ Nguyễn Gia Linh
Đã quyết chí dồi trau kinh sử, muốn biết Lưu Bình đi thi như thế nào, xin mời quý vị nhớ đón xem Nỗi Lòng Người Vợ - Phần 6
Nỗi lòng người vợ-Phần 6 Nguyễn Gia Linh 26*
Cơ hội ngàn năm, mây thoáng trôi
Nhân tài nắm được mấy người thôi
Biết đem thiếu thốn xây mơ ước
Hiểu lấy chông gai đắp mộng đời
Cố gắng không ngừng không bỏ dở
Chuyên cần chẳng nghỉ chẳng hề lơi
Có công mài sắt nên kim đó
Quyết chí thành công để vẹn lời
27*
Lời vàng tiếng ngọc, vẫn đinh ninh
Văng vẳng bên tai hối thúc mình
Ai đã nghe qua câu nhắc nhở?
Ai từng biết rõ chuyện hy sinh?
Thì đem hơi sức rèn tâm trí
Hãy lấy tim gan luyện nghĩa tình
Cho đến khi nào ân oán vẹn
Mới mong chổ đứng ở cung đình
28*
Hội, Đình, chức phận, chuyện về sau
Mình cố thu vào vạn ánh sao
Để lấy tia trời nung trí tuệ
Hầu đem bóng nguyệt dệt tâm bào
Oân văn luyện sử cho thuần thục
Đọc sách ngâm thơ đến rạt rào
Chiếc lá thu phong vừa lả tả
Bắt đầu chuẩn bị chuyến ly tao
29*
Ly tao với cả nỗi niềm lo
Không để cho ai lỡ chuyến đò
Sửa soạn sử thi bao bọc vải
Góp gom mắm muối mấy vòng mo
Chia tay bịn rịn lời khuyên nhủ
Tiễn bước rưng rưng lệ dặn dò
Hứa hẹn sau kỳ thi khảo hạch
Trở về đón rước một nàng thơ
30*
Thơ thẩn trên đường vang tiếng ca
Trai thanh gái lịch khắp chương tòa
Cũng lều cũng chõng thông kinh sử
Đồng hội đồng thuyền kết lụa hoa
Quân tử tỏ tài trên giấy thắm
Thuyền quyên khoe sắc với hương xa
Một may chàng đỗ khoa thi ấy
Nàng cũng cao sang hết cả nhà Nguyễn Gia Linh Muốn biết không khí trường thi như thế nào và kết quả khóa thi ra sao, xin mời quý vị nhớ đón xem Nỗi lòng người vợ - Phần 7 của Nguyễn Gia Linh
Nỗi lòng người vợ - Phần 7 Nguyễn Gia Linh 31*
Nhà cửa kinh thành khá chỉnh trang
Đón chào tất cả những tân quan
Trạng Nguyên khởi xướng đầu danh sách
Bảng Nhởn kề bên trước bảng vàng
Kế đến Thám Hoa, danh bất hủ
Sau cùng Tân Cử, trí thênh thang
Người người hớn hở xây đời mới
Mừng khóa thi nầy được vẻ vang
32*
Vang danh Tiến sĩ khắp thôn làng
Áo gấm hồi qui thật rỡ ràng
Tiếng trống tiếng chiêng khua ỏm tỏi
Cờ vàng cờ đỏ phất thênh thang
Lính hầu sau trước che dù lộng
Dân chúng hai bên đứng xếp hàng
Hớn hở Lưu Bình về quán nhỏ
Sững sờ, vắng lặng một màu tang!
33*
Tang biến, trong lòng, bức cẩm nang
Của người trở lại chuyến đò ngang
-Mừng huynh đã được nên danh phận
-Thương thiếp nay về với liễu trang
-Chúc tụng Lưu Bình danh vạn thuở
-Ngợi khen Tiến sĩ trí muôn ngàn
Hỡi ơi! Công toại mà chi nhỉ
Có phải được dành tiếng thở than?
34*
Một tiếng kêu than động đến trời
Bao nhiêu hy vọng, bấy nhiêu lời
Tưởng đem áo gấm chưng quà cưới
Nào ngỡ đau thương chuốc cuộc đời
Hạnh phúc là đâu, quan với tước?
Công danh, có phải, nước cùng nôi?
Châu Long, em hỡi sao đành đoạn
Cắt đứt cầu treo để rã rời
35*
Rã rời thân xác ý chơi vơi
Lại nhận được thư , kính cẩn mời
Của kẻ đương quyền cầm vận mạng
Chính quan Tri phủ nắm cơ trời
Nực cười, kẻ khéo trò lừa đão
Chán nản, người sao chuyện đổi dời
Dưa muối ngàn thu còn nhớ lại
Huống gì chỉ mới mấy năm thôi
Lưu Bình vinh quy bái tổ về làng, thì hỡi ơi, người đẹp Châu Long đã ra đi, chỉ để lại một bức thư, chúc mùng sự thành côïng của Lưu Bình. Quá đau đớn ê chề lại nhận được thiệp mời của Dương Lễ. Quyết định đến dự tiệc, để sĩ vã người bạn vong ơn...
Xin mời quý vị nhớ đón xem phần kết thúc kỳ tới.
Nguyễn Gia Linh
Nỗi Lòng người vợ -Phần 8
Nguyễn Gia Linh
36*
Thôi cũng cầm lòng đến Thảo viên
Để nghe nhắc lại chuyện hàn huyên
Xem quan Tri phủ thề nhân nghĩa
Thấy kẻ vong ơn kể bạc tiền
Đừng tưởng trời cao không ánh đuốc
Mà quên đất rộng chẳng thuyền quyên
Giật mình, hình bóng tương tư hiện
Âu yếm kề bên ... đấng bạn hiền!
37*
Bạn hiền sánh bước với giai nhân
Họ quả nên duyên nghĩa Tấn Tần
Tất cả lâu đài như sụp đổ
Bao nhiêu giấc mộng thảy tiêu tan
Tấm lòng cao cả so trời biển
Tâm ý sâu xa tựa sóng ngàn
Kính cẩn Lưu Bình chào các bạn
Đệ huynh từ đấy thật hiên ngang
38*
Ngang ngửa trời thu đỗ lá vàng
Nào hay hai bạn quá cao sang
Châu Long hương sắc hơn Dương Thị (***)
Dương Lễ đức tài khác Phạm Lang (****)
Đem sắc, đem hương nung ý chí
Lấy tài, lấy đức luyện tâm cang
Cũng nhờ hai bạn tri âm ấy
Mới có Lưu Bình vẹn nghĩa ân Nguyễn Gia Linh
Lisbonne, ngày 17-07-2003 (*) Trần Minh khố chuối
(**) mã ngôi nơi hẹn của hai người bạn Tôn Tẩn-Bàng Quyên
(***) Dương Quí Phi
(****) Phạm Lãi
Chuyện Nỗi Lòng Người vợ tức chuyện Lưu Bình-Dương Lễ đã kết thúc, mời quý vị nhớ đón xem chuyện Tình Người Trung Hậu của Nguyễn Gia Linh
Quan Âm Thị Kính Ngày xưa tôi mới lên năm Mẹ tôi kể chuyện Quan Âm Phật Bà Có người thiếu phụ mặn mà Tên là Thị Kính, nết na dịu hiền Có chồng gia đạo ấm êm, Vợ ngoan dâu thảo đã yên phận mình Tam tùng tứ đức vẹn gìn, Bà con thân thuộc, xóm giềng mến thương. Một hôm chàng ngủ trên giường, Nàng ngồi kế cận bên chàng vá may Chợt thấy râu mọc không ngay, Le the càm dưới một vài sơi thôi Kéo con sẳn có đây rồi Vội vàng cầm lấy hớt thôi râu chàng. Giựt mình, choàng dậy hoảng hồn Không suy cặn kẻ cho tường ưng oan … Thế rồi ý quyết tâm thành Cải trang ra một trai lành khôi ngô Đến chùa xin được vào tu Qui y tam bảo công phu sớm chiều Nâu sòng kinh kệ giáo điều Pháp danh thầy đặt hiệu là Kỉnh Tâm Một hôm sáng sớm ngày Rằm Hái hoa cúng Phật lệ hằng xưa nay. Thị Mầu bỗng đến nơi đây Trộm nhìn chú tiểu lòng ngây ngất lòng Người đâu xinh đẹp lạ lùng ! Vì sao sớm vội tu hành uổng thay ! Thôi thôi đó hãy cùng đây Kết duyên chồng vợ xe dây tơ hồng … Vị Tiểu khai chẳng biết gì, Thị Mầu vu khống, tôi thì chịu oan ! Hòa thượng nước mắt chứa chan, Thương thay đệ tử ưng oan chưa tường Từ bi xúc động lòng thương Xin quan làm phúc mở đường nhiêu sinh … Sư ông nước mắt chan hòa Đọc lời di chúc kể qua chuyện mình! Sự phụ con xin trần tình Cùng là cha mẹ nỗi mình chịu oan Vì cọng râu phải vở tan Tình chồng nghĩa vợ đôi đàng rẻ phân! Quyên sinh thì lỗi hiếu thân Giả trai thí phát dưới chân Phật đài Nghiệp oan chưa dứt buông tha Cho nên con chịu oan gia Thị Mầu! Xin cha mẹ chớ thảm sầu, Và tha cho trẻ ơn sâu chưa đền … Kỉnh Tâm đắc đạo chơn linh Quan Âm Bồ Tát làm thinh độ đời Diệu-Chơn-Ngộ Minh Lý Thánh-Hội Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, Đặc San Trung Thu, Rằm Tháng 8 Quí Sửu (1973)
Quan Âm Thị Kính (Phần 1)
Song Linh
1*
Đáo đầu thiện ác chốn trần ai
Rồi sẽ tỏ tường chuyện trái sai
Tuổi nhỏ ông cha rèn lễ giáo
Ngày thơ thầy mẹ luyện văn tài
Dịu dàng gắn bó tình son sắt
Tha thiết chăm lo nghĩa dặm dài
Hạnh phúc gia đình luôn thắm đượm
Ngờ đâu họa gởi với tai bay
2*
Tai bay không thể tránh mây vần
Thị Kính danh xưng, đẹp Tấn Tần
Bỗng thấy cọng râu nằm chỉa ngược
Sẵn cầm chiếc kéo định tia ngang
Giật mình chợt tỉnh, chồng la hoảng
Lo lắng, kinh hoàng, vợ lạy van
Lý đúng, tình ngay ai thấu hiểu ?
« Giết chồng ma miệng vẫn kêu oan » ?
3*
Oan khiên, thôi đã hết mong rồi !
Bể hóa cồn dâu chịu rẽ đôi
Mẹ mắng con hư , sầu vạn thuở
Chồng xua vợ hiểm, xấu muôn đời
Tủi thân cha mẹ, dầy nuôi dưởng
Hỗ thẹn tông môn, nặng đắp bồi
Ân hiếu kiếp nầy đành lỗi phận
Chỉ còn đền đáp kiếp sau thôi!
4*
Thôi gởi lòng son với mấy dòng
Từ đây ân hiếu hết chờ mong
Ra đi trước mặt tình cha mẹ
Bỏ lại sau lưng nghĩa vợ chồng
Lửng thửng bước đi trong tuyết lạnh
Thẫn thờ lệ nhỏ giữa trời đông
Đời không còn có gì mơ tưởng
Chỉ thấy trong hồn một chữ không
5*
Không đủ lương khô để độ đường
Ra đi đâu biết nẻo nào thương
Mấy ngày vượt suối lìa quê quán
Bao đoạn nằm gai khỏi phố phường
Nghe vẳng tiếng chuông vang vọng đến
Mừng thầm thiền viện phù đồ nương
Cẩn trình thưa bẩm cùng sư phụ
Con, Kỉnh Tâm: quỳ giữa Phật đường Song Linh (Đặng Xuân Linh và Nguyễn Gia Linh) Còn tiếp Mời quý vị đón xem
Quan Âm Thị Kính (Phần 2) 6*
Phật đường đã quyết cải nam tu
Xa lánh trần gian, mấy chữ tù
Tối tối cầu kinh an trí não
Ngày ngày quét lá dọn tâm tư
Hạ qua cây cỏ tươi màu biếc
Thu đến huệ hồng thắm sắc nhu
Vui vẻ mai này ngày sóc vọng
Chưng đầy hoa quả, tụng vang chùa
7*
Cảnh chùa quét dọn sạch trong ngoài
Chuẩn bị ngày rằm chẳng lệch sai
Tín nữ nhang đèn hành lễ Phật
Thiện nam hương khói kỉnh cung Ngài
Trước hiên, phong cảnh vui tươi lạ
Trong điện, Phật đài yên tỉnh thay
Mầu Thị, môi hồng cùng má thắm
Nhởn nhơ ong bướm lượn vườn mai 8*
Vườn mai, sư tiểu lánh trần đời
Đâu hiểu từ đây phải tả tơi
Thần sắc người tu sao gợi mến
Tác phong kẻ đạo chẳng khiêu mờiù
Đủ làm mê mẩn tim ngờ nghệch
Vừa chuốc ngu khờ kẻ lả lơi
Mơ ước một ngày chung luyến ái
Vì đâu hiểu được đóa hoa trời
9*
Trời xanh mây trắng ngát hương hoa
Mầu thị sum se cánh lượt là
Bám sát sa di khi quét dọn
Kề bên chú tiểu lúc di đà
Người tu cố tránh câu phong nguyệt
Kẻ hợm không rời chuyện giới ba
Quen thói nuông chiều cùng nịnh bợ
Tức mình, trả hận quyết không tha
10*
Thối tha, không viết nổi vần thơ
Hận tức làm cho trí óc mờ
Đêm tối, trăng tròn khơi máu dục
Xuân về gió mát, gợi lòng mơ
Hợp tình, cô tớ, mưa vần vũ
Đồng hội, bến thuyền, cột nhấp nhô
Oan trái từ đây mang nghiệp chướng
Truân chuyên mở lối tự bao giờ Song Linh (Đặng Xuân Linh và Nguyễn Gia Linh) Còn tiếp Mời quý vị đón xem
Quan Âm Thị Kính (Phần 3) 11*
Giờ đây khúm núm, tỏ cùng cha
Tội lỗi gây ra, tiểu quét chùa
Tím ruột, đưa đơn, thưa xả huyện
Bầm gan, đội sớ, hỏi sai nha
Dây oan trói chặc đài sen rã
Trái nghiệt buộc ràng nhục thể sa
Thân xác tả tơi vì khảo hạch
Nhưng lòng đã quyết chẳng kêu ca
12*
Chẳng kêu, chẳng kể chuyện oan tình
Đệ tử từ lâu giữ chữ minh
Miệng khó giải bày niềm uẩn khúc
Thân đành hứng chịu nổi oan hình
Một roi bảo: có… , quan tha bổng
Hai gậy khai: không…, miệng nín thinh
Nông cạn, phú ông thêm giận dử
Hại người thêm xấu tuổi tên mình
13*
Mình đau thân xác, khổ tâm thầy
Làng xả bảo người đuổi khỏi đây
Sư phụ khuyên con nương góc viện
Tiểu đồ vâng lệnh ở chòi cây
Kỉnh Tâm am thảo yêu ngôi vắng
Đức Phật đài cao thấu đức dầy
Xa lánh thế nhân vui tiếng mỏ
Không màng hận oán, chẳng phiền ai
14*
Phiền ai phận bạc đến thiền môn
Duyên với mỏ chuông chẳng oán hờn
Bao nỗi phong ba lòng quyết giữ
Lắm điều trần trược dạ không sờn
Oa oa tiếng trẻ gần hàng cải
Văng vẳng giọng người cạnh thảo sơn
Lòng quyết hại người, sao ác hiểm?
Tiểu thơ phú hộ đến trao con! 15*
Trao con, người thật quá vô nghì
Bản chất gian manh, hiểu được gì
Phận mỏng xác nhờ lều thiếu thốn
Đưcù dầy thân ở mái hàn vi
Trưa chiều bồng bế khôn cầu nguyện
Sớm tối vỗ về khó thệï quy
Hướng thiện tràn lòng câu bác ái
Đuốc hồng rọi thấu bởi từ bi Song Linh (Đặng Xuân Linh và Nguyễn Gia Linh) Còn tiếp Mời quý vị đón xem
Quan Âm Thị Kính (Phần 4) 16*
Từ bi nuôi trẻ sớm nên người
Kẻ miệt, người khinh, ghét ngập trời
Đau khổ xác thân đành chịu đựng
Mỏi mòn thần trí chẳng hề lơi
Con thèm bú sửa dòng êm ấm
Cha bếù xin người giọt thắm tươi
Đóng cửa, lắm lời… cho sáng mắt
Khép tình nhân ái,… nước cơm nuôi
17*
Nuôi con khuya sớm thức canh chầy
Aên uống nào ai biết được đây
Thân thấm gió sương dần sức kiệt
Trí mòn tình nghĩa đến hơi gầy
Thời gian thấm thoát trăng tròn khuyết
Ngày tháng phôi pha nắng thiếu đầy
Rồi một buổi chiều tim cạn máu
Đau lòng, kêu trẻ đến giường ngay
18*
Ngay ngắn, nghe cha tỏ mấy lời
Cha không còn sống được bao hơi
Xót thương tuổi nhỏ thêm đơn chiếc
Đau khổ thân gầy lại cút côi
Cha phảiù đi về miền giới hạnh
Con nên tìm đến chốn thiền ngôi
Trước khi nhắm mắt, cha còn trối
-Con đến Sư Ôâng để thỉnh mời!
19*
Mời ngay sư phụ tới bên giường
Vừa trút tàn hơi nỗi xiết thương
Bên gối thư đề gia tộc họ
Trên tay Thầy mở nét vô thường
Lạy Thầy nuôi dạy con thơ dại
Kính Phật chứng dùm phận nữ cương
Nhân thế nỡ đành gieo thảm trạng
Cho người phải chịu lắm tai ương
20*
Tai bay, vạ gởi tại quan nha
Không chịu sử rành chỉ khảo tra
Kính thỉnh người trên mau xét lại
Cung mời phú hộ sớm xem qua
Tội người làm quấy còn thêm dối
Lỗi kẻ cầm cân chẳng biết hòa
Nhục nhả Thị Mầu không chổ trốn
Thôi đành hứng chịu mọi dèm pha Song Linh (Đặng Xuân Linh và Nguyễn Gia Linh) Còn tiếp Mời quý vị đón xem
Quan Âm Thị Kính (Phần 5) 21*
Dèm pha tỏ rõ, mấy lời thư
Cho thấy người đi, bụng rất từ
Ở với Mẹ Cha chưa trọn hiếu
Về miền Sơn tự chẳng tròn tu
Có chồng chửa vẹn đường cung phụng
Nhận tử không thành nghĩa dưỡng sư
Con kính lạy Thầy cùng cha mẹ
Con về quên hết chuyện ân thù
22*
Thù đã không còn, phước triển khai
Trách ai lừa dối, bị phơi bày
Thượng tâm, lượng cả, người thương tiếc
Gian xảo, hẹp hòi, tiếng xấu bay
Tích đức hồn về nơi cực lạc
Tu nhân sen nở chốn Bồng Lai
Ngày nay gương tốt còn soi mãi
Bồ Tát muôn đời, thật chẳng sai Song Linh (Xuân Linh và Gia Linh)
Mùa hè Lisbonne-Bordeaux tháng 6 và 7 năm 2003
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: