Nếu mà em được sang ngang
Để em đi tám xóm làng cho vui
Cái đó thì thực dễ thôi
Em cứ nói người yêu tôi Việt kiều
Mỗi năm chẳng ít thì nhiều
Ảnh về một bận là xiêu mái đình
Đình bao nhiêu ngói thương mình (thương hết ngới luôn)
Ngói hết mưa dột, nên đình phải xiêu
Tám một câu đó đủ vui
Đợi anh về nhé ! ta ngồi thả thơ
Thơ vương có mộng, có mơ
Xa-xôi anh vẫn hằng mơ tình nồng.
Rdinh
TD chơi ăn gian nghe, anh đã túm được em là em phải thua rồi, như vậy tỷ số phải là RD 1 - TD 0 mới đúng. Cái ăn gian thứ hai nữa là hiệp một ra đề rồi thì hiệp 2 anh phải ra đề chứ, sao em giành luôn. Thôi được lỡ rồi thời xí-xóa đấy.
Anh này lãng nhách dữ không?
Em hỏi một ý trong lòng em nha
Hỏi anh nếu được em mà
Thì anh đối xử (với) em ra thể nào ?
Đối sao để em yêu nào ?
Bằng không em lại xé rào trôi luôn
Lúc ấy anh chớ có buồn
Vì em có cánh em chuồn mất tiêu
Ai lại nói chuyện Việt kiều
Ai lại nói chuyện về xiêu mái đình ?
Tám ba cái chuyện linh tinh
Hàng xóm chửi rủa chết mình thiệt nha
thuỵ du
CHUYỆN ĐỂ TÁM VỚI HÀNG XÓM
Ai lại đem cả chuyện nhà
Đi tám hàng xóm thực là khổ ghê !
Mặc kệ cho ai có chê
Mình cứ nói thế dễ bề giải phân
Khi nao chúng mình được gần
Hàng xóm sẽ hỏi :"anh dân nơi nào"
"Yêu Du anh yêu làm sao"?
Vậy thời em nói thế nào cho êm
Nói thật anh nói đã quen
Yêu em bằng số ngói đình đúng không? *
Còn chuyện để em vui lòng
Thời anh nói kín chớ không bây giờ
Nếu em mà hiểu rõ ra
Em yêu anh chắc mặn-mà hơn xưa
Nếu mà em quá lơ-ngơ
Để em tám hết chuyện nhà ra luôn
Thì ôi thôi thật là buồn.!
Rdinh