Tình Thơ Như làn gió
Miên man
Miên man - con sóng nghìn năm lẻ
Cứ mãi chơ vơ giữa đất trời
Ầm ì chao đảo xô bờ cát
Rồi đến nơi nào - con sóng ơi ?
Tú_Yên
(20-05-2009)
Lặng lẽ buồn
Lặng lẽ buồn
Chiều rơi nhẹ trên tay
Huyền Cầm đong đưa tiếng tơ lòng khe khẽ
Ai cũng có một thời thơ trẻ
Vậy mà sao ngóng mãi vẫn xa ngàn ?
Lặng lẽ buồn
Mây nhè nhẹ lang thang
Bay - bay mãi qua khung trời kỷ niệm
Một thời nhớ
Một thời thương
...dẫu luôn hoài tìm kiếm
Vẫn mịt mù như ở cõi hư vô.
Lặng lẽ chiều…
Từng con sóng nhẹ xô
Cho bờ cát thầm thì như vẫy gọi...
Gió ngang qua
Mây la đà như khói
Bảng lảng chiều...
Trời tím bóng hoàng hôn.
Lặng lẽ buồn
Với bao nỗi dại_khôn
Trong cuộc sống luôn bồn chồn, khắc khoải
Ngày qua đi...
Ta có gì còn lại ?
Hay chỉ là những xa ngái - mù khơi ?
Lặng lẽ buồn giữa những nỗi chơi vơi
Là chiếc bóng...bên đời - lặng lẽ.
Tú_Yên
(20-05-2009)
Cái nắng chói chang
Cái nắng là nắng chói chang
Mẹ tôi tất tả quảy quang gánh về
Cha còn quanh quẩn ven đê
Đồng khô, ruộng cháy bộn bề nỗi lo
Cái nắng là nắng vòng vo
Gió đi đâu, chẳng lò dò về qua ?
Nắng oi nồng - nắng cháy da
Mồ hôi Mẹ_mồ hôi Cha - chảy ròng...
Cái nắng - là nắng mênh mông
Mưa đâu không lại, tầng không lặng lờ
Nắng rơi_nắng rớt vào thơ
Chói chang đốt cả giấc mơ ngày nào.
Cái nắng - mày nóng thế sao ?
Hỏi: cơn gió, giọt mưa rào..ở đâu ?
Tú_Yên
(30-06-2009)
Nào đã biết đâu
Em là ai - anh nào đã biết đâu
Mà bất chợt mưa Ngâu về ngang mắt
Chuyện ngày xưa như vì Sao chợt tắt
Để ngâm ngùi cho những tháng năm dài.
Một cuộc tình vời vợi rớt qua tay
Thì thôi nhé, đừng mơ hoài chi nữa
Giờ khắc trôi nhanh, không hề lần lựa
Để cho mình níu vội một lần quên.
Em là ai ?
Anh nào đã biết tên
Mà khản giọng, khàn hơi kêu mãi
Thời gian qua đi có bao giờ đứng lại
Cho đôi mình cái thuở hẹn hò nhau.
Chỉ là phôi phai một mối tình đầu
Là trắc trở…lần sau - thăm thẳm ?!
Tú_Yên
(04-07-2009)
Không có gì
Hình như là cuộc dạo chơi
Giữa không gian lắm chơi vơi, muộn phiền
Trăng vàng lơ lửng treo nghiêng
Nhân sinh tất bật triền miên tháng ngày
Chỉ là những áng mây bay
Mà đôi khi lại gây bày bão giông
Tôi là ai giữa mênh mông
Hay chăng cũng chỉ như không có gì ?
Tú_Yên
(05-07-2009)
Hương Tràm
Ngan ngát hương Tràm hòa chan trong gió
Rừng quê em ngàn thuở cứ xanh nguyên
Có tiếng líu lo chim chuyền cành ban sớm
Nước nặng phù sa cho sông mãi ngoan hiền.
Hoa Tràm trắng tinh chao mình trong nắng
Nào dám đâu sánh sắc thắm Lan, Hồng
Vẫn chất chứa biết bao là ý nguyện
Ngăn lũ về đào xới những dòng sông.
Em mong lắm vào một mùa trăng sáng
Trên chiếc xuồng con len lỏi giữa ngàn xanh
Hương Tràm thơm cho em nhiều hoài vọng...
Ngày bình yên - đêm vàng đượm Trăng thanh.
Cũng có thể một ngày anh sẽ đến
Ngắm đất Phương Nam với sóng lúa bạt ngàn
Thăm Miền Tây vườn cây sai trĩu quả
Đón hương Tràm hòa quyện giữa không gian.
Thì vẫn thế - giấc mộng lành muôn thuở
Hương Tràm bay theo mùa nước trăm năm
Em vẫn đợi…có một ngày nắng ấm
Ước mơ nào vời vợi lại về thăm.
Hương Tràm ngan ngát bến sông
Bãi bồi cho những tấm lòng - trổ hoa.
Tú_Yên
(10-07-2009)
Nắng mưa cuộc đời
Cầu tre lắt lẻo - Mẹ qua...
Đong đưa, gió thổi đôi tà áo bay
Một mình nắng sớm, mưa mai
Để cho con trẻ tháng ngày bình an
Cả đời vất vả, gian nan
Quản chi khó nhọc cùng ngàn xót xa
À ơi...câu hát ngân nga
Tháng năm heo hút sương pha bạc đầu
Đường xa - ai bắc nhịp cầu
Đong đưa - để Mẹ phải rầu bước chân
Đâu rồi mái tóc thanh xuân
Đâu rồi đôi mắt trong ngần ngày xưa ?
Cầu tre lắt lẻo - đong đưa...
Mẹ qua - qua cả nắng mưa cuộc đời !
Tú_Yên
(13-07-2009)
Nợ Thi nhân
Em như làn gió bâng khuâng
Bay đi mãi trong vùng trời hoang hóa
Theo muôn phương trôi về vạn ngả
Chẳng thể dừng chân.
Lững lờ...
Kìa...một bóng trăng ngân
Cứ treo mãi giữa bao la trời thẳm
Có bao giờ anh nhìn ngắm
Để tìm cho mình một thoáng bâng quơ ?
...Là những câu thơ
Lang thang ươm mầm xanh mới
Ngày lại ngày qua
Tháng năm lặng thầm đi tới
Bỏ lại cho mình chút nợ Thi nhân.
Tú_Yên
(18-07-2009)
Nhớ !
Nhớ đi - hãy nhớ thật nhiều
Nhớ nàng thơ vẫn sớm chiều lang thang
Nhớ làn gió thoảng bên đàng
Nhớ vầng mây xám cứ bàng bạc trôi.
Nhớ đi - hãy nhớ...chút thôi
Nhớ trời xanh
Nhớ bóng thời gian qua
Nhớ con sóng vỗ nhạt nhòa
Nhớ luôn cả những phôi pha kiếp người.
Tú_Yên
(30-07-2009)
Sương long lanh
Nắng có về, sương mới long lanh
Dù một thoáng thôi, thế cũng đành
Đa đoan một kiếp Tằm vương nợ
Nợ mấy vần thơ chưa trả anh.
...
Thôi đành hẹn lại mùa sau nhé
Ta viết cho nhau một chút buồn
Một chút sầu vương - vương khoé mắt
Một chút u hoài như bóng sương.
Tú_Yên
(04-09-2009)
Sao như...
Sao như là gió, là mây
Sao như đêm vẫn đong đầy mù sương
Sao như là vấn...là vương
Sao như tìm kiếm, mùa thương - chẳng về ?
Sao như đời vẫn bộn bề
Sao như lạc mất lối quê ngọt_bùi
Sao như lắm chuyện ngậm ngùi
Sao như cứ mãi đứng_ngồi không yên
Sao như trái đất hoài nghiêng
Sao như bến đợi mà thuyền - đi đâu ?
Tú_Yên
(16-09-2009)
Một thoáng bỗng dưng
Chỉ là một thoáng bỗng dưng
Mà lòng vướng bận bâng khuâng tháng ngày
Đời như cơn gió heo may
Sắt se theo nắng vàng phai cuối chiều.
Trăm năm - đâu đã là nhiều
Xốn xang chi để phải hiu hắt lòng ?
Biển đời rộng khắp. mênh mông
Nợ duyên cũng chỉ như dòng sông trôi.
Nè tình - một chút thế thôi
Mà sao bên lở_bên bồi gian nan ?
Kìa rừng - rừng ngập lá vàng
Kìa Ta - một kiếp bàng hoàng...chờ chi ?
Tú_Yên
(21-09-2009)
Rồi một ngày
Rồi một ngày nắng lại hồng lên
Mây trôi bồng bềnh giữa bầu trời rộng khắp
Niềm tin yêu ngọt ngào như mật
Ướp men nồng cho Lễ hội Thầy Cô
Biển rì rào, con sóng nhẹ xô
Sông vẫn chảy miệt mài qua năm tháng
Là trái tim nồng nàn
Là tình yêu trong sáng
Đã làm nên những chuyến đò đưa con chữ qua sông
Giữa dòng đời khập khiễng…mênh mông
Thầy cần mẫn vững tay chèo lái
Nắng cháy
Sương khuya
…nào đâu quản ngại
Mang em thơ về cùng bờ bãi ấm êm.
Trang Giáo án lại đầy
...đầy mãi - bao đêm.
Tú_Yên
(01-10-2009)
Nỗi nhớ chơi vơi
Cánh Phượng hồng có còn đẹp như xưa
Qua bao nắng mưa thăng trầm năm tháng
Chiều tan học
Chiều dường như bảng lảng
Dịu dàng hơn theo từng bước chân về
Gió nhẹ lay, bay mái tóc thề
Chiếc cặp ôm nghiêng ngại ngùng, e ấp
Mây nhè nhẹ bên đường chiều xuống thấp
Gió xao cành
Lá ngập lối ta qua
Phượng nở hồng
Ve cũng đã ngân nga
Như gợi lại trong ta ngày tháng cũ
Xa Thầy yêu
Mái trường xanh rêu phủ
Bảng hững hờ và bụi phấn thôi bay
Vắng dáng liêu xiêu Thầy đứng giảng bài
Đôi mắt đăm chiêu đượm nhiều trăn trở
Con đã về đây
Thầy đâu rồi thế hở ?
Để hương Thu lá úa nhuộm sân trường
Chiều chớm Đông
Chiều như lắm tơ vương
Những khắc khoải_buồn thương một thuở...
Áo trắng rời xa, đường đời nhiều bỡ ngỡ
Con trở lại trường
Sao Thầy biệt mù khơi ?
Tết Nhà Giáo về - nỗi nhớ cứ chơi vơi
Con đò qua sông và Thầy đứng lại.
Vẫn là đây niềm yêu thương đọng mãi
Góc hồn riêng trang trải nỗi hoài mơ
Ngày Tết Thầy
Con lại muốn làm thơ
Dâng đến Thầy yêu tiếng lòng vang vọng...
Trời xanh trong
Có dáng Thầy lồng lộng
Tết Nhà Giáo về
Nỗi nhớ lại chơi vơi.
Tú_Yên
(01-10-2009)
Giữ đi anh
Giữ đi anh - một đóa hồng
Cả vầng mây trắng đang bồng bềnh trôi
Giữ mùa nước nổi xa xôi
Để cho con Sáo bồi hồi sang sông
Giữ đi anh - một tấc lòng
Một thương
một nhớ
một mong
một chờ...
Thuyền ơi chớ vội xa bờ
Cũng đừng xao xác…hững hờ - thuyền ơi !
Tú_Yên
(05-10-2009)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: