HOA MÙA CHINH-CHIẾN
 
Làng tôi ở một vùng quê
Cha tôi thương mẹ cưới về ở chung
Những năm nghĩa mặn tình nồng
Cũng là những lúc nổ bùng chiến-tranh
 
Giặc về đất mẹ hoành-hành
Gây bao tang-tóc dân lành quê ta
Cha đành khăn gói đi xa
Nay chiến-khu nọ , mai ra bưng-biền
 
Bom rơi đạn nổ triền miên
Mẹ con dắt-díu... khắp miền tản-cư
 
Gió chiều tàu chuối đong-đưa
Cá rô đớp bóng bên bờ ao sen
Đùng...đùng... súng nổ liên-miên
Tiếng la, tiếng hét... khắp miền xốn-xao
 
Pháo giặc rót đến ào-ào
Mẹ con phải lánh ra hào bờ tre
Người người nhộn -nhạo tư bề
Máy bay giặc lượn trên quê ù...ù...
 
Bên hào mẹ khẽ tiếng ru
Bờ tre trên võng , con đu theo cành
Bồng... bồng... tiếng mẹ trong thanh
Đưa con vào giấc mộng lành tuổi thơ
Chăm con mẹ dõi bóng thù
Thương chồng đan áo, chiến-khu gởi vào
 
Gió Đông với cánh hoa đào
Trai mùa chinh-chiến , ai nào đắng cay
 
Bình-minh ló dạng hôm nay
Mẹ đã khuất núi, khuất mây về ngàn
Chạnh lòng con thắp tuần nhang
Nhớ công ơn mẹ của đàn con côi
 
Mẹ ơi ! bóng mẹ xa rồi...
Còn đâu tiếng võng, tiếng à... ơi... bồng...bồng...
Bồng bồng...bộng bống...bông...bông...
 
Rdinh 
   
   
  LÒNG MẸ  
   
  "Ầu ơ.... Gió  mùa thu mẹ ru con ngủ  
  Năm canh dài thức đủ vừa (ơ ơ) năm" *  
   
  Mẹ ơi giờ đã xa xăm  
  Lòng con thương nhớ ăn năn bao lời  
  Trãi bao giông tố trên đời  
  Dang tay che chở tuyệt vời tình thương  
   
  Mất mẹ là nỗi đoạn trường  
  Cắt từng khúc ruột vấn vương ngàn đời  
  Ru con ru hỡi ru hời  
  Tình bao la ấy bao lời tả đây?  
   
  Xót xa thương Mẹ ai hay  
  Lòng người như thể nước đầy non cao  
  Mẹ là muôn vạn ngọt ngào  
  Bao thương bao nhớ dâng trào hồn con  
   
  Nhớ từ thưở mẹ còn son  
  Thương cha vẫn vẹn sắt son đợi chờ  
  Gặp nhau chỉ có trong mơ  
  Nhưng lòng dạ chẳng hững hờ cha ơi  
   
  Vầng trăng ai nỡ xẻ đôi ?  
  Nửa in gối chiếc nửa nơi chiến hào  
  Đêm đêm trở giấc nôn nao  
  Nuốt yêu nuốt nhớ tận vào buồng tim  
   
  Chẳng mong nhưng mẹ vẫn tìm  
  Bóng người nơi ấy lặng chìm xôn xao  
  Thay cha mẹ vẫn ngọt ngào  
  Dạy con thơ dại biết bao điều lành  
   
  Xa nhau mái tóc còn xanh  
  Đến khi đầu bạc mộng lành chưa tan  
  Rồi giờ mẹ chốn suối vàng  
  Vẫn chưa thanh thản tình chàng ý ta  
   
  Thương mẹ những tháng năm qua  
  Chắt chiu thương nhớ thôi đà dở dang  
  Cha về tình đã ngỡ ngàng  
  Mẹ đâu còn nữa phủ phàng cha ơi.....  
   
  Thương mẹ con viết bao lời  
  Kính dâng hồn mẹ tuyệt vời....mẹ yêu...  
   
  thuỵ du  
   
  *Bài hát "Ru Con" - dân ca nam bộ  
  
 
   
  
TIẾNG RU CỦA MẸ
 
Ầu ơ...Con đã ngủ rồi
Đường xa nào quản cưộc đời gian-lao
Kìa là hạt gạo nâu-nâu
Bữa cơm dưa muối mẹ đâu ngại-ngần
 
Nuôi con khôn lớn dần-dần
Dạy con từng bước nhịp chân với đời
Mong sao con được nên người
Là hy-vọng cả cuộc đời mẹ cha
 
Tiếng ru mẹ cất ngân-nga
Át tiếng bom, đạn phương xa vọng về
 
Rdinh
 
 
 
Lòng mẹ bao nỗi tái tê
Vòng tay mẫu tử trọn bề yêu con
Xa xa vẳng tiếng đạn bom
Tình nhà nợ nước vẫn còn cưu mang
 
Mẹ mang cả tấm lòng vàng
Quên tình nhớ nợ sẵn sàng hi sinh
Đời người trong buổi chiến chinh
Làm sao chọn được chữ tình nặng hơn ?
 
Ầu ơ...con ngủ cho ngon
Cha còn nặng nợ nước non chưa về
 
thụy du
 
 
   
   
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/AC38D51F01EB442EBC0A24CFA735CEEF.jpg[/image] 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2009 07:41:49 bởi Rdinh >