 
    
  
    
    
    
        
        
     Tình Thơ Như làn gió
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               
 Em trở về rồi 
   
  Em trở về rồi 
  Nắng có hửng vàng không ? 
  Trời có xanh trong và mây chiều bảng lảng ? 
  Có ai chờ mong... 
  Những chiều_những sáng ? 
  Mấy vần thơ loáng thoáng nỗi niềm 
   
  Em trở về rồi 
  Giông bão có lặng im ? 
  Để cây sinh sôi đâm chồi, nẩy lộc 
  Hoa ngát hương bay 
  Trăng rằm lại mọc 
  Trải ánh vàng huyễn hoặc mê say. 
   
  Em trở về rồi 
  Anh hỡi - có hay ? 
  Quên những buồn lay để mừng vui khấp khởi  
  Đón em về trong nhớ mong, chờ đợi... 
  Thơ lại lên ngàn, nồng đượm tin yêu. 
   
  Em đã về rồi 
  Cho ước mơ như những cánh diều 
  Bay cao... 
  Bay cao... 
  Giữa trời chiều căng gió. 
   
  Tú_Yên
 (08-10-2009)
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 Em sẽ về 
   
  Em sẽ về nơi quê nghèo thắm đượm tình muôn thuở 
  Ngan ngát hương nồng của hoa bưởi, hoa cau 
  Giàn trầu năm nào em trồng ở hè sau 
  Anh hãy nhớ ngày ngày ra chăm tưới  
   
  Bông bí vàng ươm như màu Mai mới 
  Tết thôn mình chắc chẳng lắm đổi thay  
  Tiếng sáo diều vẫn theo gió vờn bay 
  Và bóng tre làng có còn rì rào lời nhắn nhủ…  
   
  Quê hương ta dẫu nghìn năm vẫn không bao giờ cũ 
  Luôn ngọt ngào từng câu hát ầu ơ 
  Ánh trăng vàng mờ_tỏ và rất đổi nên thơ 
  Cho đôi bạn êm đềm thầm thì câu ước nguyện 
   
  Đêm Quê hương  
  Ngọn cỏ mềm như luôn hoài lưu luyến 
  Hạt sương trong lành những buổi sớm tinh mơ 
  Đàn em nhỏ đến trường 
  Hồn nhiên chân sáo với đôi mắt xoe tròn ngơ ngác, ngây thơ... 
  Cho ta cảm giác an lành và bình yên đến lạ 
   
  Em sẽ về… 
  Để nắng làng quê như tô hồng lên má 
  Để cha mẹ già không còn tựa cửa chờ trông 
  Để một người chẳng phải buồn khi nhìn vào những nẻo mênh mông 
  Rồi thầm ước ao trong lòng cho ai quay trở lại. 
   
  Em sẽ về - cho chúng mình bên nhau mãi mãi 
  Cho vườn rau, vườn cà lại kết trái đơm bông 
  Cho góc nhỏ sau hè luôn vàng mượt lá trầu không 
  Và đôi lứa sẽ nghìn năm hạnh phúc. 
   
  Tú_Yên
 (10-10-2009)  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
 Bóng Thu trôi  
  (Thu sắp hết rồi) 
   
  Thu sắp hết rồi - thật đó sao ? 
  Hình như vẫn có tiếng xạc xào 
  Nghiêng nghiêng chiếc lá chao mình rụng 
  Trúc Đào trước ngõ lại lao xao. 
   
  Thu sắp hết rồi - phải thế không ? 
  Đất trời sao mãi cứ mênh mông 
  Se sắt chiều về, mây tím quá 
  Thu chỉ nhẹ đưa, cũng xót lòng. 
   
  Thu sắp hết rồi 
  Đông đến chưa ? 
  Lặng lẽ chiều và lặng lẽ mưa 
  Dế mèn ủ rũ không buồn gáy 
  Bỏ khúc ru ca rớt giữa mùa... 
   
  Thế ra mùa Thu sắp hết rồi 
  Tình thơ bỗng chốc chợt xa xôi 
  Nắng rớt bên hiên đời thưa thớt 
  Đêm về soi bóng... 
  Bóng Thu trôi. 
   
  Tú_Yên
  (25-10-2009)
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 Một nửa mùa Thu 
   
  Em nhận nơi anh một nửa mùa Thu 
  Thu vu vơ 
  Thu mơ màng - cũ kỹ 
  Bóng nắng khẽ khàng như có điều suy nghĩ  
  Anh đã gửi gì trong màu mắt Thu Phân ? 
   
