Những hình ảnh - khoảng khắc - hoài in dấu ..
bây giờ mình mới tìm được diễn đàn này, nhưng mình ko đăng ký được mà phải dùng nick và passw của người khác. nhìn hững hình ảnh trên làm mình nhớ lại cha mình, mình ko thể kìm được nước mắt, ko biết con cháu của họ là ai mà nhẫn tâm và vô nhân đạo, họ ko hiểu được rằng trên đời này nhiều cái có thể tìm được cái thứ 2 nhưng cha - mẹ thì chỉ có 1. ko biết làm sao để thức tỉnh được lương tâm của những người con của các cụ. chắc chắn các cụ đang buồn lắm, người già có những khao khát giản đơn và nhỏ bé như: được sống trong ngôi nhà của mình, được vui vầy bên con cháu, đựợc nhìn thấy đầy đủ con cháu trước lúc nhắm mắt xuôi tay.... và chắc chắn các cụ đang buồn và rất buồn, chúng ta ko thể làm thay cho con cháu các cụ được nhưng hành động của các bạn phần nào làm vơi đi nỗi buồn của các cụ. ai cũng có cha mẹ. cách đây gần 2 năm cha mình đã ra đi sau một cơn bạo bệnh hay nói đúng hơn là sau những ngày chiến đấu với bệnh tật cho đến bây giờ, mỗi khi nhìn thấy hình ảnh gì liên quan đến cha như nhìn thấy một cụ già, vô tình hay có dịp phải vào bệnh viện nơi cha chữa trị mình đều bị xúc động. có lần khi cơ quan liên hoan và đang hát karaokê, nghe tin bà cố của người bạn cùng cơ quan chết, mình đã ko kìm nổi và chạy ra khỏi phòng rồi khóc và khóc. ai đã trải qua rồi mới thấu hết nỗi khổ đau khi mất người thân. giờ đây có những lúc mình ao ứơc được nhìn thấy cha, được sờ vào tay cha, được mua gì đó cho cha ăn hay đơn giản chỉ muốn nghe tiếng la mắng cũng đều vô vọng.
vậy sao khi còn cha mẹ, họ không trân trọng nhỉ?
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: