Tình Thơ Như làn gió
Có khi...
Có khi...
Những hạt mưa bay bay...ngốc nghếch
Cứ rơi đều trên phố vắng và âm thầm làm buốt lạnh hồn ta
" What can I say"...
Từng giai điệu khẽ ngân nga
Loãng dần trong đêm và cứ mãi vang xa theo làn gió
Có khi...
Cũng chẳng phải là đôi lời muốn ngỏ
Mà khung cửa sổ nhà ai lại lặng lẽ mở toang
Tiếng du dương
Trầm
Bổng
Và bao suy tư, khắc khoải luôn vẫn mãi còn
Như vời vợi mà sao lòng ta lại u buồn đến lạ.
Có khi...
Bầu trời cao mênh mông thăm thẳm
Như mông lung
Mơ hồ
Và xa xôi quá
Để mây giăng màn kéo thấp xuống trần gian
Đêm lang thang
Mưa
Ta
Và khoảng trống...
lang thang...
Để thơ thẩn
Từng hạt mưa rơi đều rồi vỡ tan khi chạm đất.
Cũng có khi...
Ta thấy đời rất thật
Lại muôn vàn những khắc khoải - hư vô
Mưa rơi...
Rơi...
Và buồn
Buồn đến ngẩn ngơ
Đêm trăn trở từ bao giờ mà cứ mãi lặng thầm như thế ?
Tú_Yên
r
(21-07-200r8)
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.06.2015 07:05:46 bởi Huyền Băng >
Lục bát cho đời
Gương đời, soi...
Lắm bão giông
Ta nhìn ta - thấy còn không nụ cười ?
Nhân đôi để được rõ mười
Soi gương nhận lại mặt người - là ta.
Mưa về...
Tháng sáu - mưa qua...
Phập phồng
Là tiếng phố xa - phập phồng
Hạ rồi
Lòng vẫn Thu, Đông
Thời gian trôi mãi mà không chịu dừng
Ngoài kia rộn rã như Xuân
Trong ta là cả nghìn lần tuyết rơi
Gương đời
Lắm nỗi chơi vơi
Về đâu nhặt lại nụ cười vô tư ?
Hình như...
Là chút hình như...
Trong ta một thoáng...lại…
Ừ ! Tìm quên
Nhận gì năm tháng mông mênh
Nhớ gì những thuở chông chênh xa vời
Mong sao biển hóa nương đồi
Cho bao mơ ước không rời rã - xa...
Tuổi đời vời vợi trôi qua
Để bao vàng, đá lẫn hòa vào nhau
Gương đời, soi...
Lắm bể dâu
Có khi tóc lại bạc màu - ngu ngơ
Ghép từng câu_chữ thành thơ
Giấu vào trong đó ước mơ...(không thành)
Sự đời lắm chuyện đành hanh
Bao điêu ngoa cứ để dành - tặng nhau
Dại_khôn
Khôn_dại
...bạc đầu
Giữ trong niềm nhớ nỗi sầu tìm quên.
Tú_Yên
(20-06-2008)
Lục bát cho mình
Bẻ đôi giấc mộng cuộc đời
Vu vơ chia nửa tiếng cười tặng nhau
Ghép vần lục bát dăm câu
Che nghiêng cả một bờ sâu ân tình
Với tay
Ta chạm chính mình
Hồng chăng cái nụ cười xinh năm nào ?
Vớt trăng rải bóng bờ ao
Dăm ba luống cải xanh màu Tầm Xuân
Chia đôi một chút bâng khuâng
Để cho Cà kết nụ mừng Giêng_Hai
Với tay chạm tháng năm dài
Đem buồn gói lại trao ngày Thu_Đông
Ta luôn thầm hỏi : buồn không ?
Trót đem bán cả tuổi hồng ngày xưa.
...
Với tay chạm chút hư thừa
Dăm câu lục bát ngày mưa - tặng mình.
Tú_Yên
(21-06-2008)
Còn đó không ?
Còn đó không ?
Cơn mưa chiều tháng Hạ
Giờ tan trường ai ngóng đợi chờ ai ?
Tóc dỗi hờn những chiếc lá me bay
Vương vít mãi từng bước dài hụt hẫng.
Còn đó không ?
Ngày tháng xưa - ngơ ngẩn
Xe vòng vèo như muốn ngã...(đường trơn)
Valentine buồn !
Dường như đượm buồn hơn
Cơn mưa Hạ dỗi hờn tà áo trắng.
Còn đó không ?
Ngày xưa...xa - xa lắm
Cơn mưa về ngơ ngác một mắt nhìn
Nắng Hạ âm thầm trốn mất
Lặng thinh
Để mưa mãi...mưa hoài trên phố nhỏ.
Còn đó không ?
Còn hay không ?
Còn đó...
Chiều và mưa
Để em đợi chờ ai ?!
Tú_Yên
(25-06-2008)
Và...đôi khi...
Và...đôi khi...
Ta thấy mình xa lạ
Với chính minh trong cuôc sống bộn bề
Chông chênh lắm những bước đời vội vã
Nhận được gì qua năm tháng lê thê ?
Ta muốn lắm giấc bình yên tĩnh lặng
Những đêm trường không khắc khoải, sầu vương
Con sóng cứ muôn đời ầm vang vỗ
Cho cát vàng giong ruổi khắp miên trường
Và…đôi khi...
Đôi khi là thế đó
Mộng bình thường bỗng hóa nỗi ngu ngơ
Ta nhắm mắt bỏ quên đời hờ hững
Để âm thầm
Dệt mãi những vần thơ.
Tú_Yên
(02-07-2008)
Được chăng ?
Nầy người phụ đếm mưa rơi
Giọt thương
Giọt nhớ
...qua đời - lao xao
Giữa trời mưa mãi rơi mau
Trong ta một chút niềm đau lặng thầm
Nầy người
Người ở xa xăm
Làm sao đếm được những năm tháng dài ?
Ước mơ theo gió lắt lay
Theo cơn mưa Hạ qua tay - đi rồi.
...
Thôi đừng đếm nữa
Người ơi !
Khi cơn mưa bão cuộc đời trôi qua
Thời gian nào có thật thà
Người ơi !
Đếm cái mặn mà
Được chăng ?
Tú_Yên
(04-07-2008)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2015 12:56:04 bởi Nguyệt Hạ >
Vơi - đầy ?
Trà thơm dăm chén quê tôi
Câu thơ bẻ nửa
Hỏi người nhận không ?
Dừa nghiêng soi bóng Cửu long
Sông Tiền_sông Hậu
Hai dòng rẽ đôi
Quê nghèo chẳng mấy xa xôi
Chỉ e bên lở_bên bồi - gian nan
Đồng xanh ruộng lúa mênh mang
Hậu_Tiền đôi nhánh ngút ngàn phù sa
Cò bay trên lũy tre ngà
Sông tôi - con nước có qua sông người ?
Trà thơ đối ẩm để vui
Hay chia một chút bùi ngùi đời nhau ?
...
Ghép vần
Ghép chữ
Ghép câu
Sông đời - khi cạn...khi sâu
Vơi ?
Đầy ?
Tú_Yên
(05-07-2008)
Mưa
Có cơn mưa buồn về ngang phố nhỏ
Từng hạt rơi theo làn gió bay qua
Mưa ngoài trời sao giá buốt lòng ta ?
Để cay đắng thay mặn mà - se sắt.
Mưa qua phố
Cho sầu vương lên mắt
Có điều gì là rất thật trong tim ?
Mưa rầm rì
Con đường vắng thân quen
Bỗng phút chốc dường như xa lạ quá.
Mưa lất phất
Như mơn man cành lá
Như thầm thì những câu hát tự tình
Lá hững hờ và cứ mãi lặng thinh
Để tí tách từng dòng mưa - như lệ.
Nước mắt hay mưa ?
Sao trông buồn đến thế
Lặng lẽ chiều
Nắng đã ở đâu rồi ?
Tú_Yên
(06-07-2008)
Mùa xưa
Mùa Hạ đến vội vàng niên học cuối
Xa vô cùng một thuở nắng vương hồng
Sách vỡ ngày nào bỏ lại nẻo mênh mông
Ta rưng rức trong lòng niềm tiếc nuối
Thu xao xác lá vàng rơi ngập lối
Con đường về e ấp những bâng khuâng
Ai theo ai - theo mãi đến bao lần ?
Và con phố như ngập ngừng - hò hẹn.
Mùa Đông lạnh như vô tình len lén...
Gửi chút nồng nàn để vun quén yêu thương
Gió dịu dàng lùa qua cửa tơ vương
Để bảng lảng làn mây buồn hiu hắt
Rồi Xuân đến cho ngàn hoa khoe sắc
Phố Sài Gòn nay có khác ngày xưa ?
Nắng hanh vàng như xua đuổi những cơn mưa
Mơ quá khứ
Có chăng vừa mong đợi ?
Và cứ thế
Đường đời ta giong ruổi
Confetti rơi đầy
Lả tả nỗi tương tư
Để rồi buồn - buồn như thế mãi ư ?
Ve ra rả kêu mùa về
Gợi nhớ...
Tú_Yên
(14-07-2008)
Còn thương hay nhớ
Còn thương hay nhớ vu vơ
Chỉ là mơ tạm làm thơ đó mà
Dương trần lắm nỗi xót xa
Thôi đừng vương vấn, mặn mà làm chi.
Còn thương hay nhớ…
Được gì ?
Thơ thì thơ chỉ như khi - giật mình !
Tú_Yên
(14-07-2008)
Thì thôi
Thì thôi vơ vẩn gọi là...
Gửi hồn vào những mặn mà đâu đâu
Quên mơ_quên mộng_quên sầu
Cho vầng mây ảo vùi sâu cuộc đời.
Thì thôi mơ ước xa xôi
Thả cho xuôi mãi về nơi bạt ngàn
Câu thơ rơi giữa trần gian
Như cầu phao nối mênh mang tình hờ.
Thì thôi thơ thẩn - thẩn thờ...
Xem như chiếc lá bơ vơ xuôi dòng...
Cuộc đời...là có…là không
Bao giờ hoa nở giữa Đông - bao giờ ?
Tú_Yên
(15-07-2008)
Thì ra
Thì ra trời đất chuyển mùa
Phong phanh cơn gió mãi lùa qua song
Cuộc đời không_có…có_không
Để cho nhân thế xoay vòng trầm luân
Thì ra Én liệng mừng Xuân
Buồn thương chiếc kén cho tằm ươm tơ
Thế thì mơ cứ mãi mơ
Bâng khuâng một chút tình thơ ngọt ngào
…
Thì ra chẳng phải chiêm bao
Mà là mây_gió chào nhau - gửi người...
Tú_Yên
(16-07-2008)
Mơ
Rừng thu hiu hắt - lá thu rơi
Giấc mộng xa xôi giữa cuộc đời
Tình không chung lối - mơ chia nửa
Nửa giữ riêng tôi
Nửa gởi người.
Tú_Yên
(02-08-2008)
Nghìn năm thơ mãi trẻ
Anh vẫn bảo rằng: thơ không có tuổi
Nhẹ lướt qua đời bằng trăn trở, bâng khuâng
Bao tin yêu vương vấn ở trong lòng
Trải ra hết như dòng sông xuôi nguồn cội
Những câu chữ thay cho lời muốn nói
Những chờ mong theo làn gió nhẹ bay
Những nỗi sầu dường rơi vội qua tay
Là tiếng nhạc ngân nga trong tim nồng ấm
Anh vẫn bảo: thơ bao la - biển rộng
Chẳng bến bờ ngăn tiếng vọng yêu thương
Tóc bạc rồi mà vẫn lắm sầu vương
Những bỏng cháy thời xuân thì thiếu nữ
Thơ là thơ - là cụm từ…ngôn ngữ
Kết lại thành vần - đầy âm điệu thiết tha
Rồi chan hoà, rồi bảng lảng bay xa
Đưa đôi lứa vào giấc mơ hoa nồng thắm.
…
Nầy thơ ơi !
Ta yêu thơ - yêu lắm
Dẫu nghìn năm thơ trẻ mãi - không già.
Tú_Yên
(16-05-2008) r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2016 16:40:36 bởi Huyền Băng >
Vườn xưa...rụng - lá Trầu không
Râm ran Ve hát gọi Hè
Gió lay cánh Phượng đang khoe sắc hồng
Lục Bình tim tím trên sông
Lang thang xuôi mãi theo dòng nước trôi
Trầu không vườn cũ nhẹ rơi
Cau xanh chẻ nửa, ai người mang sang
Trăm năm - đâu giấc mộng vàng ?
Tình thơ một thoáng ngỡ ngàng lòng nhau
Duyên tơ - Trầu hẹn cùng Cau
Nghìn năm Ve hát để trao Phượng hồng
Vườn xưa
…rụng
lá Trầu không.
Tú_Yên
(25-05-2008)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: