THƠ ĐƯỜNG LUẬT (Truyện thơ - Song Linh)
Thuyền đơn vuợt sóng Chương 8 : Hiền hỏi và nhận 2 trẻ mồ côi về nuôi 37. Vơi đầy hai trẻ sống bên người No ấm trong tình thắm đượm tươi Thuần cậu trai, tròn xuân đủ bảy Hạnh cô gái, đúng tuổi vừa mười Trời cao chẳng bạc thân đơn dại Hạnh phúc nào hơn, dạ mến cười Phụ giúp trong ngoài cùng học chữ Qua rồi đói khổ dám chi lười Đặng Xuân Linh
Thuyền đơn vuợt sóng Chương 9 : Vừa buôn bán vừa dạy hai con 38 Lười nhác không thành sự nghiệp đâu Siêng năng cần mẫn bước sang cầu Tâm luôn nhẫn nại dù cay đắng Dạ cứ trì kiên mặc dãi dầu Chí quyết làm nên câu Bố dặn Lòng đơn ghi tạc ý thân sâu An khương nguồn sống trong thời thuở Vẫn nhớ lời xưa chữ thuận đầu Đặng Xuân Linh
Thuyền đơn vuợt sóng Chương 9 : Vừa buôn bán vừa dạy hai con 39. Đầu tiên thuận lợi việc đang mơ Dẫu cực thành nên sự ước chờ Hai đứa con nuôi ơn thấm mộng Một người mẹ dưỡng cảm tràn bờ Tảo tần vẫn dạy đôi hồn nhỏ Cực nhọc luôn gìn nết trẻ thơ Giáo huấn chim non lời lễ độ Dù sao tuổi bé tất ơ hờ Đặng Xuân Linh
Thuyền đơn vuợt sóng Chương 9 : Vừa buôn bán vừa dạy hai con 40. Nào hờ dạy bảo ở trong đời Gió bão qua rồi vạn sự khơi Gạo…bánh dọn thu…xem cửa tiệm Song then cài chặt…tối màn trời Tâm yên phẳng lặng sau khi ngủ Dạ lặng yên bình trước lúc ngơi Tự quyết lo toan đời sống mới Luôn luôn bền chí, đức không vơi Đặng Xuân Linh
Thuyền đơn vuợt sóng Chương 9 : Vừa buôn bán vừa dạy hai con 41. Vơi là chửa trọn tấm tình chung Ước trở mùa xuân đượm lá rừng Trái ngọt ươm thơm nguồn ngọt chất Cay chua thải tặng vị chua trung Tâm hồn bác ái theo hình thiện Dạ ngọc từ bi giữ bóng tùng Cực nhọc luôn vui cầu ấm áo Chờ người hối cải, đợi lai trùng Đặng Xuân Linh
Thuyền đơn vuợt sóng Chương 10 Luật thân sơ thất sở 42. Mênh mông trời đất chốn phù vân Cô độc thân sơ mệt thấm dần Ngày tháng đơn côi thèm mái ấm Thời gian lặng lẽ nhớ tình thân Bạn bè thuở lúc…, đà xa hết Mai trúc từ khi…, cũng vắng tăm Đường to lối nhỏ mòn chân kiếm Mong tìm bước vợ dặm xa gần Đặng Xuân Linh
Thuyền đơn vuợt sóng Chương 10 Luật thân sơ thất sở 43. Xa gần nghĩ thấm vợ khuyên than Tự lỗi ngày xưa đối xóm làng Kẻ thị không nhìn, chê nghĩa bạc Người khinh chẳng giúp, phá trang khang Ngồi nơi góc phố nghiền đen tối Tạm dưới mái hiên biết đá vàng Hối hận giờ đây ôi muộn quá Một đời mấy bậc giọng âm thang* Đặng Xuân Linh
Thuyền đơn vuợt sóng Chương 10 Luật thân sơ thất sở 44. Âm thang trầm bỗng quyện hồn ơi! Lỗi bởi do ta tội ngất trời Dĩ vãng lo toan giờ chẳng khổ Hiên giờ ấm áp phúc không vơi -Lo chi bọn hỗn đày cho thấu -Để vậy bè hư biết nhục rồi Thất sở đêm trường trăn trở mãi Suốt đời nguyện hối tận tấm tôi Đặng Xuân Linh
Thuyền đơn vuợt sóng Chương 11 : Nạn đói 45. Suy đời Luật sẽ ngược về đâu Thân khó ngoi buồn khỏi vực sâu Hạn hán thiên tai niềm khổ lụy Khô khan ruộng cháy nỗi lo sầu Nhiều nơi, lúa rạ chờ mưa đổ Khắp chốn, dưa khoai đợi giọt cầu Cây cỏ rụi tàn vì nóng gắt Bao nhiêu thưc vật rủ từ lâu Đặng Xuân Linh
Thuyền đơn vuợt sóng Chương 11 : Nạn đói 46. Lâu ngày thất thểu sống bàng hoàng Khát đói hoành hành cả xứ mang Kẻ phú dự trù qua đoạn bửa Người bần ủ rũ đứng đầu làng Ai may thoát khỏi, lòng kinh hãi Ai vốn hiền từ, dạ xốn xang Công việc ruộng nương cam bó gối Thức ăn chẳng đủ khổ đành than Đặng Xuân Linh
Thuyền đơn vuợt sóng Chương 11 : Nạn đói 47. Lầm than nào sợ, đói thân kinh* (kinh hoàng) Mình tự buồn suy hận tự mình Nghĩa mẹ khi xưa không qúi mến Công cha thuở trước chẳng lung linh Luật không biết vợ lưu hà xứ Hiền đã thấy y hiện dạng hình Trước mắt nào ngờ cô chủ quán Bao phen thử thách kẻ vô tình Đặng Xuân Linh
Thuyền đơn vuợt sóng Chương 12 Những ngày chẩn tế 48. Vô tình của Luật quá làm sao !! Duyên khỏi tầm tay tiếc lắm nào Lửng thửng một mình tơi tả đói Lang thang chiếc bóng lạnh lùng bao Nhân gian có kẻ từ tâm tánh Thiên hạ là ai giúp bọt bào? Không lọt mải lông, trời thấu rọi Đáo đầu thiện ác ghét thương ngào Đặng Xuân Linh
Thuyền đơn vuợt sóng Chương 12 Những ngày chẩn tế 49. Thương ghét ngào pha lệ* thưởng ban (luật) Hiền luôn ngẫm nghĩ kiếp duyên hàn Ước mơ thoát độ nguồn cơn hạn Mong mỏi qua hồi nắng thế gian Xóm xóm cơm no nào sợ hãi Người người dạ ấm chắc không bàn Tinh thần trợ nghĩa dù tia nhỏ Chén gạo, trao niềm kẻ thở than Đặng Xuân Linh
Thuyền đơn vuợt sóng Chương 12 Những ngày chẩn tế 50. Nào than, thử thách bởi ông Trời Tốt xấu nhân tình lộ mọi nơi Với trái tim son người mến mộ Cùng tâm trí ngọc kẻ thương lôi Nhiều tai nàn vững bền chân bước Lắm nhẫn kiên vương chặt cuộc đời Trì cực nhọc rồi qua sóng gió Lòng Hiền hoài bảo giúp không vơi Đặng Xuân Linh
Thuyền đơn vuợt sóng Chương 13 : Thử thách 51.
Nào vơi tình nghĩa ở trong tâm
Hiền vẫn ngóng tin để dạ thầm
Theo ý vì Cha đà gởi gắm
Vương lòng bởi Luật cứ dò thăm
Đâu ngờ cứu đói người hồi khốn
Mới thấy co ro kẻ sống trầm
Thử thách xem chồng chăng có đổi !
Hay còn quyến luyến thói mê thâm Đặng Xuân Linh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: