Tình Thơ Như làn gió
Nợ...
Nợ thơ ?
Em trả bằng thơ
Nợ đời trả bởi giấc mơ võ vàng
Nợ mình nên gió lang thang
Nợ trời xa - bóng trăng ngàn lẻ đôi !
Nợ gì ?
Mây trắng cút côi
Lửng lơ một kiếp nổi trôi biệt mù
Lạc loài tháng tám_mùa thu
Nguyệt rằm sáng tỏ mà như rất buồn ?
Sông xuôi nợ mãi cuối nguồn
Sương rơi nợ hạt mưa tuôn muộn mằn
Nợ Người !
Phải thật thế chăng ?
Bâng khuâng,
Em hỏi mình rằng: Trả chi ?
Tú_Yên
02-09-2012
THỢ NỢ
Xuân qua đã lỡ xuân thì
Nợ thơ chẳng trả lấy gì ca ngâm
Lấy chi để ghép điệu vần ?
Thành câu lục bát
trăm năm mặn-mòi
Lục buồn
chẳng có bát coi
Bát sao vui
với nẻo đời lênh-đênh
Câu thơ
nào khác chi mình
Sóng đôi để thấy
bóng hình bên nhau
Mai này một kẻ qua cầu
Người còn ở lại
nhớ câu tự-tình
Trăm năm một cõi
nhân-sinh
Câu thơ vương-vấn
cho mình nhớ nhau
Thơ ai nợ …
chẳng đòi đâu
Chỉ xin xếp chữ
tròn câu nghĩa-tình
RĐinh
Trích đoạn: Rdinh
LÀN GIÓ TÌNH THƠ
Làn gió tình thơ
hun-hút rồi
Mình tôi
ở lại với đơn-côi
Vẫn mong có chút vần thơ mát
Gió chẳng chịu về...!
thơ chốn nao?
Cơn gió ngày xưa
cơn gió dịu
Vần thơ thổi mát
đủ muôn chiều
Mà nay gió lặng, không về nữa ?
Để
đá vọng thơ...
đứng hắt-hiu...!!!
R Đinh
Từ anh...
Từ anh - hoá đá vọng thơ
Nghìn năm đứng mãi bên bờ đại dương
Dầm mình với gió cùng sương
Nắng chan mưa gội - Mùa thương chẳng về
Từ anh - là bóng trăng quê
Loang loang soi giữa bộn bề nhân gian
Hay là câu Lý tình tang
Ru êm con sóng lan man xô bờ
Thì em - là gió bơ vơ
Âm ba đồng vọng hững hờ thiên thu
Có khi là ánh Sao lu
Ảo hư giữa cõi xa mù trời mây
Biết rằng là đó với đây
Như trùng khơi nước lớn đầy ngược xuôi
Từ em - là bóng mây trôi
Miên man lơ đãng giữa trời bao la
...
Ví dầu
Mình có nhớ Ta
Thì rồi cũng chỉ như là giấc mơ
Như hòn đá cuội lơ ngơ
Như sông nhớ nước
Như bờ nhớ cây !
Mơ chi một giấc mộng đầy
Khi năm tháng rộng và ngày qua nhanh
Đâu còn cái thuở đầu xanh
Để cho ảo vọng hóa nhành lưu ly
...
Mây xa gọi gió thầm thì
Về đâu một đoá Trà My cuối mùa ?
...
Từ anh - Thiên sứ bỏ bùa
Nên mơ thành đá - cợt đùa...
Vọng thơ.
Tú_Yên
02-09-2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2012 12:03:54 bởi Tú_Yên >
Như Làn Gió
Thuyền Trăng chở Gió đi chơi
Ngân nga ru giấc mơ đời nghìn năm.
Tôi Như Làn Gió xa xăm...
Gom bao câu_chữ âm thầm dệt thơ.
...
Hỏi đời ?
Sao lắm bơ vơ
Hỏi lòng Ta, cứ mãi chờ điều chi ?
Hỏi người xa cách - mấy khi...
Hỏi làn gió thoảng mơ gì
...mà bay ?
Tú_Yên 01-03-2009
Như Làn Gió
Thuyền Trăng chở Gió đi chơi
Ngân nga ru giấc mơ đời nghìn năm.
Tôi Như Làn Gió xa xăm...
Gom bao câu_chữ âm thầm dệt thơ.
...
Hỏi đời ?
Sao lắm bơ vơ
Hỏi lòng Ta, cứ mãi chờ điều chi ?
Hỏi người xa cách - mấy khi...
Hỏi làn gió thoảng mơ gì
...mà bay ?
Tú_Yên
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/A37ADE27AACE4A049F0C74DD50706C45.jpg[/image]
SƯỞI THƠ
Gió buồn
trăng chở đi chơi
Ra vùng sông nước để ngồi
dệt thơ
Tôi buồn...
buồn đến ngẩn-ngơ
Ra sông
vớt ánh trăng mơ thuở nào !
Thơ ai lời lẽ ngọt ngào
Lềnh-bềnh
trên sóng dính vào ánh trăng
Ngỏ lời
tôi xin chị Hằng
Về làm kỷ-niệm
có bằng lòng chăng ?
Thơ vừa
ướt sũng trên dòng
Tôi về nhen chút lửa lòng
sưởi thơ !
Mai này
trên bến sông mơ
Hẹn cùng thơ gặp
ươm tơ dệt vần .
RĐinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2012 22:16:51 bởi Rdinh >
Thơ trôi
Dăm câu lục bát tự tình
Lửng lơ giữa cõi phù sinh - để rồi...
Thơ trôi
Trôi giữa cuộc đời
Bẻ đôi câu chữ cho người
...chơi vui !
Rong rêu bám lấy
buồn ơi !
Thơ trôi
trôi mãi, rối bời lòng ta
Ngày qua
Năm tháng cũng qua
Thơ tôi sao mãi ngân nga giọt sầu ?
Thơ trôi qua nỗi bể dâu
Tôi ôm thơ khẽ ru câu...ơi à...
Thơ trôi
Trôi hết mặn mà
Thơ trôi
Trôi nẻo ngàn xa - không về.
Tú_Yên
r
05-2008 Cám ơn anh Rdinh đã ghé trang thơ TY.
Sẽ trả lời sau, anh Rdinh nghen.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2012 03:24:25 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: TiCa
Tiễn con…! (Wendy) Trời tháng tám, mưa phùn
Đâu có lẽ ?
Mây thật gần như thể trĩu màn đêm
Con yên bình say gối mộng - nhung mềm
Gió se lạnh !
Gió bên thềm miên viễn
Con ra đi...
Lần cuối cùng đưa tiễn
Sinh nhật con giờ vĩnh viễn mù xa
Theo gót Ba, không một góc hiên nhà
Nơi con đến - dải ngân hà xa ngái
Đường thanh thản con chẳng cần ngoảnh lại
Ta còn đây, và sẽ mãi còn đây
Dẫu thời gian, năm tháng luống hao gầy
Vẫn câu_chữ
gửi theo mây...theo gió...
Vô thường cõi - thăm gái cưng bé nhỏ…
Ở một nơi hoa cỏ chẳng hờn_ganh
Mỗi giao mùa...rừng lá mãi còn xanh
Trùng khơi sóng biết dỗ dành bọt trắng ?
Con đi rồi
Phố càng thêm hoang vắng
Thôi nhé con - hãy yên ắng mơ hoa !
Trời vào khuya - hiểm hoạ mãi rình chờ
Ba vẫn bước...
lặng lờ - đêm sẽ biến.
…
Bỗng một ngày…
Âm ba hòa sóng biển
Cứ ngỡ rằng - như là tiếng con yêu
Mưa ru buồn
Làm nắng chợt liêu xiêu
Từ Thu đấy
Đời hắt hiu – có lẽ ?
TiCa
r
Sept 17, 2012
Long Beach, CA
(3 tuần sau…)
Anh TiCa,
Với sự sẻ chia sâu sắc, mà ngôn từ không bao giờ đủ để diễn đạt những gì mình muốn nói.
Tú_Yên xin nhờ thơ để trang trải hộ tấm lòng...
* Gửi đến anh Tica với lời nhắn "Mọi đau buồn rồi cũng sẽ trôi qua...và...sau cơn mưa trời dần lại sáng". ...Một ngày
Bất chợt một ngày
Con bỗng đi xa
Ba vẫn thế, vẫn riêng mình dong ruổi...
Đếm bước long đong trên đường gió bụi
Nhớ bóng con hiền lủi thủi tận nơi đâu !
Bất chợt một ngày
Mưa rơi hạt...mưa mau
Giăng ngang dọc trên trời cao xám ngắt
Có chút ưu tư vừa hằn lên khóe mắt
Mây bỏ đi rồi - không còn sắc xanh lơ.
Bất chợt một ngày...
Con bỗng hóa thành thơ
Luôn lắng đọng trong tận cùng tâm khảm
Con đã đi xa
Góc sân dường trống vắng ...
Vẫn vậy thôi mà !
Con đó
Ba đây.
...
Dỗ giấc yên bình
Dỗ giấc mơ say
Quên đi hết những miệt mài năm tháng
Con mãi bên Ba
Những chiều...những sáng...
Hãy ngủ yên bình
Ngủ ngoan nhé - Con yêu.
...
Bất chợt một ngày
Cơn gió hắt hiu !
Bất chợt một ngày...
Thương nhớ liêu xiêu !
Tú_Yên
* Một chút cho Wendy *
(22h30- Ngày 23/8/2012)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2012 03:21:11 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: Rdinh
SƯỞI THƠ
Gió buồn
trăng chở đi chơi
Ra vùng sông nước để ngồi
dệt thơ
Tôi buồn...
buồn đến ngẩn-ngơ
Ra sông
vớt ánh trăng mơ thuở nào !
Thơ ai lời lẽ ngọt ngào
Lềnh-bềnh
trên sóng dính vào ánh trăng
Ngỏ lời
tôi xin chị Hằng
Về làm kỷ-niệm
có bằng lòng chăng ?
Thơ vừa
ướt sũng trên dòng
Tôi về nhen chút lửa lòng
sưởi thơ !
Mai này
trên bến sông mơ
Hẹn cùng thơ gặp
ươm tơ dệt vần .
RĐinh
Lạc thơ
Chiều về, con nước bâng khuâng
Bãi bờ xa ngái, mấy lần đi hoang
Có vần thơ mãi lang thang
Qua bao ghềnh thác đa đoan cuộc đời ?
Lạc bầy, chim nhạn lẻ đôi
Cô đơn sãi cánh cuối trời - tìm nhau
Biển xa ngân khúc bạc đầu
Là anh - như bóng vó câu qua thềm !
Ngày đi buông rũ màn đêm
Lạc thơ nên lạc cả em - bây giờ ?
Anh buồn - buồn đến ngẩn ngơ
Góp gom câu chữ vu vơ - vẫn là...
Vẫn là...
Ngày tháng phôi pha
Rồi ra cũng chỉ nhạt nhoà - thế thôi !
Ngàn đời trăng mãi mồ côi
Lẻ loi theo áng mây trôi lững lờ
Em giờ còn mỗi tiếng thơ
Ngân nga từ thuở ngu ngơ lặng thầm
Mơ gì giữa cõi mù tăm
Chỉ là tơ rối trăm năm - hững hờ !
Là thơ - cũng chỉ là thơ
...
Tú_Yên
21-09-2012
Thơ tặng
Thơ nầy viết tặng người ta
Phơi chưa ráo mực - mưa sa hàng hàng
Rớt rơi như chiếc lá vàng
Bên hiên thềm vắng, bàng hoàng - ngẩn ngơ
Ngẩn ngơ !
Vì bởi tiếc thơ
Lời chưa kịp thuộc, mà...ơ...
mất rồi !
Mất rồi câu_chữ
Thơ tôi
Lấm lem, rời rã...
đành thôi
...Ới buồn !
Tú_Yên
10-09-2012
Nắng cuối chiều
Biển xa tràn ánh sáng
Ta chờ gì ?
Năm tháng cứ trôi đi
Mơ thật nhiều thì cũng chẳng là chi
Thà như lá - cuốn mình theo gió đẩy ?!
Có phải chiều không ?
Có phải chiều không ?
Sao nắng ngời đến vậy
Biển lặng buồn, gió vung vẫy đi hoang
Em đợi chờ chi ?
Ngày đã lắm võ vàng
Cả năm tháng...rồi sẽ tàn - sẽ hết !
Có phải chiều không ?
Biển chợt hoá thành ngờ nghệch
Sóng chẳng tràn
Bờ cát bỗng bâng khuâng
Nước ngập ngừng nên lười biếng trào dâng
Mây khắc khoải - mây cũng dần xa vắng.
Có phải chiều không ?
Biển - chẳng buồn gợn sóng
Nhớ gì đâu ?
Mà đăm đắm trời xa
Ngày lại ngày
Rồi năm tháng trôi qua
Em vẫn thế - thật thà bao nếp nghĩ ?
Có phải chiều không ?
Nắng dường như ích kỷ
Lóe chân trời làm mộng mị liêu xiêu
Mơ để làm gì ?
Khi đời vốn hắt hiu
...
Thôi anh nhé !
Cuối chiều...
Ngày sắp hết.
Tú_Yên
10-12-2011
Bất chợt hình như...
Khép sầu riêng
Nén ngậm ngùi
Bình yên như nắng buông xuôi sắc vàng
Như vầng trăng bạc loang loang
Như làn gió cuốn giữa mênh mang chiều
Tìm về góc Phố thân yêu
Vu vơ gom góp ít_nhiều tâm tư
Tặng người một đóa...
Huyễn hư
Cho thơ bất chợt...hình như...
Biết buồn !
Tú_Yên
09-09-2012
Gởi Người...
Gởi cho Người nắm đất
Chắt lọc từ quê hương
Gói những điều yên ổn
An vui - nơi vô thường
Gởi cho Người bóng nắng
Đã nhạt nhoà chân mây
Miên du về xa vắng
Để bâng khuâng dâng đầy
Gởi về Người - tất cả
Những gì...
Là nhân gian
Ôm vào tim đi nhé
Ghép thơ
Mơ...
Địa đàng.
Tú_Yên
(26-03-2012)
...Chợ chiều
Ngày tàn, mưa rớt lê thê
Đường quê sũng ướt - chị về...chân không
Giọt rơi
Rơi trắng cánh đồng
Chợ chiều vắng ngắt, mênh mông...
Chợ chiều !
Nghiêng vai
Tóc lệch...tiêu điều
Đường trơn
Dáng chị theo chiều gió nghiêng
Hết rồi bao buổi chợ phiên
Hết Xuân !
Hết cả nỗi niềm thanh tân
Mưa rơi
Giọt nước trong ngần
Chiều !
Nên phố cũng bâng khuâng - bóng chiều
Dép cùn
Chân bước liêu xiêu
Cân_đong_đo_đếm...
Nghĩ nhiều - cũng thôi !
Thương em thơ dại mồ côi
Chị tần tảo
Chợ xa xôi - quản gì
Mờ sương, tất tả - chị đi
Trời mờ mịt tối là khi trở về.
...
Ngày tàn, mưa rớt lê thê
Vẫn là...
Chị với bóng_quê - chợ chiều.
Tú_Yên
23-05-2012
Bài thơ của bạn thật xúc động! Ở đời có những tình cảnh đồng điệu... cho mình chia xẻ với bạn về chủ đề này nhé!
CHUYỆN TÌNH CHỊ TÔI
Đã lâu mới ghé chợ quê
Chợ chiều thì vắng, đường về thì xa...
Gặp người chị họ năm xưa
Bán rau ở chợ, vẫn chưa lấy chồng
... Ngày nào thắt đáy lưng ong
Ngày nào ngoài mặt, trong lòng người say!
Tháng năm phơi héo bàn tay
Bên thương, bên nhớ gánh đầy đôi vai
Người xa, năm tháng thì dài...
Mấy ai biết được ngày mai mà chờ
Tuổi xuân có đợi bao giờ!
Mà chị còn ngóng, còn mờ mắt trông...
Chị ơi! sao chẳng lấy chồng?
Biết đâu người ấy... đã không còn chờ.
Những đêm chợt tỉnh giấc mơ
Mình chị một bóng... mắt mờ... lệ rơi...
Gạn nước mắt, lấy nụ cười
Gượng vui - chị muốn cho tôi đỡ buồn...
Người đời mặc cả bán buôn
Chị tôi mặc cả nỗi buồn với ai?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2012 16:25:43 bởi bietaiaibiet >
Trích đoạn: bietaiaibiet
Bài thơ của bạn thật xúc động! Ở đời có những tình cảnh đồng điệu... cho mình chia xẻ với bạn về chủ đề này nhé!
CHUYỆN TÌNH CHỊ TÔI
Đã lâu mới ghé chợ quê
Chợ chiều thì vắng, đường về thì xa...
Gặp người chị họ năm xưa
Bán rau ở chợ, vẫn chưa lấy chồng
... Ngày nào thắt đáy lưng ong
Ngày nào ngoài mặt, trong lòng người say!
Tháng năm phơi héo bàn tay
Bên thương, bên nhớ gánh đầy đôi vai
Người xa, năm tháng thì dài...
Mấy ai biết được ngày mai mà chờ
Tuổi xuân có đợi bao giờ!
Mà chị còn ngóng, còn mờ mắt trông...
Chị ơi! sao chẳng lấy chồng?
Biết đâu người ấy... đã không còn chờ.
Những đêm chợt tỉnh giấc mơ
Mình chị một bóng... mắt mờ... lệ rơi...
Gạn nước mắt, lấy nụ cười
Gượng vui - chị muốn cho tôi đỡ buồn...
Người đời mặc cả bán buôn
Chị tôi mặc cả nỗi buồn với ai?
Cám ơn bietaiaibiet đã ghé thăm trang thơ TY và chia sẻ một bài thơ hay.
Bài thơ thâm thuý tình người, chan hoà sự yêu thương giữa chị và em - cái tình thân rất đáng trân quí trong cuộc sống của mỗi người.
Thân chúc bietaiaibiet luôn vui và có nhiều sáng tác mới.
Tú_Yên
.
. Đời_Thơ ?
Đời - khắc khoải với bao điều mơ ước
Phải làm sao để...mất_được - dung hòa ?
Thơ như thể
...là mây xa_là gió
Lửng lưng trời
Êm ả - thoáng hương hoa ?
Thì anh nhé !
Cứ gửi hồn mơ mộng
Đem bình yên trải rộng giữa mù tăm
Dẫu khuất lấp, mà luôn hoài trăn trở
Kiếp con người ?
Mấy thuở - được trăm năm !
Thì như thế
Thà làm vầng Nguyệt lạnh
Lặng thầm soi, dẫu cô quạnh ngàn Thu
Không hối tiếc
Cũng không điều vọng tưởng
Một thời xưa...xa tít tắp - xa mù.
Đời cứ vậy...
Và thơ là thế đó
Bao niềm riêng đem bỏ nẻo phù trầm
Đem tất cả
Gửi vào từng câu_chữ
Cho nhẹ lòng
Giữa nhân thế tham_sân ?
...
Đời_Thơ
Góp nhặt bâng khuâng
Cho Ta có được những lần - lãng quên ?
Tú_Yên 19-11-2011
.
. Mùa xưa...
Mùa Hạ đến
Vội vàng niên học cuối
Xa vô cùng một thuở nắng vương hồng
Sách vở ngày nào bỏ lại nẻo mênh mông
Ta rưng rức trong lòng niềm tiếc nuối.
Thu xao xác
Lá vàng rơi ngập lối
Con đường về e ấp những bâng khuâng
Ai theo ai - theo mãi đến bao lần ?
Và con phố như ngập ngừng - hò hẹn.
Mùa Đông lạnh
Như vô tình len lén...
Gửi nồng nàn để vun quén yêu thương
Gió dịu dàng lùa qua cửa tơ vương
Để bảng lảng làn mây buồn hiu hắt.
Rồi Xuân đến
Cho ngàn hoa khoe sắc
Phố Sài Gòn nay có khác ngày xưa ?
Nắng hanh vàng xua đuổi những cơn mưa
Mơ quá khứ
Có chăng vừa mong đợi ?
Và cứ thế
Đường đời ta dong ruổi
Confetti rơi đầy...lả tả nỗi tương tư
Để rồi buồn !
Buồn như thế mãi ư ?
Ve ra rả kêu mùa về - gợi nhớ...
Tú_Yên 14-07-2008
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: