Trích đoạn: thương yêu
NỢ NGƯỜI !
Nợ người ! nợ trả chưa xong
Bài thơ mưa đó nằm hong sợi buồn
Mến người ngàn dăm núi non
Yêu thơ nên đã nhiều lần ghé thăm
Cơn mưa mặc niệm âm thầm
Về đêm lỡ giấc nghe chùng vành tim
Cảm ơn người nhé nỗi niềm
Vẫn còn canh cánh nợ mình đang vay
TY
Trích đoạn: Nghinh Nguyên
Dẫu Là Tình Mộng
Không là gió thoảng mây bay
Nhưng là lắng đọng tháng ngày tìm nhau
Không tròn câu chuyện trầu cau
Biết đâu tiền kiếp nợ nhau lỡ làn
Chừ ghe duyên phận chưa tan
Mà trong tiềm thức còn mang thương sầu
Tưởng chừng nghĩa nặng tình sâu
Tri âm nghe tiếng lòng nhau thì thầm
Sẽ chia một chút nỗi niềm
Để cho ngày tháng êm đềm đi qua
Để không còn mấy cách xa
Tình trong ảo mộng vẫn là quý yêu
Nghinh Nguyen'
Trích đoạn: thương yêu
CHỮ DUYÊN
Bất ngờ thấu chợt người xa
Chữ duyên ngày ấy bây giờ tìm nhau
Bâng khuâng như gió qua cầu
Lời thơ tương ngộ từng câu gọi hồn
Một lần nghe sóng lâng lâng
Con thuyền duyên đó bờ sông còn chờ
Buồn buồn tim kiếm giấc mơ
Trải lên lòng giấy tội thơ lệ trào
Bên ni là bến giang đầu
Người ta có nhớ cây cầu chim uyên?
TY
Nợ...
Chiều về...sắc nắng mờ phai
Rằng Ta: nợ tháng năm dài - phải không ?
Nợ tình thơ, giữa mênh mông
Nợ thêm cơm áo bên dòng thời gian.
Chiều rồi...vệt nắng vàng loang
Phiêu phiêu một giấc mơ hoang cuối mùa.
Nợ người, ta đã trả chưa ?
Sao câu thơ lại như mưa, đượm buồn !
Đêm về...và hạt sương buông...
Lắt lay theo bóng trăng buồn mờ xa.
Nợ Người, một giấc mơ qua
Nợ Ta, cơn gió la đà ngoài hiên ?
Rã rời, rũ cánh chim Uyên
Nợ gì đâu, phải chao nghiêng giữa đời ?
Nợ mình, một kiếp rong chơi...
Xốn xang, câu_chữ khơi vơi thẩn thờ.
Hỏi lòng: sao cứ ngu ngơ ?
...
Nợ Tri âm
Biết bao giờ - trả xong ?
Tú_Yên
r
* Cám ơn thương yêu và anh Nghinh Nguyên đã lưu lại trang thơ Tú_Yên những vần thơ hay. - Rất vui được biết thương yêu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2009 08:23:47 bởi Huyền Băng >