ĐÔI VẦN CẢM - XÚC - -- Rdinh ---
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 91 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 1351 bài trong đề mục
Rdinh 06.02.2009 05:37:03 (permalink)
0
 
 
 
 
 

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Rdinh 06.02.2009 09:13:32 (permalink)
0
 
 
 
 
 




 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2009 05:34:20 bởi Rdinh >
honghong 06.02.2009 09:45:56 (permalink)
0


 
 
 
 
 







Người đi cho nắng phai hồng
Mắt xanh phai biếc dõi trông bóng người
Bốn mùa nhìn lá rơi rơi...

Hỏi người thơ ấy đành lời từ li  !
Tứ Trụ 06.02.2009 12:36:29 (permalink)
0

Trích đoạn: Rdinh




Bài Thơ hay quá.. TuTru mạng phép.. Trích đoạn nhé.. Cảm ơn Ra Dinh
--

Nồi Cơm "Hạnh Phúc"

Chung nhau với một nồi cơm
Vợ như hạt gạo, chồng ôm vào lòng
Trải qua nước lửa long đong
Đã thành cơm cháo đồng lòng chẳng lo

Buồn vui phúc lộc trời cho
Chung tay vén khéo chẳng lo riêng mình
Bảo nhau ăn ở chung tình
Đã thành chồng vợ, trọn tình lứa đôi.

Gạo vo bỏ vào lòng nồi
Tình sôi sục nước, lửa đời ngát hương
Đã nên cơm cháo đời thường
Nồi cơm, nước lửa.. Đôi đường có nhau.

mytutru
-------
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 12:37:53 bởi Tứ Trụ >
Rdinh 06.02.2009 18:41:06 (permalink)
0
 
 

Trích đoạn: Rdinh




Bài Thơ hay quá.. TuTru mạng phép.. Trích đoạn nhé.. Cảm ơn Ra Dinh
--

Nồi Cơm "Hạnh Phúc"

Chung nhau với một nồi cơm
Vợ như hạt gạo, chồng ôm vào lòng
Trải qua nước lửa long đong
Đã thành cơm cháo đồng lòng chẳng lo

Buồn vui phúc lộc trời cho
Chung tay vén khéo chẳng lo riêng mình
Bảo nhau ăn ở chung tình
Đã thành chồng vợ, trọn tình lứa đôi.

Gạo vo bỏ vào lòng nồi
Tình sôi sục nước, lửa đời ngát hương
Đã nên cơm cháo đời thường
Nồi cơm, nước lửa.. Đôi đường có nhau.

mytutru
-------


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/DFBA46C4F2134FE085B0E005D427B67F.jpg[/image]
 
 
Cảm ơn bạn Tứ-Trụ đã ghé thăm và có lời khen. Chúc bạn vui, Rdinh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 18:43:54 bởi Rdinh >
Attached Image(s)
Rdinh 06.02.2009 19:44:09 (permalink)
0
 
 
 
 
 
 
 






 
 

Người đi cho nắng phai hồng
Mắt xanh phai biếc dõi trông bóng người
Bốn mùa nhìn lá rơi rơi...

Hỏi người thơ ấy đành lời từ li  !

 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/19BE9C219D1C4C0F8BEC6F5D41EE86A7.jpg[/image]
 
 
Cảm ơn bạn HongHong đã ghé thăm và cho câu thơ hỏi rất hay. Chúc bạn vui.
Rdinh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 19:52:32 bởi Rdinh >
Attached Image(s)
Rdinh 06.02.2009 20:19:30 (permalink)
0
 
 
 
 
Những ngày xưa ấy vấn vương
Làm sao che lấp trên đường em đi
Một lời nói lúc chia ly
Vẫn sâu vẫn đậm những gì đa mang
Chút tình dù có muộn màng
Vẫn ân vẫn trọng đá vàng khó phai
Dẫu cho cách trở ngày mai
Lòng này sẽ chẳng nhạt phai hỡi người

thuỵ du

 



 
 
 
Thụy-Du ơi ! sao lớp này tự-nhiên thơ tếu nó không ra được, mà cứ bấm máy là nó ra thơ trữ-tình không hè, mà đôi khi lại còn muốn ra loại thơ trữ-tình kiểu quan-họ đây này. đừng có cười anh nhé, mà cũng không được cười ruồi nữa đó nhe.


Mối duyên thắm của đôi mình
Trước sau hẹn giữ vẹn tình đôi ta
Cho dù đôi ngã cách xa
Cũng xin một gánh mặn mà đa mang
Cùng nhau một chữ đá vàng
Khắc ghi tấc dạ nào màng tháng năm
Phương trời ấy có xa xăm
Mong anh cũng hẹn đăm đăm một lòng
Đừng nên mang dạ đèo bồng
Em mà biết được sẽ không tha nào.....
Lúc ấy đừng hỏi tại sao
Mỗi người một ngã xanh xao tim buồn....
 
thụy du
 
Vui lên đi anh Rdinh ơi ! Em không có cười anh đâu,cười ruồi lại càng không có nữa mà....Chỉ mong anh vui lên thôi!
 
 
 
 
Em khuyên anh không đèo bòng
Bụng anh sao cứ lòng thòng nổi tham
Biết rằng sai, quấy vẫn làm
Ra đường thấy đẹp muốn thêm em về
 
Chỉ sợ cái áo tua-te
Nên anh đành phải ngủ hè trước thôi
T.D. ới ! có thương tôi
Thì hãy ra dắt để tôi vô nhà
 
Nhưng chớ để quên mấy bà
Để ngoai sân đó sao ra thơ cùng
Vào nhà tụi mình ngâm chung
Áo rách , quần rách cũng đành chịu thôi
 
Chẳng qua là cái số trời
Áo rách tí...nhưng đưọc sơi nhiều bà
Vậy em cứ vá tà-tà
Công lớn.. anh thương nhất nhà là em./
 
Rdinh



Có câu ông chả bà nem
Hẳn rằng anh chẳng kiêng khem vĩa hè
Thôi thì kéo bạn kéo bè
Cho thành cả đám ngủ hè cho vui
Lúc ấy thì đừng than xui
Du ơi em nỡ chôn vùi tình anh
Ngủ hè cũng chẳng an lành
Mười hai bà trước đủ canh anh rồi
Em thì cứ vui cứ chơi
Áo anh họ xé đáng đời anh chưa?
Nhưng mà nói thật xin thưa
Áo anh có rách em chưa vá liền
Dù em đây có thật hiền
Cũng vài câu để xỏ xiên anh à
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ nhiều chỉ có khổ mà anh ơi
Ai bảo ra đường lả lơi
Liếc ngang liếc dọc để đời khổ đau
Thôi thôi anh chớ có rầu
Để đấy em vá công đầu tính em

thuỵ du
 






Du đây chẳng hổ tiếng hiền
Ừ anh một tiếng mái hiên cho nằm
Cho bỏ cái tật lăm lăm
Vợ nhiều cho khổ ra nằm mái hiên
Tội ghê trông thấy thương liền
Co ro nằm ngủ hết tiền hô-teo (hotel)
Trông như là con nhà nghèo
Đầu đường xó chợ đói meo vĩa hè
Tội nghiệp cho anh thật nè
Thôi kệ mở cửa, vĩa hè em tha
Cho anh vào ngủ trong nhà
Chăn êm nệm ấm ruột rà thương nhau
Mười hai bà vợ trước sau
Một lòng yêu mến khỏi đau cõi lòng
Ai bảo chung một kiếp chồng
Gặp ông háo sắc cũng đồng như nhau
Thì thôi cùng trước cùng sau
Nhịn nhục cho khỏi càu nhàu ghen tương
Ai qua được nỗi đoạn trường..?

thuỵ du

Anh Rdinh ơi,chỉ là thơ tếu cho vui thôi nha,nhưng dù sao em cũng xin lỗi anh nếu lời lẽ trong thơ có gì khiếm nhã nhé !
 
 
 
Không sao đâu Thụy-Du ơi, chỉ là thơ vui thì có gì phải câu nệ, đôi khi anh dùng những tiếng hơi xuồng-xã chút mong TD cũng  thông-cảm nhe, vì thơ vần nó cứ tuôn ra như vậy thời nó mới có ý của câu sau, bởi vậy người ta gọi là hứng thơ mà.
 Chúc em vui. Rdinh
 






Thôi thì cũng chỉ một lần
Em tha cho đó anh cần nữa không?
Có cho anh chẳng dám mong
Nào là kiến chích muỗi mòng đốt chân
Lần sau nếu có lần chần
Ngủ hè ba bữa, ngoài sân đợi nè
Cho chừa cái tật be-he
Còn ham vợ bé, vĩa hè đợi anh
Làm sao có giấc mộng lành
Toàn kiến với muỗi ! Chết anh chưa nè ?
Nói vậy chứ tội anh nghe
Đưa dầu em xức khoẻ re anh liền
"Ăn được ngủ được là tiên"
"Không ăn không ngủ mất tiền thêm lo"
Một lần này bỏ qua cho
Lần sau nhớ chớ nằm co ngoài đường
Cũng tại gặp ai cũng thương
Cho nên muỗi kiến vấn vương anh hoài
Này hỡi anh Rdinh đẹp chai
Một lần anh tởn tới mai không còn....

thuỵ du




 
 
D D T  = Một loại thuốc dùng diệt kiến rất hiệu-nghiệm , nhưng có độc hai cho người.



 
Cách này quả thật rất hay
Khá khen anh thật hổng ngay chút nào
Kiếm đủ cách để xé rào
Thuốc phun như thế kiến nào không thua
Em bầu anh chức Mùi Vua
Mười hai bà thiệt cũng chưa vừa lòng
Bao nhiêu mới đủ hả ông?
Ông ra con số là xong liền mà
Cứ kiếm tiền đủ mua nhà
Còn tiền nuôi vợ mua quà cho con
Cày năm ba job mỏi mòn
Sức tàn hơi kiệt sắt son một đời
Bao giờ mới sợ anh ơi?

thuỵ du
 
 



 
proche01 06.02.2009 20:33:23 (permalink)
0

Trích đoạn: Rdinh


 
 
Thêm một cái cảm ơn Dinh
 
Lại thêm một cái cảm ơn
Cảm ơn dâng mãi chưa sơn một câu
Cảm ơn Dinh bạn thâm giao
Chiếc bìa nghệ thuật đi vào cõi thơ
Tập Đầu tay một giấc mơ
Có thêm người bạn bất ngờ lắm thay
Nếu ngày mai túi tràn đầy
Xin chia người bạn để thay cái nghèo
Tất cả sẽ
sẽ chia đều
Cùng nhau hưởng lạc
cùng đèo Vinh Quang
 
Phan Đức Dũng
 
 
Tiền bạc tớ chẳng có ham
Bạn vui là tớ đầy tràn niềm vui
Ta chỉ chia xẻ ngọt bùi
Những câu thơ viết đắp bồi tình thâm
Bạc tiền dẫu có ngàn trăm
Cũng không mua được tình thâm bạn vàng
Cảm ơn, xin thật cảm ơn.
Rdinh
 
 
Tớ sẽ nhận của cậu một quyển tặng với chữ ký tên của cậu. Ngòai ra tớ mới dự trù mua lại của cậu tối thiểu 5 quyển (có thể hơn) để tặng bạn tớ, những người thích thơ, tớ sẽ thanh tóan tiền bạc đúng theo giá thị trường.
Xin thành-thật cảm ơn nhã-ý của bạn.
Rdinh
 
Tớ cũng quyết định in bìa rồi
Đó là bìa của bạn người ơi
Xin dành tặng bạn năm cuối mới
Giữ gìn khi bạn về nước chơi
Nhận đi bạn nhé kỉ niệm đời
Tớ và người bạn thắm rồi trái tim
 
Phan Đức Dũng - Tâm Bão
 
 
 
Tớ chẳng nhận đâu bạn thân ơi !
Chỉ một tặng thôi là đủ rồi
Nếu tớ không làm bạn giầu được
Thì tớ chẳng làm bạn nghèo đâu.
 
 
Người ta thường nói chơi với bạn nếu ta không làm bạn mình giầu được thì ta đừng làm bạn mình nghèo đi.
Tớ sẽ lấy 5 cuốn đó với giá thị-trường , không phải giá thương-lượng đâu nhe, nếu bạn không lấy tiền là tớ không lấy 5 cuốn đó nữa, xin nói trước bạn biết vậy.
Chúc bạn thành công mọi mặt.
Rdinh


 
Bạn nói thế Dũng cũng đành như thế
Chúng ta nói chuyện khác nhé
 
proche01 06.02.2009 21:36:18 (permalink)
0

Trích đoạn: Rdinh

 
 
 
 
 
 
 






 

Người đi cho nắng phai hồng
Mắt xanh phai biếc dõi trông bóng người
Bốn mùa nhìn lá rơi rơi...

Hỏi người thơ ấy đành lời từ li  !

 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/19BE9C219D1C4C0F8BEC6F5D41EE86A7.jpg[/image]
 
 
Cảm ơn bạn HongHong đã ghé thăm và cho câu thơ hỏi rất hay. Chúc bạn vui.
Rdinh.




Người đi người vẫn cứ đi
Nỗi sầu vẫn cứ tì tì tự tuôn
Người đi người có thấy buồn
Khi người ở lại lệ tuôn suốt đời
Ngàn năm cố bắn một lời
Phi vào cú nhắm cho người tình xa
Bắn ngàn năm vẫn chẳng già
Cú tình trẻ mãi như là hôm qua
 
Phan Đức Dũng
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 22:13:27 bởi proche01 >
nhatran89 06.02.2009 21:40:49 (permalink)
0
 
 
 
 
 
 
 






 

Người đi cho nắng phai hồng
Mắt xanh phai biếc dõi trông bóng người
Bốn mùa nhìn lá rơi rơi...

Hỏi người thơ ấy đành lời từ li  !

 


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/19BE9C219D1C4C0F8BEC6F5D41EE86A7.jpg[/image]
 
 
Cảm ơn bạn HongHong đã ghé thăm và cho câu thơ hỏi rất hay. Chúc bạn vui.
Rdinh.



Người thơ đi, thơ sầu bi
Vườn thơ ai tưới??? Đành đi sao người !!!
Người đi...Thơ vắng tiếng cười
Hoa vườn thơ kém sắc tươi...úa màu
Người thơ đi??? Đành vậy sao !!!
Hoa thơ ủ rủ buồn nao lá vàng...

nt

(Hoa sầu rủ cánh , lá xanh cũng ngả màu úa vàng luôn! hu...hu...hu...)


<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2009 21:42:36 bởi nhatran89 >
proche01 06.02.2009 22:08:06 (permalink)
0
Dinh à chúng ta cùng đi dạo chơi trên sa mạc nhé:
 
Lạc đà
 
Lạc đà vẫn cõng em đi
Em khát liền hỏi có gì uống không
Lạc đà cười nói là không
Em buồn nhảy xuống bỏ không lạc đà
Bỏ lạc đà em nhận ra
Mình không còn lạc như là ngày xưa
Niềm tin lại trút như mưa
Sa mạc cằn cỗi đã thừa mầm xanh
 
....(Mời Dinh tiếp bước ) Phan Đức Dũng
 
Thuỵ Du 06.02.2009 22:10:38 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: Rdinh

 
 
Những ngày xưa ấy vấn vương
Làm sao che lấp trên đường em đi
Một lời nói lúc chia ly
Vẫn sâu vẫn đậm những gì đa mang
Chút tình dù có muộn màng
Vẫn ân vẫn trọng đá vàng khó phai
Dẫu cho cách trở ngày mai
Lòng này sẽ chẳng nhạt phai hỡi người

thuỵ du

 



 
 
 
Thụy-Du ơi ! sao lớp này tự-nhiên thơ tếu nó không ra được, mà cứ bấm máy là nó ra thơ trữ-tình không hè, mà đôi khi lại còn muốn ra loại thơ trữ-tình kiểu quan-họ đây này. đừng có cười anh nhé, mà cũng không được cười ruồi nữa đó nhe.


Mối duyên thắm của đôi mình
Trước sau hẹn giữ vẹn tình đôi ta
Cho dù đôi ngã cách xa
Cũng xin một gánh mặn mà đa mang
Cùng nhau một chữ đá vàng
Khắc ghi tấc dạ nào màng tháng năm
Phương trời ấy có xa xăm
Mong anh cũng hẹn đăm đăm một lòng
Đừng nên mang dạ đèo bồng
Em mà biết được sẽ không tha nào.....
Lúc ấy đừng hỏi tại sao
Mỗi người một ngã xanh xao tim buồn....
 
thụy du
 
Vui lên đi anh Rdinh ơi ! Em không có cười anh đâu,cười ruồi lại càng không có nữa mà....Chỉ mong anh vui lên thôi!
 
 
 
 
Em khuyên anh không đèo bòng
Bụng anh sao cứ lòng thòng nổi tham
Biết rằng sai, quấy vẫn làm
Ra đường thấy đẹp muốn thêm em về
 
Chỉ sợ cái áo tua-te
Nên anh đành phải ngủ hè trước thôi
T.D. ới ! có thương tôi
Thì hãy ra dắt để tôi vô nhà
 
Nhưng chớ để quên mấy bà
Để ngoai sân đó sao ra thơ cùng
Vào nhà tụi mình ngâm chung
Áo rách , quần rách cũng đành chịu thôi
 
Chẳng qua là cái số trời
Áo rách tí...nhưng đưọc sơi nhiều bà
Vậy em cứ vá tà-tà
Công lớn.. anh thương nhất nhà là em./
 
Rdinh



Có câu ông chả bà nem
Hẳn rằng anh chẳng kiêng khem vĩa hè
Thôi thì kéo bạn kéo bè
Cho thành cả đám ngủ hè cho vui
Lúc ấy thì đừng than xui
Du ơi em nỡ chôn vùi tình anh
Ngủ hè cũng chẳng an lành
Mười hai bà trước đủ canh anh rồi
Em thì cứ vui cứ chơi
Áo anh họ xé đáng đời anh chưa?
Nhưng mà nói thật xin thưa
Áo anh có rách em chưa vá liền
Dù em đây có thật hiền
Cũng vài câu để xỏ xiên anh à
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ nhiều chỉ có khổ mà anh ơi
Ai bảo ra đường lả lơi
Liếc ngang liếc dọc để đời khổ đau
Thôi thôi anh chớ có rầu
Để đấy em vá công đầu tính em

thuỵ du
 






Du đây chẳng hổ tiếng hiền
Ừ anh một tiếng mái hiên cho nằm
Cho bỏ cái tật lăm lăm
Vợ nhiều cho khổ ra nằm mái hiên
Tội ghê trông thấy thương liền
Co ro nằm ngủ hết tiền hô-teo (hotel)
Trông như là con nhà nghèo
Đầu đường xó chợ đói meo vĩa hè
Tội nghiệp cho anh thật nè
Thôi kệ mở cửa, vĩa hè em tha
Cho anh vào ngủ trong nhà
Chăn êm nệm ấm ruột rà thương nhau
Mười hai bà vợ trước sau
Một lòng yêu mến khỏi đau cõi lòng
Ai bảo chung một kiếp chồng
Gặp ông háo sắc cũng đồng như nhau
Thì thôi cùng trước cùng sau
Nhịn nhục cho khỏi càu nhàu ghen tương
Ai qua được nỗi đoạn trường..?

thuỵ du

Anh Rdinh ơi,chỉ là thơ tếu cho vui thôi nha,nhưng dù sao em cũng xin lỗi anh nếu lời lẽ trong thơ có gì khiếm nhã nhé !
 
 
 
Không sao đâu Thụy-Du ơi, chỉ là thơ vui thì có gì phải câu nệ, đôi khi anh dùng những tiếng hơi xuồng-xã chút mong TD cũng  thông-cảm nhe, vì thơ vần nó cứ tuôn ra như vậy thời nó mới có ý của câu sau, bởi vậy người ta gọi là hứng thơ mà.
 Chúc em vui. Rdinh
 






Thôi thì cũng chỉ một lần
Em tha cho đó anh cần nữa không?
Có cho anh chẳng dám mong
Nào là kiến chích muỗi mòng đốt chân
Lần sau nếu có lần chần
Ngủ hè ba bữa, ngoài sân đợi nè
Cho chừa cái tật be-he
Còn ham vợ bé, vĩa hè đợi anh
Làm sao có giấc mộng lành
Toàn kiến với muỗi ! Chết anh chưa nè ?
Nói vậy chứ tội anh nghe
Đưa dầu em xức khoẻ re anh liền
"Ăn được ngủ được là tiên"
"Không ăn không ngủ mất tiền thêm lo"
Một lần này bỏ qua cho
Lần sau nhớ chớ nằm co ngoài đường
Cũng tại gặp ai cũng thương
Cho nên muỗi kiến vấn vương anh hoài
Này hỡi anh Rdinh đẹp chai
Một lần anh tởn tới mai không còn....

thuỵ du




 
 
D D T  = Một loại thuốc dùng diệt kiến rất hiệu-nghiệm , nhưng có độc hai cho người.



 
Cách này quả thật rất hay
Khá khen anh thật hổng ngay chút nào
Kiếm đủ cách để xé rào
Thuốc phun như thế kiến nào không thua
Em bầu anh chức Mùi Vua
Mười hai bà thiệt cũng chưa vừa lòng
Bao nhiêu mới đủ hả ông?
Ông ra con số là xong liền mà
Cứ kiếm tiền đủ mua nhà
Còn tiền nuôi vợ mua quà cho con
Cày năm ba job mỏi mòn
Sức tàn hơi kiệt sắt son một đời
Bao giờ mới sợ anh ơi?

thuỵ du
 
 







Anh này tính thật tèm lem
Nhập nhoè đánh lận con đen nè trời
Sao khôn quá vậy anh ơi
Giả vờ khéo thật ông trời phải rên
Trời sợ em đây bắt đền
Cho anh cái tánh ham lên số bà
Mười hai bà ở trong nhà
Còn kêu không đủ quả là tham ghê
Em thật là phục anh nè
Suốt ngày chắc lại ngủ hè nghe anh
Vì em cái tật thương anh
Dụ gì cũng gật với anh khổ à
Bao giờ anh mới sợ ta???

thuỵ du


Rdinh 07.02.2009 05:11:04 (permalink)
0
 
 
 
Dinh à chúng ta cùng đi dạo chơi trên sa mạc nhé:
 
Lạc đà
 
Lạc đà vẫn cõng em đi
Em khát liền hỏi có gì uống không
Lạc đà cười nói là không
Em buồn nhảy xuống bỏ không lạc đà
Bỏ lạc đà em nhận ra
Mình không còn lạc như là ngày xưa
Niềm tin lại trút như mưa
Sa mạc cằn cỗi đã thừa mầm xanh
 
....(Mời Dinh tiếp bước ) Phan Đức Dũng
 



Rdinh 07.02.2009 05:59:39 (permalink)
0
 
 


Trích đoạn: Rdinh

 
 
Những ngày xưa ấy vấn vương
Làm sao che lấp trên đường em đi
Một lời nói lúc chia ly
Vẫn sâu vẫn đậm những gì đa mang
Chút tình dù có muộn màng
Vẫn ân vẫn trọng đá vàng khó phai
Dẫu cho cách trở ngày mai
Lòng này sẽ chẳng nhạt phai hỡi người

thuỵ du

 



 
 
 
Thụy-Du ơi ! sao lớp này tự-nhiên thơ tếu nó không ra được, mà cứ bấm máy là nó ra thơ trữ-tình không hè, mà đôi khi lại còn muốn ra loại thơ trữ-tình kiểu quan-họ đây này. đừng có cười anh nhé, mà cũng không được cười ruồi nữa đó nhe.


Mối duyên thắm của đôi mình
Trước sau hẹn giữ vẹn tình đôi ta
Cho dù đôi ngã cách xa
Cũng xin một gánh mặn mà đa mang
Cùng nhau một chữ đá vàng
Khắc ghi tấc dạ nào màng tháng năm
Phương trời ấy có xa xăm
Mong anh cũng hẹn đăm đăm một lòng
Đừng nên mang dạ đèo bồng
Em mà biết được sẽ không tha nào.....
Lúc ấy đừng hỏi tại sao
Mỗi người một ngã xanh xao tim buồn....
 
thụy du
 
Vui lên đi anh Rdinh ơi ! Em không có cười anh đâu,cười ruồi lại càng không có nữa mà....Chỉ mong anh vui lên thôi!
 
 
 
 
Em khuyên anh không đèo bòng
Bụng anh sao cứ lòng thòng nổi tham
Biết rằng sai, quấy vẫn làm
Ra đường thấy đẹp muốn thêm em về
 
Chỉ sợ cái áo tua-te
Nên anh đành phải ngủ hè trước thôi
T.D. ới ! có thương tôi
Thì hãy ra dắt để tôi vô nhà
 
Nhưng chớ để quên mấy bà
Để ngoai sân đó sao ra thơ cùng
Vào nhà tụi mình ngâm chung
Áo rách , quần rách cũng đành chịu thôi
 
Chẳng qua là cái số trời
Áo rách tí...nhưng đưọc sơi nhiều bà
Vậy em cứ vá tà-tà
Công lớn.. anh thương nhất nhà là em./
 
Rdinh



Có câu ông chả bà nem
Hẳn rằng anh chẳng kiêng khem vĩa hè
Thôi thì kéo bạn kéo bè
Cho thành cả đám ngủ hè cho vui
Lúc ấy thì đừng than xui
Du ơi em nỡ chôn vùi tình anh
Ngủ hè cũng chẳng an lành
Mười hai bà trước đủ canh anh rồi
Em thì cứ vui cứ chơi
Áo anh họ xé đáng đời anh chưa?
Nhưng mà nói thật xin thưa
Áo anh có rách em chưa vá liền
Dù em đây có thật hiền
Cũng vài câu để xỏ xiên anh à
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ nhiều chỉ có khổ mà anh ơi
Ai bảo ra đường lả lơi
Liếc ngang liếc dọc để đời khổ đau
Thôi thôi anh chớ có rầu
Để đấy em vá công đầu tính em

thuỵ du
 






Du đây chẳng hổ tiếng hiền
Ừ anh một tiếng mái hiên cho nằm
Cho bỏ cái tật lăm lăm
Vợ nhiều cho khổ ra nằm mái hiên
Tội ghê trông thấy thương liền
Co ro nằm ngủ hết tiền hô-teo (hotel)
Trông như là con nhà nghèo
Đầu đường xó chợ đói meo vĩa hè
Tội nghiệp cho anh thật nè
Thôi kệ mở cửa, vĩa hè em tha
Cho anh vào ngủ trong nhà
Chăn êm nệm ấm ruột rà thương nhau
Mười hai bà vợ trước sau
Một lòng yêu mến khỏi đau cõi lòng
Ai bảo chung một kiếp chồng
Gặp ông háo sắc cũng đồng như nhau
Thì thôi cùng trước cùng sau
Nhịn nhục cho khỏi càu nhàu ghen tương
Ai qua được nỗi đoạn trường..?

thuỵ du

Anh Rdinh ơi,chỉ là thơ tếu cho vui thôi nha,nhưng dù sao em cũng xin lỗi anh nếu lời lẽ trong thơ có gì khiếm nhã nhé !
 
 
 
Không sao đâu Thụy-Du ơi, chỉ là thơ vui thì có gì phải câu nệ, đôi khi anh dùng những tiếng hơi xuồng-xã chút mong TD cũng  thông-cảm nhe, vì thơ vần nó cứ tuôn ra như vậy thời nó mới có ý của câu sau, bởi vậy người ta gọi là hứng thơ mà.
 Chúc em vui. Rdinh
 






Thôi thì cũng chỉ một lần
Em tha cho đó anh cần nữa không?
Có cho anh chẳng dám mong
Nào là kiến chích muỗi mòng đốt chân
Lần sau nếu có lần chần
Ngủ hè ba bữa, ngoài sân đợi nè
Cho chừa cái tật be-he
Còn ham vợ bé, vĩa hè đợi anh
Làm sao có giấc mộng lành
Toàn kiến với muỗi ! Chết anh chưa nè ?
Nói vậy chứ tội anh nghe
Đưa dầu em xức khoẻ re anh liền
"Ăn được ngủ được là tiên"
"Không ăn không ngủ mất tiền thêm lo"
Một lần này bỏ qua cho
Lần sau nhớ chớ nằm co ngoài đường
Cũng tại gặp ai cũng thương
Cho nên muỗi kiến vấn vương anh hoài
Này hỡi anh Rdinh đẹp chai
Một lần anh tởn tới mai không còn....

thuỵ du




 
 
D D T  = Một loại thuốc dùng diệt kiến rất hiệu-nghiệm , nhưng có độc hai cho người.



 
Cách này quả thật rất hay
Khá khen anh thật hổng ngay chút nào
Kiếm đủ cách để xé rào
Thuốc phun như thế kiến nào không thua
Em bầu anh chức Mùi Vua
Mười hai bà thiệt cũng chưa vừa lòng
Bao nhiêu mới đủ hả ông?
Ông ra con số là xong liền mà
Cứ kiếm tiền đủ mua nhà
Còn tiền nuôi vợ mua quà cho con
Cày năm ba job mỏi mòn
Sức tàn hơi kiệt sắt son một đời
Bao giờ mới sợ anh ơi?

thuỵ du
 
 







Anh này tính thật tèm lem
Nhập nhoè đánh lận con đen nè trời
Sao khôn quá vậy anh ơi
Giả vờ khéo thật ông trời phải rên
Trời sợ em đây bắt đền
Cho anh cái tánh ham lên số bà
Mười hai bà ở trong nhà
Còn kêu không đủ quả là tham ghê
Em thật là phục anh nè
Suốt ngày chắc lại ngủ hè nghe anh
Vì em cái tật thương anh
Dụ gì cũng gật với anh khổ à
Bao giờ anh mới sợ ta???

thuỵ du



 
 


Thuỵ Du 07.02.2009 10:46:36 (permalink)
0
Những ngày xưa ấy vấn vương
Làm sao che lấp trên đường em đi
Một lời nói lúc chia ly
Vẫn sâu vẫn đậm những gì đa mang
Chút tình dù có muộn màng
Vẫn ân vẫn trọng đá vàng khó phai
Dẫu cho cách trở ngày mai
Lòng này sẽ chẳng nhạt phai hỡi người

thuỵ du

 



 
 
 
Thụy-Du ơi ! sao lớp này tự-nhiên thơ tếu nó không ra được, mà cứ bấm máy là nó ra thơ trữ-tình không hè, mà đôi khi lại còn muốn ra loại thơ trữ-tình kiểu quan-họ đây này. đừng có cười anh nhé, mà cũng không được cười ruồi nữa đó nhe.


Mối duyên thắm của đôi mình
Trước sau hẹn giữ vẹn tình đôi ta
Cho dù đôi ngã cách xa
Cũng xin một gánh mặn mà đa mang
Cùng nhau một chữ đá vàng
Khắc ghi tấc dạ nào màng tháng năm
Phương trời ấy có xa xăm
Mong anh cũng hẹn đăm đăm một lòng
Đừng nên mang dạ đèo bồng
Em mà biết được sẽ không tha nào.....
Lúc ấy đừng hỏi tại sao
Mỗi người một ngã xanh xao tim buồn....
 
thụy du
 
Vui lên đi anh Rdinh ơi ! Em không có cười anh đâu,cười ruồi lại càng không có nữa mà....Chỉ mong anh vui lên thôi!
 
 
 
 
Em khuyên anh không đèo bòng
Bụng anh sao cứ lòng thòng nổi tham
Biết rằng sai, quấy vẫn làm
Ra đường thấy đẹp muốn thêm em về
 
Chỉ sợ cái áo tua-te
Nên anh đành phải ngủ hè trước thôi
T.D. ới ! có thương tôi
Thì hãy ra dắt để tôi vô nhà
 
Nhưng chớ để quên mấy bà
Để ngoai sân đó sao ra thơ cùng
Vào nhà tụi mình ngâm chung
Áo rách , quần rách cũng đành chịu thôi
 
Chẳng qua là cái số trời
Áo rách tí...nhưng đưọc sơi nhiều bà
Vậy em cứ vá tà-tà
Công lớn.. anh thương nhất nhà là em./
 
Rdinh



Có câu ông chả bà nem
Hẳn rằng anh chẳng kiêng khem vĩa hè
Thôi thì kéo bạn kéo bè
Cho thành cả đám ngủ hè cho vui
Lúc ấy thì đừng than xui
Du ơi em nỡ chôn vùi tình anh
Ngủ hè cũng chẳng an lành
Mười hai bà trước đủ canh anh rồi
Em thì cứ vui cứ chơi
Áo anh họ xé đáng đời anh chưa?
Nhưng mà nói thật xin thưa
Áo anh có rách em chưa vá liền
Dù em đây có thật hiền
Cũng vài câu để xỏ xiên anh à
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ nhiều chỉ có khổ mà anh ơi
Ai bảo ra đường lả lơi
Liếc ngang liếc dọc để đời khổ đau
Thôi thôi anh chớ có rầu
Để đấy em vá công đầu tính em

thuỵ du
 






Du đây chẳng hổ tiếng hiền
Ừ anh một tiếng mái hiên cho nằm
Cho bỏ cái tật lăm lăm
Vợ nhiều cho khổ ra nằm mái hiên
Tội ghê trông thấy thương liền
Co ro nằm ngủ hết tiền hô-teo (hotel)
Trông như là con nhà nghèo
Đầu đường xó chợ đói meo vĩa hè
Tội nghiệp cho anh thật nè
Thôi kệ mở cửa, vĩa hè em tha
Cho anh vào ngủ trong nhà
Chăn êm nệm ấm ruột rà thương nhau
Mười hai bà vợ trước sau
Một lòng yêu mến khỏi đau cõi lòng
Ai bảo chung một kiếp chồng
Gặp ông háo sắc cũng đồng như nhau
Thì thôi cùng trước cùng sau
Nhịn nhục cho khỏi càu nhàu ghen tương
Ai qua được nỗi đoạn trường..?

thuỵ du

Anh Rdinh ơi,chỉ là thơ tếu cho vui thôi nha,nhưng dù sao em cũng xin lỗi anh nếu lời lẽ trong thơ có gì khiếm nhã nhé !
 
 
 
Không sao đâu Thụy-Du ơi, chỉ là thơ vui thì có gì phải câu nệ, đôi khi anh dùng những tiếng hơi xuồng-xã chút mong TD cũng  thông-cảm nhe, vì thơ vần nó cứ tuôn ra như vậy thời nó mới có ý của câu sau, bởi vậy người ta gọi là hứng thơ mà.
 Chúc em vui. Rdinh
 






Thôi thì cũng chỉ một lần
Em tha cho đó anh cần nữa không?
Có cho anh chẳng dám mong
Nào là kiến chích muỗi mòng đốt chân
Lần sau nếu có lần chần
Ngủ hè ba bữa, ngoài sân đợi nè
Cho chừa cái tật be-he
Còn ham vợ bé, vĩa hè đợi anh
Làm sao có giấc mộng lành
Toàn kiến với muỗi ! Chết anh chưa nè ?
Nói vậy chứ tội anh nghe
Đưa dầu em xức khoẻ re anh liền
"Ăn được ngủ được là tiên"
"Không ăn không ngủ mất tiền thêm lo"
Một lần này bỏ qua cho
Lần sau nhớ chớ nằm co ngoài đường
Cũng tại gặp ai cũng thương
Cho nên muỗi kiến vấn vương anh hoài
Này hỡi anh Rdinh đẹp chai
Một lần anh tởn tới mai không còn....

thuỵ du




 
 
D D T  = Một loại thuốc dùng diệt kiến rất hiệu-nghiệm , nhưng có độc hai cho người.



 
Cách này quả thật rất hay
Khá khen anh thật hổng ngay chút nào
Kiếm đủ cách để xé rào
Thuốc phun như thế kiến nào không thua
Em bầu anh chức Mùi Vua
Mười hai bà thiệt cũng chưa vừa lòng
Bao nhiêu mới đủ hả ông?
Ông ra con số là xong liền mà
Cứ kiếm tiền đủ mua nhà
Còn tiền nuôi vợ mua quà cho con
Cày năm ba job mỏi mòn
Sức tàn hơi kiệt sắt son một đời
Bao giờ mới sợ anh ơi?

thuỵ du
 
 







Anh này tính thật tèm lem
Nhập nhoè đánh lận con đen nè trời
Sao khôn quá vậy anh ơi
Giả vờ khéo thật ông trời phải rên
Trời sợ em đây bắt đền
Cho anh cái tánh ham lên số bà
Mười hai bà ở trong nhà
Còn kêu không đủ quả là tham ghê
Em thật là phục anh nè
Suốt ngày chắc lại ngủ hè nghe anh
Vì em cái tật thương anh
Dụ gì cũng gật với anh khổ à
Bao giờ anh mới sợ ta???

thuỵ du



 
 


 
 

Anh ơi chớ nói chuyện gàn
Gật đầu mà sợ ngỡ ngàng em nghe
Anh vì cái tật be-he
Thì cái gật ấy phải mê không nào?
Lại sợ là sợ làm sao?
Em thật không hiểu lẽ nào anh chê?
Gật đầu mang vợ bé về
Gật đầu đồng ý hể mê cô nào
Thì cứ nói chớ làm sao
Đừng có dấu diếm lén bao ở ngoài
Em gật anh khổ dài dài
Một gật một vợ có ai dễ bằng?
Chỉ sợ càng gật càng hăng
Gật nhiều mai mốt cái răng chẳng còn
Càng già càng rụng hết trơn
Để anh sẽ nói giận hờn em nghe
Lúc trước anh có tật mê
Những cô trẻ đẹp đem về không can
Giờ đây anh phải ngỡ ngàng
Vì già trước tuổi đa mang quá nhiều
Khổ ơi là khổ vì yêu
Băm lăm cái tật,biết điều chưa anh ???

thuỵ du

Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 91 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 1351 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9