Khung trời riêng...của em !
Khung trời riêng của em...
Là những vần thơ cô quạnh.
Bãng lãng...rã rời theo từng mảnh tự tình.
Là nơi giao hoà sáng_tối của tâm linh
Là hụt hẫng, hoang mang cho mình...
và...tất cả !
Khung trời riêng của em...
Sao lại nhiều bâng khuâng chi lạ ?
Anh mơ hồ và xa quá, phải không ?
Hơn nửa đời, đầy dẫy những bão giông...
...
Cũng không biết...
phải nói thế nào cho anh hiểu ?
Khung trời riêng của em...
Chằng bao giờ...thừa
mà hình như luôn...thiếu...
những mặn nồng, ấm áp của trần gian !
Em kiếm tìm, rồi cứ chuốc lấy ngỡ ngàng
Vì mọi thứ như thẳm xa vô cùng và mang mang...vời vợi !
...Của riêng em, nên có bao giờ anh tìm tới
Để dịu dàng trao gửi một bờ vai
Để nhẹ nhàng từng cái nắm bàn tay...
Hay cũng chỉ..........................
..........là mây bay
..............................................gió thoảng ?
Ừ ! Anh nhỉ...
như là mơ...
là một thoáng...
Cuối cùng rồi em vẫn mãi một mình thôi !
Khung trời riêng của em...
Là những tiếng thở dài...
Là những vần thơ...........
............................lặng lẽ...
...............................................rơi...
Là trầm tích của nỗi buồn loanh quanh...
bất tận !
Khung trời riêng của em...
mang quá nhiều lận đận....
Một đời người.................
.....................một nỗi nhớ
......................................................mù khơi.
...
...Của riêng em.....
Là riêng của em đó...
anh ơi !
Mà chẳng hiểu...
sao xa vời quá thể !
Có lẽ...
Cuộc sống nhân sinh luôn luôn là thế
Của riêng mình mà lại quá...tầm tay !
Đêm cô liêu
Ngày trống vắng...
Ai hay ?!
...
...
Đời vẫn rộng...
Khung trời riêng em - lại hẹp !!
Tú_Yên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2008 22:54:59 bởi Tú_Yên >