  Chỉ một nửa mùa mà lại lắm bâng khuâng 
  Một nửa yêu thương tần ngần bên giậu vắng 
  Lá nuối tiếc níu cành khô thầm lặng 
  Như nhớ mùa Thu rơi vỡ đâu rồi 
   
  Em sẽ được gì khi nhận nửa mùa thôi ? 
  Nhìn Thu đi qua em bần thần ngơ ngác 
  Giận cành khẳng khiu nên lá buồn không hát 
  Cũng chẳng rì rào, che mát bóng người qua. 
   
  Mùa rất ngọt ngào 
  Mà mình lại cách xa 
  Anh cắt Thu ra mỗi người một nửa 
  Em vơ vẩn tựa mình bên song cửa 
  Thu bên anh 
  Thu có dịu dàng ? 
   
  Tú_Yên
 (28-10-2009)
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                
 Bâng khuâng 
   
  Nhẹ lòng đi ! 
  Nhẹ lòng đi ! 
  Đừng mơ với mộng làm chi thêm buồn 
  Trên trời trăng vẫn treo suông 
  Sông sâu vẫn chảy theo nguồn về xa 
   
  Xoè tay hứng lấy nhạt nhòa 
  Ghép thêm chút nhớ để mà làm thơ 
   
  Hãy thả lòng nhẹ như tơ 
  Đeo mang chi một chữ “chờ” - bâng khuâng. 
   
  Tú_Yên
  (17-11-2009)
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 Giấc mơ qua 
   
  Cũng từng thử chút nhớ nhung 
  Mà sao lòng lại như không có gì. 
   
  Cũng từng giả bộ tình si 
  Lại như cơn gió thầm thì - rồi thôi. 
   
  Cũng từng nhìn bóng mây trôi 
  Thử xem lòng sẽ rối bời đến đâu. 
   
  Cũng từng đếm giọt mưa Ngâu 
  Vớt từng hạt nắng hong sầu bên hiên. 
   
  Cũng từng mang nỗi niềm riêng 
  Tung hê hết cả vào miền hư vô. 
   
  Cũng từng một thuở ngây ngô 
  Nhìn xem con sóng xô bờ lao xao. 
   
  Thế rồi...mong đợi…ước ao... 
  Lại như làn gió rì rào bay xa. 
   
  Chỉ là... 
  là giấc mơ qua 
  Cũng từng có lúc bên ta - ngại ngần. 
   
  Tú_Yên
  (17-11-2009)
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 Còn có vần thơ 
   
  Biết là còn có vần thơ 
  Còn luôn cả một chút chờ - phải không ? 
  Đường đời vạn nẻo mênh mông 
  Mình cùng Ta lại ngược dòng - hai nơi. 
   
  Tình xa - xa lắm người ơi ! 
  Làm sao tìm lại một thời nhớ_quên ? 
   
  Còn thơ và nỗi buồn tênh 
  Ta đem vá víu dệt nên đôi vần... 
  Có đâu tiền kiếp nợ nần 
  Mà luôn ray rức những lần xuyến xao. 
   
  Biết là... 
  Ta mãi không nhau 
  Cũng đành gom chút sắc màu tìm vui. 
   
  Tú_Yên
  (19-11-2009)
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 Là Thơ 
   
  Tình ta gửi trọn vào thơ 
  Ngân nga câu chữ dệt mơ cả đời 
  Thương, buồn, ghét, giận...thả trôi 
  Thơ thênh thang giữa đất trời mênh mông. 
   
  Là thơ ngời sắc xuân nồng 
  Là thơ biến cái như không chợt gần 
  Là thơ gieo lắm nợ nần 
  Ghép thi tứ để kết vần duyên xa. 
   
  Thơ là tiếng nhạc, hương hoa 
  Cho ta cả giấc mơ ngà - trăm năm. 
   
  Tú_Yên
 (21-11-2009)
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 Có một vần thơ 
   
  Tôi còn có một vần thơ 
  Để mong
 để nhớ
 để chờ
 để thương
  Để trải lòng
 để vấn vương… 
  Đem bao câu chữ đưa hương tặng đời. 
   
  Dẫu là cách biệt đôi nơi 
  Khuất xa góc biển, chân trời mù tăm 
  Nhờ thơ mình hóa tri âm 
  Nhờ thơ sầu muộn âm thầm chợt vơi. 
   
  Thơ thì cũng chỉ thơ thôi 
  Mà cho ta cả một trời hương hoa. 
   
  Tú_Yên
  (22-11-2009)
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 Mây_Gió bay qua 
   
  Ta là mây gió bay qua 
  Vẩn vơ giữa khoảng trời xa âm thầm 
  Một mình lặng lẽ nghìn năm 
  Để xem kiếp số thăng trầm tới đâu ? 
   
  Ta là bóng nắng phai mau 
  Bỏ vầng nhật_nguyệt lao xao quay vòng 
  Mưa rơi
 nắng đổ
 …mênh mông 
  Ta là một chút hư không - để rồi... 
   
  Tú_Yên
  (23-11-2009)
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
 Vầng trăng cũng nhớ 
   
  Dẫu muộn màng 
  Em vẫn đến thăm anh 
  Gửi lại lời thơ mong manh như gió 
  Là tấc lòng bỏ ngõ 
  Chắt chiu một lần màu Phượng đỏ rơi rơi 
   
  Dẫu thật muộn màng 
  Em cũng đã đến nơi 
  Tiếng hát chơi vơi một thời trầm lắng 
  Ngọt ngào hay mật đắng ? 
  Mà cõi lòng chợt hoang vắng mênh mang. 
   
  Dẫu muộn thật rồi 
  Và đời có sang trang 
  Bóng nắng ngỡ ngàng cuối chiều luôn dợm tắt 
  Tím hoàng hôn 
  Hay sầu dâng lên mắt ? 
  Bên sông đò chiều ngơ ngác đợi trăng lên. 
   
  Con dốc buồn 
  Con dốc cũng chênh vênh 
  Cánh lục bình xưa vẫn còn lênh đênh trên sóng 
  Như nuối tiếc một thời mơ mộng 
  Sắc tím hoa đời còn đọng chút gì chăng ? 
   
  Bến sông buồn 
  Con nước cũng băn khoăn 
  Lơ lửng trên cao vầng trăng cũng nhớ 
  Một chuyến đò qua 
  Một đời trắc trở 
  Trăm năm xuôi dòng lại ngỡ một ngày thôi. 
   
  Dẫu muộn thật rồi 
  Em cũng đã đến nơi. 
   
  Tú_Yên
  (23-11-2009)
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 Hương Thơ 
   
  Vô tình làn gió lướt qua 
  Hương thơ lan tỏa bay xa tít mù 
  Hạ nồng nàn đón đợi Thu 
  Đêm Đông lãng đãng sương mù chờ Xuân 
   
  Là thơ trải bóng trăng ngân 
  Lung linh nhan sắc - tần ngần lòng ai 
   
  Nàng thơ dẫm nhẹ gót hài 
  Sẽ sàng mà lắm mê say bất ngờ 
  Âm ba từng tiếng rung tơ 
  Thơ - ngàn năm vẫn dệt mơ dâng đời. 
   
  Tú_Yên
  (29-11-2009)
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 Giấc mộng đời 
   
  Trời chiều, mây tím về lơ lửng 
  Thả xuống nhân gian một chút buồn 
  Anh hứa rồi nghe - anh đã hứa... 
  Bên thềm canh giấc mộng tiêu tương. 
   
  Dẫu biết rằng mơ - sao vẫn nhớ ? 
  Đêm trắng, sương mờ theo bóng mây 
  Có phải hôm nay trời lạnh quá ?  
  Em thèm hơi ấm một vòng tay. 
   
  Yên ắng, lặng lờ...trăng gõ cửa 
  Sẽ sàng chiếc lá nhẹ nhàng rơi 
  Anh hứa rồi nghe - anh đã hứa... 
  Giữ mãi cho em giấc mộng đời. 
   
  Tú_Yên
  (30-11-2009)
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 Mơ rơi 
   
  Mơ rơi giữa khoảng trời xanh cũ 
  Cho bóng hoàng hôn tím lặng buồn 
  Chiều qua, xao xác từng con nắng 
  Để đêm về - trắng giọt sương buông. 
   
  Tú_Yên
  (30-11-2009)
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
 Chiều 
   
  Chiều về - bóng nắng trôi nghiêng 
  Vần thơ bảng lảng qua miền phù vân.
  
 Tú_Yên
 (02-12-2009) 
   
  
 
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: