Chiều dần rơi...
Dù vẫn biết tình thơ là hư ảo
Đường chông chênh nên chao đảo niềm mơ
Chiều dần rơi...rơi cả những vần thơ
Cho ai mãi mong chờ và ngóng đợi !
Người đứng đấy...cuối đường ta đi tới
Có cùng nhau đi nốt đoạn đường trần ?
Có cùng nhau chia sẻ những gian truân ?
Hay cũng chỉ là một lần lỗi hẹn ?
Đời rơi theo vần thơ không trọn vẹn
Để bàn chân...hụt hẫng...những bàn chân !
Tú_Yên
Và dòng đời đợi nhau, chưa dám hẹn
Vì là thơ, thực chưa gặp một lần
Thì hãy để hồn mơ nơi trời ảo
Ta đang mơ nàng, tuyệt sắc giai nhân
Cứ mơ vậy, cho tim mình khờ khạo
Tìm bóng hồng, khao khát những bước chân
Đời là những áng phù vân
Thơ tình viết để hoá thân cuộc tình
Một chút mong manh
Ghi nhận nhau xúc cảm
Xa nhau nhớ lắm
Và đợi chờ từ sâu thẳm
Thật khó quên
ĐT