Tình Thơ Như làn gió
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 60 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 890 bài trong đề mục
Tú_Yên 15.10.2008 10:39:40 (permalink)
0

* Hôm nay trời mưa...
Thật là...buồn !
 
Mưa...
 

Có cơn mưa buồn về ngang phố nhỏ
Từng hạt rơi theo làn gió bay qua
Mưa ngoài trời sao giá buốt lòng ta ?
Để cay đắng thay mặn mà - se sắt !
 
Mưa qua phố...
Cho sầu vương lên mắt ?
Có điều gì là rất thật trong tim ?

Mưa rầm rì...
Con đường vắng thân quen...
Bổng phút chốc dường như xa lạ quá !
 
Mưa lất phất...
Như mơn man cành lá
Như thầm thì những câu hát tự tình
Lá hững hờ...và cứ mãi lặng thinh
Để tí tách từng dòng mưa - như lệ...
 
Nước mắt hay mưa ?
Sao trông buồn đến thế !
...
 
Lặng lẽ chiều...nắng đã ở đâu rồi ?
 
Tú_Yên
#46
    nghinhnguyen 15.10.2008 11:27:26 (permalink)
    0

    Trích đoạn: Tú_Yên


    * Hôm nay trời mưa...
    Thật là...buồn !
     
    Mưa...
     

    Có cơn mưa buồn về ngang phố nhỏ
    Từng hạt rơi theo làn gió bay qua
    Mưa ngoài trời sao giá buốt lòng ta ?
    Để cay đắng thay mặn mà - se sắt !
     
    Mưa qua phố...
    Cho sầu vương lên mắt ?
    Có điều gì là rất thật trong tim ?

    Mưa rầm rì...
    Con đường vắng thân quen...
    Bổng phút chốc dường như xa lạ quá !
     
    Mưa lất phất...
    Như mơn man cành lá
    Như thầm thì những câu hát tự tình
    Lá hững hờ...và cứ mãi lặng thinh
    Để tí tách từng dòng mưa - như lệ...
     
    Nước mắt hay mưa ?
    Sao trông buồn đến thế !
    ...
     
    Lặng lẽ chiều...nắng đã ở đâu rồi ?
     
    Tú_Yên









    Chào Tú Yên. NN nhé thăm.

    Mưa Cuối Mùa

    Những giọt buồn rơi xuống hiên trưa
    Tâm tư trầm lắng theo cơn mưa
    Một vùng kỷ niệm tràn thương nhớ
    Hồi ức quay về những mùa xưa

    Những nẻo mòn qua lá me bay
    Có đôi tình nhân tay trong tay
    Cơn mưa chợt đến ngăn tình tự
    Nhưng làm cõi lòng họ đắm say

    Đi vào cuộc tình những cơn mưa
    Lối nhỏ ta về lá khô đùa
    Nghe như tâm tư còn lắng đọng
    Đất trời đã vào lúc giao mùa

    Có bao cuộc tình trong cơn mưa
    Đã thành huyền thoại - chuyện đời xưa
    Mộng ước không tròn tình vẫn đẹp
    Miên man hoài niệm mưa cuối mùa

                         Nghinh Nguyên

    r
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2008 09:32:23 bởi Huyền Băng >
    #47
      Đình Thế 15.10.2008 21:06:56 (permalink)
      0

      Trích đoạn: Tú_Yên


      * Hôm nay trời mưa...
      Thật là...buồn !
       
      Mưa...
       

      Có cơn mưa buồn về ngang phố nhỏ
      Từng hạt rơi theo làn gió bay qua
      Mưa ngoài trời sao giá buốt lòng ta ?
      Để cay đắng thay mặn mà - se sắt !
       
      Mưa qua phố...
      Cho sầu vương lên mắt ?
      Có điều gì là rất thật trong tim ?

      Mưa rầm rì...
      Con đường vắng thân quen...
      Bổng phút chốc dường như xa lạ quá !
       
      Mưa lất phất...
      Như mơn man cành lá
      Như thầm thì những câu hát tự tình
      Lá hững hờ...và cứ mãi lặng thinh
      Để tí tách từng dòng mưa - như lệ...
       
      Nước mắt hay mưa ?
      Sao trông buồn đến thế !
      ...
       
      Lặng lẽ chiều...nắng đã ở đâu rồi ?
       
      Tú_Yên

      Mưa...
      "...trên cầu ván đóng đinh
      Mưa cho lắc lẻo gập ghình khó đi..."
      Mưa ơi!
      Như nói điều gì
      lục bình ướt át, sầu bi lòng người
      Chiều nay nắng ở đâu rồi
      Để mưa từng hạt ngoài trời bay qua
      Để cho giá buốt lòng ta
      Con đường quen bỗng lạ xa quá chừng
      Sầu vương lên mắt rưng rưng
      Giọt mưa hay lệ như từng giọt mưa
       
      Ơi đường xưa
                                       ƠI người xưa!!!
      Về ngang phố nhỏ
                                           ..........cơn mưa chợt buồn
                    ĐT
      #48
        Tú_Yên 16.10.2008 08:32:38 (permalink)
        0
        * Chào Nghinh Nguyên
        Cám ơn Nguyên Huynh đã ghé thăm trang thơ Tú_Yên
        (tìm nhà Huynh...khó quá đi !)
         
        * Cám ơn Đình Thế
        Bài thơ hoạ dễ thương lắm đó.
         
        * Thêm chút buồn nữa tặng mọi người nầy.





        Còn lại gì ?!
         

        Gió đưa từng chiếc lá
        Giữa tầng không...rơi...rơi...
        Ta bâng khuâng thầm hỏi
        Người đã ở đâu rồi ?
         
        Sắc chiều buông nhè nhẹ...
        Để hoàng hôn ngang qua...
        Con phố buồn lặng lẽ
        Mưa bay bay...nhạt nhòa !
         
        Lời ru nào văng vẳng ?
        Bãng lãng dường sương mai
        Tiếng ầu ơ theo gió...
        Như hoa cau rơi đầy !
        ...
         
        Để rồi...rồi như thế...
        Thu buồn...buồn như mây
        Thời gian trôi se sẽ...
        Ta còn lại gì đây ?!
         
        Tú_Yên
         
        r
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2008 09:28:25 bởi Huyền Băng >
        #49
          Lê Thị Như Hằng 16.10.2008 09:00:08 (permalink)
          0
           
           
               Chiều mưa buồn
           
           
                  Chiều đi trên phố trong mưa
          Lòng mang nhung nhớ một người đã yêu
                  Trong tim bỗng thấy thiếu nhiều
          Bàn tay, mái tóc ... môi mêm _ khi hôn
                  Mới hai mươi ta yêu vội
          Nên sớm vỡ tan không thể dán hồi
                  Nhìn mưa một mình thấy tội
          Cho con tim yêu _ nghẹn lại rùng mình
                  Dáng nhỏ nhắn _ rất tươi xinh
          Mà in đau lắm _ mình em trong chiều
                  Hạt mưa gợi nhớ tiêu điều
          Phưu du gió gọi trong mưa sầu buồn
           
                                       Phong Linh
           
          ** Phong Linh ghé qua trang thơ của bạn, thấy mưa to quá, ướt hết cả trang thơ  ... Chúc bạn vui
          #50
            Đình Thế 16.10.2008 23:30:31 (permalink)
            0

            Trích đoạn: Tú_Yên




            Còn lại gì ?!                      Gì còn lại!?
             

            Gió đưa từng chiếc lá                    Một chiếc lá thu rơi
            Giữa tầng không...rơi...rơi...           Ai tung nó lên trời
            Ta bâng khuâng thầm hỏi               Biết về đâu lá hỡi
            Người đã ở đâu rồi ?                      Từ nay đời chơi vơi
             
            Sắc chiều buông nhè nhẹ...            Ta đã từng lặng lẽ
            Để hoàng hôn ngang qua...             Nhặt lá mỗi chiều thu
            Con phố buồn lặng lẽ                     Để nhớ thương mùa trước
            Mưa bay bay...nhạt nhòa !             Vọng người xưa mịt mù
             
            Lời ru nào văng vẳng ?                   Ừ mà tiếc làm chi
            Bãng lãng dường sương mai             Lá vàng rơi ngập lối
            Tiếng ầu ơ theo gió...                     Người xưa đã đi rồi
            Như hoa cau rơi đầy !                     Con phố buồn, mòn mỏi
            ...                                              ....
             
            Để rồi...rồi như thế...                      Để nhạt nhoà mưa bay
            Thu buồn...buồn như mây                Để người đi, đi vội
                                                              Để thu buồn như mây....
            Thời gian trôi se sẽ...                      Ta bâng khuâng thầm hỏi
            Ta còn lại gì đây ?!                         Còn gì đây....tình này?!
             
            Tú_Yên                                                       ĐT

             
            #51
              Tú_Yên 17.10.2008 09:11:52 (permalink)
              0
               
              Trà vinh_Quê hương tôi


              Biển Ba Động nước xanh cát trắng
              Ao Bà Om thắng cảnh miền Tây
              Xin mời Du khách về đây...
              Viếng qua mới biết nơi nầy thần tiên



              Chẳng biết từ lúc nào...
              Chẳng biết từ bao giờ ?

              Từ ngày còn bé xíu...Tú_Yên đã được nghe 4 câu thơ trên.
              Cũng chẳng biết Tác giả là ai ! Và mặc nhiên 4 câu thơ ấy trở thành Tài sản chung của dân Trà vinh !

              Trà vinh...
              Một Tỉnh nhỏ...với những hàng cây cao rợp bóng...với những con đường song song xuôi chiều cùng đổ vào trung tâm, đưa ta đến với vùng thị tứ nhộn nhịp, ồn ào.
              Nhưng nẻo đi về luôn mát rười rượi...khiến lòng ta nhẹ nhàng, khoan khoái...và như góp phần làm vơi nhẹ đi nỗi nhọc nhằn, vất vã, lao đao của cuộc sống.

              Trà vinh...
              Với những hàng Dầu...hàng Sao...rất dễ làm ta xao xuyến...

              Con đường yên ả...không khí trầm lắng, nhẹ nhàng...trời như trong trẻo hơn, mây như xanh hơn...
              ...
               
              Tất cả...
              Luôn khiến lòng ta cảm nhận được niềm thanh thản, khi thả bước lang thang, thẩn thờ vào những buổi tối trời trong, gió mát...Khi bóng trăng tròn.nghiêng nghiêng qua những tán lá, cành cây...trãi ánh vàng bao trùm lên khắp nẻo...khiến phố thị như ảo huyền hơn và đẹp đẽ đến vô ngần.

              À ! Còn một con đường...rất ư là thơ mộng...Con đường Học trò...
              Đường Hàng Me đấy !
              Tất cả các Trường học ở Trà vinh gần như quây quần chung quanh con đường nầy...
              Mỗi giờ tan trường, con đường như sáng lên...trắng xóa những...áo dài...

              Những gốc Me già hàng mấy vòng tay ôm, sần sùi, già nua...như sẵn sàng dang tay chào đón Khách tham quan


              Trà vinh_Quê hương Tôi


              Đường Hàng Me...ngày xưa em đến lớp
              Giờ tan trường... bóng mát rợp đường đi
              Lá xoay xoay như muốn nói điều gì...
              Rơi trên tóc...trên đôi tà áo trắng...

              Đường Hàng Me...dường như xa xôi lắm
              Nhưng rất gần...trong từng bước em qua
              Ngỡ là xa...nhưng ở mãi trong ta...
              Trà vinh đó...chan hòa trong trí nhớ !

              Trà vinh ơi ! Luôn gần như hơi thở !
              Dẫu thế nào...Tôi vẫn nhớ Trà vinh !

              Tú_Yên


              Trà vinh_Quê hương Tôi !

              Nên thơ như thế...
              Thân thương như thế...

              Có một giai thoại rất vui, mà dân Trà vinh luôn truyền miệng cho nhau trong những buổi trà dư, tửu hậu...


              Trà vinh đi dễ, khó về...
              Trai đi có vợ, gái về có con...

              Ha...
              Mọi người cẩn thận nhé !
              Có muốn thăm viếng Trà vinh là phải suy nghĩ cho kỹ đấy...kẻo không....Hì...


              Trà vinh_Quê hương Tôi_Mãi mãi chẳng thể nào quên !
               
               
              - Cám ơn Phong Linh đã ghé trang thơ TY. Chúc vui.
              - Cám ơn Đình Thế nhiều lắm đó nhe.
              * Xin mời mọi người thăm viếng Quê hương Tôi_Trà Vinh
               
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2008 21:29:41 bởi Tú_Yên >
              #52
                Đình Thế 18.10.2008 00:06:50 (permalink)
                0


                                                        Trà vinh đi dễ, khó về...
                                                  Trai đi có vợ, gái về có con...

                Ha...
                Mọi người cẩn thận nhé !
                Có muốn thăm viếng Trà vinh là phải suy nghĩ cho kỹ đấy...kẻo không....Hì...
                 
                Ao ước được như thơ
                Rằng đi dễ khó về....
                Trai đi thì có vợ.......
                  Ta đang tỉnh hay mê!!!
                 
                Trà Vinh ơi Trà Vinh
                Miền sông nước hữu tình
                Ước một lần đến đó
                Nhìn Ba Động nước xanh
                 
                Nhìn lá me rơi đầy
                Tà áo trắng ai bay
                Đường học trò bỗng lạ
                Người như tỉnh như say
                 
                Em đó ư! Trà Vinh
                Có gần như hơi thở
                Cho ta gửi chút tình
                Chưa đến mà nhung nhớ
                 
                Dường như xa xôi lắm
                Mà sao như trong ta
                Có từng bước em qua
                Trên đường dài thăm thẳm
                 
                Ta ước làm lá me
                Rơi ngập lối em về
                Trên bờ vai mái tóc
                ... Ôi! ta tỉnh hay mê!!!
                ĐT
                 
                 
                #53
                  Tú_Yên 20.10.2008 08:59:23 (permalink)
                  0
                   
                   
                  *Ảnh K.Sinh gửi tặng
                   
                   
                  Em sẽ lại về...


                  Em hối hã...
                  bước nhanh trên đường hen.
                  Lá rơi đầy để thấy đã vào Thu.
                  Hun hút đường xa cuối nẻo mây mù...
                  Hình như có một người đang ngóng đợi ?

                  Em hối hã...
                  trắng tinh tà áo mới
                  Vành nón che nghiêng để duyên mái tóc thề.
                  Lá đùa vui trên từng bước chân về...
                  Em mãi nhủ...
                  nầy người ơi - chờ nhé !

                  Con đường hẹn...
                  lá Thu rơi - là thế
                  Hàng cây yên bình dường như đã thân quen.
                  Mùa Thu về...
                  bao xao xuyến, dịu êm...
                  Như ôm kín cả nõi lòng thiếu nữ !

                  Nầy người ơi !
                  Những yêu thương xin giữ...
                  Đợi em về...
                  để Thu lại - Đông qua...
                  Chim trên cành ríu rít những lời ca...
                  Chào Xuân mới cho mơ thành hiện thực !
                  ...

                  Em hối hã...
                  nhạt nhòa vùng ký ức...
                  ...

                  Đợi em ư ?
                  Ừ ! Em sẽ lại về !
                   
                  Tú_Yên
                  #54
                    Đình Thế 21.10.2008 23:52:39 (permalink)
                    0
                    Em hối hã...
                    nhạt nhòa vùng ký ức...
                    ...

                    Đợi em ư ?
                    Ừ ! Em sẽ lại về !
                     
                    Tú_Yên
                     
                    "..... Đời mất vui khi đã vẹn câu thề
                    Tình chỉ đẹp khi tình còn dang dở" Hồ Dzếnh
                    Vâng anh đợi em về nhưng chỉ sợ
                    Chuyện chúng mình duyên nợ có còn không!
                    Sợ em đi đã có chút xao lòng
                    Sợ Gió lạ đã mơn man làn tóc ấy
                    Sợ người về nhưng hồn kia gửi lại
                    Và người về nhưng vọng mãi nơi xa
                    Thì dù ngàn chim ríu rít hoan ca
                    Xuân có mới cũng chỉ là ảo vọng
                    Có gì để anh mong ngóng
                    Em về!
                    Nhưng vẫn là mộng của riêng anh
                     
                    ĐT
                     
                    #55
                      Tú_Yên 23.10.2008 07:25:06 (permalink)
                      0

                      Trích đoạn: Đình Thế

                      ...
                       
                      Thì dù ngàn chim ríu rít hoan ca
                      Xuân có mới cũng chỉ là ảo vọng
                      Có gì để anh mong ngóng
                      Em về!
                      Nhưng vẫn là mộng của riêng anh
                       
                      ĐT
                       


                       
                       
                      Thì là...


                      Thì là...
                      Mây gió vu vơ
                      Như vần thơ rụng bên bờ rêu phong
                      Phiêu du giữa khoảng mênh mông
                      Cho bao trăn trở bềnh bồng...
                      trôi qua !

                      Thì là...
                      Người với chính ta...
                      Cùng nhau thả mộng ngân nga...bên đời !
                      ...

                      Thì là...
                      Thì cũng vậy thôi !
                      Chỉ là mơ ước xa xôi...
                      mơ hồ !
                       
                      Tú_Yên
                      #56
                        Tú_Yên 25.10.2008 07:16:21 (permalink)
                        0
                         
                         
                         
                        *Ảnh K.Sinh gửi tặng


                        Có lẽ...


                        Ừ ! Có lẽ...
                        Lâu lắm rồi em không còn làm thơ nữa !
                        Bởi khung trời yêu dấu đã mù xa...
                        Còn lại gì không khi ngày tháng lắm nỗi phôi pha ?
                        Và dốc phố thân quen bỗng lạ xa và buồn như ngày tiển biệt !

                        Ừ ! Có lẽ...
                        Chẳng thế nào anh biết...
                        Những miên tưởng chập chùng thuở đất trời hoang vắng, sơ khai
                        Thuở chúng mình...bàn tay đã rời tay...
                        Nên không thể nào níu giữ được khi tình yêu cứ muốn bay xa...vời vợi ?

                        Em mơ ước...
                        và chờ...
                        và đợi...
                        Tin yêu như mùa về cho hoa cỏ bớt xanh rêu
                        Cho những tiếng cười rộn rã, những ánh mắt nồng nàn...đừng như bóng đổ liêu xiêu...
                        Cho đêm tối đừng bao giờ nhấn chìm ánh sáng !

                        Ừ ! Có lẽ...
                        Em đã quên rồi những vần thơ lãng mạn
                        Một thời vui_buồn...nồng đượm giữa hoàng hôn
                        Phố dốc nghiêng...
                        nghiêng cả những bàn chân
                        Của hai đứa một thời tung tăng như sáo...

                        Phố chiều nay...
                        Mùa thu về thay áo...
                        Và em buồn...
                        buồn đến vô ngần...
                        nên không thể nào viết trọn một bài thơ !
                        ...
                        ...
                         
                        Tú_Yên
                        #57
                          Nguyên Đỗ 25.10.2008 15:06:37 (permalink)
                          0

                          Trích đoạn: Tú_Yên

                           
                           
                           
                          Cũng chẳng biết...


                          Cũng chẳng biết...từ đâu em lại đến ?
                          Để bâng khuâng cho bãng lãng mây chiều
                          Như cơn gió làm trùng dương sóng gợn...
                          Đuổi xa ngàn từng con nước...liêu xiêu !

                          Cũng chẳng biết...sao trời xanh - xanh thế ?
                          Mà niềm mơ lại mù mịt về đâu !
                          Nhân loại cứ miệt mài bao nông nỗi...
                          Dai rồi khôn - khôn_dại...bạc mái đầu !

                          Cũng chẳng biết...rượu vì đâu...cay vậy ?
                          Khi buồn thiu lại ngất ngưỡng men nồng !
                          Ta bước lạc trong vũng đời phiêu lãng
                          Có bao giờ...quên_nhớ...bũa vây không ?

                          Cũng chẳng biết...
                          chẳng thể nào ta biết...
                          Bụi thời gian rồi sẽ nhạt trang thơ
                          Em hụt hẫng trong vòng quay vội vã...
                          Chân trời xa mòn mõi những đợi chờ !
                          ...

                          Cũng chẳng biết...em từ đâu lại đến !
                          Để mơ hồ một nếp nghĩ trong anh
                          Thì thôi nhé...đời chỉ là cõi mộng...
                          Đến và đi...như gió thoảng qua mành !
                          ...

                          Bờ xa...con sóng rầm rì...
                          Vơi_đầy chi mối tình si hỡi người !

                          Tú_Yên 


                           
                           
                          Anh Đóan Biết
                           
                          Anh đóan biết... từ đâu em lại đến
                          Niềm bâng khuâng lãng vãng với mây chiều
                          Như ngọn gió mùa thu về đúng hẹn
                          Rụng lá rừng từng người ngắm đăm chiêu
                           
                          Anh đóan biết... vì sao trời xanh thế
                          Và vì sao lời thỏ thẻ đêm sâu
                          Vọng đi xa cho bạc cả mái đầu
                          Cho mong ước lá mau bay về cội
                           
                          Anh đóan biết... ta vì đâu... lạc lối
                          Tìm quên trong ly rượu mạnh men nồng
                          Em đi rồi giá lạnh tựa mùa đông
                          Trong đáy cốc in hình ai hôm sớm
                           
                          Anh đóan biết kiếp người như sâu rọm
                          Thóat sinh thành bươm bướm lại tìm hoa
                          Cho trần gian lại tình tứ mặn mà
                          Không phai nhạt vòng thời gian năm tháng
                           
                          Nguyên Đỗ
                           
                           

                           
                           
                           
                          #58
                            Tú_Yên 25.10.2008 23:15:26 (permalink)
                            0

                            Trích đoạn: Nguyên Đỗ


                            Anh Đóan Biết
                             
                            Anh đóan biết... từ đâu em lại đến
                            Niềm bâng khuâng lãng vãng với mây chiều
                            Như ngọn gió mùa thu về đúng hẹn
                            Rụng lá rừng từng người ngắm đăm chiêu
                             
                            Anh đóan biết... vì sao trời xanh thế
                            Và vì sao lời thỏ thẻ đêm sâu
                            Vọng đi xa cho bạc cả mái đầu
                            Cho mong ước lá mau bay về cội
                             
                            Anh đóan biết... ta vì đâu... lạc lối
                            Tìm quên trong ly rượu mạnh men nồng
                            ...
                             
                            Nguyên Đỗ
                             
                             
                             
                            Anh không biết !
                             
                             
                            Anh không biết !
                            ...
                             
                            Chẳng thể nào anh biết...
                            Bởi vì đâu mưa rớt mãi bên đời ?
                            Từng cơn gió sắt se hồn buốt giá...
                            Cho thơ buồn...
                            từng con chữ nhẹ rơi !
                             
                            Anh không biết !
                            ...
                             
                            Cuộc đời nhiều lối rẽ...
                            Em lạc loài trong chập choạng màn đêm
                            Làm sao đến khung trời nhiều dấu ái ?
                            Ngày tháng buồn...
                            đầy - rồi lại đầy thêm !
                            ...
                             
                            Anh không biết !
                            Chẳng thể nào anh biết !
                            Em từ đâu...
                            đến...
                            rồi để...lại đi !
                             
                            Đời là thế !
                            Luôn luôn hoài là thế !
                             
                            Được gì đâu !
                            Ừ !
                            Em chẳng được gì !
                            ...
                            ...
                             
                            Tú_Yên
                             
                             
                            * Chào Nguyên Đỗ
                            Rất cảm ơn đã ghé thăm trang thơ Tú_Yên
                             
                            #59
                              Tú_Yên 26.10.2008 17:19:45 (permalink)
                              0
                               

                              Như làn gió...
                               

                              Ừ...thì thế...
                              hãy là niềm mong đợi...
                              Những vần thơ khắc khoải nỗi sầu tư
                              Như làn gió...bay xa và...xa mãi...
                              Giữa trần đời ngàn muôn nẻo thực hư !
                               
                              Ừ...người hỡi...
                              xin hãy làm mây trắng...
                              Vẩn vơ hoài trong khoảng vắng mù khơi...
                              Trời cao vợi và trong xanh...
                              xanh lắm...
                              Ta là mơ...là ảo ảnh - bên đời !
                              ...
                               
                              Đừng nhớ nữa...
                              giấc mộng thường se sắt...
                              Buốt hồn ta chẳng ích lợi gì đâu.
                              Nghìn năm trước...
                              nghìn năm sau...cũng vậy...
                              Yêu mà chi...
                              chỉ chuốc lấy khổ sầu !
                               
                              Ta đứng mãi bên góc đời trống trãi.
                              Nghe thời gian gỏ nhịp để rồi...
                              rơi...
                              ...
                               
                              Quên đi nhé !
                              Này người ơi...quên nhé...
                              ...
                               
                              Ta...ấy mà...
                              đang thơ thẩn - dạo chơi !
                               
                              Tú_Yên
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 60 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 890 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9