Hò ơ ơ...cái vụ đó chẳng có đâu anh ơi
Bạc tiền thì em tính ơ hò...
Hò ơ ơ...bạc tiền thì em tính mà chẳng rơi đồng nào
Hò ơ ơ...Đừng đem lời lẽ ngọt ngào
Em đây chả dại ơ hò......
Hò ơ ơ.....em đây chả dại chút nào đâu anh (ơ ơ) hai
Cái tật vợ một vợ hai
Em đây ghét nhất ơ hò......
Hò ơ ơ...em đây ghét nhất ghét hoài có biết không ?
Vì thế nên anh đừng mong
Thuê nhà gần để ơ hò ...
Hò ơ ơ.....thuê nhà gần để mà hòng lửa (ơ ơ) rơm....
Gần nhà để thổi chung cơm
Cơm ai nấy nấu ơ hò...
Hò ơ ơ...cơm ai nấy nấu chớ đừng mong chung nồi.....
thuỵ du
Hò ơ. ơ.. nói là giả dụ cho vui
Mà em tưởng thật đã ngồi vểnh mặt ghê
Từ xa anh về thăm quê
Hotel anh ở đủ bề an-ninh
Hò ơ.ơ...Nhà em mới có một căn
Quan tham chưa lấy hò ơ.ơ...
Quan tham chưa lấy (ơ.ơ) mần răng mà có tiền
Đòi tậu thêm mấy nhà riêng
Cho thuê cho mướn lấy tiền vi-vu
Hò ơ.ơ...Luật hôn-nhân cấm đa-thê
Vợ hai, vợ bé dễ bề được đâu
Chẳng qua thơ phú cùng nhau
Viết lên vài chữ hò ơ.ơ..
Viết lên vài chữ cho ngầu, cho (ơ.ơ) vui...
Rdinh
Hò ơ ơ...lời qua tiếng lại vi vu
Lỡ tay nên viết lu bù anh ơi
Chỉ là thơ phú vui chơi
Cho em xin lỗi ơ hò....
Hò ơ ơ cho em xin lỗi vì lỡ lời nghen (ơ ơ) anh....
Hò ơ ơ...ví như có giận thì anh
Mắng đại con nhỏ học hành dở ghê
Thơ gì mà nghe chán nghe chê
Chứ đừng giận quá ơ hò...
Hò ơ ơ....chứ đừng giận quá mà bỏ bê thơ hài...(nghen ơ ơ anh)
thụy du
Hò.ơ.ơ...Chắc vì em quá hận anh
Xổ lời nào khác chi chanh với gừng
Nay em biết lỗi mà ngừng
Thời anh cũng tạm ơ. hò..
Thời anh cũng tạm để chúng mình vi ( ơ.ơ) vu
Hò ơ.ơ... Dẫu cho học-hành dở ghê
Ta nên đối đáp cho trọn bề thơ văn
Nếu câu viết em còn hăng như hành
Thời anh cũng chịu ơ. hò...
Thời anh cũng chịu chẳng giành hơn (ơ.ơ) thua
Câu văn chẳng mất tiền mua ơ. hờ...*
Hò. ơ.ơ...Liệu đường mà viết cho vừa lòng (ơ.ơ) nhau *
Rdinh
*Nhại cadao
Hò ơ ơ...Những lời anh nói trước sau
Thấu tình đạt lý ơ hò...
Hò ơ ơ...thấu tình đạt lý em đây rõ rồi
Chỉ là vui một chút thôi
Nếu anh có giận ơ hò
Hò ơ ơ..nếu anh có giận em thời xin lỗi (ơ ơ) anh
Chẳng phải giận hờn anh chi
Thuỵ Du thẳng tính ơ hò...
Hò ơ...thuỵ du thẳng tính đã giận thì nghỉ chơi
Biết mình đùa đã quá lời
Nên mình xin lỗi ơ hò
Hò ơ nên mình xin lỗi ...anh ơi đừng buồn
Bây giờ mình tiếp tục luôn
Chuyện mà anh nói là em buồn đó ơ ơ nghen
Nhà thì chẳng một cái nghe
Quan tham sắm sửa ơ hò...
Hò ơ quan tham sắm sửa cho năm bảy nhà
Bây giờ đem bán thiệt nà
Lấy tiền vi vút ơ hò..
Hò ơ....lấy tiền vi vút hết cả nhà lẫn (ơ ơ) xe
Hổng nhà sắm một chiếc ghe
Chèo qua chèo lại ơ hò.....
Hò ơ ơ...chèo qua chèo lại đưa anh sang sông nè
thuỵ du
Hò ơ.ơ... Bán nhà em phải sắm ghe
Lời em nói đó anh nghe não-nề
Năm xưa em có nhiều nhà
Vì chưng vi vút hò.ơ....
Vì chưng vi-vút.ơ.ờ...mà nhà em bán luôn
Hò ơ.ơ...Ghe em đậu cửa Hàm-luông
Thôi thì hãy tính tìm đường mà vượt biên
Sang đất Mỹ anh đón lìền
Nhà anh em ở ơ. hờ...
Nhà anh em ở... chúng mình làm (ơ.ơ.) thơ
Hò.ơ.ơ...Nhưng mà anh nói em nghe
Đừng vi-vút nữa ơ. hờ...
Đừng vi-vút nữa kẻo bán nhà anh (ơ.ơ.)luôn.
Rdinh
Hò ơ ơ....bây giờ mà tính chuyện vượt biên
Vượt đâu mà vượt...ơ hò....
Hò ơ ơ..vượt đâu mà vượt vô liền nhà (ơ ơ ) giam
Giờ em chẳng có quan tham
Lấy ai bảo lãnh ơ hò....
Hò ơ...lấy ai bảo lãnh cho em bây giờ?
Hò ơ ơ...Thôi thì giả dụ trong mơ
Em qua được Mỹ ơ hò.....
Hò ơ ơ..em qua được Mỹ anh liền đón (ơ ơ) em
Nhà anh cho em ở nhờ
Coi chừng nguy hiểm ơ hò
Hò ơ ơ...coi chừng nguy hiểm anh không sợ à ?
Anh dặn đừng vi vút nha
Nhưng mà cái tật....ơ hò
Hò ơ ơ...nhưng mà cái tật...lỡ bán nhà anh (ơ ơ) luôn?
thuỵ du
Hò ơ.ơ...Em ơi ! anh nói đừng buồn
Em mà tính đuợc đường chuồn sang đây
Đón em dang rộng bàn tay
Nhà anh thoải mái ơ. hò...
Nhà anh thoải-mái em cứ ở ngày, ở (ơ.ơ) đêm
Hò. ơ.ơ... Nhưng mà ruột héo dạ mềm
Nhớ quê-hương mà chẳng có đường vi-vu
Ban ngày làm mướn cày thuê
Tối về mệt lả ơ. hờ
Tối về mệt là chỉ có bề nằm chèo (ơ.ơ..)queo
Hò.ơ.ơ... Sống đây chẳng phải là nghèo
Nhưng mà giầu được ơ. hờ...
Nhưng mà giầu được khó theo bằng (ơ.ơ...) người...
Rdinh