.
Thì thương...một chút - rất gần
Thương Cha_Mẹ với vuông sân, góc nhà.
...Thương !
Thì thương !
Bông Súng ao quê
Thương bờ ruộng với con đê cuối làng
Thương hàng Dâm Bụt miên man...
Thương mùa lúa chín trải vàng đồng xa.
Thì thương !
Sắc tím hoa Cà
Ấp e mấy nụ mặn mà - chân phương
Thương vườn Trầu ở cạnh mương
Thương Cau đứng đợi bên đường em qua.
Thì thương !
Mấy hạt mưa sa
Tưới cho rau Muống thật thà - trổ bông
Thương con sóng vỗ bờ sông
Ngược_xuôi, năm tháng theo dòng luân lưu.
Thì thương !
Cái gốc Mù u
Chơ vơ giữa khoảng mờ lu trăng trời
Thương là thương - cả một đời
Thì thương...thương lắm
...những lời thơ ru.
Tú_Yên
BỞI... THƯƠNG... !...
Mẹ, cha đã chầu ông bà
Nay thương thơ phú để mà tìm vui
Bởi thương thơ phú em tôi
Nên thơ anh chẳng đứng ngồi được an
Lời tình thơ cứ lan-man
Dẫu vần thơ vẫn dậm ngàn cách xa !
Bởi thương thơ thật đó mà
Sao em tôi lại ruộng cà em thương
Rồi bè rau đắng sau vườn
Và con cá lóc vẫn thường nướng trui
Sao không thương cảnh mồ-côi
Cây cau mãi đứng bên đời quạnh-hiu
Gió tình chẳng thổi đúng chiều
Giây trầu lá vẫn liêu-xiêu nơi nào?
Bởi em thương gió, trăng, trời...
Thương dòng Tiền, Hậu lở bồi hai bên
Bởi em thương vậy - anh ghen
Không thương anh... sẽ bắt đền đó nha
Thương là thương để mà mơ
Bởi thương em có vần thơ trữ tình !
R Đinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2012 22:43:34 bởi Rdinh >